Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Có lẽ sau này khi rời xa ghế đá nhà trường và quay cuồng với những công việc bộn bề của cuộc sống thì ở một góc nhỏ nơi tâm hồn tôi sẽ luôn chứa đựng những kí ức tuyệt vời nhất về những kỉ niệm gắn bó với mái trường thân yêu. Tôi sẽ chẳng thể nào quên lần đầu tiên run rẩy và tự hào ra sao khi theo cha đến trường nhập học. Tôi cũng sẽ mãi không quên, cũng chính tại nơi này những người thầy đáng kính đã dạy cho tôi thế nào là một nhà báo chân chính. Nơi đây cũng đã đem đến cho tôi những người bạn cùng cười cùng khóc cùng dại dột và cũng cùng sát cánh trưởng thành bên nhau.
Thời gian thi cử luôn là khoảng thời gian “kinh hoàng” đối với mỗi sinh viên và chúng tôi cũng không phải ngoại lệ! Tuy nhiên, nếu các sinh viên khác chọn “bế quan tỏa quản” hay “bỏ mọi cuộc chơi” hạn chế giao tiếp hạn chế facebook thì những lúc khủng hoảng vì thi cử chúng tôi lại giành nhiều thời gian trò chuyện với nhau hơn. Chúng tôi than vãn vì đống câu hỏi dài ngoằng, vì tập đề cương “khó nhuốt”, chúng tôi chọc ghẹo nhau vì bộ dạng nhếch nhác lúc ôn thi, chúng tôi chia sẻ đề cương cho nhau, động viên nhau những lúc mệt mỏi,... Nhóm chát của chúng tôi những ngày thi cử luôn đỏ tin nhắn. Có lẽ trò chuyện với nhau là cách chúng tôi cùng nhau vượt qua kì thi.
Sau mỗi môn thi, thay vì “cắm đầu cắm cổ” về nhà và “luyện” môn tiếp theo thì chúng tôi lại giành cho nhau một chút thời gian để kể đủ thứ chuyện trong phòng thi. Chúng tôi tranh nhau kể về cô giám thị khó tính, lan man về thầy giám thị lãng tử, chúng tôi kêu ca vì đề thi khó hay ủ rũ vì bị lệch tủ, chúng tôi mắng chửi cái khuôn mặt “chán sống” của một đứa khi không làm được bài và bắt nó phải quên cái bài thi đấy đi mà dốc tâm vào những môn sau,...Kết thúc kì thi, chúng tôi luôn tự thưởng cho mình một buổi offline ăn uống tưng bừng cùng nhau. Học cùng lớp, ngồi cùng bàn, sau giờ học mỗi đứa một công việc, một cuộc sống nên chúng tôi không đi chơi với nhau thường xuyên được và “thi xong” là một trong những “cái cớ” đáng yêu để chúng tôi có thể ra ngoài cùng nhau.
Nếu như các bạn sinh viên khác vì thi cử mà dành ít thời gian cho bạn bè thì có lẽ thi cử ở Học viện lại giúp chúng tôi gần nhau hơn, hiểu nhau hơn. Không ồn ào khoe mẽ, không cuồng nhiệt điên dại chúng tôi cứ thế mà mặc nhiên ở bên nhau thật nhẹ nhàng. Tôi trân trọng tình bạn như thế!
Mẹ tôi cũng như bao người phụ nữ khác bình thường và giản dị. *Bà* đi dạy với bộ áo dài đặc trưng của người phụ nữ việt nam. mẹ tôi đôi khi rất hiền từ và nghiêm khắc với học sinh. Không biết mọi người nghĩ sao nhưng tôi yêu mẹ tôi lắm. Hiền hậu, nghiêm khắc, giản dị. Ôi! Ba tính cách của mẹ tôi thật có ai bằng được. Tôi rất yêu mẹ tôi (Chúc các bạn học tốt ) nhớ click đung cho mình nha . mình gạch hai gạch hk dc trê đầu có đấu * là đại từ. gạch 1 gạch là hán việt
Mẹ là tiếng con gọi từ khi con chào đời là người con biết đến và cũng là người luôn bên cạnh con. Tình cảm yêu thương của mẹ dành cho con chưa bao giờ là hết mà nó còn là vô tận. Tình yêu ấy thiêng liêng biết bao, dù mẹ ốm nhưng mẹ vẫn luôn cho con những gì tốt nhất. Mẹ không ngại nắng mưa mà mang đến cho con hạnh phúc. Tình cảm mẫu tử thiêng liêng ấy, con xin hiếu thuận với mẹ. Vì mẹ là người cho con cuộc sống cho con biết thế nào là yêu thương. Mẹ dạy con những điều trong cuộc sống nên làm gì và không nên làm gì. Chúng ta ( đại từ ) được sinh ra từ dòng sữa , vòng tay ấm áp của mẹ. Con không muốn mình là đứa con bất hiếu, con muốn chứng tỏ rằng con đã học và lớn lên trưởng thành ra sao. Con không muốn nhìn mẹ khóc cũng không muốn phải để mẹ buồn vì con Yêu mẹ rất nhiều.
Chúc bạn học tốt!
1 khi cậu đã ns câu đừng copy trên mạng là chả có đứa nào tl âu
chuk tren mag the nao cu tru bai thj mik lay y cug ak de mik lay y cac bạ cok hay ko
Tình bạn của con người là thứ tình cảm thật trong sáng và cao cả. Tình bạn đồng hành với chúng ta ngay từ khi chúng ta mới bước chân vào ngôi trường mầm non, rồi nó lại đồng hành với chúng ta trong suốt cả cuộc đời. Tình bạn luôn là tình cảm vững chắc, nơi ta có thể tin tưởng chia sẻ những niềm vui hay nỗi buồn trong cuộc sống. Tuy đôi lúc gặp phải cảnh ngộ đắng cay nhưng những người bạn thực sự sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Có những lúc ta cảm thấy buồn vì tình bạn không suôn sẻ, rồi có giận hờn nhau nhưng đó là những thử thách giúp tình bạn của chúng ta trở nên vững chắc hơn.Một tình bạn thực sự đẹp khi nó được xuất phát từ tận trái tim mỗi người.Xin hãy trân trọng những tình bạn trong sáng mà mỗi người đag giữ, hãy biết quan tâm, chia sẻ với nhau và hãy làm những điều chưa làm được cho bạn bè ngay bây giờ để có được những kỉ niệm đẹp trong tuổi học trò của mình.
con bn toi lm ...
Uyên Phương là người bạn thân nhất của tôi. Cô bạn đã đồng hành cùng tôi suốt 4 năm qua. Từ ngày mà chúng tôi gặp nhau lần đầu vào năm lớp 2 thì đã trở thành bạn thân. Uyên Phương là một lớp trưởng gương mẫu, tôi là lớp phó. Hai đứa luôn giúp đỡ nhau trong học tập. Sau giờ học, tôi và Phương thường cùng nhau đi học tiếng Anh. Và khi chúng tôi ra về thì đứa nào cũng đều moi bánh kẹo trong cặp ra ăn. Nhớ lại lúc ấy, tôi vui lắm, nhưng bây giờ tôi và Phương đã vào cấp 2, học khác trường và rất ít khi gặp nhau nhiều khi cả năm chỉ tình cờ gặp khi đi ra ngoài nhưng 2 đứa đều vân giữ tính cách vui vẻ, nhí nhảnh, dễ thương như ngày nào mà chúng tôi còn học chung với nhau. Tôi rất yêu quý Uyên Phương.
viết môt đoạn văn ngắn khoảng 10 dòng về chủ đề thiên nhiên trong đó ít nhất sử dụng hai từ hán việt
Tham khảo:
Từ ngàn đời nay, tạo hóa đã ban cho con người thiên nhiên, thứ quý giá nhất của đất trời với biết bao những cảnh vật thật kỳ vĩ và thơ mộng. Những hàng cau xanh mượt mà gửi hình bóng của mình xuống dòng sông thơ mộng êm đềm, không sóng gió. Những thảo nguyên rực rỡ sắc màu với hàng ngàn bông hoa đua nhau khoe sắc. Bầu trời xanh ngắt trên cao với những đám mây bồng bềnh trôi mải miết về tận chân trời. Những tia nắng chói chang của mặt trời xóa đi màn đêm u tối. Những người giản dị, mộc mạc, có tâm hồn đồng cảm, chan hòa với mọi người thì mới cảm nhận được giá trị cũng như nét đẹp của thiên nhiên. Đến với thiên nhiên, con người sẽ cảm thấy như phần nào nhẹ bớt đi những gánh nặng ở trong lòng, tâm hồn như thư thái hơn, mọi lo toan, u sầu trong lòng mỗi người đều tan biến. Trong ta lúc bấy giờ chỉ còn một khoảng không diệu kỳ. Khoảng không của lòng nhân ái, tình yêu thương của chính ta với thiên nhiên.Vậy đó, thiên nhiên là như thế đó, hạnh phúc sao khi được sống cùng với thiên nhiên món quà kỳ diệu của tạo hóa ban tặng cho con người.
Ôi mùa xuân tôi thấy mọi người, cảnh vật dường như năng động hơn chàn đầy sức sống hơn sau 1 mùa đông lạnh giá, buồn tẻ, cảnh vật thiên nhiên bỗng vui tươi rực rỡ hơn, cây hoa đâm chồi nẩy lộc, và không khí nhà nhà người người đi sắm tết, dọn dẹp nhà của, nhà nào cũng mở nhạc vui vẻ với không khí gia đình đầm ấm... Mùa hè đến tiếng ve kêu, trưa hè im ả, 1 cơn gió mát khiến ng ta cảm thấy sảng khoái hơn trong không khí nóng nực, trẻ em dc nghỉ hè ra dg vui chơi nhiều hơn, mọi người cũng gắn bó với nhau hơn..Mùa thu... không khí dễ chịu , cái thời tiết se se lạnh vs những bông cúc vằng lung linh kì diệu, nhưng buổi trưa mùa thu buồn man mác và có chút cô đơn hòi mới lớn ấy thật là cảm giác khó quên... Mùa đông những cơn gió lạnh bắt đầu ùa về và con người cảm thấy cần nhau hơn, cần hơi ấm của nhau nhiều hơn... gắn kết ng ta lại với nhau là mùa mà những tình yêu thăng hoa và dc xây đắp...Gọi tên cả bốn mùa xuân - hạ - thu - đông, mong được sống trong không khí thật sự của bốn mùa ấy, để có được những cảm xúc thật sự cùng với cảnh vật và khí trời.Nếu cuộc đời của mỗi người được đếm bằng năm thì bốn mùa được đếm bằng tháng. Năm tháng trôi qua, bốn mùa vẫn giữ được những vẻ đẹp riêng thật tinh tế, chỉ có những cảm nhận của con người là thay đổi, nhưng ta vẫn yêu, vẫn tha thiết gọi tên bốn mùa yêu thương, bởi lẽ thời tiết vẫn luôn trung thành và gắn với tâm trạng con người.
Từ in đậm là từ Hán Việt nhé
Tham khảo:
Thói quen sử dụng bao bì nilon của mỗi con người là một việc làm gây ô nhiễm cho Trái Đất. Như ta đã biết, bao bì nilon có đặc tính không phân hủy pla-xtic. Cứ mỗi năm là hàng ngàn hàng triệu bao bì được sử dụng, thải rác bừa bãi. Không có người quét dọn bao bì nilon lẫn vào đất làm cản trở quá trình sinh trưởng của thực vật. Không những bao bì nilon dẫn đến sói mòn đất tắc nghẽn cống rãnh kênh mương gây lũ lụt, hạn hán Mà nó còn kèm theo là lây truyền dịch bệnh nguy hiểm cho con người: ung thư phổi, hen xuyễn,... Tuy nó rất tiện lời lại rẻ tiền thích hợp điều kiện sống nhưng tác hại ảnh hướng đến không nhỏ. Đừng đế thói quen xấu làm hại đến tương lai, lối sống của mình. Mỗi con người hãy chung tay góp phần xây dựng một môi trường sống xanh sạch đẹp, không có bao bì nilon.
Kiểu cách con nhà giàu, sanh chảnh như tôi, lần này lại thay đổi đến chóng mặt. Trời trong trẻo, sáng sủa thế này, ít nhất con nhà giàu hay quý tộc đều phải ra một nơi sang trọng nào đó, mĩ lệ nào đó để hưởng thụ tiết trời gần như khiến người ta tưởng mình sắp đặt chân lên ngưỡng cửa của một điều may mắn đến lạ lùng. Cuốn truyện The Slit-Mouth Woman đã quá nhàm chán với tôi, một vài cuốn khác cũng như cuốn này được an nghỉ trong chiếc hộp xốp kín đáo mà tôi đã dành dụm các cuốn truyện kinh dị Nhật Bản vào. Nó cất dưới gầm giường, tuy là chỗ dễ bị phát hiện nhất bởi người hầu gái hay quét dọn, nhưng dù cho thứ kim cương xanh đắt nhất cô ta cũng chẳng dám mở. Cuốn sách Hoàng Cung là cuốn sách chưa một lần in dấu vân tay của tôi kể từ khi nó về nhà này, giờ tôi lại lôi nó ra. Câu chuyện xảy ra trong đây chẳng có gì là mới, chỉ là xoay quanh một nàng hoàng hậu 18 tuổi nhỏ nhắn nhưng bướng bỉnh, vẫn ra vẻ là một đứa con gái hồn nhiên. Khi nhận được tin từ sứ giả hoàng cung rằng cô sẽ làm hôn thê cho vị hoàng tử sắp cai trị ngôi, cô tỏ ra không đồng tình và rốt cuộc vẫn phải nghe lời. Tôi thấy khá thú vị, nên đã đọc không biết mệt mỏi là gì, cho tới khi ông nội vào phòng.
light, river
optical
bird nest
skimp
Uyên Phương là người bạn thân nhất của tôi. Cô bạn đã đồng hành cùng tôi suốt 4 năm qua. Từ ngày mà chúng tôi gặp nhau lần đầu vào năm lớp 2 thì đã trở thành bạn thân. Uyên Phương là một lớp trưởng gương mẫu, tôi là lớp phó. Hai đứa luôn giúp đỡ nhau trong học tập. Sau giờ học, tôi và Phương thường cùng nhau đi học tiếng Anh. Và khi chúng tôi ra về thì đứa nào cũng đều moi bánh kẹo trong cặp ra ăn. Nhớ lại lúc ấy, tôi vui lắm, nhưng bây giờ tôi và Phương đã vào cấp 2, học khác trường và rất ít khi gặp nhau nhiều khi cả năm chỉ tình cờ gặp khi đi ra ngoài nhưng 2 đứa đều vân giữ tính cách vui vẻ, nhí nhảnh, dễ thương như ngày nào mà chúng tôi còn học chung với nhau. Tôi rất yêu quý Uyên Phương.