K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 11 2021

Hans Christian Andersen – Wikipedia tiếng Việt

1 tháng 11 2021
tham khảo:"Hôm nay hoàng đế rời ngôi

Ngai vàng chẳng thể ai ngồi..." 

Ngày 1/8/1875, nhà văn Hans Chiristian Andersen qua đời trong tòa biệt thự Rolighed (sự yên tĩnh) của mình ở Copenhagen. Ông đã được an táng tại nghĩa trang Aistens tại thủ đô Đan Mạch.

Hôm đưa tang ông, như những người đương thời ghi lại, cả thành phố Copenhagen trở nên buồn tủi và dường như không muốn làm gì hơn ngoài việc tiến hành tang lễ Andersen cho xứng đáng. Ngày hôm đó đã được coi là quốc tang của Đan Mạch.

Với gia tài truyện cổ tích đồ sộ, Anderden được mệnh danh là "ông vua truyện cổ tích". Trên báo hôm đó có đăng lời thơ phúng: "Hôm nay hoàng đế rời ngôi/ Ngai vàng chẳng thể ai ngồi..." để miêu tả vai trò không thể thay thế của ông với đất nước Đan Mạch và cả thế giới.

Một cậu bé cô độc, ít hòa đồng

Hans Chiristian Andersen (1805-1875) là người Đan Mạch, cha đẻ của những tác phẩm nổi tiếng như "Nàng tiên cá", "Cô bé bán diêm", "Chú lính chì dũng cảm"... Gắn liền với tuổi thơ của trẻ em trên khắp thế giới, Andersen đã mang đến những câu chuyện cổ tích đầy màu sắc hấp dẫn qua từng câu chữ, ông trở thành nhà văn của những "độc giả nhí" mọi thời đại.

Tinh tế và ý nghĩa, những câu chuyện cổ tích của nhà văn người Đan Mạch vẫn còn được ái mộ tới ngày nay, bất chấp quy luật khắc nghiệt của thời gian.Nhà văn Andersen được mệnh danh là Ông vua truyện cổ tích nhưng ít ai biết thời đi học từng cô độc, bị khinh miệt vì lý do này - Ảnh 1.

Andersen sinh ra trong gia đình nghèo khó. Cha là thợ đóng giày, qua đời khi Andersen mới 11 tuổi, để lại ông cùng mẹ, em gái. Thời thơ ấu, Hans Christian Andersen đã là một cậu bé thích chơi búp bê, luôn luôn cô độc, thu mình, ít hòa đồng, hiếu động như bạn bè cùng trang lứa.

Sau khi chồng mất, mẹ Andersen phải đi làm thợ giặt. Nhà văn tương lai đã phải học những lớp văn hóa đầu tiên trong đời mình ở trường học dành cho con nhà nghèo. Tại đó chỉ có dạy giáo lý, tập viết và tập tính.

Cậu bé Hans Christian học không giỏi, thường xuyên quên chuẩn bị bài. Cậu chỉ thích thú với việc thao thao bất tuyệt kể cho bạn bè nghe những câu chuyện mà tự cậu nghĩ ra và nhân vật chính trong đó cũng là cậu. Tất nhiên là không ai tin những câu chuyện đó là thật cả.

Trò tiêu khiển duy nhất là đọc sách

May mắn thay, cha của Andersen dù nghèo nhưng rất yêu văn học có một tủ sách. Cha của ông đã dành hẳn một không gian để chứa những quyển sách văn học quý giá.

Chính người cha đã truyền cho con trai mình tình yêu đối với sách vở: Tối tối đọc cho con nghe các tiểu thuyết lịch sử, các truyện ngắn và Kinh Thánh… Những tác phẩm văn học, đặc biệt là các vở kịch của William Shakepeare và Ludvig Holberg, Andersen đều đã đọc qua. Những sở thích, thói quen ấy dần dần biến cậu bé Andersen thành một chàng trai đam mê văn học. Trong nhật ký, Andersen từng kể: "Đọc sách là trò tiêu khiển duy nhất của tôi, cũng là thứ khiến tôi hào hứng nhất".

Người cha cũng truyền cho con thói quen mộng tưởng và còn dựng cho nhà văn tương lai cả một nhà hát múa rối gia đình để cậu bé Hans Christian tự "sáng chế" ra nội dung các vở diễn.

Ngoài việc say mê đọc sách, Andersen còn có một tai nghe tuyệt vời. Sự náu mình cho phép cậu bé tập trung hơn vào câu chuyện người khác nói. Điều này tác động rất lớn đến những chi tiết tinh tế và trí tưởng tượng phong phú trong truyện cổ của ông.

Nhà văn Andersen được mệnh danh là Ông vua truyện cổ tích nhưng ít ai biết thời đi học từng cô độc, bị khinh miệt vì lý do này - Ảnh 2.

Tâm hồn được nuôi dưỡng bằng những cuốn sách và câu chuyện dân gian được truyền miệng ở thị trấn nhỏ, dòng suối cổ tích bắt đầu khơi nguồn trong suy nghĩ của Andersen. Hoàn cảnh gia đình nghèo khó cùng ý chí sắt đá càng khiến ông nỗ lực quyết tâm vươn mình trong xã hội.

May mắn mỉm cười

Sau khi theo học tại trường dành cho trẻ em nghèo, 14 tuổi, Andersen rời bỏ Odense, lên thủ đô Copenhagen theo nghiệp sáng tác. Mặc dù cố làm đủ mọi nghề kiếm tiền, Andersen vẫn lâm vào cảnh túng thiếu, bị người khác khinh miệt.

Công việc tốt nhất mà Andersen từng làm trước khi chính thức bước vào con đường viết văn chuyên nghiệp là làm diễn viên trong Nhà hát Hoàng gia Đan Mạch. Khi bị vỡ giọng, viết văn là công việc cuối cùng mà ông chọn để gắn bó suốt cuộc đời.

Để đưa mình thoát khỏi cuộc sống cô độc, Andersen đã chuyển hướng sang việc sáng tác truyện cho thiếu nhi. Thoát khỏi những chuẩn mực của đạo đức xã hội, ông mang đến cho con người những màu sắc đẹp đẽ, thần tiên và mộng mơ, những gì mà thực tế xã hội thời đó không mang lại được.

Sau 10 năm vật lộn ở thủ đô Copenhagen, may mắn mỉm cười với Andersen khi được Jonas Collin, một trong những giám đốc của Nhà hát Hoàng gia, giúp đỡ. Collin ấn tượng với Andersen ở khả năng sáng tác nên đã giúp ông xin học bổng để vào Đại học Copenhagen, năm 1828.

Chỉ một năm sau, Andersen viết vở kịch đầu tiên mang tên Tình yêu trong Tháp của Nhà thờ Thánh Nicholas. Đến năm 1833, Andersen được nhận trợ cấp của Hoàng gia và bắt đầu du lịch khắp châu Âu, vừa đi vừa sáng tác.

Tại Italia, ông đã bắt tay vào viết cuốn tiểu thuyết "Người ứng khẩu". Sau khi viết xong và cho xuất bản tác phẩm này, Andersen đã trở thành một trong những nhà văn lừng lẫy nhất châu Âu thời đó.

Tới năm 1834, Andersen trở về Đan Mạch. Và bắt đầu giai đoạn xuất bản những tác phẩm đã giúp ông "lưu danh thiên sử": những câu chuyện cổ tích dành cho thiếu nhi. Những câu chuyện này (trong đó có "Nàng tiên cá", "Nàng công chúa và hạt đậu"…) được tập hợp trong ba tập sách.

Nhà văn Andersen được mệnh danh là Ông vua truyện cổ tích nhưng ít ai biết thời đi học từng cô độc, bị khinh miệt vì lý do này - Ảnh 3.

Trong những năm 40 của thế kỷ XVIII, Andersen đã sáng tác hàng loạt truyện ngắn và truyện cổ tích để in vào tập "Cổ tích" với lời ghi chú là sách dành cho cả trẻ em lẫn người lớn: "Sách tranh không có tranh", "Anh chàng chăn lợn", "Họa mi", "Con ngỗng hoang", "Bà chúa tuyết", "Cô bé tí hon", "Cô bé bán diêm", "Cái bóng", "Một người mẹ"…

Cởi mở và ngây thơ, ông sáng tạo ra một phong cách kể chuyện mơ mộng, nồng nhiệt nhưng không kém phần logic. Đẹp đẽ và nhiều cảm xúc, độc giả tìm thấy niềm vui khi đọc những câu chuyện của Andersen, bằng sự nhạy cảm của trẻ em chứ không phải là sự gò ép khô cứng.

Nhà văn Andersen được mệnh danh là Ông vua truyện cổ tích nhưng ít ai biết thời đi học từng cô độc, bị khinh miệt vì lý do này - Ảnh 4.

Các tác phẩm của ông được dịch ra 125 ngôn ngữ khác nhau.

Với gia tài truyện cổ tích đồ sộ, Anderden được mệnh danh là "ông vua truyện cổ tích". Theo UNESCO, Hans Christian Andersen là nhà văn có tác phẩm được dịch nhiều thứ tám trên thế giới. Các tác phẩm của ông được dịch ra 125 ngôn ngữ khác nhau nhưng không phải tất cả chuyển ngữ đều đảm bảo được ý nghĩa câu chuyện gốc mà nhà văn người Đan Mạch muốn kể.

Chuyện ly kỳ về bộ não bị đánh cắp của Albert Einstein: Trở thành vật nghiên cứu bất chấp di ngôn, chứa nhiều đặc điểm khác biệt của thiên tài

 

30 tháng 11 2023

- An-đéc-xen (1805 – 1875) là nhà văn Đan Mạch.

- Ông sớm mồ côi cha và phải tự bươn chải kiếm sống. Tuổi thơ ông sớm phải làm nhiều nghề như dệt vải, thợ may, công nhân sau đó làm diễn viên và sau này chuyển sang viết văn. Có lẽ những gì mà ông trải qua trong thời niên thiếu đã trở thành nguồn cảm hứng cho những sáng tác sau này của ông.

- Ông là nhà văn vĩ đại của Đan Mạch thế kỉ XIX, là danh nhân văn hóa thế giới.

- Nổi tiếng với loại truyện kể cho trẻ em.

- Nhiều truyện ông biên soạn lại từ truyện cổ tích, nhưng cũng có những truyện do ông hoàn toàn sáng tạo ra.

- Truyện của ông nhẹ nhàng, toát lên lòng yêu thương con người, đượm màu sắc hư ảo và thơ mộng, thể hiện niềm tin vào sự thắng lợi cuối cùng của cái tốt đẹp trên thế gian.

4 tháng 3 2020

Trong đoạn văn trên, nhân vật "tôi" chính là chú Dế Mèn. Lí do nhận vật "tôi" lại cho mình giỏi tại vì chú tự hào vì mình có một thân hình khỏe khoắn, ít ai có được, chú dám cà khịa mọi bà con trong xóm, dám trêu cả những người lớn tuổi hơn mình và khi to tiếng thì tất đều nhịn, điều đó khiến Dế Mèn cho mình là giỏi, là nhất. Qua đó em thấy nhân vật " tôi " có tính cách kiêu căng, xốc nổi và ngạo mạn.

Tôi đi đứng oai vệ. Mỗi bước đi, tôi làm điệu dún dẩy các khoeo chân, rung lên rung xuống hai chiếc râu. Cho ra kiểu cách con nhà võ. Tôi tợn lắm. Dám cà khịa với tất cả bà con trong xóm. Khi tôi to tiếng thì ai cũng nhịn, không ai đáp lại. Bởi vì quanh quẩn, ai cũng quen thuộc mình cả. Không nói có lẽ họ nể hơn là sợ. Nhưng tôi lại tưởng thế là không ai dám  ho he. Ấy vậy tôi cho là tôi...
Đọc tiếp

Tôi đi đứng oai vệ. Mỗi bước đi, tôi làm điệu dún dẩy các khoeo chân, rung lên rung xuống hai chiếc râu. Cho ra kiểu cách con nhà võ. Tôi tợn lắm. Dám cà khịa với tất cả bà con trong xóm. Khi tôi to tiếng thì ai cũng nhịn, không ai đáp lại. Bởi vì quanh quẩn, ai cũng quen thuộc mình cả. Không nói có lẽ họ nể hơn là sợ. Nhưng tôi lại tưởng thế là không ai dám  ho he. Ấy vậy tôi cho là tôi giỏi. Những gã xốc nởi thường lầm cử chỉ ngông cuồng là tài ba. Tôi đã quát mấy chị Cào Cào ngụ ngoài đầu bờ, khiến mỗi lần thấy tôi đi qua, các chị phải núp khuôn mặt trái xoan dưới nhánh cỏ, chỉ dám đưa mắt lên nhìn trộm. Thỉnh thoảng, tôi ngứa chân đá một cái, ghẹo anh Gọng Vó lấm láp vừa ngơ ngác dưới đầm lên. Tôi càng tưởng tôi là tay ghê gớm, có thể sắp đứng đầu thiên hạ được rồi.

a)Xác định phương thức biểu đạt và ngôi kể của đoạn văn trên

b) Nêu nội dung chính của đoạn văn

c)Tìm một phó từ có trong đoạn văn và đặt một câu với phó từ vừa tìm được 

d)Viết đoạn văn(từ 2-3 câu) nêu cảm nhận của em về nhân vật Dế Mèn trong đoạn văn trên

 

4
8 tháng 3 2020

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

a) Phương thức biểu đạt: Tự sự và Miêu tả

     Ngôi kể thứ nhất

b) Dế Mèn trêu trọc, cà khịa với mọi người trong xóm.

c) Phó từ: đã

    Đặt câu: Mùa xuân đã đến, muôn loài hoa khoe sắc thắm.

d) Dế Mèn là một chàng dế thanh niên cường tráng, khỏe mạnh. Cậu ta tự cho mình là giỏi nên đã cà khịa, trêu chọc và thậm chí còn to tiếng với tất cả bà con trong xóm khiến ai cũng khiếp sợ. Nào là: quát mấy chị Cào Cào ngụ ngoài đầu bờ; ngứa chân đá một cái, ghẹo anh Gọng Vó lấm láp vừa ngơ ngác dưới đầm lên...Dế Mèn vô cùng ngạo mạn.

                                                                                                        ~ Hok tốt ~

        

9 tháng 12 2017

nos ngu nhu bo

rot dac can mai

nhu con tho de

de men ngu ngo

tho min hay chu

nếu hay hãy k

12 tháng 12 2017

tớ ko đông ý vơi y kiến của bạn

Cho câu chuyện sau:                                                       Cho ba bớt 2 ngàn          Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân đưa lên cho tôi.Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 35 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba…Cuối năm, làm hồ sơ ti đại học, tôi lại nhắn ba.Lần này, sau...
Đọc tiếp

Cho câu chuyện sau:

                                                       Cho ba bớt 2 ngàn

          Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân đưa lên cho tôi.

Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 35 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba…

Cuối năm, làm hồ sơ ti đại học, tôi lại nhắn ba.

Lần này, sau khi đưa cho tôi 100 ngàn, ba hỏi: “Có dư đồng nào không con?”.

Tôi đáp: “Còn dư bốn ngàn ba ạ”.

Ba nói tiếp: “Cho ba bớt 2 ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”.

Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng…”.

a. Cảm nhận của em về hình ảnh của người cha trong câu chuyện trên?

b. Sau khi đọc câu chuyện trên, em rút ra bài học gì cho bản thân?

2
25 tháng 6 2020

A) Người cha rong câu chuyện là một người vì con mà có thể làm tất cả.

B)......Chịu

A)Cách đối xử với đấng sinh thành, bởi “không ai yêu thương con bằng cha mẹ”. 

B)Cha mẹ rồi sẽ già, sẽ vĩnh viễn rời xa mình. Vì thế chúng ta hãy biết yêu thương và quý trọng những khoảnh khắc chúng ta đang có với cha mẹ. Hãy yêu thương cha mẹ khi bạn còn có thể

Tôi đi đứng oai vệ. Mỗi bước đi, tôi làm điệu dún dẩy các khoeo chân, rung lên rung xuốnghai chiếc râu. Cho ra kiểu cách con nhà võ. Tôi tợn lắm. Dám cà khịa với tất cả mọi bà con trongxóm. Khi tôi to tiếng thì ai cũng nhịn, không ai dám đáp lại. Bởi vì quanh quẩn, ai cũng quen thuộcmình cả. Không nói, có lẽ họ nể hơn là sợ. Nhưng tôi lại tưởng thế là không ai dám ho he. Ấy vậy,tôi cho là...
Đọc tiếp

Tôi đi đứng oai vệ. Mỗi bước đi, tôi làm điệu dún dẩy các khoeo chân, rung lên rung xuống
hai chiếc râu. Cho ra kiểu cách con nhà võ. Tôi tợn lắm. Dám cà khịa với tất cả mọi bà con trong
xóm. Khi tôi to tiếng thì ai cũng nhịn, không ai dám đáp lại. Bởi vì quanh quẩn, ai cũng quen thuộc
mình cả. Không nói, có lẽ họ nể hơn là sợ. Nhưng tôi lại tưởng thế là không ai dám ho he. Ấy vậy,
tôi cho là tôi giỏi. Những gã xốc nổi thường lầm cử chỉ ngông cuồng là tài ba. Tôi đã quát mấy chị
Cào Cào ngụ ở ngoài đầu bờ, khiến mỗi lần thấy tôi đi qua, các chị phải núp khuôn mặt trái xoan
dưới nhánh cỏ, chỉ dám đưa mắt lên nhìn trộm. Thỉnh thoảng, tôi ngứa chân đá một cái, ghẹo anh
Gọng Vó lấm láp vừa ngơ ngác dưới đầm lên. Tôi càng tưởng tôi là tay ghê gớm, có thể sắp đứng
đầu thiên hạ rồi.
-Viết đoạn văn 8 câu nêu suy nghĩ của em về nhân vật “tôi” trong văn bản chứa đoạn
trích trên.

0
Từng là hơi ấm bên đờiGiờ là cơn gió ngang trờiMọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâuĐặt trọn niềm tin sai ngườiGiờ này ai khóc ai cườiThề hẹn làm chiĐể rồi bỏ điTôi cố đem tình vun đắpMây hóa ngang trời che lấpTôi vẫn nơi này đợi chờCô về với tôiLà vì tôi quá ngốc nghếchHay là do gia cảnh tôi nghèoGốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lênBao...
Đọc tiếp

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời
Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Tôi cố đem tình vun đắp
Mây hóa ngang trời che lấp
Tôi vẫn nơi này đợi chờ
Cô về với tôi
Là vì tôi quá ngốc nghếch
Hay là do gia cảnh tôi nghèo

Gốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lên

Bao nhiêu kí ức một thời
Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng

Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Dẫu biết phận mình cay đắng
Nhưng cớ sao lòng vẫn buồn
Làm phu, làm thuê làm sao
Mơ cho được ngọc ngà

Cô Thắm ngày nào bên tôi
Này khuất xa dần mất rồi
Đành thôi tôi phải quên

Tôi còn nhớ ngày cô đi mưa lâm râm nặng hạt
Cô vội trao chiếc nhẫn cỏ gương mặt cô lạnh nhạt
Thề hẹn xưa nay còn đâu
Khi tôi đã không còn cạnh cô
Áo gấm lụa đào cô cất bước đi giữa chốn phù phiếm nơi thành đô
Cô Thắm ơi, mỗi một ngày thiếu điều tôi nhớ cô lắm
Ánh đèn vàng thành phố xa hoa đã cướp mất đi cô Thắm
Túp lều tranh nay chỉ lẻ bóng đơn điệu trong đó một trái tim
Chỉ biết đợi chờ cô về trong nội tuyệt vọng bóng ai dưới mái hiên
Tôi lau giọt nước mắt
Sao còn động hai hàng mi?
Đã bao lần tôi nắm lấy
Thứ tình cảm phải tàn đi
Con sông xưa mà vẫn khúc bồi giờ đây lòng người chỉ lỡ
Sao nỡ quên đi thứ ân tình xưa là cả một đời tôi ghi nhớ
Chờ cô về, chờ chiếc hôn
Chờ một vòng tay ấm áp
Chờ cô nói cô nhớ tôi
Chỉ là câu nói thấm thoát
Câu hỏi đó nợ tình duyên

Liệu cô có trả lời?
Cô bắt tôi chờ
Và chờ bao giờ
Hay tôi phải chờ đến cả đời?

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời

Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Bao nhiêu kí ức một thời

Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng
Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Một tiểu thư đài các
Cô không còn là cô Thắm xưa
Nơi đô thành tấp nập
Cuộc sống cô giờ êm ấm chưa?
Sao buồn vương trên mắt?
Sao đôi lần khóc ướt mi?
Tôi vẫn luôn dõi theo từ cái ngày cô bước đi
Cô xa nơi mái chèo
Bến sông nhỏ ta thường qua
Cô xa nơi đồng cỏ
Mái tranh nghèo cạnh vườn hoa
Ánh trăng kia còn đợi
Nhưng bóng người giờ nơi đâu
Tôi chị biết mượn hơi men
Tâm sự cùng trăng cho vơi sầu

Rất chánnnnnnnnnnnn:)

1

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

Từng là hơi ấm bên đờiGiờ là cơn gió ngang trờiMọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâuĐặt trọn niềm tin sai ngườiGiờ này ai khóc ai cườiThề hẹn làm chiĐể rồi bỏ điTôi cố đem tình vun đắpMây hóa ngang trời che lấpTôi vẫn nơi này đợi chờCô về với tôiLà vì tôi quá ngốc nghếchHay là do gia cảnh tôi nghèoGốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lênBao...
Đọc tiếp

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời
Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Tôi cố đem tình vun đắp
Mây hóa ngang trời che lấp
Tôi vẫn nơi này đợi chờ
Cô về với tôi
Là vì tôi quá ngốc nghếch
Hay là do gia cảnh tôi nghèo

Gốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lên

Bao nhiêu kí ức một thời
Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng

Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Dẫu biết phận mình cay đắng
Nhưng cớ sao lòng vẫn buồn
Làm phu, làm thuê làm sao
Mơ cho được ngọc ngà

Cô Thắm ngày nào bên tôi
Này khuất xa dần mất rồi
Đành thôi tôi phải quên

Tôi còn nhớ ngày cô đi mưa lâm râm nặng hạt
Cô vội trao chiếc nhẫn cỏ gương mặt cô lạnh nhạt
Thề hẹn xưa nay còn đâu
Khi tôi đã không còn cạnh cô
Áo gấm lụa đào cô cất bước đi giữa chốn phù phiếm nơi thành đô
Cô Thắm ơi, mỗi một ngày thiếu điều tôi nhớ cô lắm
Ánh đèn vàng thành phố xa hoa đã cướp mất đi cô Thắm
Túp lều tranh nay chỉ lẻ bóng đơn điệu trong đó một trái tim
Chỉ biết đợi chờ cô về trong nội tuyệt vọng bóng ai dưới mái hiên
Tôi lau giọt nước mắt
Sao còn động hai hàng mi?
Đã bao lần tôi nắm lấy
Thứ tình cảm phải tàn đi
Con sông xưa mà vẫn khúc bồi giờ đây lòng người chỉ lỡ
Sao nỡ quên đi thứ ân tình xưa là cả một đời tôi ghi nhớ
Chờ cô về, chờ chiếc hôn
Chờ một vòng tay ấm áp
Chờ cô nói cô nhớ tôi
Chỉ là câu nói thấm thoát
Câu hỏi đó nợ tình duyên

Liệu cô có trả lời?
Cô bắt tôi chờ
Và chờ bao giờ
Hay tôi phải chờ đến cả đời?

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời

Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Bao nhiêu kí ức một thời

Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng
Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Một tiểu thư đài các
Cô không còn là cô Thắm xưa
Nơi đô thành tấp nập
Cuộc sống cô giờ êm ấm chưa?
Sao buồn vương trên mắt?
Sao đôi lần khóc ướt mi?
Tôi vẫn luôn dõi theo từ cái ngày cô bước đi
Cô xa nơi mái chèo
Bến sông nhỏ ta thường qua
Cô xa nơi đồng cỏ
Mái tranh nghèo cạnh vườn hoa
Ánh trăng kia còn đợi
Nhưng bóng người giờ nơi đâu
Tôi chị biết mượn hơi men
Tâm sự cùng trăng cho vơi sầu

Rất chánnnnnnnnnnnn:)

3

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

9 tháng 2 2020

???? đọc nội quy đê bạn ơi