Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được một màu đỏ rực rỡ của nó-một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, nóng của thiên nhiên vào mùa hạ.Đài hoa ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa phượng đỏ, mỏng manh nhưng chính nó đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi bông hoa phượng. Trong lòng hoa là nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn, mật hoa cho những chú ông bé nhỏ, chăm chỉ tới hút. Vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên những tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi phải chuyên tâm học hành đạt được những kết quả cao trong học tập. Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức vì nô đùa, phượng như một cái ô che mát cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượng, nhìn lên bầu trời dường như ta không thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ thấy trong những tán lá phượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa phượng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất. Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung sướng đón chào một mùa hè thú vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái trường,xa thầy cô,xa ban bè và xa những kỉ niệm dưới ngôi trường thân yêu ,dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường,bơ vơ giữa biển nắng vàng. Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những con gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng… Ba tháng hè trôi qua đằng đẵng, không một tiếng cười nói, không tiếng trống, phượng trống vắng. Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm từng giây từng phút khi xa học sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày mai đã là ngày khai giảng, phượng mong nhớ, chờ đợi để đc gặp lại các bạn học sinh. Những học sinh cũ đến thăm trường, họ rỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng và nhớ phượng…Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường. Đâu đâu cũng có tiếng cười nói vui vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn của phượng đã được chia sẻ phần nào. Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc lá vàng úa rụng đầy dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm? Hoa phượng như một người bạn vô hình, để lại những kỷ niệm thời áo trắng. Tôi yêu hoa phượng.Loai hoa học trò thân thương.
Chắc hẳn mỗi người học trò nào cũng có những kỉ niệm về mái trường,thầy cô và bạn bè,Vói em, kỉ niệm ấy đã gắn bó với cây phượng ở sân trường. Có lẽ vì phượng đã quá gần gũi và thân thuộc với lứa tuổi học trò chúng em. Chính cây phượng đã để lại nhiều ấn tượng nhất trong em. Nhắc đến hoa phượng, là không thể quên được một màu đỏ rực rỡ- một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, của thiên nhiên vào mùa hạ. Dài hoa ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho đứa con của mình. Bên trong lớp đài hoa là cách hoa, cách phượng đỏ, mong manh. Chính nó đã tạo nên vẻ đẹp của mỗi bông hoa phượng, Trong lòng hoa là nhụy đỏ, nhụy là để dành cho những chú ong bé nhỏ, xinh xắn, chăm chỉ tới hút. Em còn nhớ, khi em bước vào ngôi trường này, em rất ghét cây phượng vì phượng mà làm cho em thấy lo lắn, bồn chốn và hồi hộp, Nhưng giờ đây em đã trở nên gần gũi và thân thuộc với cây phượng này. Giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran trên tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè sắp tới. Thôi thúc học trò chúng em chuyên tâm vào học hành để đạt kết quả cao trong học tập, Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức, phượng như một cái ô che bóng mát cho chúng em. Ngồi dưới gốc phượng ăn bánh, ăn snack hay uống một ly nước mát thì không bằng gì hơn cả. Đầu thánh sáu, học trò chúng em ui vẻ, sửa soạn, để chào đón một mùa hè mới. Nhưng không ít tiếng khóc khi phải xa mái truòng, thầy cô, bạn bè và xa những kỉ niệm với cây phượng. Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng dưới sân truòng. Ba tháng hè đã đến, không còn một tiếng cười nói. Phượng buồn, phượng nhớ. Em rất yêu quý cây phượng. Phượng như là một người bạn vô hình, để lại những kỉ niêhm thời áo trắng. Dù lớn lên em không còn học ở đây nưa nhưng em vẫn không thể quên những kỉ niệm với cây phượng.
Link tham khảo: Câu hỏi của Đặng Nguyễn Quỳnh Nga - Ngữ văn lớp 7 | Học trực tuyến
Không biết tự bao giờ, cứ mỗi khi nhắc đến ngôi trường thì người Việt Nam ta lại nói đến cây phượng vĩ. Và cũng không biết tự bao giờ, khi nói đến cây phượng vĩ thì chúng ta lại nhớ đến quãng thời gian nhiều kỷ niệm của tuổi học trò. Cây phượng, hoa phượng, tán phượng, gốc phượng đã đi vào thơ ca như những chuổi ngày đẹp nhất của tuổi học trò. Sân trường em cũng như bao sân trường khác, quanh gốc phượng luôn là nơi tụ tập đông đúc của học sinh vào giờ ra chơi. Gốc phượng to xù xì, những nhánh rể dài nổi lên mặt sân và vươn ra xa như bám sâu, bám chặt vào đất để giữ lấy thân mẹ cho thật vững chải trước bão giông. Hè đang đến, những lá phượng li ti đang màu xanh ngát bổng chuyển vàng nhạt rồi vàng sậm, bổng chốc gieo mình xuống đất mỗi khi có cơn gió mạnh thổi qua. Từng lớp, từng lớp lá phượng rơi được ngọn gió mát vô tình tung lên xoay tít trên trời xanh để lại trên cây những tàu lá chỉ còn trơ trọi phần khung đang đung đưa trên cành. Và lác đác trên những nhánh cây khô xám, bổng mọc ra những nụ nhỏ màu xanh biếc. Một ngày, hai ngày rồi ba ngày, những nụ xanh biếc ấy bổng hé một màu hồng hồng, đỏ đỏ như những đôi môi chợt mỉm cười với từng đàn, từng đàn ong bướm đang nô nức kéo về để tận hưởng hương thơm của hoa phượng.
Bài làm.
Cây cối là một phần không thể tiếu trong cuộc sống.Cây cối đã cung cấp cho cuộc sống của chúng ta rất nhiều(bạn có thể kể ra một số lợi ích của cây cối).cây mà tôi yêu thích nhất là cây phượng ở góc sân trường,nơi cất chứa kỉ niệm của tuổi học trò.
Thân cây to, sần sùi màu nâu thẫm in dấu ấn nắng mưa của thời gian nên thân cây có vết nấm mốc.Từ thân cây ấy đâm ra những cành cây to,xòe ra như bàn tay người.Bao trùm lên đó là tán lá rộng.Rễ cây xù xì,ngoằn nghèo nổi lên trên mặt đất như những con trăn khổng lồ.Lá phượng to nhưng mỏng,chia ra làm các nhánh nhỏ li ti,thưa thớt.Lá thì màu xanh nhạt,lá thì ngả vàng.Hoa phượng là nổi bật nhất.Hoa phuongj có năm cánh,ôm lấy ở giữa là nhụy hoa.Từng bông phượng như những đốm lửa nhỏ,cả chùm hoa như ngọn đuốc cháy rực.
Người ta thường nói,hoa phượng gắn liền với tuổi học trò,với sự chia ly.Có lẽ vì hoa nở đúng vào ngày tựu trường.Cây phượng đã chứng kiến bao cuộc trưởng thành,cuộc tốt nghiệp của các lứa học trò,bao nụ cười,bao nhiêu nước mắt của các em khối cuối khi chia tay với thầy cô,với mái trường thân yêu của mình.
Sắc đỏ nhập nhòa trong tâm trí em dòng mực đỏ lời phê, điểm số của thầy giáo, cô giáo, sắc đỏ của hoa phượng bên màu đỏ mái ngói.Sau này,dù đi xa tới đâu,em vẫn luôn nhớ về câu phượng này.
Bài làm : Một mùa phượng nữa lại về và tôi biết, cũng như bao mùa phượng khác, mùa hoa đến rồi đi, sẽ để lại trong lòng người nhiều kỷ niệm tiếc nuối. Hơn thế, mùa phượng vĩ còn gợi lại trong lòng những ai đã, đang và sẽ đi qua thời học sinh, sinh viên những ký ức dịu dàng, da diết.
Tháng 5, mùa phượng về cũng là khi mùa thi tới, mùa gấp rút ôn bài vở cho kỳ thi của bao thế hệ học sinh. Là chút lo lắng đọng trong ánh mắt của các cô cậu học trò cuối cấp về tương lai, về những kỳ thi bước ngoặt trong đời.
Giấu chút buồn sâu trong đáy mắt, là vương vấn cho những yêu thương ấp ủ chẳng dám thành lời: “Rung cảm lắm nhưng nào đâu dám nói”, dù biết rồi đây ta và người rồi sẽ chẳng còn gặp lại nhau nữa. Thứ tình cảm trong veo không đầu, không cuối ấy cứ thế mãi chẳng nên lời.
Cánh phượng man mác buồn, những lá thư cứ mãi giấu trong hộc bàn rồi cũng chìm dần vào ký ức, để bất chợt một ngày kia nhận ra sắc hoa đỏ đã về, lòng người chợt bồi hồi, xuyến xao. Ta còn nhớ như in mùa hè sinh viên năm đầu, loay hoay một mình nơi thành phố xa lạ, quay cuồng trong những chồng bài vở cao ngất ngưởng, đôi khi thả hồn mình vào một góc phượng của khuôn viên đại học mà thấy lòng chợt bâng khuâng. Ta sẽ còn bao nhiêu mùa thi như này nữa? Rồi mùa ấy cũng qua, những mùa hè sinh viên sau ta không còn mơ mộng nhiều nữa, cuộc sống cứ thế tiếp diễn. Ta cũng chẳng thể quên nổi kỷ niệm cùng những đứa bạn đã cùng nhau đi qua khó khăn.Tháng 5, mùa hè sinh viên. Phượng về báo hiệu một mùa hè sinh viên đã đến. Chẳng còn bố mẹ bên cạnh quan tâm như ngày bé nữa, bản thân ta tự biết phải chăm sóc cho mình, học hành và những dự định sau khi ra trường, là những công việc làm thêm để kiếm chút học phí cho đầu năm sau, là những ước mơ tốt nghiệp đại học với một công việc ổn định...
Là những ngày sống trong túng thiếu, chỉ có thể ăn mì cầm hơi mà mấy đứa cư nhường nhau mãi, để rồi lại nhìn nhau thở dài vì cái cảnh túng thiếu. Chúng ta tự nhủ rồi sẽ sớm qua thôi cái giai đoạn này, lại chăm chỉ cặm cụi với sách vở, hy vọng về một tương lai sáng lạn hơn. Ra trường rồi đi làm, mỗi mùa phượng về, đọng lại trong ta là những kỷ niệm của thời sinh viên, nhớ đến quay quắt và thấy thương nhau đến lạ.
Tháng 5, mùa hoa phượng gắn liền với mùa yêu đầu. Ta gặp người vào mùa hoa ấy, nụ cười ngập nắng ấy, ánh mắt ấy làm ta xao xuyến mãi. Chùm hoa đỏ người tặng, ta mang về đặt lên bàn học, rồi xót xa khi qua mỗi ngày sắc hoa nhợt nhạt và héo úa.
Lòng ta chợt linh cảm,thấy lo sợ về những thứ đẹp nhưng chẳng tồn tại lâu dài. Như ta lo sợ, mùa hoa sau người rời xa ta. Để ta chơi vơi trong nỗi đau tình đầu, ta như người đi giữa những cơn say dài, cứ mãi mơ về một hạnh phúc nhỏ bé bên người nhưng biết sẽ chẳng bao giờ thành sự thật, vì người đã xa ta, mãi mãi.
Trái tim rỉ máu, qua những mùa hoa ấy ta trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn rất nhiều. Kỷ niệm cùng người rồi cũng thành một ngăn trong ký ức, ngủ yên, chỉ mỗi khi tháng 5 - mùa hoa phượng về lại khẽ làm ta nhói lòng.
Tháng 5 mùa phượng, sắc hao đỏ ấy đến và đi. Mùa ấy để lại trong lòng mỗi người nhiều da diết khôn nguôi, những buồn vui tiếc nuối và ký ức đẹp đẽ của một thời. Thời gian vẫn cứ trôi, bình thản đến không ngờ, cứ cuốn tất cả kỷ niệm vào một nơi gọi là quá khứ. Nhưng mỗi mùa phượng đến, sắc hoa ấy như đốt cháy ta, thôi thúc ta tìm về những ngày xưa. Giữa cuộc sống bộn bề, ta sẽ nhủ lòng, mình sẽ sống tốt hơn cho những gì đã qua.
Chúc bạn học tốt
Chắc hẳn mỗi người học trò nào cũng có những kỉ niệm về máitrường,thầy cô và bạn bè. Với tôi,kỉ niệm ấy đã gắn bó cùng cây phượngở góc sân trường. Có lẽ một phần vì phượng đã quá gần gũi và thânthuộc với lứa tuổi học trò chúng tôi. Chính phượng đã để lại nhiều ấntượng trong tôi. Ôi! Một loài cây - loài hoa thân thương đã gắn bó với tôimột thời!
Tôi thấy hầu như trường nào cũng có vài ba cây phượng ở sân trường. Tuy nhiên,trường tôi chỉ trồng một cây ở phía sau căn tin,dù ít nhưngvẫn đủ một góc sân ấm áp in sâu những kỉ niệm đẹp vào tâm trí tôi. Nhìntừ xa,phượng tỏa ra những tán lá xum xuê như một chiếc ô khổng lồ chemưa che nắng. Phượng dịu hiền với hình dáng mộc mạc,đơn sơ,vươnnhững cành lá ôm chúng tôi vào lòng. Thân cây cao to khoác lên mình chiếc áo nâu xù xì,mốc meo theo màu thời gian. Rễ cây sần sùi trồi lên mặt đất. Còn khi đã về hè thì phượng đẹp đến tôi không thể dùng từ nàodiễn tả được. Đặc biệt là hoa phượng.
Phượng tượng trưng cho sự ngây thơ,trong sáng của tuổi học trò,ở cáituổi cắp sách tới trường,tôi thích phượng ở điểm đó.
Vào những ngày nắng như đổ lửa thì ai mà chẳng cần một cái ô che nắngche mưa nhỉ? Phượng không những giúp cho chúng ta nhiều ích lợi màcòn là thú vui tao nhã mỗi khi buồn hay vui. Phượng tạo bóng mát chonhững ngày hè nắng nóng,tạo cảnh quan đẹp đẽ cho những góc sânvườn nhưng với tôi đẹp nhất vẫn là cây phượng ở trường . Và quan trọng nhất,phượng còn cung cấp bầu không khí trong lành cho đời sống con người và xã hội cũng như các loài sinh vật khác. Ngoài việcche mát,tạo cảnh quan,tạo bầu không khí vui tươi thì phượng còn làmột người bạn gắn bó với tôi suốt tháng năm tuổi học trò. Nhớ khi mỗilần ra chơi,các bạn nam thì tụ tập chơi đá cầu,bắn bi còn các bạn nữtúm tụm lại một chỗ,bạn thì chơi nhảy dây,số khác thì ôn bài cho kì thisắp tới. Riêng tôi với lũ bạn thì chăm chú ngắm nhìn vẻ đẹp của phượng vì không lâu sau thì chúng tôi không còn nhìn thấy nữa rồi! Trong đámbạn tôi,vài đứa nhặt những chiếc lá phượng ép chặt vào cuốn nhật kí ghilại những kỉ niệm đẹp còn mấy bạn khác thì vòng tay nhau quanh gốcphượng
Phượng như hiểu được ý chúng tôi cũng khẽ xào xạc,lắc lư cành lá chàođón. Thời gian trôi,khi phượng bắt đầu ra hoa cũng là lúc chúng tôi bướcvào mùa thi. Chúng tôi lại được dịp ngắm nhìn phượng,chứng kiếnphượng đẹp như thế nào. Học trò chúng tôi dường như đều đặn ôn bàidưới gốc phượng hơn,hoa phượng nở chứng kiến mùa thi. Phượng bắtđầu ra hoa,hoa phượng có năm cánh,nở đồng loạt,từng cánh mềm mịnnhư nhung kết thành từng bông,từng chùm,từng tán lá xòe ra trông thậtđẹp. Phượng nở là dấu ấn của mùa thi,mùa rộn ràng sự xôn xao của cácbạn học trò vui vì được nghỉ hè nhưng cũng đượm buồn vì sắp rời xa máitrường,thầy cô,bạn bè nhưng đối với tôi buồn nhất là khi rời xa câyphượng.
Trong khung trời xanh biếc,hoa phượng đỏ thắm nổi bật lên vẻ ngây thơmà dễ thương đến lạ. Phượng không rực rỡ như hoa lan,hoa mai hayquyến rũ như hoa hồng,hoa mận nhưng vẫn giữ được cho mình một nétđẹp,đối với tôi nét đẹp ấy không loài hoa nào sánh bằng. Tôi nhớ cái mùithơm của phượng không nồng nàn như bao loài hoa khác mà mang mộtmùi hương rất riêng,thoảng nhẹ trong gió lắng đọng bao tâm hồn họctrò. Khi ở bên phượng,có lẽ phượng đã cho tôi bao kỉ niệm đẹp,những kỉniệm thơ mộng không thể nào đong đếm được. Mỗi khi tôi buồn vì điểmkém,làm cho cô giận...hay những chuyện vui như được cô khen,quenđược bạn mới tôi đều đến tâm sự cùng phượng,phượng luôn lắng nghevà tâm sự cùng tôi.
Khi tâm sự,chia sẻ cùng phượng,tôi thấy lòng mình thật nhẹ nhànghơn,vui hơn trước rất nhiều. Quả nhiên,phượng vẫn là nguồn độngviên,an ủi và khuyến khích tôi. Năm nào cũng vậy,bao giờ phượng nởcũng là lúc chuẩn bị nghỉ hè,trên vòm cây bắt đầy xuất hiện những tiếngve râm ran báo hiệu cho một mùa hè mới sắp đến - một năm học cũ kếtthúc mở màn cho một sự khởi đầu mới. Ôi! Chỉ cần nghĩ tới thôi tôi cũngđủ thấy nao lòng! Tôi vẫn không sao quên được cái cảm giác bồi hồi,xaoxuyến ấy!
Cuối cùng,cái ngày mà tôi trong mong chờ đợi nhất và cũng là cái ngàybuồn nhất trong tôi đã tới. Chúng tôi phải chia tay thầy cô,bạn bè,chiatay mái trường thân yêu và rời xa cây phượng thân thương. Cuốinăm,chúng tôi đều được những thành tích tốt trong học tập,một phầncũng là nhờ sự khuyến khích tôi trong học tập của phượng. Phượng dùlà một loài cây nhưng đã đem lại cho tôi bao cảm xúc dạt dào,xaoxuyến. Phượng chứng kiến lễ tổng kết của chúng tôi,phượng lắc lư nhènhẹ theo chiều gió,những cánh hoa rơi xuống mái đầu của vài bạn họctrò. Giờ đây,tôi lưu luyến phượng,nhớ lại những kí ức thơ mộng,đẹp đẽgiữa tôi và phượng. Lòng tôi xao xuyến,phượng cũng như muốn giữ chântôi lại,nhưng có lẽ chúng ta phải gặp nhau vào năm sau,phượng nhé!
Phượng mãi là một loài hoa học trò,là loài cây tôi yêu,tôi khẳng địnhđiều đó bởi phượng đã gắn bó với tôi cũng như các bạn học sinh từ lâu. Phượng ơi! Hẹn gặp lại,đợi tôi phượng nhé!
Đến giờ,tôi vẫn xao xuyến vì phải chia tay phượng. Phượng như kỉ niệmđẹp,kí ức thơ mộng - một loài hoa học trò lắng đọng bao tâm hồn. Những điều ấy đã khắc sâu vào trái tim,in sâu vào tâm trí của những côcậu học trò về một thời áo trắng.
Tham khảo nhé ! đọc tự rút ý hay
không biết có hay không! mình tự làm đó!
Không biết tự bao giờ, cứ mỗi khi nhắc đến ngôi trường thì người Việt Nam ta lại nói đến cây phượng vĩ. Và cũng không biết tự bao giờ, khi nói đến cây phượng vĩ thì chúng ta lại nhớ đến quãng thời gian nhiều kỷ niệm của tuổi học trò.
Cây phượng, hoa phượng, tán phượng, gốc phượng đã đi vào thơ ca như những chuổi ngày đẹp nhất của tuổi học trò.
Sân trường em cũng như bao sân trường khác, quanh gốc phượng luôn là nơi tụ tập đông đúc của học sinh vào giờ ra chơi. Gốc phượng to xù xì, những nhánh rể dài nổi lên mặt sân và vươn ra xa như bám sâu, bám chặt vào đất để giữ lấy thân mẹ cho thật vững chải trước bão giông.
Hè đang đến, những lá phượng li ti đang màu xanh ngát bổng chuyển vàng nhạt rồi vàng sậm, bổng chốc gieo mình xuống đất mỗi khi có cơn gió mạnh thổi qua. Từng lớp, từng lớp lá phượng rơi được ngọn gió mát vô tình tung lên xoay tít trên trời xanh để lại trên cây những tàu lá chỉ còn trơ trọi phần khung đang đung đưa trên cành. Và lác đác trên những nhánh cây khô xám, bổng mọc ra những nụ nhỏ màu xanh biếc. Một ngày, hai ngày rồi ba ngày, những nụ xanh biếc ấy bổng hé một màu hồng hồng, đỏ đỏ như những đôi môi chợt mỉm cười với từng đàn, từng đàn ong bướm đang nô nức kéo về để tận hưởng hương thơm của hoa phượng.