Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Vua nhớ công ơn tráng sĩ, phong là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ ngay ở làng Gióng, nay thuộc xã Phù Đổng, huyện Gia Lâm, Hà Nội. Hãy tìm danh từ trong đoạn văn trên?
Trả lời:
Danh từ : vua, công ơn, tráng sĩ, Phù Đổng Thiên Vương, đèn thờ , làng Gióng, xã Phù Đổng, huyện Gia Lâm, Hà Nội.
2. "Nhà em có một luống khoai".
a. Hãy tìm cụm danh từ trong câu trên.
b. Vẽ sơ đồ cụm danh từ.
Trả lời:
a. Cụm danh từ: một luống khoai
b. t2: một
T1: luống
T2: khoai
3. "Ăn cho ấm bụng "
Từ bụng trong câu trên là nghĩa gốc hay nghĩa chuyển? Vì sao em biết?
Trả lời:
- Từ " bụng" trên là nghĩa gốc vì:
+ Ăn là 1 hoạt động nhai thức ăn rồi cho xuống bụng để tiêu hóa
+ Bụng ở đây là bụng của người, động vật
Một hôm , mã lương vẽ con cò trắng không mắt. vì một chút sơ ý,em đánh rơi một giọt mực xuống bức tranh . giọt mực rơi đúng vào chỗ mặt cò. thế là cò mở mắt , xòe cánh bay đi . chuyện làm chấn động cả thị trấn. mới kẻ mách lẻo đến tố giác với nhà vua. vua phái triều thần đến đón mã lương về kinh đô. mã lương ko muốn đi , nhưng bọn họ tìm cách dụ dỗ , dọa nạt để bắt em về hoàng cung
tự tìm
hc tốt
Cứ mỗi mùa hè đến, Chúng tôi - những người giáo viên trẻ lại xung phong lên trên vùng núi Hà Giang để dậy học, thay cho các giao viên trên này để về quê thăm gia đình. Bản Tờ O nằm trên một cao nguyên đá dốc dếch, cả bản chỉ có mấy chục hộ. Ngôi trường nằm ở ngay đầu con đường vào bản. Nhìn tưởng như một ngôi nhà cấp 4, có tuổi đời khoảng 50 năm ở dưới xuôi vậy. Bên trong, trang thiết bị còn thô sơ hơn cả vẻ ngoài của nó. Bàn ghế không còn cái nào lành lặn, bảng thì đã tróc hết từng lớp sơn, phải dùng những lõi thỏi pin quét lên, viết không ăn phấn. Mái nhà thì chả khác nào bầu trời, thủng lỗ chỗ. Điều kiện khó khăn là thế, mà những người giáo viên ở trên đây vẫn cố gắng dậy học, họ vẫn đi vận động từng nhà một cho con em đi học, không lúc nào họ ca thán nửa lời.Họ luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, luôn phấn đấu vì một vùng cao có chư. Nghĩ đến đây tôi lại thấy thật đáng khâm phục họ. Là người giáo viên, tôi hứa mình phải thật cố gắng hơn nữa, để có thể san sẻ bớt phần nào những khó khăn của người giáo viên vùng cao.
Ngôi trường em đang học là trường trung học cơ sở Nguyễn Huệ. Ngôi trường có ba dãy phòng học hình chữ U, rộng rãi, thoáng mát. Rải rác khắp sân trường có những cây bàng xanh tươi, vừa che bóng mát vừa tạo mảng xanh cho ngôi trường. Dọc dãy hành lang có những hàng ghế đá để chúng em ngồi đọc sách, báo trong giờ ra chơi. Phía sau ngôi trường có khoảng sân rất rộng, để chúng em vui chơi thỏa thích. Em rất quý ngôi trường này và em xem nó như ngôi nhà thứ hai của mình.
TL :
a ) một người thợ mộc
b ) mấy vạt cỏ xanh biếc
c ) mấy con chim chào mào
hc tốt
Tham khảo e nhé
"Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng em học bài: Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai." Cả lớp em còn đang không biết Mĩ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao. Từ tay cô, dòng chữ nắn nót Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai hiện ra trước mắt em. Cô bắt đầu kể, cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật trầm ấm, lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô kể đến đoạn lính Mĩ xả súng vào đoàn người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội quệt giọt nước mắt lăn trên má. Không gian như chìm xuống. Gió như ngừng thổi để nghe cô kể. Cả lớp em ai cũng rưng. Rồi cô kể đến đoạn người cựu chiến binh Mĩ đến Mĩ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào.
#Châu's ngốc
1)Vua, công ơn, tráng sĩ, Phù Đổng Thiên Vương, đền thờ, làng Gióng, xã Phù Đổng, huyện Gia Lâm, Hà Nội
a)Các cụm DT: nhà em, một luống khoai
b)Tự vẽ:
PHẦN TRƯỚC:- t1: một
- t2: Ko có
PHẦN TRUNG TÂM:-T1: luống
- T2: Khoai, nhà
PHẦN SAU:-s1:em
- s2: ko có
XIN LỖI NHÉ! TUI KHÔNG KẺ BẢNG ĐƯỢC, MONG THỨ LỖI.