A - I - Ô - GA
Ngày xưa, có một cô gái tên là A - i - ô ga. Cô rất xinh đẹp. Người ta nói rằng : không một làng bản nào có cô bé xinh đẹp hơn cô. A - i - ô - ga biết vậy nên kiêu hãnh lắm. Lúc nào cô cũng tự ngắm mình : lúc thì trong chậu đồng đánh bóng, lúc thì trên dòng nước trong, càng ngắm càng tự thấy hài lòng.
Xinh đẹp như vậy nhưng A - i - ô - ga lười hết sức. Suốt ngày cô chỉ tự ngắm nghía bản thân. Một hôm, mẹ cô bảo :
- A - i - ô - ga, con đi xách nước đi.
Cô bé đáp :
- Con ngã xuống nước mất.
Mẹ nói :
- thì con bám vào bụi cây ấy.
A - i - ô - ga đáp :
- Cây bật gốc thì chết.
- con phải bám vào bụi chắc ấy chứ.
- tay con xước mất.
- thì con đeo bao tay vào.
- Bao tay rách rồi. - A - i - ô - ga đáp. Rồi cô lại lấy gương đồng ra ngắm nghía xem mình đẹp đến thế nào.
- con hãy lấy kim khâu bao tay lại.
- kim gãy mất.
- lấy cái kim to vậy. - bố cô bảo.
- kim ấy sẽ làm thủng tay con.
- lấy cái đê da cứng ấy mà đeo.
Vừa lúc ấy, một cô bé hàng xóm đến. Cô nói với mẹ A - i - ô - ga :
- Để cháu đi lấy nước giúp bác.
Cô bé ra đi và xách nước về. Bà mẹ nhào bột, làm bánh, nướng bánh. A - i - ô - ga nhìn thấy những chiếc bánh thơm phức kêu lên :
- Mẹ cho con một cái nào !
- BÁNH nóng cầm bỏng tay. - Mẹ cô trả lời.
- thì con đeo bao tay. - A - i - ô - ga nói.
- bao tay ướt rồi.
- con sẽ đem phơi.
- phơi nó sẽ cứng.
- con sẽ bóp cho mềm.
- thế thì đau tay - Mẹ cô đáp - Việc gì con phải làm việc cho phí hoài nhan sắc. Tốt hơn hết là để mẹ đem bánh cho cô bé lúc nãy không tiếc sức mình xách nước hộ mẹ.Bà mẹ lấy bánh đem cho cô bé hàng xóm. A - i - ô - ga tức lắm. Cô bỏ nhà ra sông, soi bóng mình xuống dòng nước. Còn cô bé hàng xóm ngồi gần đấy ăn bánh. A - i - ô - ga nhìn cô bé. Cổ A - i - ô - ga dướn lên đâm ra dài ngoẵng. Cô bé mời A - i - ô - ga :
- Bạn lấy bánh này mà ăn !
A - i - ô - ga càng tức. Cô vung hai tay lên, những ngón tay xoạc ra, toàn thân cô trắng toát vì giận. Cô vùng vẫy mãi đến nỗi hai tay biến thành đôi cánh.
- ta không cần gì cả a ... a .... a ... !
Rồi A - i - ô - ga biến thành một con ngỗng. Ngỗng vừa bơi, vừa kêu :
- Ái chà chà, ta đẹp làm sao ! Ô... ô ... ô ... ! Đẹp nhất là ta a ... a ...
Ngỗng cứ bơi, bơi mãi cho đến lúc quên hẳn tiếng mẹ đẻ. Duy nhất chỉ có tên mình là nó không quên và hễ gặp ai nó cũng kêu lên để người ta biết xưa kia nó là một cô gái vô cùng xinh đẹp :
- A - i - ô - ga, A - i - ô - ga a ... a ... !
Cái đê : Cái chụp ngón tay để đây kim khi khâu vá.
1. A - i - ô - ga là một cô bé như thế nào ? Cô thường tìm cớ để từ chối việc mẹ sai bảo ra sao ?
2 . Khi mẹ không cho bánh, cô đã nài nỉ mẹ ra sao ?
3. Vì giận dỗi, A - i -ô - ga đã biến ngỗng, ngỗng như thế nào ?
4. Câu chuyện muốn nói với em điều gì ?
Câu 12. CHÍNH TẢ: Nghe-viết (4 điểm): 15 phút
- Bài viết không mắc lỗi chính tả, chữ viết rõ ràng, sạch sẽ : 4 điểm.
- Cứ sai 5 lỗi (sai - lẫn phụ âm đầu hoặc vần, thanh, không viết hoa đúng quy định) trừ 0,5 điểm
- Chữ viết không rõ ràng hoặc trình bày bẩn … trừ 0,5 điểm toàn bài.
Câu 13. TẬP LÀM VĂN (6 điểm): 25 phút
Bài làm đúng thể loại, đúng nội dung, bố cục rõ ràng, biết dùng từ đặt câu đúng ngữ pháp, từ ngữ sinh động; có sử dụng biện pháp so sánh và nhân hóa trong bài tả, không sai lỗi chính tả. Bài viết có sáng tạo (6 điểm).
Cụ thể:
Mở bài: (1 điểm) Giới thiệu được con vật theo yêu thích. (con vật định tả)
Thân bài: (4 điểm)
- Tả bao quát về hình dáng con vật (Tả bao quát: vóc dáng, bộ lông hoặc màu da...) (1 điểm)
- Tả chi tiết các đặc điểm của con vật (Tả từng bộ phận: đầu, tai, mắt..., thân hình, chân, đuôi...) (1 điểm)
- Nêu được một số hoạt động của con vật đó: đi lại, bắt mồi, ăn, kêu (gáy, sủa...), đùa giỡn,... (1 điểm)
- Biết sử dụng từ hợp lí, kết hợp với các hình ảnh so sánh, nhân hóa ngữ phù hợp. (1 điểm)
Kết bài: (1 điểm) Nêu được ích lợi của con vật và tình cảm của bản thân đối với con vật đó.
Lưu ý: trong bài viết sai 5 lỗi chính tả trừ 0,5 điểm. Tùy vào khả năng diễn đạt, mức độ sai sót của học sinh mà trừ điểm cho phù hợp.