K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

                                           Chiếm hết chỗ Một người ăn mày hom hem, rách rưới, đến cửa con nhà giàu xin ăn. Người nhà giàu không cho, lại còn mắng: – Bước ngay! Rõ trông như người dưới địa ngục mới lên ấy! Người ăn mày nghe nói, vội trả lời: – Phải, tôi ở dưới địa ngục lên đây!  Người giàu nói: – Đã xuống địa ngục, sao không ở hẳn dưới...
Đọc tiếp

                                           Chiếm hết chỗ

Một người ăn mày hom hem, rách rưới, đến cửa con nhà giàu xin ăn. Người nhà giàu không cho, lại còn mắng:

– Bước ngay! Rõ trông như người dưới địa ngục mới lên ấy!

Người ăn mày nghe nói, vội trả lời:

– Phải, tôi ở dưới địa ngục lên đây! 

Người giàu nói:

– Đã xuống địa ngục, sao không ở hẳn dưới ấy còn lên đây làm gì cho bẩn mắt?

– Không ở được nên mới phải lên. Ở dưới ấy các nhà giàu chiếm hết chỗ rồi.

Câu 1 NV chính của truyện mang nét tính cách gì?

Câu 2 Ng nhà giàu có thái độ gì với người ăn xin

Câu 3 Xác định câu văn có chứa nghĩa hàm ẩn có trong truyện trên

Câi 4 Nêu hàm ý của câu văn có chứa nghĩa hàm ẩn đó 

Câu 5 hãy chỉ ra thái độ , cách đánh giá của tác giả dân gian với hiện tượng được nêu lên trong truyện

Câu 6 Nêu bài học từ truyện

em đang cần gấp ạ , mong mn giúp em 

Em cảm ơn.

 

0
QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
17 tháng 9 2023

Một số truyện ngắn hiện đại có chủ đề về lòng yêu nước, tự hào dân tộc, lòng nhân ái như: Làng, Vợ nhặt (Kim Lân), Rừng xà nu (Nguyễn Trung Thành), Lặng lẽ Sa Pa ( Nguyễn Thành Long), Bước đường cùng (Nguyễn Công Hoan), Những ngôi sao xa xôi (Lê Minh Khuê)…

10 tháng 2 2019

Tình bạn là thứ đáng quý nhất trong cuộc đời học sinh. Ai cũng có một người bạn, một người bạn thân. Chúng ta cần phải giúp đỡ, yêu quý bạn mình, không vì lợi ích hay thú vui cá nhân mà làm mất đi tình bạn trong sáng.

K MÌNH NHA BẠN

Em tham khảo :

Từ chớm hoa niên đến tuổi bạc đầu, nếu đã được đọc qua, dễ có mấy ai quên được nhân vật “Dế Mèn” trong truyện “Dế Mèn phiêu lưu ký”. Yêu thích nhân vật Dế Mèn vì mỗi người có thể soi rọi mình trong hình ảnh ấy: nỗi khát vọng ước mơ và hành động. Dù chỉ được nhân hóa, hình ảnh ấy cứ lồng lộng trong tâm trí người đọc bởi vẻ đẹp trong, ngoài riêng biệt rất thật tính người mà chỉ Dế Mèn mới có, qua bút pháp tuyệt vời của nhà văn Tô Hoài, bậc kỳ tài trong làng văn Việt Nam.Dế Mèn dù dưới hình thức loài vật, sản phẩm của trí tưởng tượng nhưng đã được nhà văn sử dụng nguyên mẫu thực tế mà ta thường bắt gặp đó đây trong cuộc sống. Mọi người yêu Dế Mèn vì đây là anh chàng dế thanh niên, cường tráng, cả thân hình một màu nâu bóng mỡ soi gương được và rất ưa nhìn. Không chỉ vậy, chàng còn có đôi càng mẫm bóng, những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứng cáp và nhọn hoắt. Tính ương bướng còn thể hiện bởi cái đầu to và nổi cứng từng tảng cùng cặp râu dài uốn cong, hùng dũng. Dế Mèn thật đẹp dáng so với các nhân vật khác trong truyện hay cùng loài như : Dế Choắt gầy gò, lêu nghêu, Dế Trũi mình dài thườn thượt, anh Dế Cả bệ vệ hay anh Dế Hai gầy khoeo, ốm yếu, ho hen cùng mẹ với Dế Mèn.Vì hoàn cảnh sống độc lập từ bé, theo tục lệ lâu đời của họ nhà Dế, Dế Mèn chỉ ở với mẹ được hai hôm đã phải ra riêng. Thiếu sự chăm bẵm dạy dỗ của gia đình, Dế Mèn đã có hành động quá xốc nổi, ngông cuồng, hiếp đáp chị Cào Cào, anh Gọng Vó, khinh thường Dế Choắt – từ chối không cho thông ngách nhà và còn vô tình tinh nghịch gây ra cái chết thảm thương của người bạn láng giềng. Ân hận đấy, nhưng nào sửa đổi được ngay. Dế Mèn trở về với cái tính tự đắc, tự mãn khi được bọn trẻ tâng xưng. Để rồi chính anh Xiến tóc đã “dạy” chàng bài học nhớ đời, cắn cụt luôn hai sợi râu mượt óng trên đầu để mãi về sau “trọc trơn lông lốc”.Vẻ đẹp nội tâm đã được định hình và phát triển từ đó. Dần dần thấu hiểu lí lẽ ở đời, trên đường tìm về quê hương xa lắc xa lơ, Dế Mèn gặp chị Nhà Trò, (vốn dòng họ bướm) bé nhỏ, gầy gò, nhút nhát. Với sức khỏe mạnh mẽ và tài võ thuật, chàng đã hoá giải hiềm khích, giúp chị Nhà Trò xóa nợ và cùng họ nhà Nhện vui vẻ như xưa. Dẫu xa lìa mẹ, hai anh từ bé, Dế mèn vẫn luôn nhớ về gia đình, một lòng hiếu thảo mẹ già và nhường nhịn anh, chẳng màng bất đồng ý kiến. Trên bước đường phiêu linh, Dế Mèn kết bạn cùng Dế Trũi, tình anh em thủy chung sâu sắc. Có lúc Trũi mất tích, tưởng Trũi bị bọn Châu Chấu Voi bắt làm tù binh, chàng nhiều lần ngửa mặt vào không, gọi to tên em thảm thiết. Thế mới biết cuộc sống Dế Mèn cần phải có bạn bè, thân thích, dẫu phải chia tay nhưng đi đến đâu cũng không có cảm giác lẻ loi, cô độc và luôn thấy lòng vui, đầm ấm vì bây giờ có bạn, có bè, có người giúp đỡ chung quanh.Nhưng thật sự, người đọc nhớ mãi đến “Dế Mèn” bởi sự phát triển về tính cách. Thuyết phục được độc giả, bởi sự thay đổi về tính cách hoàn thiện dần dần và cũng có khi lập lại cái tính nết nghịch ngợm, kiêu căng, hợm hĩnh, coi trời bằng vung để phải đôi lần ân hận không nguôi về cái chết của Dế Choắt và gây thương tật cho bọn dế khác trong những lần tỉ thí trên võ đài bạn trẻ. Nhưng rồi, chúng ta lại cười tán thưởng bởi cái tâm hồn thuần hậu, “giữa đường dẫu thấy bất bình chẳng tha” trước tình cảnh của chị Nhà Trò yếu ớt khi bị bọn Nhện kéo bè ức hiếp, đòi nợ cũ.Với tính cách đó, dường như ai cũng thích đi du lịch, chẳng phải riêng chỉ Dế Mèn. Cái thú giang hồ xê dịch mãi: đi để nhìn, để ngắm, để nghe, để tích lũy vốn sống, thỏa chí tang bồng. Chẳng thể ở yên một chỗ, dù cậu ta yêu biết mấy cái bờ ruộng, góc đầm nước quê hương; đôi lần trở về thăm thú, chàng vẫn khát khao trước viễn cảnh thiên nhiên mênh mông, bát ngát. Khát khao đất trời, núi non, sông biển, gió mây; lại thèm tiếng nỉ non hay ồn ả của những người bạn chung quanh; thèm cả một bầu trời biêng biếc ráng chiều khi tìm chốn dừng chân lãng tử đôi ngày trên chuyến đường viễn du xa ngát. Nỗi khát khao cứ kéo dài vô tận khi chàng về thăm quê nhà ít lâu, nằm duỗi chân qua khe cỏ ấu, trông thấy mảnh trời xanh như ước vọng đời mình, cứ muốn tiếp tục bay xa, xa mãi.Qua các chuyến lữ hành, tính cách con người trong Dế Mèn tốt đẹp hơn lên, biết ân hận khi dại dột, biết mưu trí để tìm đường thoát hiểm, biết hiếu cùng mẹ, anh, biết thủy chung cùng bè bạn, không ngại nguy khó giúp người cô thế hay trên đường tìm bạn. Cứ lên đường! Lên đường! Mỗi bước chân giúp chàng đổi thay tính cách. Mỗi sớm, mỗi chiều lại được gặp một cảnh vật mới. Lúc nào cũng mong đi tới một nơi xa lạ, nao nức, bồi hồi được thấy trời xanh, ánh sáng vàng những nắng.Ôi, người đọc gần với Dế Mèn là thế, yêu thích Dế Mèn vì được gởi gắm tâm trạng hoài bão của mình qua gót chân phiêu lãng. Theo bước chân chàng, tâm hồn ta rộng mở. Sau mọi trải nghiệm buồn vui, thành bại ở đời, qua các chuyến phiêu du, ta lại cùng Dế Mèn hăm hở bày cuộc chơi khác. Chính cái say sưa đó, với cách nhìn lạc quan về thế giới đã đem lại cho người đọc đôi nét bâng khuâng, mềm mại cõi lòng.Những sinh hoạt đời thường, cách đấu tranh sinh tồn của Dế Mèn bình dị mà ấm áp bời lòng nhân hậu và ý chí dấn thân, cái xấu trở nên tốt đẹp hơn, thánh thiện hơn. Qua hình ảnh Dế Mèn, người đọc như được thấy chính mình, nỗi ước vọng khát khao trong cuộc sống; yêu thích, muốn mong được tìm hiểu nhiều điều mới mẻ. Và đó cũng là niềm tha thiết được đi, được bơi, được thỏa chí tang bồng thoát khỏi cái vỏ bọc an nhiên, làm kiềm hãm sự phát triển, đa dạng của vẻ đẹp muôn màu cuộc sống. Đi cũng là học – Hỡi các bạn học sinh của tôi ơi, mình cũng sẽ đồng hành cùng Dế Mèn tìm đến chân trời bao la của trí tuệ để được đổi thay tính cách và số phận. Chỉ thay đổi được hoàn cảnh khi biết ước mơ và hành động. Chắc chắn Dế Mèn mãi mãi là người bạn định hướng thủy chung của thế hệ tuổi thơ Việt Nam và thế giới.

26 tháng 1 2021

Tình bạn là thứ đáng quý nhất trong cuộc đời học sinh. Ai cũng có một người bạn, một người bạn thân. Chúng ta cần phải giúp đỡ, yêu quý bạn mình, không vì lợi ích hay thú vui cá nhân mà làm mất đi tình bạn trong sáng.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
26 tháng 11 2023

Học sinh dựa theo những gợi ý về nội dung trao đổi để có thể trình bày được về lòng nhân ái của nhân vật trong câu chuyện đã học.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
26 tháng 11 2023

Đọc câu chuyện Những hạt gạo ân tình, em rất xúc động trước tấm lòng nhân ái của các chiến sĩ bộ đội Việt Nam ta. Những người chiến sĩ ấy đã hành quân sang Cam-pu-chia để cùng nhân dân nước bạn chiến đấu chống lại Chế độ diệt chủng Pôn Pốt tàn độc. Việc đối mặt với những kẻ độc ác và chế độ bạo tàn ấy, các anh vẫn không chút chùn chân, vì muốn giúp người dân hiền lành, tội nghiệp. Lòng nhân ái của các anh còn thể hiện rõ nét qua cách các anh đối xử với những người dân mình gặp. Những người lính cụ Hồ nhường lương khô của mình cho một ông lão ăn. Rồi còn đem gạo và thực phẩm mang theo nấu cơm cho bà con chống đói. Sau đó, các anh còn pha trà, chia lương khô và bánh kẹo cho mọi người. Những hành động sẻ chia, đùm bọc ấy là biểu hiện sáng ngời nhất của tấm lòng nhân ái. Điều đó giúp cứu rỗi người dân nghèo tội nghiệp, và thắp cho họ những tia sáng của hi vọng trong bóng đêm do lũ Pôn Pốt dăng ra. Tình nhân ái của những người bộ đội trong câu chuyện Hạt gạo ân tình là một trong rất nhiều những điều tốt đẹp khác mà người bộ đội Việt Nam làm nên. Thật tự hào biết bao khi đất nước chúng ta có những người bộ đội tuyệt vời như thế.

HELPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPkhocroi

12 tháng 11 2021

Bài viết khá là ổn đấy em, em sửa 1 xíu ở đoạn chị in đậm là okla rồi:

Trong cuộc sống, lòng nhân ái như là một sợi dây kết nối người với người. Nó cũng là một trong những yếu tố tốt đẹp để một xã hội văn minh, tốt đẹp. Lòng nhân ái không chỉ nên thể hiện con người với con người mà còn thể hiện ở con người với động vật. Việc chúng ta thể hiện lòng nhân ái có thể được mọi người tin tưởng, yêu quý và biết ơn. Lòng nhân ái cũng chính là chiếc chìa khoá mở cánh cửa cho những người tuyệt vọng nhất trong cuộc sống. Lòng nhân ái sẽ không bao giờ mất đi, vì vậy hãy sống thật nhân ái và  cuộc sống này sẽ luôn tươi đẹp.

23 tháng 1 2022

Tham Khảo:

Qua câu chuyện Lòng nhân ái thật sự, em rút ra bài học phải biết yêu thương, sẻ chia những điều tốt đẹp đến mọi người.

23 tháng 1 2022

Qua câu chuyện Lòng nhân ái thật sự, em rút ra được bài học là ở trên đời này có rất nhiều những gia đình khó khăn,có nhiều gia đình mất hết tất cả chỉ sau một mùa lũ và chúng ta đang sống trong một cuộc sống đầy đủ thì hãy chia sẻ một ít dù chỉ là một ít cho họ để họ có thể bớt khốn khổ hơn, và khi giúp đỡ được họ trong lòng mình sẽ cảm thấy vui, và hạnh phúc hơn. Chúng ta phải biết chia sẻ và yêu thương tất cả mọi người xung quanh.