Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
thân đoạn:Mẹ tôi năm nay đã ....tuổi. Mẹ có dáng người cân đối, hài hòa. Làn da mẹ rám nắng, khuôn mặt mẹ mỗi khi cười lại hiện lên những nếp nhăn vất vả. Mái tóc mẹ đen mượt óng ả. Mẹ tôi có đôi mắt biết nói, đôi mắt ấy buồn buồn, khép lại khi tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy sáng lên đầy tự hào và vui sướng mỗi khi tôi làm được một việc tốt. Hàng ngày mẹ đi làm ở cơ quan rồi về nhà lại quán xuyến việc cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Mỗi buổi tối, mẹ lại dành thời gian giúp tôi làm bài tập và hỏi han chuyện ở lớp của tôi.
kết đoạn :tôi yêu mẹ lắm. Mẹ ơi, con hứa sẽ chăm ngoan học giỏi để mẹ vui lòng.
mở đoạn: trên cuộc đời này, người mà tôi luôn yêu quý và kính trọng nhất chính là mẹ của tôi.
viết liền mở thân kết thành 1 đoạn nha bạn
Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi.
Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.
Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố.
Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc” và đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng.
Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.
Bài mẫu 1:
Trong gia đình em, mọi người đều quan tâm đến em. Người gần gũi và chăm sóc cho em nhiều nhất là mẹ. Mẹ thường xuyên nhắc nhở: “Con gái phải dịu dàng, nhỏ nhẹ, cố gắng học tốt”. Mỗi ngày, ngoài việc chợ búa, nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa, mẹ luôn dạy bảo, hướng dẫn em trong việc học tập. Những ngày nghỉ, mẹ dẫn em đi chơi, đi siêu thị. Mọi việc ở lớp, ở trường dù vui hay buồn, em đều tâm sự cùng mẹ. Bên mẹ, em cảm thấy tự tin hơn. Mẹ là tất cả của em.
Bài mẫu 2:
Ngoài mẹ, bố là người gần gũi với em nhất. Bố rất yêu em. Bố đi làm cả ngày ở nhà máy, tối mới về đến nhà. Cơm nước xong là bố kèm em học. Bố coi sóc bài vở của em rất tỉ mỉ. Bố dạy cho em từng cách viết để trình bày bài làm ở nhà. Bố giảng giải cho em từng bài toán khó, dạy từng câu văn. Nhờ có bố, em học hành tiến bộ và đạt nhiều điểm chín, điểm mười hơn. Nhận thấy em tiến bộ, cả bố và mẹ đều vui. Vào ngày nghỉ, khi em học bài và làm xong việc, bố dạy em cách câu cá hoặc tự làm đồ chơi. Bố lúc nào cũng âu yếm và chăm lo cho em từng li từng tí. Em rất tự hào về bố, người đã dạy dỗ em rất chu đáo, đầy tình yêu thương. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật giỏi để bố mẹ vui lòng.
Mẹ là tiếng gọi đầu đời của trẻ thơ, là dòng sữa ngọt nuôi nấng ta lúc chào đời, dạy ta bắt đầu học nói. Mẹ hát ru ta ngủ, chăm sóc lúc ta thức, tập cho ta những bước đi đầu tiên. Tình mẹ diệu vợi luôn luôn nồng ấm hòa nhập với mạch sống của con, lòng mẹ hân hoan sung sướng khi thấy con khôn lớn, hạnh phúc, thành đạt trong xã hội, và sãn sàng chia sẻ những muộn phiền lo âu khi con gặp những thất bại trên đường đời. Không có bút mực nào tảhết được tình cảm thiêng liêng về tấm lòng cao cả của người mẹ. Dù rằng trong các bộ môn văn hộc nghệ thuật : thi văn, âm nhạc, hội họa, điện ảnh hay sân khấu…, đã được người nghệsĩ đem tim óc diễn tả về khối tình tuyệt vời đó, nhưng nào ai có thể diễn tả được hết tình mẹ bao la sâu thẳm đó ? Hình ảnh người mẹ trong lãnh vực tôn giáo: Phật Giáo có đức Quan Thế Âm, tôn sùng dưới hình thức Mẹ. Thiên Chúa Giáo có đức Mẹ, thánh nữ đồng trinh Maria. Trong kho tàng văn hóa Việt Nam những truyện cổ tích, ca dao, tranh họa, cải lương, kịch..…viết về mẹ không nhiều, nhưng lại thắm tình dân gian nên lưu truyền đến ngày nay.
Cô giáo dạy em năm lớp Một tên là Vân. Cô rất quan tâm và thương yêu học sinh. Em nhớ như in giọng nói dịu dàng, đầm ấm của cô trong giờ kể chuyện. Đối với bạn chưa ngoan, cô ân cần khuyên bảo chứ không hề trách phạt. Em rất quý mến cô, luôn xem cô như người mẹ hiền của em. Khi em viết chưa đẹp, cô cầm tay em uốn nắn theo từng con chữ. Những bài toán khó, cô giảng thật tỉ mỉ cho em hiểu. Em có tiến bộ như ngày nay đều nhờ vào sự chăm chút của cô. Em cố gắng học tập và rèn luyện thật tốt để đáp lại công ơn của cô đã dành cho em.
Thật hạnh phúc! Em được sinh ra và lớn lên trong "chiếc nôi êm" của gia đình, trong vòng tay yêu thương của mẹ, mẹ là người dành cho em nhiều tình cảm nhất.
Mẹ sinh thành ra em, nuôi em khôn lớn. Mẹ lo cho em từng miếng ăn, giấc ngủ, việc học hành. Mẹ rất vui khi em chăm ngoan học giỏi. Nhưng khi em ốm đau, mẹ lo lắng rất nhiều, mẹ mong em khỏe mạnh ăn ngon, ngủ khỏe, học hành tấn tới…
Em rất biết ơn mẹ. Em sẽ ra sức học tập để không phụ tình cảm của mẹ dành cho em.
bài làm
gia đình em gồm có : bà , bố , mẹ , em . bà emm là người hiểu em nhất . Bà biết em thích ăn gì , mua cho những món đồ chơi mà em thích , nhưng có mấy khi thì không như vậy . Còn bố cũng không khác bà , bố cho em những món ngon nhất , mua đồ chơi , bánh kem vào ngày sinh nhật , tất cả là do bố , đều là bố làm hết . Mẹ em là người quan trọng trong cuộc sống của em nhất , Mẹ luôn dạy em làm những bài toán khó , mua quà ngày 8/3 . Những ngày sinh nhật , mẹ mua thạch rau câu , kẹo dẻo , hình dán làm quà sin nhật , Còn tình cảm của em đối với mọi người trong nhà thì như sau : em cũng rất ngoan ngoãn , nhiều lúc có 3 cái giấy khen , bố chở đi mua ùa , mẹ thưởng cho đĩa sườn sào . Mọi người trong gia đình rất yêu quý em . Gia đình này thật hạnh phúc , êm đềm . Em rất yêu mọi người trong nhà em .
Em là con út , lại ốm yếu nhất nhà nên ba thương em lắm . Mỗi buổi sáng , ba tự đi mua những món em thích ăn về cho em . Ba không cho em đạp xe đi học vì sợ em té. Ba còn tự tay làm chiếc xích đu để em ngồi chơi . Mỗi buổi tối , ba lại ngồi kèm em học .Bài nào khó ba đều tận tình giảng cho em hiểu mới thôi. Em tự hào vì có được người cha tuyệt vời như vậy.
Ông nội của em năm nay đã ngoài 70 tuổi. Ông là kĩ sư chăn nuôi của Sở nông nghiệp tỉnh Hải Dương. Da mồi, tóc bạc phơ, ông đeo kính khi đọc sách báo. Ông thích uống trà vào buổi sáng. Bạn của ông là các cụ cán bộ trong huyện đã về hưu. Bà con anh em rất kính trọng ông, gọi ông là cụ Điền. Ông vui vẻ và hiền hậu. Các cháu nội, ngoại đều được ông yêu quý, săn sóc việc học hành.
Gia đình em gồm bốn người: bố mẹ em, chị gái em và em. Bố em đã ngoài năm mươi tuổi là một kỹ sư chế tạo máy, hiện đang công tác ở thành phố Hà Nội. Mẹ em là một bác sĩ nha khoa công tác ở bệnh viện Hồng Ngọc. Chị gái em hiện là sinh viên năm thứ ba của trường Đại học Ngoại Thương. Còn em, đứa con út trong gia đình đang học lớp Ba trường Giảng Võ. Em rất yêu gia đình mình, bởi em được sống trong vòng tay âu yếm của bố mẹ và tình thương của chị gái.
tả về người cô giáo :
Đã mấy năm qua rồi cho đến bây giờ em vẫn còn thương mến cô giáo Nga, người đã dạy dỗ em trong những năm học đầu tiên ở ngưỡng cửa Tiểu học.
Cô giáo Nga có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy. Tuổi cô độ gần bốn mươi nhưng trông cô còn rất trẻ. Em rất thích những chiếc áo dài cô mặc đến lớp, thường là những chiếc áo lụa mỏng trắng, đủ màu sắc tươi đẹp, rất phù hợp với thân hình và làn da hồng của cô. Mái tóc cô được uốn gọn gàng ôm lấy gương mặt đầy đặn, lúc nào cũng trang điểm một cách hài hoà. Đôi mắt cô to, đen láy, chiếc mũi tuy hơi cao nhưng trông cân xứng với gương mặt. Cô cười rất tươi, giòn giã, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Tất cả đều tạo ra một nét đẹp thân tình, cởi mở, nhưng không vì thế mà kém phần cương nghị. Giọng cô giảng bài lúc trầm ấm, lúc ngân vang.
Cô rất thương yêu học sinh. Em còn nhớ những buổi đầu đi học, chúng em đều là những đứa trẻ vừa rời khỏi tay ba mẹ, ngơ ngác, rụt rè và thậm chí có bạn còn oà lên khóc khi ba mẹ ra về. Cô như người mẹ hiền, hết dỗ bạn này quay qua dỗ bạn khác khiến lòng em và các bạn yên tâm không còn sợ hãi nữa. Thế nhưng cô rất nghiêm khắc khi giảng bài, bạn nào không chú ý theo dõi, cô nhắc nhở ngay và luôn tuyên dương những bạn cố gắng học tập. Những buổi học đầu tiên biết bao khó nhọc, cô cầm tay từng bạn uốn nắn, chỉ cho từng bạn cách phát âm các vần. Những giờ ra chơi cô nán lại gạch hàng trong tập vở, cho chúng em viết ngay hàng thẳng lối, hoặc chỉ vẽ thêm cho các bạn còn yếu không theo kịp. Giờ rảnh cô thường kể chuyện cho chúng em nghe. Cả lớp cười vang khi cô kể chuyện vui, lúc đó em cảm thấy bầu không khí trong cả lớp ấm áp tình mẹ con làm sao! Ngoài việc dạy dỗ chăm sóc chúng em, cô còn quan tâm tìm hiểu gia đình các bạn nghèo, tạo điều kiện giúp đỡ các bạn.
Tuy không học cô nữa nhưng trong lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để khỏi phụ lòng yêu thương, chăm sóc của cô đối với em và xứng đáng là con ngoan trò giỏi .
Tả về người mẹ :
Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi , chăm socs em nhiều nhất .
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Tả về con vật em yêu quý :
“Meo…meo…meo, rửa mặt như mèo”.Đó là bài hát yêu thích của em Phượng, em gái em.Vì ngày nào Phượng cũng hát bài đó nên mẹ đã mua cho hai chị em một con mèo tam thể rất đẹp.
Chú mèo tên là Tom.Bộ lông ba sắc màu vàng, đen, trắng xen kẽ nhau mượt mà và còn đem lại cho Tôm một bộ y phục tuyệt diệu.Cái đầu tròn tròn bằng nắm tay người lớn, được điểm sáng bằng cái mũi nho nhỏ, xinh xinh với hai cái lỗ ươn ướt màu hồng phấn.Hai bên khóe miệng, những sợi râu mép trắng như cước lúc nào cũng cử động liên tục.Chân chú như quả bí đao.Bốn chân nhỏ và thon.Cái đuôi dài thướt tha, duyên dáng.Bộ móng vuốt của Tôm thì rất lợi hại vừa nhọn trông vừa đáng sợ như một vũ khí phòng thân khi có chuyện gì xảy ra.
Tôm rất thích đươc vuốt ve, chiều chuộng.Những lúc đang xem tivi, chú nằm vào lòng em như muốn em xoa vào bộ lông mềm mại của chú. Những ngày nắng ấm, Tôm thường ra sân nằm cạnh gốc chanh, ưỡn cái bụng trắng hồng ra đón nắng.Đôi mắt cũng ra vẻ lim dim, ngắm nhìn những đám mây giữa vòm trời trong xanh lồng lộng.
Ban đêm, Tôm tỏ ra chăm chỉ và cần mẫn làm việc lắm.Không có một xó xỉnh nào mà chú không lục lọi .Đặc biệt là dưới bếp lũ chuột hay qua lại.Đôi mắt của chú trong đêm tối như những tia hào quang xuyên thủng bức màn đêm.Đôi bàn chân của chú được “trang bị” một lớp nệm dày và êm nên những bước đi của Tôm rất nhẹ nhàng.Vì vậy, những con chuột nhắt, chuột cống bẩn thỉu không thể nào qua khỏi chiếc miệng với những chiếc răng sắc nhọn của chú.
Em rất quý Tôm vì chú đã giúp gia đình em diệt sạch lũ chuột hư đốn.Với công lao to lớn này của chú em sẽ cho chú mèo Tôm “một người thợ săn chuột” bữa tiệc với vài con cá bống và một cốc sữa con bò.Tôm quả là một con mèo khôn ngoan và biết nghe lời.
Nếu ai thấy hay thì k cho mình nha !
Tả một đoạn văn về người mẹ của em :
BÀI LÀM
Có lẽ con còn nhỏ nên chưa hiểu được cảm giác khi làm mẹ là như thế nào, có lẽ đối với trí óc non nớt của con thì con không thể hiểu hết được ý nghĩa thực sự của tình mẫu tử nhưng con có thể hiểu đượt một phần ý nghĩa nhỏ nào đó vì con cũng là một con người và vì con cũng là một người con.
Trong tâm trí con, con hiểu tình mẫu tử theo hai cách khác nhau: cách đơn giản thì tình mẫu tử chỉ có nghĩa là tình mẹ con, nghĩ theo cách phức tạp thì tình mẫu tử, tình mẹ con có ý nghĩa lớn hơn nhiều, nghĩ đến ý nghĩa ấy làm con nhớ đến một người, người đó là người đã hi sinh không biết bao nhiêu thứ để ban cho con sinh mạng này, đó chính là mẹ. Mẹ có mái tóc ngắn ôm gọn lấy khuôn mặt hiền từ, khuôn mặt nhăn nheo, gầy gò đầy vết nám. Đôi mắt hoặm sâu làm khuôn mặt mẹ trông mệt mỏi vô cùng, chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy là con lại khát khao một nụ cười thật tươi của mẹ để cho đôi mắt hiền dịu được sáng lên một lần và mãi mãi sáng như vậy, con muốn được đôi mắt ấy của người mẹ yêu dấu nhìn ngắm con lớn lên và trưởng thành từng ngày. Có thể mẹ của con không xinh đẹp như bao người khác nhưng đối với con không quan trọng, quan trọng là tấm lòng của mẹ đã hi sinh không biết bao nhiêu thứ cho con được hạnh phúc, nhưng đáng tiếc là người con bất hiếu này của mẹ không thể hiểu được những gì mà mẹ đã phải chịu đựng bởi vì con chỉ hiểu được mẹ đã làm những gì cho con nhưng lại không thể biến thành mẹ để cảm nhận được sự đau đớn mà mẹ đã phải chịu đựng để con được một lần cất tiếng hát chào đời bên người mẹ yêu dấu, được vang lên giọng nói hồn nhiên, ngây thơ gọi mẹ là “Mẹ”. Vậy nên sinh linh bé nhỏ này hứa sẽ cố gắng bù đắp cho mẹ tất cả những gì có thể để cố gắng cảm nhận nỗi lòng của mẹ cho đến lúc con không thể cất lên tiếng gọi “Mẹ ơi” nữa.Con tin chắc rằng bằng bờ vai rộng của mẹ, mẹ sẽ ủ ấm, che chở và tha thứ cho con dù tất cả mọi người trên thế giới này có quay lưng lại với con, chỉ có mẹ là vẫn nở nụ cười tươi trên môi và bỏ qua lỗi lầm cho con khi con đã phạm phải, chỉ bảo con cách sửa đổi. Mẹ luôn phải lo lắng việc của cơ quan rồi tối mịt mới về nhà lại phải nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo nhưng mẹ vẫn dành thời gian dậy con học và chăm lo cho con. Đôi lúc con tự hỏi thứ sức mạnh gì đã tiếp sức cho mẹ mà mẹ có thể làm thật nhiều việc như thế nhưng không bao giờ than phiền hay trách móc gì, vẫn tươi cười hằng ngày. Bàn tay gầy ấm áp của mẹ luôn nấu cho con những món ăn ngon, dạy con từng bước đi trên con đường dài trở thành một người con trưởng thành và trở thành một người có ích cho xã hội. Mọi người hay nói là hãy đối xử thật tốt với mẹ khi còn có thể nhưng không biết con có đủ can đảm, đủ sức lực để làm việc ấy không nhưng con sẽ cố gắng hết sức có thể vì mẹ vẫn đang ở bên con từng ngày. Con thà để mất hết của cải, tài sản quý báu nhưng sẽ mãi mãi và mãi mãi không bỏ rơi mẹ cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa. Chỉ cần ôm mẹ vào lòng là con cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết. Mẹ luôn chăm sóc con tận tình lúc ốm đau hay bệnh tật, mặc dù phải thao thức cả đêm nhưng mẹ không bao giờ bỏ rơi con bơ vơ một mình, mẹ sẽ kể một câu chuyện thần tiên giúp xoa dịu mọi cơn đau đớn và mệt nhọc, biến giấc ngủ của con trở nên kì diệu còn mẹ thì chỉ ngồi ru con mãi vậy thôi, mẹ sẽ là người lo lắng nhất cho con. Con thường nghĩ con yêu mẹ rất nhiều vì mẹ luôn chăm sóc, lo lắng cho con mọi ngày; cho dù mẹ không chăm sóc cho con thì con vẫn sẽ cảm ơn mẹ vì mẹ đã sinh con ra đời, phải hi sinh rất nhiều thứ quan trọng mà đáng lẽ không sinh con ra thì mẹ đã không đánh mất. Nhưng con vẫn không hiểu được lí do tại sao mẹ lại yêu thương con nhiều đến thế mà con thì chưa làm được gì cho mẹ cả, chỉ mang đến phiền phức và đau đớn cho người mẹ này mà thôi, trong khi đó thì mẹ luôn nâng niu từng bước đi đầu tiên của con luôn coi nó là kỉ niệm của những ngày tháng hạnh phúc nhất cuộc đời mẹ.
Tâm hồn con sẽ luôn hướng đến mẹ. Mẹ là động lực cho con tiếp tục cố gắng bước đi trên con đường tương lai sau này. Mẹ là nhà, chỉ có mẹ là luôn chào đón con, khi con quay đầu lại thì mẹ vẫn luôn ở đầu con đường để đợi chờ con và luôn dõi theo con. Mẹ có thể không cho con những điều tốt nhất trên thế giới nhưng mẹ sẽ cho con tất cả những gì mẹ có đúng không mẹ? Mẹ sẽ luôn luôn và mãi mãi là tia sáng dẫn đường, sưởi ấm con trên con đường sau này và con cũng sẽ trở thành một sinh linh nhỏ bé mãi mãi bên mẹ, mang đến thật nhiều niềm vui đến cho cuộc sống của người mẹ yêu dấu này. “ Chỉ cần con học giỏi là mẹ vui rồi!”
Có lẽ đó cũng chính là suy nghĩ phức tạp của con về tình mẫu tử!
Mk chẳng biết có hay không nhưng đây là một bài văn rồi nên bạn chỉ chép một đoạn thôi nha còn nữa bạn thay từ con bằng từ em nha !!!!!!
Với em, mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm. Gió nhè nhẹ thổi mang theo khí xuân ấm áp. Mưa xuân như rắc bụi, cỏ cây hoa lá hân hoan rạo rực đón mừng, cỏ non ven đồi tua tủa mọc lên, chồi non trong vườn hé mắt khoe màu xanh nõn. Nước dâng đầy dòng sông, dòng kênh, lòng máng như cùng mùa xuân đem phù sa tưới tắm cho những cánh đồng. Lúa ngô khoai xanh biếc một màu trải dài, trải rộng đến chân trời xa. Từng đàn chim én bay lượn như dệt nắng xuân hồng. Cuối chân trời xa, những ngọn núi xanh thẫm nhô lên như những bức trường thành ngắm mãi không chán. Núi Thiên Nhẫn, núi Hùng Lĩnh,... nhô lên, hiện lên, hiện lên trập trùng, tím biếc…
Đêm trăng biển đẹp lắm. Sóng biển lao xao tràn lên bãi cát. Sóng biển rì rầm vỗ vào chân đảo. Gió êm biển lặng như một tấm gương trong xanh óng ánh muôn ngàn trăng sao. Phía xa kia là đảo Cát Bà mờ xanh, là đảo Hòn Dấu lập lòe ngọn hải đăng, là đồi thông xanh biếc ở bãi biển Đồ Sơn. Từ một làng, chài em say mê ngắm trăng ngắm biển. Gió mát quá. Một tiếng chim từ trời cao vọng đến... Con chim lạc đàn hốt hoảng kêu lên trong màn sương đêm. Càng về khuya, biển càng ru êm đềm, biển ca hát.
Trước cổng nhà, ba em trồng hai cây cau cảnh rất đẹp. Là cây cảnh nên nó không cao lắm, chỉ tầm 3 mét. Cau mọc thẳng tắp, thân cau tròn, gốc cây to và nhỏ dần lên đến ngọn. Da cau khá mịn màng, màu trắng bạc, có các khoanh tròn nhỏ trên thân như diện những chiếc lắc tay xinh đẹp. Các tàu lá cau xanh rì, tựa lá dừa nhưng ngắn và bé hơn, phất phơ trước gió như đang thì thầm trò chuyện. Cau nở thành từng buồng, ra hoa, hoa có màu trăng trắng, hương hoa dịu nhẹ, thoảng bay trong gió chiều khiến lòng ta ngào ngạt. Quả cau tròn, nho nhỏ, ra thành từng buồng, mỗi buồng có khi vài trăm trái, da láng mịn và xanh bóng. Khi về già, quả chín và đổi màu vàng đậm. Bà em thường chọn những quả cau tròn và căng nhất để bổ dọn cùng với trầu trên ban thờ mỗi dịp có giỗ hay ngày lễ Tết như tấm lòng thành kính gửi đến ông bà
đề bài :Em hãy tả 1 đoạn văn từ 4 đến 8 câu tả về một mùa mà em thích trong năm
Mùa đông là mùa cuối cùng của một năm. Khi mùa đông về, cây cối khắp nơi đều trở nên khẳng khiu, xơ xác. Bầu trời xám xịt không một gợn mây xanh. Ông mặt trời cũng lười biếng không chịu tỏa nắng xuống trần gian. Từng cơn gió lạnh buốt thổi khiến những người đi ngoài đường phải rùng mình. Đôi khi, những cơn mưa ghé qua làm tăng thêm cái lạnh lẽo. Thời gian cũng trôi đi nhanh hơn. Nhưng khi mùa đông đến cũng là lúc một năm sắp kết thúc. Một năm mới sắp đến, Tết sắp về. Vậy nên, em rất thích mùa đông.
Bài làm:
Mẹ là người em yêu nhất trên đời này bởi mẹ đã vất vả sinh em ra, nuôi em khôn lớn và dạy em những bài học đạo lý làm người. Mẹ em là một bác sĩ nên khi có những ca cấp cứu, mẹ thường về rất khuya. Mẹ thường xuyên phải ở lại trực rất muộn nên từ khi còn bé, em không được gặp mẹ nhiều.
Bà nội kể mỗi khi về nhà là ngay lập tức mẹ qua chăm sóc và chơi đùa với em dù rằng mẹ đã rất mệt mỏi. Mẹ luôn nở một nụ cười dịu dàng và hạnh phúc mỗi khi thấy em bởi mẹ nói em là đứa con mẹ thương yêu nhất, là kết tinh tình yêu của bố và mẹ.
Đuôi mắt mẹ đã có dấu vết của thời gian nhưng tâm hồn mẹ thì không. Mẹ là một người phụ nữ yêu đời và lạc quan. Căn nhà lúc nào cũng được trang hoàng đẹp đẽ bởi những bông hoa dù phần lớn thời gian mẹ đều dành cho bệnh nhân. Em rất thương mẹ và luôn cố gắng đỡ đần mẹ những việc trong khả năng của mình để mẹ đỡ vất vả hơn. Em mong mình lớn thật nhanh để có thể đền đáp công lao to lớn của mẹ, đền đáp lại tình yêu thương to lớn mẹ đã dành cho em từ thở ấu thơ.
Trong gia đình, người em luôn kính trọng và tin yêu nhất là bố. Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố là bộ đội, cũng là kỹ sư giỏi. Mái tóc đen nhánh của bố luôn được cắt gọn gàng. Bố thường mặc những chiếc áo phông trông rất trẻ trung. Những lúc mặc quân phục, trông bố rất oai phong, Bố em là người tận tụy trong công việc. Nhìn những cây cầu mới được dựng lên, em càng thấy hiểu về công việc của bố và càng tự hào về bố hơn. Mặc dù công việc bận rộn nhưng bố vẫn luôn chăm lo cho gia đình. Không chỉ giúp mẹ việc nhà, bố còn dạy em học mỗi tối. Bố đúng là người bố tuyệt vời của em.