Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
2, Nét trong sáng cao đẹp trong tâm hồn người Việt từ lâu đã thấm nhuần trong các câu ca dao tục ngữ như câu:
" trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn "
Bằng ngôn từ giản dị, bài ca đã làm nổi bật hình ảnh bông sen thơm ngát đang nở trên đầm bùn nước đọng. Hoa sen có vẻ đẹp tinh khiết như chính bản thân nó vậy. Hoa sen có nhiều cánh chụm lại với nhau xếp xen kẽ. Nhị sen màu vàng. Thân sen thẳng tắp trên mình lốm đốm nhưng chiếc gai nhỏ như một bộ áo giáp bảo vệ . Lá sen rất to và không thấm nước. còn nhớ những buổi chiều mưa tôi cùng lũ bạn xé lá sen ra làm áo mưa mới thấy vui làm sao! Hương sen không ngào ngạt nhưng lại khiến người ta nhớ rất lâu về nó. Mỗi bông sen chân chất như người lao động mang nét bình dị thôn quê. Đầm lầy càng u tối càng tôn lên vẻ đẹp của sen. Cuộc sống càng khó khăn càng khiến những người dân chát phác trở nên mạnh mẽ hơn. Là học sinh chúng ta hãy cố gắng cùng nhau học tập để trở thành một công dân có ích , một bông sen đẹp trong đầm nước lầy ~!
Bài tham khảo nè
Cây vú sữa ba trồng đầu hồi nhà thuở em còn là đứa trẻ lên ba, nay đã qua hai mùa trái ngọt. Mùa nào cũng sai bông trĩu quả. Và bây giờ, nó đang bước sang mùa thứ ba ở độ sung sức của tuổi trưởng thành.
Gốc cây to như bắp vế người lớn với những chiếc rễ ăn sâu xuống đất, tạo cho cây vú sữa một dáng đứng vững chãi. Từ mặt đất lên chừng một mét, thân cây chia thành hai nhánh lớn, vươn thẳng lên cao ước chừng gần bằng nóc nhà em. Vòm lá sum suê tỏa bóng mát xuống cả một góc sân rộng, tạo thành một chỗ vui chơi lí tưởng cho hai chị em và lũ bạn học cùng xóm. Những trò chơi đánh đáo, cướp cờ, bịt mắt bắt dê…thường tổ chức dưới gốc cây vú sữa này. Những lúc mệt mỏi, sau những trò chơi thú vị, bổ ích, chúng em lại quây quần bên chiếc bàn nhỏ đặt dưới gốc cây, bày sẵn hai đĩa vú sữa mà trước lúc đi làm, ba đã hái cho.
Nhà em trồng khá nhiều cây ăn trái: cam, bưởi, quýt, sa-bô-chê, táo…mỗi loại được trồng trên một bờ dài thẳng tắp. Tổng cộng có đến một mẫu vườn nhưng chỉ có một cây vú sữa “lò rèn” đặc biệt, không những sai quả mà hương vị của nó còn vượt hơn hẳn giống vú sữa thường thấy ở các vườn cây khác trong vùng. Quả nhiều bao nhiêu cũng không bán. Mùa nào cũng vậy, khi vú sữa chín, ba thường chọn một chục quả ngon nhất, đặt lên bàn thờ tổ tiên, cúng vái đất đai nhà cửa tưởng nhớ đến người mẹ “kì diệu” trong truyện cổ tích đã hóa thân thành cây vú sữa tuyệt vời này. Còn lại, ba dùng để biếu các bác, các chú thân quen trong hai cơ quan của ba mẹ, và dành cho hai chị em bồi dưỡng hàng ngày.
Mùa thứ ba này, nhìn cây vú sữa, em cảm thấy như cây thấp xuống và xòe rộng ra hơn mọi năm. Các cành lớn, cành nhỏ lủng lẳng những trái là trái, ước tính đến vài trăm. Trái nào trái ấy căng tròn như những trái cam đường bóng láng. Có những cành chỉ nhỉnh hơn ngón chân cái chút xíu mà có đến bảy, tám trái chín mọng, đeo lúc lỉu từ trong ra ngoài, làm cho cành cây cong vồng hơn cả gọng vó. Nhiều lúc gặp phải những ngọn gió chướng thổi qua, tưởng như chúng sẽ bị gẫy gập cả xuống. Nhưng vú sữa vốn dẻo và dai, bền vững như tình mẹ trong truyện cổ tích.
Đúng là một giống cây ăn trái không những quý hiếm mà còn mang một biểu tượng tuyệt vời về người mẹ. Mỗi lần cầm trái vú sữa trên tay, dẫu chưa ăn mà em đã cảm nhận được cái hương vị ngọt ngào chảy ra từ những “bầu sữa kì diệu” ấy của người mẹ. Ôi! Tình yêu của mẹ thật như “biển hồ lai láng” mà suốt cuộc đời chúng em không bao giờ đền đáp được.
Trong vườn nhà em có trồng rất nhiều cây ăn quả như cây bưởi, cây hồng xiêm xanh lá, cây nhãn chín ngọt lịm hay cây ổi có vị chua chát,... nhưng trong đó em thích nhất là cây mận hồng đào, cây mận này được bà nội em trồng từ khi em còn học lớp một.
Cây cao khoảng sáu đến bảy mét, tán lá um tùm che rợp cả một khoảng đất rộng. Rễ cây ăn sâu vào lòng đất hút chất bổ để nuôi cây. Gốc cây màu nâu đen, to tròn bằng bắp vế của ba em. Sờ vào vỏ cây em thấy có chỗ sần sùi có chỗ nứt nẻ. Thân cây mận mọc lên khỏi vai em thì chia thành hai cành to. Từ hai cành to chĩa ra nhiều nhánh nhỏ, phủ đầy lá xanh.
Lá mận hình bầu dục. Lá non màu nâu, óng ánh như lụa, xen kẽ trong những tán lá xanh đậm trông thật xum xuê. Thấp thoáng trong vòm lá là những chùm hoa mận. Hoa mận trắng xóa, lấm tấm nhụy dài trông rất đẹp. Em thích thú ngắm nhìn những chùm quả mận, nào là chùm đôi, chùm ba, chùm tư… đua nhau mọc. Quả mận có hình dạng như chiếc chuông, lúc non quả màu xanh, khi chín quả chuyển sang màu đỏ hồng mơn mởn thật hấp dẫn làm sao!
Có lẽ vì thế nên mận mới có tên là hồng đào. Mận nhà em hột nhỏ, dày cơm, ăn vào vừa ngọt thanh vừa giòn rụm. Cả nhà em ai cũng quý cây mận vì mận chẳng những cho quả ăn thật ngon lại còn tỏa bóng mát cho khu vườn. Thỉnh thoảng, em lại ra gốc mận nhặt lá vàng và thưởng thức vị ngọt khó quên của quả mận hồng đào.
Thế giới xung quanh ta có biết bao nhiêu cây trái ăn quả, nhưng mỗi lọai cây đều có vị ngon và đặc điểm, công dụng khác nhau. Chính vì vậy nên vườn nhà em ông nội có trồng nhiều loại cây khác nhau, cây xoài lúc lỉu quả chín, cây hoa hồng tỏa hương thơm ngát, cây bưởi cho nhưng trái thơm ngọt, Cây nhãn nặng những chùm quả chín, cây chanh tỏa hương thơm dịu nhẹ, cây mít cho trái mít chín thơm,... nhưng trong đó em thích nhất là cây bưởi.
Mẹ kể cây bưởi nhà em là cây bưởi Diễn, được ông mua trên đất Diễn. Cây bưởi ông trồng vào năm 2009 lúc đó em chưa chào đời. Hiện tại cây cao khoảng hơn 2m. Thân cây to bằng bắp chân người lớn, cây không mọc thẳng đứng, mà hơi nghiêng, có màu rêu xám. Từ thân cây chia ra thành ba cành lớn chắc chắn, ba cành lớn ấy lại phân ra thành nhiều cành nhỏ khác nhau.
Rễ cây thuộc họ dễ cọc đâm sâu xuống lòng đất, hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Cành cây như những cánh tay to khỏe, rắn chắc, nâng đỡ tán lá và quả, cây được trồng từ khá lâu nên phần rễ cây phát triển, nổi cả lên mặt đất. Lá bưởi to hơn lá cam một chút nhưng thuôn dài, dày và xanh mướt một cách kì lạ, đến gần đầu thì thắt lại trông giống như những trái tim. Lá bưởi thoảng một mùi hương đặc biệt, bà em thường hái chúng, đem nấu với bồ kết để gội đầu, hương bưởi cứ như vương mãi trên mái tóc thật dễ chịu.
Hoa bưởi có màu trắng ngọc tinh khôi. Ở giữa năm cánh hoa là nhụy hoa vàng tươi. Những nụ hoa chúm chím xinh xinh như những chiếc cúc áo. Khi hoa bưởi nở, hương thơm dịu nhẹ và ngọt ngào lan tỏa khắp không gian. Hương hoa tạo cảm giác rất dễ chịu, dịu dàng mà thanh khiết. Khi hoa tàn cũng là lúc bưởi kết trái, ban đầu chúng bé bằng hòn bi, sau đó, to bằng quả chanh, rồi bằng nắm tay người lớn, và bằng quả bóng lúc nào không biết. Mùa thu, là mùa bưởi chín, lúc đó từng quả bưởi nặng trĩu cành, màu vàng ươm, có mùi thơm ngọt. Gọt lớp vỏ mỏng bên ngoài, em thấy xuất hiện lớp cùi trắng ngà, rồi đến múi bưởi tròn căng, mọng nước, thơm ngon.
Cây bưởi không chỉ cho ta quả ăn, mà còn có nhiều công dụng khác. Hoa bưởi thơm ngát thường được dung để ướp chè. Nước chè được ướp bằng hoa bưởi uống vừa thơm vừa ngọt. Mỗi khi đến rằm Trung Thu, mẹ em lại dành ra một quả bưởi to nhất, đẹp nhất để bày cỗ cúng trăng. Hay những dịp Tết thì quả bưởi không thể thiếu trong mâm ngũ quả. Bà em thường lấy vỏ bưởi phơi khô để gội đầu, tóc sau khi được gội bằng vỏ bưởi vừa óng mượt, chắc khoẻ lại vừa thơm thoang thoảng mùi bưởi.
Đối với em, cây bưởi không chỉ là một loại cây ăn quả mà còn là một người bạn thân thuộc. Mỗi ngày, em đều dành thời gian để tưới nước và quan sát cây bưởi. Hàng ngày em chăm sóc nó cùng ông nội để năm sau và nhiều năm sau nữa nó sẽ ra nhiều trái ngọt hơn, để em có thể chia cho bạn bè, hàng xóm cùng thưởng thức. Em rất thích cây bưởi trong khu vườn nhà em, nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong kí ức của em và sau này.
Ai cũng nghĩ bông cúc thì phải có màu vàng. Đúng như thế không? Vườn nhà tôi có loài cúc trắng đấy. Nó không chỉ nở về mùa thu không thôi, mà nở cả quanh năm suốt tháng. Cúc trắng vườn tôi cứ đơm bông khoe sắc với trời đất, vẫn nở nụ cười chúm chím lúc rạng đông, rồi cười tươi một cách hồn nhiên đón nắng mai vàng khi ông mặt trời lên cao rực rỡ. Cũng giống như hoa cúc vàng, vẻ đẹp của hoa cúc trắng chẳng kém phần lộng lẫy, lại còn thêm màu trắng kiêu sa hơn cúc vàng một bậc. Cánh hoa nhỏ li ti, hương thơm thì thoang thoảng dịu dàng thế mà tôi thích nó hơn cúc vàng đấy. Cúc mọc thành từng khóm, chen chúc nhau như muốn đứng tựa vào nhau bởi thân mềm mảnh mai như cành liễu. Lá mọc thành từng chùm xòe ra như những bàn tay nhỏ xíu. Hình lá nhỏ như lá tần ô, mềm mại mọc so le nhưng rất dày. Lá cúc xanh quanh năm một màu xanh dìu dịu. Bông cúc thì nở theo từng tháng. Mỗi đợt dễ đến gần nửa tháng hoa mới tàn. Vài ngày sau lại bắt đầu thấy lứa khác điểm nụ. Quanh năm dường như lúc nào cùng thấy có bông cúc đơm ở đầu cành.
Trên bờ tường cạnh sân và góc vườn, bố em đặt một chậu nhài. Cái chậu men Bát Tràng khá to và đẹp. Cây nhài sống một cách thảnh thơi, yên bình. Nó chẳng hề bị cây cỏ nào chen lấn. Đất bùn ao phơi khô đập tơi, trộn lẫn với cám và phân lân, là nguồn sống phong lưu, no đủ của nó. Nước vo gạo pha loãng, nước luộc ốc, mẹ vẫn đem tưới tắm cho nhài.
Cuối xuân đầu hè, lá nhài xanh biếc, xanh rờn một màu ngọc bích. Cành lá sum sê reo lên cùng gió xuân và nắng xuân. Rồi nhài chúm chím nụ hoa, tròn xinh, phơn phớt trắng như những chiếc cúc bạch ngọc bằng hạt đỗ, hạt ngô nếp non. Hàng trăm nụ hoa như thì thầm trong mưa xuân, mưa bụi. Chỉ ba, bốn ngày sau, hoa nhài hé nở, như mỉm cười làm duyên. Trong nắng xuân chan hoà, hàng trăm bông nhài xoè cánh trắng nõn, phô sắc khoe hương. Một vẻ đẹp trinh trắng tinh khôi toả ra, quyến rũ đàn one bướm mê say từ sáng sớm đến chiều tối. Hương nhài khổng diu dịu như hương hoa ngâu, hoa mộc, không ngan ngát thoang thoảng hoa sen. Hương nhài thơm một cách nồng nàn, quyến rũ. Ai đã từng ngắm hoa nhài trong đêm trăng thu mói thấy hết vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Hoa nhài ngậm sương, ánh trăng lay động, tường như đàn bướm trắng đang xoè cánh bay lượn.
Ông nội em vẫn hái hoa nhài ướp chè. Một nhúm chè loại một, hai, ba bông nhài tươi, ông nội đã có một ấm chè ngon và thơm tiếp bạn, đãi khách quý đến chơi.
Trăng tà, trăng lặn, hoa nhài cũng tàn dần. Mùa trăng sau, nhài lại nở hoa và dâng hương. Em vẫn thấp thỏm đợi chờ. Nhài nở hoa giữa mùa trăng cho ngôi nhà thêm đẹp.
Em sinh ra và lớn lên ở Bản Đôn, một huyện lị của miền Tây Nguyên đầy nắng và gió. Ở nơi em ở, ngoài sinh thái về rừng, còn có một điểm thu hút khách du lịch đến thăm thú, đó chính là cưỡi voi. Tuy số lượng không còn nhiều như trước, nhưng ở khu du lịch sinh thái, có thể thấy một đàn voi tận mắt.
Lúc em nhìn tận mắt chú voi lần đầu là khi em lên 4 tuổi, lần đó ba mẹ đưa em đi cưỡi voi, với một đứa trẻ thì đây là một trải nghiệm vô cùng mới mẻ. Một chú voi trưởng thành có vóc dáng đồ sộ như một chiếc xe tải di động. Một người lớn chỉ cao đến ngang bụng chúng. Toàn thân voi xám xịt, làn da không trơn láng mà có những nếp nhăn dọc ngang. Cặp ngà trắng muốt như điểm nhấn cho chúng vậy. Cả cơ thể nặng nề di chuyển trên bốn chiếc chân to như bốn cái cột đình, vì vậy bước đi của chúng cũng từ tốn chậm rãi.
Đầu chú voi rất lớn để tương xứng với kích cỡ thân người. Đôi tai như hai cái mo cau của bà nội em, lúc nào cũng phe phẩy. Nổi bật nhất có lẽ là chiếc vòi vừa dài vừa to, sun sun như con đỉa. Chiếc vòi ấy rất hữu ích đối với các bạn voi đấy nhé! Mọi hoạt động đơn giản của chúng đều sử dụng đến chiếc vòi, vừa để đánh mùi thức ăn, vừa như ra đa dò đường, lại giống như bàn tay để cầm nắm mọi thứ, đôi khi còn là vũ khí để tấn công và tự vệ. Dưới chiếc vòi đa năng là một cái miệng rộng, thỉnh thoảng lại kêu lên thứ tiếng kì quái nói chuyện với đồng loại xung quanh.
Khi em được người quản tượng bế lên trên chiếc ghế mây cột chặt trên lưng voi, cảm giác hơi sợ hãi. Nhưng rất nhanh sau đó đã thay thế bằng sự thích thú trầm trồ khi chú voi to lớn bắt đầu bước đi. Ngồi trên lưng voi lắc lư qua lại, mẹ em phải giữ em để khỏi trượt ra khỏi ghế. Phía trên gáy của voi là người quản tượng ngồi để điều khiển. Chú voi lừng lững bước dọc con sông lớn cho khách tham quan nhìn tận cảnh từ trên cao. Đi được một vòng quanh dòng sông, chú voi chở em về chòi cao để hạ cánh an toàn.
Mặc dù sau này vẫn được cưỡi voi vài lần nữa, nhưng em vẫn ấn tượng sâu đậm nhất là lần cưỡi đầu tiên. Đó là kỉ niệm đẹp trong kí ức tuổi thơ của em.
Trong khu vườn nhà em được bà nội trồng rất nhiều loài hoa. Ngay lối đi vào khu vườn là một khóm hoa hồng đỏ tươi rực rỡ một khoảng không gian. Đây là loài hoa mà em yêu quý nhất.
Cây hoa hồng được bà ưu ái trồng ngay lối đi để ai từ ngoài cũng đều quan sát thấy. Hoa hồng được mệnh danh là nữ hoàng trong các loài hoa. Thân cây nhỏ, màu xanh được chia thành nhiều nhánh, cành. Lá cây hoa hồng có màu xanh thẫm, mỗi nhánh cây có có rất nhiều lá đan xen, xung quanh có đường viền hình răng cưa. Gai là một đặc điểm dễ thấy nhất của hoa hồng. Gai của hoa hồng nếu bị đâm vào tay sẽ khá là đau đấy.
mình biết bấy nhiêu mới mình không chép mạng
Đột nhiên tôi đi qua một vùng núi lạ, núi ở đây cao hơn mây, có một thác nước đổ xuống mát rượi. Tôi liền thấy một mùi thơm kì lạ phát ra từ phía tây. Tôi đến đấy thì thấy một bông hoa kì lạ. Nó có màu xanh lam trộn với màu vàng hòa quyện với nhau nhìn rất đê mê. Bông hoa tỏa ra 7 nhánh với 3 nhánh ở giữa là 3 nhánh thơm và cao nhất, 2 nhánh 2 bên mặc dù không cao cho lắm nhưng khi chạm tay vào thì mịn như nhung, cảm giác rất mát lành, tôi liền đến gần bông hoa quan sát thật kĩ để có thể xem rõ hơn. Sau một hồi xem sét, tôi muốn mang loài hoa này dâng lên cho Thánh Cô, Thánh Cô nhất định sẽ cho loài hoa này một cái tên đẹp để nó có thể làm nên tiếng tăm trong giới sắc đẹp mỹ mãn.