K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Dế Choắt là nhân vật trong văn bản BÀI HỌC ĐƯỜNG ĐỜI ĐẦU TIÊN trong sách ngữ văn lớp 6 tập 2.Dế Choắt cùng tuổi với Dế Mèn. Anh chàng Dế Choắt người gầy gò và dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện. Dã thanh niên rồi mà cách chỉ ngắn củn đến giữa lưng, hở cả mạng sườn như người cởi trân mặc áo gi-lê. Đôi cách bè bè, nặng nề, trông dến xấu. Râu ria gì mà cụt có một mẩu và mặt mũi thì lúc nào cũng ngẩn ngẩn ngơ ngơ. Đã vậy, tính nết lại ăn xổi ở thì(thật chỉ vì đau ốm, không làm được), có một cái hang ở cũng chỉ bới nông sát mặt đất, không biết dầu sâu rồi khoét ra nhiều ngách như hang Dế Mèn.Một hôm, Dế Mền rủ Dế Choắt chọc chị Cốc Nhưng Đế Choắt không dám đi, Nhưng hậu quả khi chọc chị Cốc là chị Cốc tưởng Dế Choắt Chọc nên đã đánh nhầm Đế Choắt quẹo xương sống mà chết. Trước khi chết, Dế Choắt nói Dế Mèn câu này:" Thôi, tôi ốm yếu quá rồi, chết cũng được nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh : ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào thân". Nói xong Dế Choắt tắt thở.

11 tháng 1 2018

Sau khi học xong văn bản bài học đường đời đầu tiên, trong tôi có rất nhiều cảm ngĩ về nhân vặt dế Choắt. Dế Choắt có dáng hình dài lêu ngêu trông như một gã bị nghiện thuốc nghiện. Cánh ngắn tun ngủn, cái càng thì bè bè, râu ria cụt ngủn. Mặt lúc nào cũng ngẩn ngẩn ngơ ngơ. Tuy dáng vẻ, bề ngoài của dế Choắt không có vẻ dẹp giống dế Mèn nhưng ai biết được ttrong sâu thẳm Choắt là một trái tim nhân hậu có lòng vị tha, Choắt đã giúp Dế Mèn hiểu ra được bài học đường đời đầu tiên cho mình

mình cóp bài trên mạng xuống cho bạn tham khảo nè

Cánh đồng xanh mát đượm hương đồng gió nội của một vùng quê thanh bình yên tĩnh, thẳng cánh cò bay chính là chỗ dừng chân lí tưởng của anh chàng Dế Mèn. Cánh đồng lúa mênh mông như biển khơi vô tận, xanh mát hương thơm của những cây lúa đang đương thì con gái. Thỉnh thoảng có làn gió kẽ thổi làm những cây lúa xô lại với nhau tựa như những đợt sóng nhỏ chạy tắp đến tận chân trời. Sớm sớm, những hạt sương long lanh đọng lại trên cành lá tựa như những viên pha lê trong veo lấp lánh dưới nắng sớm. Chiều tà, những cô cò, chị cốc bay lã trên cánh đồng mang thức ăn chăm cho đàn con nhỏ. Cạnh đấy là cây đa cổ thụ tỏa bóng mát rợp trở thành chốn nghỉ chân của những bác nông dân hiền lành chất phác, của những chú trâu thung thăng gặm cỏ sau những buổi cày bừa vất vả, hay đó cũng là nơi tiếng sáo, tiếng cười đùa của lũ trẻ nhỏ mục đồng trong làng. Mới chuyển đến đây, nhưng Dế Choắt đã tìm cho mình một nơi tuyệt vời để đào hang sinh sống. Cái hang mà Mèn đào, vô cùng thông thoáng nông sâu, cửa trước của sau đều có nên vô cùng mát mẻ. Cạnh nhà Dế Mèn là nhà cậu Dế Choắt. Do nhỏ nhắn yếu ớt nên nhà của Choắt sát mặt đất lại vô cùng nhỏ bé không được thông thoáng như nhà Dế Mèn. Không chỉ có Dế Mèn và Dế Choắt sống ở đây mà còn có rất nhiều loại động vật khác, anh Ốc, chị Sên, chú Cóc,....tất cả đều sống vui vẻ, tấp nập tựa như một làng quê nhỏ vậy.

2 tháng 3 2018

Viết đoạn văn từ 6- 8 câu trình bày suy nghĩ của em về câu nói cuối cùng của Dế Choắt.

Dế Mèn phiêu lưu kí là một truyện viết cho thiếu nhi rất đặc sắc của Tô Hoài. Trong truyện, tác giả đã xây dựng nhân vật chính là chú Dế Mèn với những nét tính cách, phẩm chất thật đáng yêu, đáng quý. Nhưng nhân vật mà em ấn tượng nhất là chú dễ choắt. Dù chỉ xuất hiện ở những phần đầu câu chuyện nhưng những câu nói cuối cùng của chú trước khi mất nhưng nó làm cho mỗi độc giả mãi không thể nào quên. Cậu là một người có thân hình nhỏ bẻ nhưng khá am hiểu sự đời, cách đối đãi với mọi người xung quanh. Bằng chứng là câu nói cuối cùng của Dế Choắt ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình. Chỉ vài câu thôi, nhưng nó đã làm thay đổi một Dế Mèn kiêu căng, ngạo mạn lúc bấy giờ. Vậy mỗi người chúng ta hãy học theo Dễ Choắt, đừng bao giờ kiêu căng, làm việc bậy bạ mà ảnh hưởng đến cả mình, cả người khác.

2 tháng 3 2018

thank

1 tháng 11 2016

Tôi được sinh ra và lớn lên trên một vùng đất biển. Đó là một điều tôi rất tự hào và điều đó khiến tôi càng yêu biển hơn rất nhiều lần. Đối với những người dân biển chúng tôi thì có thể nói biển chính là cuộc sống của chúng tôi. Đối với một đứa trẻ như tôi thì biển chính là một người bạn mà tôi cùng tôi chia sẻ những vui buồnMột này cuối tuần tôi cùng chị xin mẹ ra biển chơi. Nói đến biển thì có lẽ nó đẹp nhất là vào buổi sáng sớm thế nên chúng tôi đi ra biển từ khi trời còn chưa sáng. Chúng tôi đi trên con đường ra biển, gió biển thổi vào tai vào cổ mát rươi như xua tan trong tôi những lo âu muộn phiền của cuộc sống thường ngày. Gần đến biển những cơn gió mỗi lúc một mạnh hơn và hương vị trong lành của biển mỗi lúc một gần khiến chúng tôi cảm thấy thích thú lạ thương. Từ bé tôi đã được đưa ra biển chơi nhưng mỗi lần ra biển tôi đều có những cảm giác những tâm trạng khác nhau và những cảm nhận khác nhau về biển. Vì thế mỗi lần ra biển tôi đều cảm thấy rất hồi hộp. Khi ra đến chúng tôi chạy ùa lên trên cái vốc đá quen thuộc mà chúng tôi vẫn thương đứng đây để ngắm biển. Khi ấy trời vẫn còn sáng lắm, biển còn đậm hơi sương gió thổi mỗi lúc một nhẹ hơn không còn mạnh như lúc sáng nữa. Chị nói khi ấy biển sắp bước vào lúc bình minh rồi. Những cơn gió thổi lao xao trên mặt nước khiến cho những con sóng li ti đang gợn trên mặt biển. Chúng tôi nói khi ấy biển đang làm duyên. Biển trải dài lắm. .Thật tuyệt vời nó như đang được tiếp thêm một sức sống mới, biển bây giờ như đã được điểm tô thêm một màu sắc mới. Chẳng thế mà nhìn nước biển trong xanh đến kì lạ. Khi ấy cũng là lúc mà những bác đánh cá đang gọi nhau ý ới để ra biển đánh bắt. Những con thuyền đang nằm im trên bến đỗ cũng đang vặn mình tỉnh giấc đẻ tiếp tục một ngày mới lênh đênh trên biển. Khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn. Những chiếc thuyền đã đi xa khuất dần chỉ còn lại đâu đó những cái ngóng trông của những người ở lại mong chuyến đi biển này sẽ là một chuyến đi bội thu. Khi những ánh nắng chiếu xuồng dòng sông khiến nước biển long lanh như những tai nắng bạc Những buổi chiều hè trên biển là đông đúc nhất. Những chiếc thuyền làm cho biển gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như biển giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc thuyền ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng chính là một ngày của biển một ngày của chính tôi thuộc về nơi này.Biển chính là một phần của tuổi thơ tôi. Dù có đi xa đến đâu tôi cúng không thể nào quên được cảnh biển quê hương tôi. Đó chính là một phần cuộc sống của tôi.

1 tháng 11 2016

bài văn rùi,

yêu cần có 12-15 dòng thành văn luôn r

Gia đình em có ba người, gồm có: Bố em 44 tuổi, là một bác sĩ tốt bụng, mẹ em 37 tuổi là một luật sư nhân hậu và em 7 tuổi là học sinh lớp 2 trường Tiểu học Lô-mô-nô-xốp. Em không có anh chị em ruột, em chỉ có hai em họ, em gái là em Ánh - 4 tuổi và em Bách - 6 tháng tuổi. Bố mẹ rất yêu thương em, em rất yêu quý bố mẹ và thương các em. Em rất vui được là một thành viên trong gia đình.

 Em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ.

cực gắn của mk đấy

chúc hk giỏi~

7 tháng 5 2018

Đại gia đình em có 5 người.Ông bà em đã ngoài 70 tuổi nhưng vẫn còn khỏe mạnh,minh mẫn.Bố em là Bùi Như Hải,năm nay 46 tuổi,là trưởng phòng kĩ thuật ở Trung tâm văn hóa tỉnh Thái Nguyên.Mẹ em là Đinh Thu Hằng,43 tuổi,là giáo viên dạy ở trường THCS Túc Duyên.Bé Nga năm nay vừa tròn 4 tuổi,rất đáng yêu.Em là con đầu trong nhà,là học sinh Trường TH Nguyễn Huệ.Gia đình em rất yêu thương nhau.



 

24 tháng 4 2017

Đây là toán mà, có phải văn đâu, ai ủng hộ thì k nha

18 tháng 1 2019

Tết sắp đến rồi! Mọi người ai ai cũng tất bật chuẩn bị. Những cây đào, cây mai, cây quất đã được bày bán ngoài chợ. Tết đến xuân về, người người chuẩn bị đón tết. Các em nhỏ háo hức muốn được bố mẹ mua cho quần áo mới. Cây cối, hoa cùng nhau đâm chồi nảy lộc, đua nhau khoe sắc như muốn đóng góp thêm cho mùa xuân rực rỡ. Ôi mùa xuân thật tuyệt vời!

 Nếu mình ciết không hay thì xin bạn thông cảm!

20 tháng 11 2016

Sau chín tháng học hành vất vả, cuối cùng chúng em cũng được nghỉ hè. Mùa hè đến, bố mẹ thường hay đưa em đi chơi công viên nước hoặc đi xem vườn thú. Nhưng em thích nhất là được về quê thăm ông bà nội.

Như mọi năm, cứ đầu mùa hè là gia đình em dành khoảng 3,4 ngày cùng nhau về quê chơi. Quê em đẹp lắm. Đi trên con đường đất gập ghềnh sỏi đá, ngồi trong xe nhìn ra xa, là cánh đồng lúa rộng bao la mang màu xanh của mạ non. Xa xa, một vài chú bò đang khoan thai gặm cỏ. Một vài cậu bé đang chạy đuổi nhau để giành lấy cánh diều đang bay cao trên trời xanh rộng lớn. Chốc chốc, một đàn chim lại đua nhau chuyền cành.

Nhà ông bà nội em nằm trên một con đường nhỏ, ô tô không đi vào được. Nhà ông bà lợp mái ngói đỏ, mang màu rêu phong cổ kính. Trước nhà là một mảnh vườn nhỏ, là nơi ông em trồng rau và nuôi gà. Cành đó là một ao đầy cá. Khi thấy em và bố mẹ đến, ông bà phấn khởi lắm. Ông ôm em một cái thật chặt sau đó dắt em ra vườn chơi rồi cầm cần rẻ em ra câu cá. Hai ông cháu nói chuyện rôm rả. Ông hỏi thăm tình hình học tập của em và kể cho em nghe rất nhiều chuyện. Thấy hai ông cháu đang vui vẻ với nhau, bà em dắt bố mẹ em vào nhà và pha chè.

Tối đến, bà cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm “cây nhà lá vườn”: cá kho, thịt luộc cùng canh chua – toàn thịt rau mà ông bà nuôi trồng trong ao vườn. Có lẽ bởi thế nên em thấy bữa ăn rất ngon. Xong, em ra nằm võng ở ngoiaf vườn và ngủ đi lúc nào không hay.

Thời gian trôi qua mau cũng đã đến lúc bố mẹ phải đi làm, em cũng cần chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi chia tay, ông tặng em chiếc cần câu của ông và dặn: “Khi nào rảnh thì lại lên đây chơi với ông nhé”.

 

4 tháng 12 2016

cảm ơn bạn nhiều Bình Trần Thị

1 tháng 1 2017

Hello everybody, my name is Carolina Trương, today I'm very happy to tell you about my hobby!

My hobby I like the most is listening to music. I started listening many kinds of music when I was very little.

Music is something you have everytime whereever you go. For me, music plays an important role. I really need music to concentrate during the time I am doing my homework or any kind of works. Not only that, whenever, whatever i do, the music is always with me. I can say that music is my best buddy. It always keeps me happy and relaxed.

I am very fond of music. When I am free, I often listen to my favorite songs from my phone or an old cassette. Although now you can download the songs easily form the Internet, at weekends, I usually go to music shops to buy good CDs. Of the famous pop singers, I prefer Frank Sinatra, Elvis Presley, Madona and Paul MC Cartney. They have many songs that I think I can relate too. It can be a happy song or a sad song but there is always a way I can relate to it. I guess that is another reason I love to hear music because I can relate to what is going on in my life.

I just love listening to music so much. It’s like my daily hobby and I don’t know what I would do if music didn’t exist.

Good luck !

1 tháng 1 2017

sở thích nghe nhạc được không, tớ thấy đề này không rõ ràng gì cả ?