Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tờ mờ sáng, vài ánh dương hồng le lói đang cố giương mình len sâu vào lớp sương đêm dày đặc,vài bước chân người đi trên con đường đất làm phá tan bầu không khí tĩnh mịch bí ẩn của buổi đêm. Xa xa, lục tục vài bà hàng nước ngồi đun cái bếp lửa than để kịp nấu nước chè sớm
Mấy bà hàng cá đã ra ngồi bến từ nửa đêm để chờ mẻ cá mới cho được giá. Trên phía mép đường, những hàng thịt với bao nhiêu nào thịt heo, thịt bò, thịt gà,… đã được dọn từ rất sớm để mấy bà đi chợ sớm về kịp bữa cơm sáng…
Trời sáng dần, hương nếp từ chõ đồ sôi bay thoang thoảng từ đầu ngõ chợ như lôi kéo mấy bà buôn hàng cá, hàng thịt ra từ buổi sớm chưa có gì lót dạ. Chợ bắt đầu đông và náo nhiệt, từ các xóm dưới nào rau, nào củ, nào quả… các thứ hàng nằm trong mẹt, thúng được các bà buôn chuyển đi vào chợ. Cả khu chợ rộn lên, bắt đầu cuộc đấu tranh khẩu khí quyết liệt của người mua lẫn kẻ bán, có khi bớt 1 thêm 2 đồng bạc, cũng có mấy bà rộng tay vừa giá là lấy ngay không phải kì kèo, cũng có những người xem hàng chậc lưỡi rồi bỏ đi, để mặc sau lưng lời xầm xì chẳng rõ là mắng thầm hay nói nhảm của mấy bà buôn. Lũ trẻ nhỏ đi học sớm, được vài đồng bạc dắt nhau ùa vào chợ lựa mua các thứ quà bánh, cũng có đứa chỉ đưa mắt nhìn thèm thuồng và bàn tán vài câu rồi bỏ đi…
Qua giữa buổi, chợ bắt đầu thong thả, người đi chợ sớm tản sang các ngả rời khỏi chợ, những hàng cá, hàng thịt, hàng rau vừa sáng còn tươi rói và nhảy tanh tách trong mẹt giờ đã hết sạch nhờ những đôi tay và đôi mắt lựa chọn kĩ tính của các bà nội trợ đảm đang. Trong chợ chỉ còn vài bà hàng ế phải ngồi lại cầu trời sao cho còn mấy bà nội trợ ngủ trễ mà phải chịu tay lấy mấy bó rau, con cá hàng ế cho vừa buổi chợ. Các bà hàng nước gom mấy hòn than cháy tàn cố nhen nhúm cho được ngọn lửa nhỏ giữ cho nước âm ấm chờ các thực khách sang buổi trưa nắng ghé hàng làm ngụm nước...
Trưa, mặt trời lên qua đỉnh đầu, nắng gắt, nóng bức và mùi ôi nồng làm cả khu chợ như đắm chìm trong bầu không khí đặc quánh, hàng họ đã dẹp dần từ giữa buổi. Chợ đã tan.
Phiên chợ quê khác hẳn với sự ồn ào náo nhiệt của phiên chợ ở thành phố, và hôm nay tôi được về quê để được tận hưởng cái không khí thanh bình ấy. Vừa vùng ra khỏi chăn, tôi thấy mọi người trong làng đang rủ nhau đi chợ, người đi bộ, người chở hàng hóa, cảnh phiên chợ hiện lên trong mắt tôi sao mà thân thương gần gũi.
Chợ quê tôi nằm ngay đầu làng, bên cạnh dòng sông Hồng với những dòng nước trong xanh. Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng 6, 10, 16, 20, 26, 30 hàng tháng. Vào phiên chợ chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú.
Từ tinh mơ, những người bán hàng đã mang hàng ra chợ bày biện hàng hóa, ai cũng mong tìm được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Trời sáng rõ hơn, những người đến mua đã bắt đầu đến chợ, khoảng 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Từ xa nhìn lại, chúng ta đã cảm nhận được sự vui tươi đang diễn ra ở bên trong.
Ngoài hàng hóa ra, trong chợ còn có những quán bún phở, mùi vị phở thơm phức, bốc khói nghi ngút, mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Phiên chợ quê không chỉ xuất hiện những người bán và người mua mà còn xuất hiện những em bé với những bộ quần áo xanh đỏ theo cha mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đông đúc và có nhiều đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hò hét thích thú.
Các bà, các mẹ, các chị đang lựa chọn để mua những mặt hàng cần thiết cho gia đình như rổ giá, chiếu gối, đồ điện. Hàng thịt cá đông nghịt người mua, những phản thịt tươi ngon, những chậu cá với những con cá to, đang bơi lội. Dạo qua một vòng khu bán hoa quả, tôi lại muốn được ăn những quả lê quả ổi chín mọng... Tôi thấy hiện lên trong tâm trí mình hình ảnh người nông dân phải một nắng hai sương để tạo ra chúng, chúng ta phải tỏ lòng biết ơn đối với những người nông dân. Không chỉ có vậy, chợ quê tôi còn có nhiều loại bánh rất ngon, bánh chưng, bánh rán, bánh nếp,...Khi nào đi chợ tôi cũng phải thưởng thức một trong những loại bánh đó và chúng đã làm tôi nhớ mãi cái đặc trưng của phiên chợ quê tôi.
Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.
Buổi chợ quê diễn ra thật đông vui tấp nập, nó đã cho thấy sự no ấm đủ đầy của người dân quê tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra tại vùng quê này và có cơ hội được tận hưởng cái hay cái đẹp của phiên chợ quê, tôi sẽ thường xuyên về quê hơn để được tận hưởng cảm giác này.
1.Quê em ở vùng biển. Mùa hè là mùa đẹp nhất trong năm. Ngày hè dài, những ngày nghỉ hè vui lắm, thích lắm. Các bạn đã thấy mặt trời mọc trên biển bao giờ chưa ? Mặt trời sáng rực, to như cái nong khổng lồ. Mặt trời nhô lên từ từ thì hàng trăm hàng nghìn con chim biển bay rợp trời, rợp đảo. Thuyền buồm rẽ sóng ra khơi đánh cá. Cánh buồm mờ dần, mờ dần cuối chân trời góc biển, dõi theo với bao nỗi hi vọng đợi chờ. Chiều hè đi tắm biển và đá bóng trên bãi cát, đi tìm vỏ ốc, đi rình dã tràng, đi bắt con còng đỏ.. là niềm vui của trẻ con làng chài. Da đứa nào cũng đen bóng, nhưng rắn rỏi, khoẻ mạnh. Hãy nằm ngửa trên bãi cát mà ngắm bầu trời mênh mông, mà nghe biển hát, nghe phi lao reo... mới thấy thú vị vô cùng...
2.
Mùa xuân đã về trên khắp mọi miền của dải đất hình chữ S. Nắng mới rọi chiếu những mái nhà xanh đỏ, những cành cây khẳng khiu đang e ấp nụ non và những con đường rộn vang tiếng cười nói của người dân đi chợ Tết. Chợ Tết quê tôi bao giờ cũng nhộn nhịp và tưng bừng hơn tất cả các phiên chợ thường ngày.
Người ta gọi phiên chợ là chợ Bưng. Chợ khá rộng, nằm trong một con ngõ khá rộng ven quốc lộ 6. Sáng 23 tháng Chạp, khu chợ náo nhiệt, rộn ràng và tràn đầy sắc xuân. Ai đã được chứng kiến khung cảnh họp chợ này có lẽ chẳng thể nào quên.
Từ tờ mờ sáng, tiếng xe đã kêu vang inh ỏi khắp nơi. Thời khắc này chủ yếu là thanh âm những người bán hàng ra bày biện hàng hóa của mình cho kịp giờ đón khách. Những chiếc xe tải chất bao nhiêu là chậu quất, cành đào. Những chiếc xe máy thồ bao nhiêu đồ gia dụng, bánh trái. Mấy bác gái đã gồng gánh những gánh lá dong xanh tươi và bày biện cẩn thận. Họ chào nhau, gọi nhau, hỏi nhau về hàng này, thứ nọ, vô cùng phấn khởi.
Trời sáng dần, mặt trời nhô qua đồi cam, bãi mía để vươn mình trên khung trời xanh. Nắng ấm làm kẻ mua, người bán tấp nập hơn bao giờ hết. Từ đầu ngõ, người ta bày biện đủ thứ: gia súc, gia cầm, nông sản, đồ gia dụng. Bước vào cổng chợ, tôi thấy ngay những quán hàng ăn thơm nức. Chợ Bưng được họp ở một tòa nhà khang trang hai tầng với mặt nền bê tông chắc chắn và rất sạch sẽ nhưng người ta chủ yếu bày biện hàng hóa ở sân và tầng một. Chợ chia thành nhiều khu những theo hàng hóa họ bán rất ngăn nắp, trật tự. Bên phải sân là dãy hàng tạp hóa với đủ thứ đồ. Người dân nhanh chóng tìm mua cho mình những thứ cần thiết: hương cúng ông bà tổ tiên, các loại bánh kẹo, bột giặt,… Tầng một của khu chợ là chỗ bán trang phục. Rất nhiều bộ quần áo xuân đủ sắc mà, đủ kiểu dáng, kích cỡ được treo trên các sạp hàng. Người dân xúm lại sạp hàng bán những tấm vải thổ cẩm được thuê dệt tỉ mẩn. Mấy em nhỏ gương mặt ửng hồng ngó nghiêng khắp nơi để ngắm nhìn. Bên trái sân là nơi người ta bán nông sản: lá dong, chuối tiêu, lạt dang, trứng, gạo,… Ai đến với khu chợ chắc chắn sẽ bị thu hút ánh nhìn bởi vô vàn sạp cam vàng tươi. Họ còn khéo léo xếp cam thành nhiều hình thù khác nhau. Cam là đặc sản của mảnh đất núi non này nên tôi đều thấy trên gương mặt người bán niềm hởn hở vì một mùa bội thu. Mấy vị khách nếm thử rồi khen tấm tắc. Hàng bán gà, bán cá hôm nay là đông đúc nhất. Người ta lựa chọn những con cá đẹp nhất để tiễn chúng về chầu trời. Có lẽ, chẳng bao lâu nữa, những con cá ấy sẽ lên thiên đình để bẩm báo công việc một năm đã qua và cầu cho một năm mới an khang, thịnh vượng.
Mặt trời đã lên giữa khung trời. Bóng các bà, các cô đi chợ đã thu ngắn lại giữa khoảng sân. Những nhành hoa vẫn luôn tỏa hương gọi người đến mua. Mấy chậu đào còn e ấp nụ đợi ngày bung nở. Người ta vẫn í ới chèo kéo khách mua hàng. Ngoài bờ tường, mấy chú chim én khẽ đậu trên những chùm hoa cam và vươn cổ hót líu lo như hòa vào không khí ngày chợ. Hồi lâu, chợ tan. Khách đến chợ đã vãn. Người bán hàng cũng dần thu dọn đồ về. Gương mặt ai cũng vui vẻ vì một ngày làm việc hiệu quả. Trên sân bây giờ chỉ còn một vài thứ sót lại. Người ta cũng nhanh chóng quét dọn để chờ phiên chợ sau.
“Mừng Tết đến và lộc đến nhà nhà. Cánh mai vàng, nụ cười hồng thắm xinh…” Khúc nhạc xuân đang vang lừng khắp phố huyện nhỏ. Phiên chợ Bưng khép lại với muôn niềm háo hức của người dân. Đó là cảnh tượng quen thuộc nhưng là nét đẹp sinh hoạt đặc trưng mà những người con của quê hương sẽ chẳng bao giờ quên.
Mỗi dịp Tết đến xuân về, nhà nhà, người người lại háo hức chuẩn bị để đón chào một năm mới sắp đến. Đi chợ Tết cũng là một hoạt động không thể thiếu trong dịp Tết. So với những phiên chợ thường ngày, chợ Tết dường như đông vui và nhộn nhịp hơn hẳn.
Đã thành thông lệ, năm nào cũng vậy, cứ vào 28 tháng chạp âm lịch là em lại cùng mẹ xách làn đi chợ, mua đồ chuẩn bị cho dịp Tết gần kề. Trên đường, người và xe đi lại như mắc cửi, có lẽ ai cũng đang bận rộn sắm sửa để có một ngày Tết trọn vẹn. Chợ những ngày Tết đông đúc gấp hai lần những ngày bình thường.
Em thích nhất là được theo mẹ đến khu chợ hoa. Ở đây ngập tràn cây cối với đủ những màu sắc rực rỡ khác nhau. Những cây quất tươi tốt sai trĩu quả, tượng trưng cho một năm mới sung túc, đủ đầy. Những bông hoa đào màu hồng nhạt tỏa hương thơm dịu dàng, thoang thoảng, nụ hoa nhỏ nhắn e ấp như màu má người thiếu nữ. Có vài cây mai được chuyển từ miền Nam đến. Sắc hoa vàng rực làm nổi bật cả một góc chợ. Ngoài những loài cây, loài hoa đặc trưng cho ngày Tết, chợ còn bày bán những bông cúc với nhiều màu sắc phong phú, đa dạng, những đóa hồng, đóa ly kiều diễm đang vươn mình đón ánh nắng mai, bông huệ trắng tinh khôi thì dịu dàng ẩn nấp trong một góc. Sau khi chọn xong một cành đào vừa ý để cắm trong phòng khách, em theo mẹ sang khu bán hoa quả. Mẹ đang lựa những loại quả đẹp mắt để bày mâm ngũ quả trong ngày Tết, gồm có một nải chuối xanh, quả chuối cong cong hình lưỡi liềm, một quả dứa tỏa hương thơm lừng, vài trái cau, trứng gà và quất để bày biện xung quanh.
Vậy là những đồ để bày trên bàn thờ tổ tiên đã xong, tiếp theo, hai mẹ con sang khu thực phẩm để mua đồ làm cỗ. Thực phẩm ngày Tết dường như phong phú hơn hẳn. Đầu tiên là đồ để gói bánh trưng. Những cái lá dong cùng lạt được người bán sắp xếp hết sức gọn gàng. Gạo nếp cùng đỗ được mẹ lựa hết sức cẩn thận. Gạo phải trắng ngần còn đỗ thì hạt phải tròn và mẩy. Em vẫn nhớ mẹ bảo mâm cỗ truyền thống của người Việt phải gồm 8 bát và 8 đĩa. Bên cạnh bánh trưng phải còn có thịt gà, nem rán, thịt đông, xôi gấc, rau củ xào, canh nấm mọc và miến... Sang đến khu gia cầm, những chú gà, vịt được nhốt trong lồng kêu lên ầm ĩ mỗi khi có người ghé qua. Con nào con đấy lông mượt và béo múp. Mẹ cũng không quên sắm cho em một bộ quần áo mới. Khu quần áo ngập tràn màu với đầy đủ các chất liệu, kích cỡ khác nhau. Tiếng cười nói, mời chào của người mua, người bán làm huyên náo cả khu chợ. Ai cũng tranh thủ mua đồ thật nhanh để còn về sửa sang lại nhà cửa.
Đi chợ Tết khiến em cảm thấy mùa xuân đang đến rất gần, không khí rộn ràng, náo nức ngập tràn khắp muôn nơi. Không chỉ thế, đi chợ Tết còn là một nét đẹp trong truyền thống văn hóa của người Việt từ xưa đến nay.
Mỗi năm Tết đến xuân về, như một thông lệ, mẹ và tôi lại cùng nhau đi sắm tết ở phiên chợ đầu xuân. Chợ tết trong tôi luôn là một bức tranh thật sinh động và tươi đẹp.
Sáng hôm nay, tôi cùng mẹ dạy khá sớm, mặt trời còn đang lấp ló sau những rặng tre đầu làng đang rì rào những khúc tình ca, mặt trời tỏa ra sắc cam dịu dàng. Vậy mà giờ đường làng đã khá đông, đoán rằng chợ tết cũng khá tấp nập những người đi sắm sửa cho ngày Tết. Trên đường đi em ngó nghiêng khắp nơi, từng tốp người trở những gánh hoa đủ màu sắc ra chợ để bán, có những người lại tíu tít nói cười không ngớt hàn huyên lại những gì đã qua của năm cũ. Ngoài cổng chợ, bà cụ năm nào cũng ngồi ngoài đây bán những chiếc lá rong xanh mướt được sắp xếp gọn gàng rất bắt mắt. Cụ cười hiền từ khi thấy tôi đi qua, mẹ dừng chân mua vài lá rong xanh để gói bánh trưng. Tiếp tục đi mẹ và tôi định mua thêm vài thứ gia vị để gói những chiếc bánh trưng đi tặng họ hàng và những người thân quen. Lướt qua vài hàng bán thịt và gạo mẹ tôi đã mua đủ, tôi và mẹ đi đến những gánh hoa của vài cô gái phụ giúp mẹ đi bán hàng ngày tết. Nào là hoa hồng, hoa cúc, hoa lan,.. mỗi loài hoa có một vẻ đẹp riêng làm đắm say lòng người. Hoa lan làm tôi mê mẩn bởi sự dịu dàng vốn có, hoa cúc gợi cảm giác tràn đầy sức sống và tươi vui, hoa hồng e thẹn như người thiếu nữ nhẹ nhàng đang e ấp chờ người tình của mình đến thăm. Ngày tết dĩ nhiên không thể thiếu cành đào, cây quất xanh tươi. Mỗi loài cây ấy luôn gắn liền với một câu chuyện thần kì mà người dân tin tưởng và đem những cây đó về để tìm kiếm sự may mắn cho năm mới. Kế tiếp đến nơi bán đồ trái cây, những nải chuối xanh được bày biện giống như một bàn tay khum khum đỡ lấy những tinh hoa của trời đất. Những quả bưởi to tròn nằm trên những chiếc rổ rất bắt mắt, bên cạnh đó là rổ đựng những quả phật thủ, thường dùng để bày biện lên mâm ngũ quả để cúng gia tiên. Và còn rất nhiều những loại quả khác phong phú và đa dạng cho sự lựa chọn của mọi người. Đâu đâu trong chợ cũng tràn ngập sắc màu tươi mới của ngày xuân. Không gian như được nàng tiên ban phát sự ấm áp phủ khắp nơi khiến ai ai trên môi cũng nở nụ cười tươi rói. Tôi và mẹ cuối cùng cũng mua xong mọi thứ để chuẩn bị đón xuân bên gia đình của chúng tôi. Chợ tết vẫn đẹp như vậy, giản dị mộc mạc và vui tươi.
Chợ tết, nơi chan chứa niềm vui của mọi nhà, nơi tích tụ toàn bộ sức sống của thiên nhiên và con người. Một năm mới bình an và hạnh phúc luôn đến bên chúng ta, hãy đón nhận những hạnh phúc ấy thật chân thành nhé.
Quê mình những ngày cuối đông thật rộn ràng, phiên chợ sáng càng hối hả hơn bao lần khác. Lúc đầu tôi cũng thấy bỡ ngỡ nhưng cũng kịp nhận ra rằng, đúng rồi quê mình đang bước vào vụ đông xuân. Về với làng quê đã từng gắn bó với tuổi thơ, về với ngôi nhà thân thương nơi xóm nhỏ chứa đựng bao kỹ niệm. Nơi ấy có người thân và bà con lối xóm, có bạn bè một thuở nhỏ chăn trâu cắt cỏ, có tuổi thơ cắp sách đến trường.
Xe vừa kịp dừng lại đầu chợ đã thấy không khí rảo rực, ai ai cũng mừng vô kể, hôm nay được đi chợ làng vào dịp cuối năm. Gia đình tôi cùng mọi người hòa mình vào phiên chợ mua ít thực phẩm tươi ngon của làng quê để cùng ông bà và người thân tổ chức bữa cơm thân mật. Lũ trẻ không quên tìm mua mờ ổi chín để thưởng thúc hương vị hoa trái quê nhà.
Được ngắm không gian phiên chợ làng cuối năm tấp nập, bà con họp chợ ra hai bên đường. Mọi người đều thông cảm chia sẻ cho phiên chợ cuối năm, hàng hóa giờ đây đã mang hơi thở của mùa xuân. Phiên chợ ngày mùa nhanh hơn, bà con quê mình tranh thủ thời gian để ra đồng làm đất gieo hạt. Chợ quê mình thật dễ mua, dễ bán. Sản vật quê nhà, cái mộc mạc chân chất của người dân quê không thách giá như chợ Huyện, chợ Tỉnh.
Sáng nay ông bà ra đầu ngõ đón các cháu về thăm quê, họ lại dắt tay nhau vào nhà tíu tít trầm trồ trò chuyện. Lũ trẻ háo hức được ra đồng xem không khí lao động của bà con cô bác trong ngày mùa là niềm ao ước. Cánh đồng làng vút xa tầm mắt, một màu bùn đất phù sa, tiếng máy cày nổ râm ran lăn đều trên đồng. Phía xa xa những thửa ruộng lất phất một màu xanh của cây lúa non đang vươn lên. Đàn cò trắng thong thả dạo quanh bờ ruộng để bắt những con cá, con cua cho bữa tiệc ngày mùa. Trong lòng tôi thầm nghĩ mùa xuân đang về trên quê hương.
Lũ trẻ rất mừng, chúng say sưa ngắm cánh đồng làng quê. Chúng cũng xắn quần lội xuống để bắt những con cua đồng nép mình bên rãnh nước ven bờ ruộng. Hình như cái vốn dĩ gốc nhà nông đã thấm vào da thịt nên chúng không hề có một chút ngỡ ngàng. Một lúc chúng bì bõm lội bùn ven bờ, thế rồi trên tay chúng có đầy một túi nilon những con cua đồng to vàng cháy, lũ trẻ hôm nay vui thật là vui. Đã lâu rồi trưa nay cả nhà có thêm món canh riêu cua nấu với lá nùng tơi vườn nhà.
Tôi đứng ngắm nhìn lũ trẻ chân đất, quần xắn, ống tay áo vo tròn, bùn đất lấm lem, trông chúng thật buồn cười. Mồ hôi chúng nhễ nhại, chúng lại đưa tay lên gạt những dọt mồ hôi lăn trên mặt mà quên đi bàn tay còn dính đầy bùn đất và cứ thế chúng đã biến thành cậu bé, cô bé lọ lem thật đáng yêu.
Thật ngỡ ngàng khi thấy lũ trẻ thay nhau cầm con Đĩa trâu to bằng ngón tay trọ trên bờ ruộng. Con Đĩa co vào duỗi ra như sợi dây dun làm cho chúng thích thú. Tôi thầm thương cho lớp trẻ thị thành cứ miệt mài sách vở theo cuộc sống đua chen hối hả của thị trường mà không chút thảnh thơi để hiểu biết về môi trường. Hôm nay chúng mới biết thêm một con vật cũng hiền lành thân quen của nhà nông.
Thật đáng yêu những đôi chân nhỏ lấm đầy bùn đất lại tung tăng trên con đường làng mới thảm bê tông rộng hơn xưa. Con đường đất này năm xưa đã nâng bước cho bao thế hệ trưởng thành làm rảng rỡ quê nhà. Con đường làng uốn lượn như dải lụa nối đầu hai mươi lối xóm vào làng. Ven đường là dãy nhà thờ hai mươi bốn họ tộc quê mình sừng sững vươn cao hướng về cánh đồng làng. Trước khoảng sân nhà thờ họ là những tán bàng cổ thụ tỏa bóng, đầu cành điểm những búp chồi non tràn ngập nhựa sống đang chờ đón xuân. Xa xa cuối cánh đồng là dãy núi Lệ Đệ với ngọn Chấp Cờ xanh xanh, màu xanh của cánh rừng thông reo vang trong gió ngàn. Lối vào các ngõ xóm hôm nay cũng đổi thay, một màu đất đỏ ba gian được rải đều, tôn cao mở rộng ra nhìn thật uy nghi. Làng quê bừng lên sức sống mới, thấp thoáng vườn nhà ai đó có cây đào hé nụ như những thiếu nữ làm duyên mà trong lòng tôi lâng lâng, dâng trào đón nhận một mùa xuân mới.
Bà con lối xóm đi làm đồng về trong sự khoan thai, ai ai cũng nở nụ cười, những lời chào thân thương, mừng cho công việc đồng áng. Ngày mai công việc đồng áng bà con tạm gác, để chăm chút vườn rau, con gà, con lợn, xát mới thúng gạo, thúng nếp để kịp phiên chợ tết. Vườn nhà lại phủ một màu xanh, luốn cải, dàn bầu, dàn bí, dàn mướp khoe sắc trong nắng xuân, làng quê mình bừng lê sức sống mới. Phiên chợ làng tấp nập như ngày hội, không còn hối hả của ngày mùa. Bao sản vật của quê ta lại toả đi muôn nơi từ đây đi về các làng quê, lên chợ Huyện, chợ Tỉnh. Những đặc sản từ các miền quê lại về trên quê hương, đến với mọi nhà tô điểm thêm không khí đón xuân.
Chiều cuối tuần về với cuộc sống thị thành, lũ trẻ cứ bịn rịn trong lòng và thầm mong ngày nghỉ tới đến thật nhanh để về lại quê ta. Hình như mảnh đất quê mình có một sức hút kỳ lạ như muốn chia sẻ cho những con người được sinh ra và những con người đã từng gắn bó với mảnh đất này dù chỉ một chút thời gian.
Về với quê hương cho ta xích lại gần nhau, cho con cháu ta biết thêm tình người, tình làng nghĩa xóm. Một nhành cây, một ngọn cỏ lối nhỏ ven đường làng là một nốt nhạc cất lên từ trong trái tim trong tâm hồn mọi chúng ta với một miền quê thân thương, sâu lắng. Trong tôi trào dâng lời hát Một mùa xuân nhỏ, lặng lẽ dâng cho đời. Mùa xuân vui trong tiếng hát...”
sai đề rồi bạn ơi phải là ở trường
Đúng Bình luận Báo cáo sai phạm phương linh11 tháng 2 2018 lúc 21:37Bao nhiêu ngày chờ đợi giây phút này , cuối cùng cũng đã đến . Và cũng thật bất ngờ khi xuân năm nay trường lại tổ chức " Ngày hội xuân " cho chúng em .
Sáng sớm tinh mơ bao nhiêu tiếng trẻ em cùng đén trường vui chơi . Từng cành Đào, Mai nở rộ đón năm mới , bầy chim Én từ đâu lại bay về đây . Mọi trẻ em tung tăng trong bộ đồ Tết . Gặp bạn bè vào ngày đầu tiên của năm mới , nghe lại giọng của thầy cô . Nghe những bức thư mà chủ tịch nước gửi tặng , vài câu :"Chúc mừng năm mới" của bao nhiêu người lại vang lên . Em được gặp lại người bạn thân nhất của em là Linh, sau khi chuyển trường 2 năm .Cả hai đứa cùng ngồi trò chuyện với nhau và nhớ lại ngày cuối cùng gặp nhau ở trạm xe buýt .
Xuân đã đến khắp muôn nơi, cỏ cây, hoa lá đâm chồi cùng nhau khoe sắc chào đón một năm mới - xuân 2015. Trong không khí đó, ai ai cũng đang mong chờ về quê tận hưởng những ngày Tết đầm ấm bên những người thân trong gia đình cùng trò chuyện và thưởng thức những món ăn quê hương, ôn lại một năm đã qua và chúc nhau một năm mới an lành.- Trong sự tấp nập, ồn ã của phố phường, sau những ngày học tập vô cùng vất vả, học sinh trường THCS Nguyễn Trường Tộ chúng tôi lại được hòa mình vào một không khí vui nhộn của lễ hội Chợ xuân đúng ngày kỉ niệm thành lập Đoàn Thanh Niên Cộng sản Hồ Chí Minh 26/3/2015
Không khí chuẩn bị và đón đợi ngày Hội chợ quê ở trường tôi đã được rậm rịch một tuần nay. Các thầy cô và trò cả trường cùng với phụ huynh học sinh sau mỗi giờ lên lớp lại tập trung vào công việc trang trí sân khấu, dựng các gian hàng, tập văn nghệ, sắm sửa váy áo…Đây không phải là lần đầu tiên Hội chợ quê được tổ chức ở trường mà là lần đầu tiên các hs lớp 6 mới vào như chúng tôi đc tham gia và tổ chức hội chợ ở ngôi trường mới.Thế nhưng sự háo hức vẫn hiện rõ trên gương mặt của cả thầy cô lẫn trò. Mới7 giờ sáng ,sân trường đã có rất nhiều bạn hs cùng với thầy cô và phụ huynh đến để chuẩn bị cho gian hàng của lớp mình.Gian hàng nào cũng thấy cô trò chạy ra chạy vào,mọi công việc lúc đó càng trở nên khẩn trương.Cả lớp tôi cũng vậy.Mỗi người một việc,không ai là ngồi chơi cả.Mấy bạn nam của lớp đang trang trí và kê bàn ghế,còn các bạn nữ thì giúp các bác phụ huynh nấu nướng,dọn dẹp.Dần dần ,thời gian trôi đi,đồng hồ đã điểm 7h30 từ lúc nào.Thầy hiệu trưởng lên sân khấu, nói về hoạt động và ý nghĩa của việc tổ chức hội chợ lần này.Các gian hàng bắt đầu mở cửa.Từng lớp một khoe các mặt hàng của lớp mình ra.Có những lớp thì bán áo ,đồ lưu niệm thì để ra một bảng giá với những hình ảnh hết sức ngộ nghĩnh.Những chiếc áo phông có màu sắc sặc sỡ cùng với những họa tiết,hình ảnh được in lên áohết sức ngộ nghĩnh được các anh chị lớp 9A5 bày bán với giá cả rất vừa ví tiền hs.Lớp 9A3 là lớp duy nhất bán các đồ dùng,quần áo và đồ chơi cho thú nuôi.Những chiếc áo nhỏ nhắn dành cho những chú cún con,mèo con dùng có những màu sắc tươi sáng,rực rỡ. Các chị bán hàng miệng chào mời liến thoáng, tay lấy hàng nhanh thoăn thoắtQua gian hàng của các anh chị 9A8,tôi thấy các anh chị bày bán những chiếc vòng tay và đồ dùng học tập với đủ các màu sắc sặc sỡ ,trông thật là đẹp nên tôi đã mua một chiếc vòng màu đỏ tươi được những viên ngọc màu trắng tô điểm.Đi quanh trường,tôi mới phát hiện ra rằng hầu như các lớp đều mở quầy đồ ăn với những món ăn dân tộc,đồ ăn nhanh hoặc bán các loại nước uống đủ màu đủ vị.Gian hàng của các anh chị lớp 8 thì bán mấy loại nước uống và các món ngọt truyền thống của đất nước. Khối 7 trường tôi thì lai thích bày bán những món đồ ăn nhanh hoặc mấy món đồ ăn,nướcuống đã quen thuộc với hs của trường như:nem chua rán.,pho mai que,trà sữa,…Riêng khối 6 có một nét riêng.Đó là mỗi lớp lại bán mấy món ăn truyền thống của các nước khác nhau,tạo nên một thực đơn thú vị của từng lớp.Lác đác trên sân trường là những anh chị tiếp thị của vài lớp.Có những lớp còn có cả hs đi bán rong quanh sân.Đi hết các gian hàng của các lớp ,tôi trở về với gian hàng của lớp mình.Lớp tôi bán nem chua rán,sữa chua,bánh trôi,bánh chay và bún riêu.Lớp tôi lúc đó đông nghẹt người.Cứ chốc lại có thêm mấy bạn vào và mấy bạn đi ra.Bước vào gian hàngcủa lớp mình,tôi ngạc nhiên vì đang có rất nhiều các bạn hs đang ngồi ăn tô bún riêu. Cácmón ăn đều có số lượng đủ để bán,chỉ có duy nhất món bún riêu là các bác phụ huynh phải chạy ra chợ để mua thêm nguyên liệu về làm.Vào đúng 9h30,ở giữa sân trường là các hoạt động văn nghệ đặc sắc của các anh chị lớp trên.Mỗi lớp đã chuẩn bị một tiết mục nhảy rất đặc biệt cho ngày hội chợ xuân.Đến 10h30,hội chợ dần tan,giờ đây mấy bạn hs,thầy cô và các bác phụ huynh dần dọn dẹp gian hàng của lớp mình.Lác đác có mấy chú chim ca hót líu lo trên cành cây xanh xanh.Dần dần,hội chợ tan hẳn,không còn mấy người ở lại,chỉ có vài bạn học sinh bố mẹ đến đón muộn nên đi loanh quoanh sân trường vắng vẻ. Buổi hội chợ hôm đó đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc và vui vẻ về buổi hội chợxuân ở trường. Quanh sân trường, cảnh vật đang đổi khác. Tất cả như đang trút bỏ những gì cũ kĩ trong năm để đón lấy sức sống đang rạo rực của một mùa xuân mới.
Khung cảnh chợ quê ngày Tết cũng khác hẳn mọi người, đông đúc và đa sắc màu như một bức tranh tuyệt đẹp hiện lên giữa quê nghèo. Người người chen chân nhau đi mua sắm, kẻ bán người mua vui cười hớn hở. Họ không kì kèo, mặc cả om sòm như mọi ngày, vì ai cũng muốn có những giây phút cuối cùng của năm cũ bình yên và nhẹ nhàng, an lòng nhau nhất.
Lúc trước đi chợ với mẹ, thấy mấy cô bán thịt, bán cá lớn tiếng lắm nhưng hôm nay nhìn họ ngoan ngoãn như “đứa trẻ con” được cho quà.
Hai bên con đường dẫn vào chợ là những nụ hoa đang chúm chím với đầy đủ màu sắc rợp cả một vùng. Những cánh đào màu hồng phớt nhẹ còn vương vài giọt sương mai tinh khiết khoe sắc trong nắng sớm ban mai của mùa xuân. E ấp hơn là những nụ tầm xuân khép mình lặng lẽ. Em thích nhất là được chọn hoa với mẹ, hít hà hương vị của từng loại hoa thật dễ chịu. Mọi người háo hức chọn cho mình những cành hoa tư
ơi thắm và rực rỡ nhất để bày biện trên bàn thờ ông bà tổ tiên. Ở chợ Tết vùng quê không nhiều hoa như ở thành phố, nhưng với người dân quê như thế này là quá sung túc, đủ đầy cho một năm mới sắp đến.
Những đứa trẻ con áo mới tinh tươm, nụ cười giòn vang khiến cho mùa xuân ấm áp và an lành hơn. Thực ra bọn trẻ con đi chợ Tết cuối năm cũng chỉ để xem người ta mua bán, xem không khí tết ùa về trên ngõ, xem những chiếc xe ô tô lớn chở đầy hoa đào.
Mùa xuân ùa về rộn rã trong những gian hàng bán bánh kẹo, năm nào cũng vậy, em thường giành phần chọn mua bánh kẹo. Những chiếc kẹo lấp lánh màu sắc, nằm ngoan ngoãn trong chiếc hộp nhỏ xinh khiến đứa trẻ háu ăn thèm thuồng. Và phiên chợ Tết mẹ cũng “hào phóng” hơn khi em đòi mua gì mẹ cũng cho.
Chợ Tết quê em đông đúc đến tận trưa mới vãn, ai cũng chất đầy túi những thứ cần thiết để đón năm mới. Ở gian hàng bán gia cầm dường như đông vui hơn vì có thêm âm thanh vui nhộn của những chú gà, vịt, ngan. Ngày Tết mọi người cũng phóng khoáng hơn trong việc mua sắm, mẹ em cũng mua rất nhiều thứ, và em thì cứ hí hửng theo sau xách đồ cho mẹ.
Ngày Tết đã về trên vùng quê nghèo miền Trung quanh năm vất vả nhưng chợ Tết cuối năm là dịp để mọi người trút bỏ nỗi lo, háo hức chuẩn bị đón một năm mới đến. Cho đến bây giờ, vào năm nào cũng vậy, em cứ chờ đến phiên chợ Tết để cảm nhận sự chuyển động của đất trời.
Khí trời khi xuân về bỗng tươi đầy sức sống với những cánh mai vàng thanh khiết khắp nơi nơi. Hoa mai mang xuân về với vạn vật. Đối với mọi nhà,không khí tràn ngập niềm vui sum họp sẽ đầy đủ ý nghĩa hơn khi trong nhà có một chậu mai vàng. Quả thật, hoa mai tượng trưng cho rất nhiều ý nghĩa đẹp,là hoa không thể thiếu mỗi khi Tết đến, xuân về ở miền Trung quê tôi. Nhà tôi cũng vậy, trước Têt vài ngày, bố mẹ tôi đã mua một chậu mai thật đẹp để chưng tết.
Từ góc phòng khách,cây mai trông thật rực rỡ.Cây cao khoảng một mét rưỡi với thế rồng cuộn đẹp mắt được đặt trong chậu sứ trắng.Ở cây mai toát lên vẻ đẹp của thân,lá,cành,hoa. Gốc cây màu nâu sẵm ta bằng bắp tay ta bằng chân. Thân cây chia làm nhiều chánh,nhiều cành mảnh,vươn dài đến bên cửa sổ đến bên đón ánh nắng xuân,lay nhẹ theo làn gió mang mùa hương phảng phất. Thế uỷên chuyển của cành mai gợi cho ta nét thanh khiết của bà chúa Xuân. Đây là loại hoàng mai nên lá non nhỏ nhắn đầy sức sống,màu nâu đậm một chút.Lá thon dài,trông chỉ ngắn hơn lá trúc Nhật một chút.Hoa mai khi nó nở gắn thành chùm thưa thớt,không đơm đặt như hoa đào.Lúc ấy trông thân cây chỉ toàn bao phủ một màu vàng óng ánh.Hoa mai cũng có năm cánh như hoa đào, nhưng màu vàng của hoa là nét đặc trưng mà tạo hoá đã ban tặng cho nó. Từ mấy ngày trước tết,cây mai đã gần như bỏ hết lá để dồn sức ra những nụ hoa nhỏ xinh đang chúm chím bên cạnh những bông hoa xoè ra năm cánh thành một tầng,phô sắc óng mượt,vàng mượt như tơ.Nhìn từ xa ta có thể liên tưởng đến một đàn bướm vàng rập rờn múa lượn trong gió xuân chào đón một năm mới đang về.Nhuỵ hoa kết hợp hai màu vàng, xanh tạo nên cho hoa một vẻ đẹp hài hoà thuận mắt.Những chùm hoa vàng đung đưa càng thêm nổi bật với những chùm nụ ngời màu ngọc bích,màu xanh ấy tượng trưng cho một sức sống mãnh liệt được nuôi từ nguyên khí đất trời.Hương hoa mai không ngào ngạt,sực nức như hoa sữa,không dịu nhẹ như hoa hồng. Mà là một mùi hương nửa thực nửa hư,ai tinh ý lắm mới thưởng thức được mùi hương kì dịu ấy.Một năm mới mở ra với nhiều hứa hẹn bằng những cánh thiệp xinh xinh gắn bên những cánh hoa.Từ ngày có cây mai,không khí trong nhà thêm ấm cúng,vui vẻ.Hằng ngày,tôi cùng bố tỉa lá,sửa cành tưới nước cho mai thêm đẹp.Tết càng đến gần,cây mai nhà tôi càng rực rỡ…
Một mùa xuân mới cùng bao nhiêu niềm vui mới đang về trên những cành mai tươi thắm toát lên vẻ tinh khiết cùng sức sống mùa xuân. Năm nay,mai cùng nhà tôi đón một cái tết thật vui,thật đằm ấm.
Tờ mờ sáng, vài ánh dương hồng le lói đang cố giương mình len sâu vào lớp sương đêm dày đặc,vài bước chân người đi trên con đường đất làm phá tan bầu không khí tĩnh mịch bí ẩn của buổi đêm. Xa xa, lục tục vài bà hàng nước ngồi đun cái bếp lửa than để kịp nấu nước chè sớm
Mấy bà hàng cá đã ra ngồi bến từ nửa đêm để chờ mẻ cá mới cho được giá. Trên phía mép đường, những hàng thịt với bao nhiêu nào thịt heo, thịt bò, thịt gà,… đã được dọn từ rất sớm để mấy bà đi chợ sớm về kịp bữa cơm sáng…
Trời sáng dần, hương nếp từ chõ đồ sôi bay thoang thoảng từ đầu ngõ chợ như lôi kéo mấy bà buôn hàng cá, hàng thịt ra từ buổi sớm chưa có gì lót dạ. Chợ bắt đầu đông và náo nhiệt, từ các xóm dưới nào rau, nào củ, nào quả… các thứ hàng nằm trong mẹt, thúng được các bà buôn chuyển đi vào chợ. Cả khu chợ rộn lên, bắt đầu cuộc đấu tranh khẩu khí quyết liệt của người mua lẫn kẻ bán, có khi bớt 1 thêm 2 đồng bạc, cũng có mấy bà rộng tay vừa giá là lấy ngay không phải kì kèo, cũng có những người xem hàng chậc lưỡi rồi bỏ đi, để mặc sau lưng lời xầm xì chẳng rõ là mắng thầm hay nói nhảm của mấy bà buôn. Lũ trẻ nhỏ đi học sớm, được vài đồng bạc dắt nhau ùa vào chợ lựa mua các thứ quà bánh, cũng có đứa chỉ đưa mắt nhìn thèm thuồng và bàn tán vài câu rồi bỏ đi…
Qua giữa buổi, chợ bắt đầu thong thả, người đi chợ sớm tản sang các ngả rời khỏi chợ, những hàng cá, hàng thịt, hàng rau vừa sáng còn tươi rói và nhảy tanh tách trong mẹt giờ đã hết sạch nhờ những đôi tay và đôi mắt lựa chọn kĩ tính của các bà nội trợ đảm đang. Trong chợ chỉ còn vài bà hàng ế phải ngồi lại cầu trời sao cho còn mấy bà nội trợ ngủ trễ mà phải chịu tay lấy mấy bó rau, con cá hàng ế cho vừa buổi chợ. Các bà hàng nước gom mấy hòn than cháy tàn cố nhen nhúm cho được ngọn lửa nhỏ giữ cho nước âm ấm chờ các thực khách sang buổi trưa nắng ghé hàng làm ngụm nước
Trong gia đình, tôi yêu quý tất cả mọi người, nhưng người mà tôi yêu mến nhất, kính trọng nhất vẫn là ông ngoại. Bất cứ lúc nào, hình ảnh của ông cũng thật ngọt ngào trong trái tim tôi.
Ông tôi chưa già lắm đâu, chỉ khoảng bảy mươi thôi. Dáng ông tầm thước như bao cụ già khác. Khuôn mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những ngày tháng khó khăn, vất vả mà gian khổ nhất là những năm tháng trong chiến trường miền Đông Nam Bộ xưa kia. Khuôn mặt vuông vuông chữ điền, nước da sạm lại với nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt lại đầy những vết chân chim; vậy mà ông tôi trông vẫn đẹp lão lắm. Đặc biệt là với tôi, ông quả thật đẹp.
Hạnh phúc nhất là được nằm trong lòng ông, tay vuốt ve chòm râu điểm bạc, ngước nhìn đôi mắt ấm áp, hiền từ của ông. Lúc đó tôi có cảm giác như đang ở trong truyện cổ tích, như có ông Bụt ở bên với bao phép màu tốt lành và đẹp đẽ. Tôi rất thích nắm tay ông, được thấy hơi ấm nóng từ tay ông truyền sang, thật là khoan khoái.
Bố mẹ đi làm suốt ngày, ông với tôi sao mà thân thiết thế. Giọng nói của ông trầm trầm và rất truyền cảm, bởi hồi trẻ ông đã là một "cây” kịch nói nghiệp dư nổi tiếng của trung đoàn. Chính vì thế, ông ru hoặc kể chuyện cho lũ cháu chúng tôi nghe, chỉ được một lúc là đứa nào đứa nấy díp cả mắt lại.
Ông tôi nhiều con cho nên cũng lắm cháu. Tôi chưa thấy ai yêu và quyến luyến với lũ cháu như ông. Ông thường thẳng thắn bộc bạch: Khi có cháu, lại thấy yêu cháu hơn con rất nhiều!”. Lũ chúng tôi cũng yêu quý và gắn bó với ông lắm. Nhất là tôi, thằng cháu “đích tôn” như ông vẫn trìu mến gọi vậy.
Lại một bất ngờ nữa khiến các bạn khó tin, chính ông tôi chứ không phải ai khác trong gia đình này là người ngoại trợ chính. Đứng cạnh Ông, bà tôi trở nên vụng về, lúng túng, như bà thường tự nhận “Bà của cháu mồ côi sớm nên việc bếp núc, nội trợ đoảng vị quá!”. Cứ sáng sớm, sau khi tập thể dục, luyện vài bài dưỡng sinh là ông lại xách giỏ đi chợ.
Ông đâm nghiện những tiếng chào mời, lời kì kèo qua lại của cái chợ nhỏ nằm tại khu chung cư của chúng tôi. Những thứ ông mua đều tươi rói, vừa ngon lại vừa đẹp mắt bởi nhiều màu sắc. Ông nấu nướng ngon lắm, mời các bạn đến nhà tôi mà xem, ông tôi sẽ trổ tài nghệ tuyệt vời của mình để các bạn thưởng thức, đố có mà chê nổi.
Tôi còn quên chưa nói tới sự quan tâm đặc biệt nữa của ông mình về tình hình thời sự trong và ngoài nước. Không có chương trình thời sự nào của Truyền hình, của Đài Tiếng nói Việt Nam, của báo chí nào mà ông bỏ qua. Đã thế ông còn năng trao đổi với bạn bè, không gặp gỡ, không họp hành thì ông lại gọi điện thoại. Có lẽ, điện thoại của ông tôi chỉ để làm hai việc, hỏi thăm con cháu và bàn bạc về thời sự nóng hổi.
Khi nói, ông tỏ ra say sưa, nhiệt tình như có bạn mình ở trước mặt vậy. Hầu hết các thông tin về thời sự, tôi được biết qua ông mình. Mỹ đánh I-rắc cũng khiến ông tôi buồn bực, phiền muộn vô cùng, làm cả nhà xót cả ruột. Trong nhà tôi, ông thường coi vườn cây xanh trên tầng thượng là tài sản của mình. Trên đó có bao nhiêu là cây, là hoa. Thứ cây nào ngoài tên ra cũng đều có lí lịch riêng của nó. Nào là kỉ niệm ngày ở chiến trường về, ngày thăm Điện Biên Phủ, ngày sinh đứa cháu đầu,… Công ông tưới bón, chăm chút, bắt sâu, tạo nên vườn cây này.
Sinh nhật vừa rồi của tôi, ông tặng một chiếc kèn nhỏ xinh. Tôi tự mày mò và bây giờ đã thổi được bài “Nhạc rừng” mà ông yêu thích. Ông tôi tự hào lắm, cứ khoe khắp khu nhà về tài của cháu mình. Nhưng tôi hiểu không phải vậy, chẳng qua ông yêu tôi quá thôi!
Tôi yêu quý và kính mến ông rất nhiều và cũng biết ông yêu lại tôi như vậy. Ông là người hay là ông Bụt, tôi cũng không biết nữa.“Cháu sẽ phải cố gắng nhiều để làm vui lòng ông, ông ơi!”. Tôi vẫn nhủ thầm như vậy.
- Lịch sự là những cử chỉ, hành vi dùng trong giao tiếp ứng xử phù hợp với quy định của xã hội, thể hiện truyền thống đạo đức của dân tộc.
- Tế nhị là sự khéo léo sử dụng những cử chỉ, ngôn ngữ trong giao tiếp ứng xử, thể hiện là con người có hiêu biết, có văn hóa
- Mong bạn giứ lời hứa
- HỌC TỐT NHA
bạn còn thiếu những ví dụ về lịch sự ,tế nhị nữa nhưng mk cũng cảm ơn bn đã trả lời câu hỏi của mk
Phiên chợ quê khác hẳn với sự ồn áo náo nhiệt của phiên chợ ở thành phố, và hôm nay tôi được về quê để được tận hưởng cái không khí thanh bình ấy. Vừa vùng ra khỏi chăn, tôi thấy mọi người trong làng đang rủ nhau đi chợ, người đi bộ, người chở hàng hóa, cảnh phiện chợ hiện lên trong mắt tôi sao mà thân thương gần gũi.
Chợ quê tôi nằm ngay đầu làng, bên cạnh dòng sông Hồng với những dòng nước trong xanh. Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng 6,10,16 20, 26, 30 hàng tháng. Vào phiên chợ chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú. Từ tinh mơ, những người bán hàng đã mang hàng ra chợ bày biện hàng hóa, ai cũng mong tìm được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Trời sáng rõ hơn, những người đến mua đã bắt đầu đến chợ, khoảng 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Từ xa nhìn lại, chúng ta đã cảm nhận được sự vui tươi đang diễn ra ở bên trong.
Ngoài hàng hóa ra, trong chợ còn có những quán bún phở, mùi vị phở thơm phức, bốc khói nghi ngút, mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Phiên chợ quê không chỉ xuất hiện những người bán và người mua mà còn xuất hiện những em bé với những bộ quần áo xanh đó theo cha mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đông đúc và có nhiều đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hò hét thích thú.
Các bà, các mẹ, các chị đang lựa chọn để mua những mặt hàng cần thiết cho gia đình như rổ rá, chiếu gối, đồ điện. Hàng thịt cá đông nghịt người mua, những phản thịt tươi ngon, những chậu cá với những con cá to, đang bơi lội. Dạo qua một vòng khu bán hoa quả, tôi lại muốn được ăn những quả lê quả ổi chín mọng… Tôi thấy hiện lên trong tâm trí mình hình ảnh người nông dân phải một nắng hai sương để tạo ra chúng, chúng ta phải tỏ lòng biết ơn đối với những người nông dân. Không chỉ có vậy, chợ quê tôi còn có nhiều loại bánh rất ngon, bánh chưng, bánh rán, bánh nếp,…Khi nào đi chợ tôi cũng phải thưởng thức một trong những loại bánh đó, và chúng đã làm tôi nhớ mãi cái đặc trưng của phiên chợ quê tôi.
Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.
Buổi chợ quê diễn ra thật đông vui tấp nập, nó đã cho thấy sự no ấm đủ đầy của người dân quê tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra tại vùng quê này và có cơ hội được tận hưởng cái hay cái đẹp của phiên chợ quê, tôi sẽ thường xuyên về quê hơn để được tận hưởng cảm giác này.
Nhớ tick nha