K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 2 2023

Mỗi nghề có một vị trí khác nhau trong xã hội, không có nghề nào không cao quý, không có nghề nào thấp hèn. Những thứ chúng ta lao động bằng chính công sức của mình là cao quý nhất. Chúng ta phải có tâm huyết, yêu nghề mà mình đã chọn. Cố gắng không ngừng để vươn lên, được mọi người tôn trọng. Những nghề mà chúng ta luôn coi là bình thường nhưng thực ra nó rất cao quý, nó giúp đất nước thêm phát triển, lớn mạnh hơn. Dù chỉ một chút nhưng cũng đã đóng góp, xây dựng đất nước. Những nghề phạm pháp, những kẻ lười biếng ăn mà không làm mới đáng không được coi trọng. Chúng ta không nên chê những người lao công, quét rác. Dù họ là những người lao động chân tay nhưng họ vẫn chăm chỉ, quý trọng công việc của mình và họ cũng xứng đáng được tôn trọng. Đống rác mà chúng ta thấy hôm nay bỗng dưng ngày mai biến mất. Đâu phải nó tự biến mất, các bác, các cô lao công đã dọn dẹp đường phố từ sáng sớm. Các bác công nhân cũng vậy. Chỉ là một nghề bình thường đối với chúng ta nhưng họ đã hi sinh bao nhiêu thứ chỉ để kiếm từng đồng lương. Họ vẵn xây dựng nhà cửa từ sáng đến tối, họ xây cho chúng ta nhà, nơi để ở. Một số người đã không may qua đời khi xây dựng. Những đồng tiền nhỏ bé ấy đâu thể làm họ sống lại được. Ai cũng cố gắng khi làm các công việc để xây dựng đất nước, làm cho đất nước thêm giàu mạnh. Chỉ cần chúng ta coi trọng họ, họ cũng cảm thấy vui trong lòng... Tôi mong mọi người sẽ tôn trọng những người lao động chân tay "NHỮNG NGƯỜI LÀM NGHỀ BÌNH THƯỜNG" để cuộc sống này trở nên bình đẳng, không phân chia giai cấp giàu nghèo, các nghề nghiệp với nhau.
(Em dốt văn lắm cô ạ, lúc thi được có mỗi 6-7 điểm thôi)

20 tháng 2 2023

Đâu là dấu mốc trưởng thành của cuộc đời bạn? Mười tám tuổi, hai mươi tuổi hay là ba mươi rồi bốn mươi.... Số tuổi không phải là dấu mốc của sự trưởng thành mà cuộc hành trình ta tìm đến thành công mới là đích thực là dấu mốc ấy. Con người ta phải đi trên chính đôi chân ta, biết mình sẽ phải làm gì và định hướng riêng để lập nghiệp, bắt đầu một trang mới của tuổi trẻ để bước ra "đời". Nhưng ta vẫn luôn do dự nghề nào mới quan trọng, mới thuận lợi cho bản thân thành công thì hãy nhớ ý kiến rất hay này: "Phần đông chúng ta cũng sẽ là người bình thường. Nhưng điều đó không thể ngăn cản chúng ta vươn lên từng ngày. Bởi luôn có một đỉnh cao cho mỗi nghề bình thường".

Thực vậy, ai trong chúng ta đều có vết nứt ở một mặt nào đó của bản thân. Ta không thể hoàn hảo, bởi thế nên chúng ta chỉ là người bình thường. Nhưng liệu chúng ta có cần chỉ sống một đời bình thường không?. Chúng ta vẫn có thể vươn lên từng ngày theo ý kiến trên nói. Ta vẫn có thể hoàn thiện phát triển bản thân, vẫn có thể học tập chăm chỉ, siêng năng cố gắng làm việc cống hiến đóng góp tài năng của mình cho đời cho xã hội. Vì sao lại thế?. Đó là bởi chúng ta làm một nghề, một công việc bình thường nhưng nghề nào cũng sẽ có một đỉnh cao của riêng nó. Cũng giống như ai ai cũng có một điều tốt của bản thân mình vậy. Ví như nghề lao động, đỉnh cao chính là trở thành người siêng năng đóng góp được nhiều nhất cho dự án. Hay cả nghề bán hàng hóa, đỉnh cao chính là quản lí rất nhiều cửa hàng. Qua những điều đó, ta có thể đúc kết lại rằng chỉ cần có sự siêng năng cố gắng vươn lên và dù làm bất kì mỗi nghề bình thường nào thì cuối cùng ta đều có thể chạm đến đỉnh cao, sự thành công của đời mình. Hay nói rõ hơn, chính là bởi con người ta sinh ra không phải để tan biến một cách lãng phí và ai ai cũng có thể góp phần cho đời, cho xã hội ngày càng phát triển. Đừng tự cho rằng mình không có sự tài năng, hay sự tự duy nhạy bén tốt đẹp như người khác mà cứ ề à không muốn đôi chân mình đi tiếp. Bởi khi ấy, đời ta trở nên vô nghĩa và nhạt nhẽo biết nhường nào. Hơn nữa, nếu không có "nghề bình thường" thì làm sao những "nghề vô thường" được tồn tại?. Nếu không có những "con người bình thường" thì làm thế nào những "con người vô thường" có thể phát huy rõ tài năng sức mạnh trí tuệ của họ?. Thế nên, ta mới nói rằng nếu sinh ra không được giỏi giang, chúng ta hãy cứ là chính mình làm một con người bình thường. Ta sống có nghĩa, sống tốt đẹp với chính bản thân, xã hội và những người xung quanh mình. Ấy là điều mà mỗi chúng ta ai cũng cần hiểu rõ, làm theo. Theo em, không bao giờ được có một con người nào khinh thường những người bình thường, nghề bình thường. Bởi ai trong chúng ta đều có quyền được đi lên, được sống theo cách mà mình muốn và được làm một nghề nghiệp phù hợp với sức lực tài năng của bản thân. Nghề nào cũng vậy, luôn có sự đỉnh cao dành cho chính nó. 

Khép lại, cuộc đời con người bình thường hay người vô thường đều cần có từ ý nghĩa, từ đóng góp, từ đỉnh cao thành công. Mọi sự cố gắng và nỗ lực hôm nay của bất kì ai hay của người làm nghề bình thường nào đều xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn cho ngày mai. Vậy còn bạn, bạn để cố gắng chạm đến đỉnh cao của nghề nghiệp bản thân chưa?. Câu trả lời nằm ở chính suy nghĩ của ta.

7 tháng 3 2023

Tôi là một chú chim sống ở biển khơi xa xôi . Tôi cai trị một hòn đảo chứa đầy vàng bạc châu báu  .

Vào một ngày nọ, khi bay vào đất liền để dạo chơi, đập vào mắt tôi là một cây khế với nhiều trái chín vàng ươm. Trái lủng lẳng trên đó. Quả nào ăn cũng ngọt lịm, và mọng nước. Thế là tôi liền sà ngay xuống ăn, liên suốt tục cả tháng trời , ngày nào tôi cũng ghé ngang qua ăn khế. Tuy nhiên, một hôm nọ, khi tôi đang ăn khế, thì người vợ nói:

 - Ông chim ơi, ông ăn như thế thì còn gì là khế của nhà cháu nữa!  Cây khế của nhà cháu cũng sắp hết quả rồi, ông ạ!

Tôi liền nói ngay :

- Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang , mang đi mà đựng !

Sợ vợ chồng người em không nghe thấy, tôi nói đi nói lại tới ba lần rồi mới vỗ cánh bay đi. Sáng sớm hôm sau, tôi giữ lời và bay đến nhà người em. Tôi chở người em đến hòn đảo , tôi thì nằm đợi người  em còn người em thì đứng ở cửa hang để nhặt ít vàng và kim cương. Nhặt xong người  em ra hiệu cho tôi bay về. Sau hôm đó, nhà người  em trở nên giàu có, còn tôi thì  lâu  lâu  mới đến  ăn khế.

Ít lâu sau, chủ của cây khế đổi thành vợ chồng người anh. Ban đầu, tôi cũng không để ý lắm nhưng khi tôi mới ăn vài quả họ đã vội tru tréo lên:

- Cả nhà tôi sống nhờ vào cây khế, bây giờ chim ăn ráo ăn tiệt thì  tôi không biết trông cậy vào đâu.

Tôi liền đáp:

 - Ăn một quả trả cục vàng, may  túi ba gang  mang đi mà đựng !

Sáng hôm sau, tôi chở người anh ra đảo. Tôi thì nằm chờ người anh ở bên ngoài, còn hắn thì vào sâu trong hang. Vì đợi hắn lâu quá, nên cứ chốc chốc  ta lại  kêu lên mấy  tiếng . Mãi gần đến chiều, hắn mới từ trong hang bước ra tay kéo theo một bao tải, bấy giờ tôi mới biết hắn may túi mười hai gang chứ không phải túi ba gang như lời tôi dặn, rồi hắn còn nhét đầy vàng vào túi áo, túi quần. Trong khi tôi lấy đà mãi mới cất cánh nổi, còn hắn thì hí ha hí hửng ngồi trên lưng tôi mơ tưởng về một cuộc sống sung túc . Khi đang chở hắn qua biển, thì trời nổi cơn gió mạnh, lại còn ngược chiều, tôi bảo hắn vứt bớt vàng đi cho nhẹ nhưng hắn không chịu nghe theo. Mang nặng, ngược gió khiến đôi cánh tôi rũ xuống, buông xuôi hai cánh đâm xuống biển. Tôi may mắn vùng vẫy bay lên được , còn người anh thì bị ngọn sóng cuốn đi với tay nải vàng và châu báu đầy người.  

7 tháng 3 2023

 Ngày xưa, gia đình nọ có hai anh em phải ra ở riêng do cha mất sớm và người anh đã có vợ.

     Vợ chồng người anh tham lam, giành hết của cải với lí do phải lo hương hỏa cho cha. Họ chỉ chia cho em khoảnh đất nhỏ có trồng một cây khế. Người em hiền lành và siêng năng, ngày ngày chăm chút cho cây. Đến ngày thu hoạch, người em buồn rầu vì một đàn chim lạ đến ăn gần hết những quả khế ngọt mà chàng đã dày công vun trồng. Đang ngồi bó gối ủ rũ, giọt ngắn giọt dài khóc lóc cho số phận hẩm hiu của mình, người em nghe văng vẳng tiếng nói phát ra từ trên cành khế: “Chúng tôi không phải chim thường đâu. Ăn khế trả vàng. May túi ba gang, mang theo mà đựng”.

     Y lời hẹn, sáng sớm hôm sau, Chim Thần dịu anh trên lưng và bay ra một hòn đảo xa tít ngoài khơi. Trên đảo không một bóng người, không có dấu hiệu của sự sống, chỉ toàn vàng bạc châu báu. Bản chất thật thà, người em làm đúng lời dặn của Chim Thần. Chim mang chàng về nhà với túi ba gang đầy vàng bạc đủ sống cả đời.

     Cuộc sống người em thay đổi. vẫn lao động chăm chỉ, thêm của cải trời cho, chẳng bao lâu, người em trở nên giàu có nhất vùng. Người anh hay tin tìm đến để rõ ngọn nguồn.

     Sau khi nghe em kể đầu đuôi câu chuyện, người anh đề nghị đổi cả gia tài để lấy mảnh đất nhỏ có cây khế. Người anh cũng gặp và được Chim Thần hứa trả vàng sau khi ngồi khóc than, kể lể. Vốn tính tham lam, thêm nghe lời vợ xúi, người anh đã may ba bao, mỗi bao dài bảy gang, trái hẳn với lời dặn của Chim Thần. Dọc đường bay về, vì số của cải quá nặng, Chim Thần kêu người anh bỏ bớt nhưng vì tham lam, tiếc của, hắn không nghe. Kết quả, chim đuối sức, chao cánh và kẻ tham lam bị rơi xuống biển cùng số của cải.

 Câu chuyên mang lại tính nhân văn sâu sắc với nhiều những những lời khuyên nhân văn.

16 tháng 2 2023

  "Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bất lương rồi. Nhưng sự cẩu thả trong văn chương thì thật là đê tiện".

 

   Câu nói trên của nhà văn Nam Cao quả là rất đúng đắn. Một người không có trách nhiệm với công việc của mình, cũng là một người không có trách nhiệm với cộng đồng. Làm việc một cách qua loa sẽ gây ra những hậu quả vô cùng nghiêm trọng, như bác sĩ khám bệnh không kĩ lưỡng, dẫn đến sức khoẻ bệnh nhân xấu đi,... Vì thế, nhà văn Nam Cao muốn nói rằng là một nhà văn cần phải chọn lọc ngôn từ, tìm hiểu kĩ lưỡng để đưa đến người đọc những bài viết hay nhất, không đặt bút lên trang giấy những câu từ có thể gây hiểu lầm cho người đọc với những suy nghĩ lệch lạc, sai lầm.

16 tháng 2 2023

qua câu nói cua Nam Cao đã giúp em  hiểu rằng. Nghề nghiệp nào cũng như nhau đừng tự hào khi giới thiệu bố mẹ tôi là một doanh nhân thành đạt, hay đừng ngại ngùng khi nói mẹ tôi là công nhân quét rác bởi vì đó đều là một nghề được cả xã hội thừa nhận. Quan trọng hơn là khi bắt tay vào công việc cần phải làm việc một cách nghiêm túc, có trách nhiệm với công việ như thế bạn đang làm những công việc rất có ích không chỉ cho bản thân mà dành cho cả cộng đồng.

3 tháng 12 2017

cok ny chua

3 tháng 12 2017

đọc kĩ nội qui trước khi đặt những câu hỏi linh tinh nhé

[CUỘC THI TRÍ TUỆ VICE]Xem thêm tại: Cuộc thi Trí tuệ VICE | Facebook, đừng quên đóng góp 1 like cho trang nha!*Trả lời đúng và hay sẽ được nhận 1-2GP/câu trả lời nha ^^ Hãy đưa ra quan điểm của bạn!-----------------------------------------------------------[Ngữ văn.C611 _ 30.3.2021]"Nó lại quên làm việc này rồi... Tất cả là do cái điện thoại!""Quên quên nhớ nhớ, chỉ tại dùng điện thoại, máy tính mà ra!""Thử hỏi con nhà...
Đọc tiếp

[CUỘC THI TRÍ TUỆ VICE]

Xem thêm tại: Cuộc thi Trí tuệ VICE | Facebook, đừng quên đóng góp 1 like cho trang nha!

*Trả lời đúng và hay sẽ được nhận 1-2GP/câu trả lời nha ^^ Hãy đưa ra quan điểm của bạn!

-----------------------------------------------------------

[Ngữ văn.C611 _ 30.3.2021]

"Nó lại quên làm việc này rồi... Tất cả là do cái điện thoại!"

"Quên quên nhớ nhớ, chỉ tại dùng điện thoại, máy tính mà ra!"

"Thử hỏi con nhà người ta xem chúng nó có dùng nhiều đồ điện tử không, sao lại cứ phải học trên máy làm gì?"

"Trước đây bố mẹ không có điện thoại, máy tính mà dùng mà vẫn sống tốt đó, nên các con cũng chẳng cần những thứ phân tâm này để học tập!"

Chắc hẳn rất nhiều bạn học sinh đã nghe rất nhiều lần những câu nói trên đây. Ngày nay, rất nhiều bậc phụ huynh có cái nhìn tiêu cực về điện thoại, máy tính, họ luôn coi mọi lỗi lầm con cái gây ra đều là do tác động của những vật dụng này.

Vậy liệu đây có là bản án công bằng dành cho những món đồ điện tử? Các bạn hãy đưa ra ý kiến nhé!

6
30 tháng 3 2021

Chính vô cái ngày tôi hỏi xin bame toi mua cái đt để tiện việc học hành, họ đã lôi ra cái lý do y hệt trên kia :)

Thực sự ko có đt tôi đã bỏ lỡ rất nhiều thứ, mà trong khi đó là những thứ bame toi muốn? Vậy bame nghĩ con là siêu nhân à :)?

Chả hạn như vụ câu lạc bộ của toi, lúc mới vô clb, toi còn đt, toi không nói làm gì, cơ mà họ ko hề lắp nổi cho toi cái 3G để xem cái tin nhắn của mấy anh chị. Điều đó làm toi bỏ lỡ rất nhiều thứ mà anh chị nói, bởi toi học nội trú về được mỗi buổi tối, mà trong khi buổi trưa các anh chị đã bàn xong về vấn đề đó rồi. Cảm giác như mình là "bù nhìn" vậy :) Muốn toi tham gia clb, muốn toi hòa đồng với mấy anh chị mà ko cho toi nỗi cái đk thì thề, toi nói thẳng là tốt nhât đừng đòi hỏi :) Ok, vì quá tức nên toi xin mấy anh chị out luôn

Hoặc là về vụ mượn đt để tra bài. Thực sự rất bất tiện cho 1 đứa như toi mà nói. Đã ko đi học thêm rồi thì chớ, toi muốn có đt để tiện tra bài trên lớp thực sự. Do trước đây toi toàn học trong sách mà vẫn ổn nên bame tôi nghĩ bây giờ cũng vậy :)? Họ nghĩ rằng hôm nào toi cũng có thể vác cả núi sách lên trường để ngồi ngâm cứu hay sao ấy :v Nói thì bame kêu mượn bạn để tra, nhưng thử hỏi coi, các bạn bị mượn đt nhiều quá các bạn có thấy phiền ko? Quá phiền là đằng khác ấy, ko kể như chả hạn buổi trưa toi ngồi học một mình trên lớp, chúng nó về nhà hết rồi, muốn làm bài tập mà gặp bài khó ko biết giải như nào, toi lúc đấy kiểu: ?????

Ừ và bame toi cũng đã nêu lý do y hệt trên kia: Hồi xưa thằng anh họ m học có cần đt quái đâu mà vẫn học tốt kia. Xin thưa nhé, bây giờ khác trước đây, so sánh nghe rất khập khiễng luôn. Toi ko muốn nói nhiều về thằng anh tôi nên tôi cũng lười nói lại :v

Và họ sợ toi mất tập trung học hành vì mải chơi game :D? Thề, tôi mà thích game toi đâm đầu xuống đất. Giải trí thì toi toàn nghe nhạc hoặc lên face xem mây bài stt hay hay chứ chả nghiện đến nỗi đấy. Bame kêu t hiểu m rõ thế m kêu gì, mà ngay cả việc toi thích chơi game hay ko cũng ko biết, xong gán mác: nghiện game nên ko cho :v 

Nói chung nhà toi rất nhiều lý do oái oăm để cấm toi sd đt, lần trước đã thuyết phục gần như được rồi, mẹ đã kêu để xem xét đã, cơ mà là từ t10 năm ngoái, giờ chưa thấy động tĩnh gì. Toi cũng lười đi tranh luận nên cũng kệ luôn, haizz, giờ toàn phải tự lực cánh sinh, học hành thì toàn nhờ chút sách ít ỏi và tối về mới tra được mạng, bất tiện vô cùng :(

Theo mình thì bản án này vẫn chưa công bằng với các món đồ điện tử đâu nhé :>

Vì các món đồ điện tử cũng giúp chúng ta xử lý rất nhiều các vấn đề quan trọng.Theo mình nghĩ thì hầu hết việc học hành có tiến bộ hay không cũng chỉ là dựa vào ý thức của bản thân mà thôi,việc sử dụng các món đồ điện tử giúp chúng ta học khá lên hay không cũng sẽ dựa vào bản thân và chính chúng ta đưa ra kết quả cho mình.

Theo mình nhận định sau là rất đúng và phản ánh được rất trân thực cuộc sống ngày nay.Khi ta đúng ta chẳng phải nổi giận làm gì cả mà thay vào đó ta sẽ vui vẻ, lạc quan và yêu đời hơn nhưng nếu bản thân chúng ta sai ta không có quyền gì để nổi giận vì đó là lựa chọn của chúng ta dù có sai hay đúng vẫn là ý kiến của bản thân và ý kiến sai đó cũng sẽ là một bài học quý để sau này khi phải đối mặt với điều đó ta có thể vượt qua bằng chính những kiến thức mà bản thân đã học tập được.

17 tháng 4 2021

Theo mình câu nói trên rất đúng, trong cuộc sống chúng ta cần bình tĩnh để giải quyết mọi việc không cần nóng vì nó sẽ dẫn đến việc không hay xảy ra 

5 tháng 8 2018

Khi quy trình chặt nhưng có những kẻ thực thi tồi

Công bằng mà nói, Bộ GD&ĐT trong những năm qua đã có rất nhiều nỗ lực trong việc cải cách công tác thi cử, từ cách thức tổ chức thi đến phương thức đánh giá năng lực người học. Một số hiệu quả từ nỗ lực này đã được chứng minh trên thực tế, nhưng dường như vẫn thiếu tính toàn diện và chưa thực sự đi vào cốt lõi.

Khi đọc các quy định về tổ chức kỳ thi THPT Quốc gia, mọi người sẽ dễ dàng nhận thấy việc tổ chức một kỳ thi sẽ bao gồm nhiều công đoạn, từ ra đề thi, vận chuyển đề thi, coi thi, chấm thi, xử lý và công bố kết quả. Ở mỗi giai đoạn đều có một quy trình đi kèm với sự tham gia của nhiều bên. Điểm chung là luôn tồn tại một lực lượng thực hiện vai trò giám sát, thanh tra cũng như sự tham gia của lực lượng công an nhằm tạo ra những cơ chế kiểm tra chéo, đối trọng lẫn nhau phòng chống sự lạm dụng dẫn đến can thiệp vào kết quả thi cử.

Song, thực tế đã chứng minh, quy định, quy trình có tốt và chặt chẽ đến mức nào cũng sẽ bị vô hiệu hóa nếu được thực thi bởi những kẻ kém tử tế, không trung thực và cố ý vi phạm. Đồng thời, một cá nhân khó lòng có thể dùng "vải thưa che mắt thánh" với cơ chế giám sát, thanh tra hiện hành. Như vậy, ngoài một đối tượng đã được công khai danh tính, còn những ai tham gia thực hiện hoặc liên quan đến sai phạm hay không? Bộ GD&ĐT và cơ quan điều tra cần phải có câu trả lời thích đáng cho người dân cả nước.

Tất cả những người có trách nhiệm liên quan phải bị lôi ra ánh sáng và xử lý nghiêm minh, chứ không thể "đóng cửa bảo nhau". Vấn đề của tiêu cực nằm ở yếu tố con người. Đâu chỉ ở công tác khảo thí, còn trong công tác giảng dạy, nghiên cứu. Hiện tượng chạy trường, chạy điểm, chạy bằng cấp, đạo văn vẫn không ngừng được thông tin trên truyền thông.

Cần lắm một sự thanh lọc mạnh mẽ, dứt khoát và toàn diện từ nội bộ những người gắn với sự nghiệp trồng người. Nền giáo dục nước nhà không thể tiếp tục dung dưỡng những con người gian dối, xem thường đạo đức và luật pháp. Đây là những chất độc hại có thể phá vỡ toàn bộ sự nghiệp trồng người và gây hậu quả khôn lường, bởi giáo dục là cái gốc của một xã hội văn minh. Hậu quả sẽ kéo dài hàng thế hệ chứ không phải trong một hai kỳ thi.

Sự nghiệp giáo dục không thể chỉ xoay quanh những kỳ thi

Với truyền thống khoa bảng bao thế kỷ, tâm lý người Việt nói chung rất coi trọng việc thi cử. Nhìn lại một chút nền giáo dục Việt Nam của thập niên qua cũng dễ nhận thấy công tác thi cử là khía cạnh được thay đổi nhiều nhất, thậm chí qua từng năm. Và cũng chính bởi cách thức quản lý cũng như vận hành nền giáo dục như hiện nay diễn ra trong thời gian quá dài khiến cho kết quả của kỳ thi tốt nghiệp và kỳ thi tuyển sinh đại học trở thành một đại lượng quyết định tương lai của một con người.

Thực tế đã chứng minh, xã hội hiện nay vẫn dung dưỡng cho những người không có năng lực thực chất nhưng đầy đủ bằng cấp. Một bộ phận không nhỏ những người chỉ cần có thể bước vào được trường đại học, qua 4 năm sẽ có được tấm bằng cử nhân, bằng cách này hay cách khác, rồi sau đó, suôn sẻ kiếm được công việc, chỗ đứng trong xã hội. Đây cũng là một động lực, nguyên nhân sâu xa cho những gian dối, sai phạm. Và tiêu cực đâu chỉ dừng lại ở công tác thi tuyển đại học, nó còn gắn liền với quãng đường hậu tuyển sinh cho đến khi có được tấm bằng.

Hoạt động cốt lõi của giáo dục là dạy và học, thi cử vốn là hoạt động phái sinh để đánh giá hiệu quả của quá trình đó. Công tác khảo thí tốt sẽ giúp cho việc dạy và học trở nên thực chất hơn, chứ không thể quyết định chất lượng giáo dục.

Bởi theo lẽ thường, trong một nền giáo dục và một xã hội coi trọng những giá trị thực, thì dù anh có điểm thi tuyển sinh đại học cao đến cỡ nào, nếu không có năng lực cũng khó lòng đáp ứng những chuẩn đầu ra của trường đại học để có tấm bằng cử nhân. Hoặc nếu bằng cách nào đó, anh có được tấm bằng cử nhân, dù là loại ưu, nhưng không đi kèm theo đó là kiến thức, kỹ năng, thái độ tương xứng, anh sẽ không được trọng dụng tại bất kỳ đơn vị tuyển dụng nào. Khi đó, người sở hữu tấm bằng cũng như ngôi trường cấp bằng cho anh ta sẽ bị đánh giá, sẽ dần bị đào thải nếu không đáp ứng được yêu cầu của xã hội.

Người ta sẽ giảm chạy điểm, chạy trường nếu như sau cánh cửa trường đại học là cả một quá trình đào tạo và cả đào thải nghiêm túc, một cuộc “chạy đua” học tập, nghiên cứu, thực hành, chứ không phải “vào được ắt ra được”. Người ta sẽ thôi bất chấp thủ đoạn can thiệp kết quả thi cử nếu như đó chỉ là những con số chuyển tiếp sự nghiệp học hành của một con người, chứ không phải là yếu tố trọng yếu quyết định tương lai.

Nhu cầu và cách vận hành của xã hội sẽ định hướng tính chất của nền giáo dục, và ngược lại giáo dục sẽ là yếu tố tác động sự thay đổi của xã hội. Muốn giáo dục đi đúng hướng thì phải triệt tiêu những nhu cầu xã hội giả tạo và hình thức. Muốn xã hội văn minh thì phải bắt nguồn từ một nền giáo dục công bằng, minh bạch và tử tế.

5 tháng 8 2018

theo tui nghĩ thì đã có dấu hiệu của sự đút lót ở đây, HS trong giờ thi đi ngủ mà điểm cao thì THẬT KO THỂ TIN ĐƯỢC. Chắc phải có " BỐ EM LÀM TO"  nên mới có sự việc trên

tất cả nhằm muck đích gây cười, ko hề có sự phê phán hay gì hết...

8 tháng 10 2019

Chọn đáp án: C