viết bài văn nghị luận nói về vấn đề học sinh Học sinh ko mặc đồng phục thể hiện ý kiến phản đối
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Ngày nay khi xã hội ngày càng phát triển thì nhu cầu về trang phục của con người cũng được được nâng lên một bậc. Nếu trước đây mục tiêu lao động của ông cha ta là “ăn no, mặc ấm” thì đến bây giờ đã nâng lên thành “ăn ngon, mặc đẹp”. Cũng từ đó mà vấn đề về trang phục và văn hóa ăn mặc của con người ngày càng được quan tâm hơn trong cuộc sống.
Vậy “Trang phục” là gì? Trang phục là một nhu cầu vật chất thiết yếu trong đời sống của con người. Chức năng cơ bản trước nhất của trang phục đó là che chắn, bảo vệ con người. Con người muốn tồn tại thì nhu cầu cơm ăn, áo mặc là nhu cầu vô cùng cần thiết.
Một người có cách ăn mặc đẹp thì trước hết trang phục phải phù hợp với lứa tuổi. Ăn mặc phù hợp với lứa tuổi không chỉ tạo cho ta cảm giác thoải mái mà còn gây được thiện cảm tốt khi đối diện với người khác.
Tiếp đó trang phục phải phù hợp với văn hóa, tức là phù hợp với thuần phong mỹ tục của dân tộc. Cách bạn ăn mặc như thế nào sẽ thể hiện trình độ văn hóa của bạn như thế đó. Nhìn người dân đi trên đường người ta cũng có thể đoán được nền văn hóa - giáo dục của một đất nước. Bởi lẽ trang phục không chỉ làm đẹp cho bản thân mà còn thể hiện bản sắc văn hóa của đất nước. Đặc biệt trang phục còn là cách thể hiện sự tôn trọng bản thân và mọi người xung quanh. Vì thế mặc sao cho phù hợp với lứa tuổi, sang trọng, đứng đắn, đúng với điều kiện, hoàn cảnh làm việc. Và trên hết là cách mặc thế nào để hòa vào lối sống cộng đồng, làm đẹp cùng cộng đồng, phù hợp với xu thế thời đại là một điều hết sức quan trọng. Có lẽ vì vậy mà dân gian ta có câu “ăn cho mình, mặc cho người”.
Từ xưa, ông cha ta thường lấy câu thành ngữ “Trông mặt mà bắt hình dong” để đánh giá một cách chủ quan về một ai đó. Tức ta chỉ cần quan sát gương mặt cùng với nhìn hình thức bên ngoài là cũng có thể đoán được họ là người như thế nào. Cách bạn ăn mặc, lựa chọn trang phục như thế nào sẽ nói lên tính cách con người bạn. Đúng vậy! Ví dụ như khi ta gặp một người có cách ăn mặc giản dị thì ta cũng thể đoán được rằng người đó có tính cách hiền lành, chất phác, không quá câu lệ. Bạn nên nhớ rằng trang phục của bạn thường để lại ấn tượng quan trọng cho lần đầu gặp gỡ.
Chúng ta không thể phủ nhận một điều rằng: Trang phục giúp tôn thêm vẻ đẹp của mỗi người, nhất là giới trẻ. Tuy nhiên nhìn vào thực tế ngày nay có một bộ phận giới trẻ có xu hướng thời trang “lập dị”. Các bạn chọn cho mình cách ăn mặc không đúng với lứa tuổi học sinh, mà thay vào đó là những bộ quần áo “thiếu vải” – cái mà các bạn cho rằng “hợp trend”. Dẫu biết rằng chúng ta có quyền học hỏi cách ăn mặc đẹp và giới trẻ là đối tượng nhạy bén thời trang nhất. Bạn muốn theo đuổi phong cách thời trang ăn mặc ấn tượng, bắt chước theo những thần tượng của mình. Điều đó không ai cấm bạn! Nhưng nên có chừng mực và không nên chọn cách gây sự chú ý và làm nổi bật cá tính bằng việc ăn mặc “lố lăng, kệch cỡm”. Vì bạn mặc không chỉ cho mình bạn mà còn cho những người xung quanh nữa đó!
Chắc hẳn những ai yêu thời trang thì đều biết tới Pi- e Các- đanh - Nhà tạo mốt nổi tiếng của thủ đô Pa- ri nước Pháp. Chính ông cũng đã từng nói rằng: “Mốt phải hợp với lứa tuổi và hợp với túi tiền. Mốt không phải phát sinh từ của một nhóm người nào, mà là một hiện tượng xã hội, nhằm đáp ứng nhu cầu của xã hội. Do đó mốt là tài sản chung của tất cả mọi người, chứ không phải dành riêng cho giới thượng lưu quý tộc”. Chúng ta dễ dàng nhận thấy những người với phong cách thời trang hài hòa, phù hợp giới tính, độ tuổi, và hoàn cảnh giao tiếp thường được mọi người ưa chuộng hơn, được hưởng ứng và tán đồng.
Ngay từ hôm nay, trước khi lựa chọn một bộ trang phục khoác lên mình, các bạn hãy nhớ một điều rằng: Trang phục và văn hóa luôn là cách thể hiện con người của bạn. Nó là tiêu chí để gây ấn tượng với một người khác ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Người xưa có câu “người đẹp vì lụa”, điều đó một lần nữa khẳng định vai trò của trang phục vô cùng quan trọng trong việc thể hiện nhân cách con người. Do vậy khi bạn lựa chọn thời trang, nhất là các bạn trẻ ngày nay cần phải chú ý tới những bộ trang phục “hợp trend” đồng thời phải phù hợp với lứa tuổi, vóc dáng và hoàn cảnh giao tiếp. Có như vậy trang phục bạn chọn không những thể hiện sự trẻ trung năng động mà còn phù hợp với xu thế thời đại để không đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc.
Tham khảo:
Ngày nay khi xã hội ngày càng phát triển thì nhu cầu về trang phục của con người cũng được được nâng lên một bậc. Nếu trước đây mục tiêu lao động của ông cha ta là “ăn no, mặc ấm” thì đến bây giờ đã nâng lên thành “ăn ngon, mặc đẹp”. Cũng từ đó mà vấn đề về trang phục và văn hóa ăn mặc của con người ngày càng được quan tâm hơn trong cuộc sống.
Vậy “Trang phục” là gì? Trang phục là một nhu cầu vật chất thiết yếu trong đời sống của con người. Chức năng cơ bản trước nhất của trang phục đó là che chắn, bảo vệ con người. Con người muốn tồn tại thì nhu cầu cơm ăn, áo mặc là nhu cầu vô cùng cần thiết.
Một người có cách ăn mặc đẹp thì trước hết trang phục phải phù hợp với lứa tuổi. Ăn mặc phù hợp với lứa tuổi không chỉ tạo cho ta cảm giác thoải mái mà còn gây được thiện cảm tốt khi đối diện với người khác.
Tiếp đó trang phục phải phù hợp với văn hóa, tức là phù hợp với thuần phong mỹ tục của dân tộc. Cách bạn ăn mặc như thế nào sẽ thể hiện trình độ văn hóa của bạn như thế đó. Nhìn người dân đi trên đường người ta cũng có thể đoán được nền văn hóa - giáo dục của một đất nước. Bởi lẽ trang phục không chỉ làm đẹp cho bản thân mà còn thể hiện bản sắc văn hóa của đất nước. Đặc biệt trang phục còn là cách thể hiện sự tôn trọng bản thân và mọi người xung quanh. Vì thế mặc sao cho phù hợp với lứa tuổi, sang trọng, đứng đắn, đúng với điều kiện, hoàn cảnh làm việc. Và trên hết là cách mặc thế nào để hòa vào lối sống cộng đồng, làm đẹp cùng cộng đồng, phù hợp với xu thế thời đại là một điều hết sức quan trọng. Có lẽ vì vậy mà dân gian ta có câu “ăn cho mình, mặc cho người”.
Từ xưa, ông cha ta thường lấy câu thành ngữ “Trông mặt mà bắt hình dong” để đánh giá một cách chủ quan về một ai đó. Tức ta chỉ cần quan sát gương mặt cùng với nhìn hình thức bên ngoài là cũng có thể đoán được họ là người như thế nào. Cách bạn ăn mặc, lựa chọn trang phục như thế nào sẽ nói lên tính cách con người bạn. Đúng vậy! Ví dụ như khi ta gặp một người có cách ăn mặc giản dị thì ta cũng thể đoán được rằng người đó có tính cách hiền lành, chất phác, không quá câu lệ. Bạn nên nhớ rằng trang phục của bạn thường để lại ấn tượng quan trọng cho lần đầu gặp gỡ.
Chúng ta không thể phủ nhận một điều rằng: Trang phục giúp tôn thêm vẻ đẹp của mỗi người, nhất là giới trẻ. Tuy nhiên nhìn vào thực tế ngày nay có một bộ phận giới trẻ có xu hướng thời trang “lập dị”. Các bạn chọn cho mình cách ăn mặc không đúng với lứa tuổi học sinh, mà thay vào đó là những bộ quần áo “thiếu vải” – cái mà các bạn cho rằng “hợp trend”. Dẫu biết rằng chúng ta có quyền học hỏi cách ăn mặc đẹp và giới trẻ là đối tượng nhạy bén thời trang nhất. Bạn muốn theo đuổi phong cách thời trang ăn mặc ấn tượng, bắt chước theo những thần tượng của mình. Điều đó không ai cấm bạn! Nhưng nên có chừng mực và không nên chọn cách gây sự chú ý và làm nổi bật cá tính bằng việc ăn mặc “lố lăng, kệch cỡm”. Vì bạn mặc không chỉ cho mình bạn mà còn cho những người xung quanh nữa đó!
Chắc hẳn những ai yêu thời trang thì đều biết tới Pi- e Các- đanh - Nhà tạo mốt nổi tiếng của thủ đô Pa- ri nước Pháp. Chính ông cũng đã từng nói rằng: “Mốt phải hợp với lứa tuổi và hợp với túi tiền. Mốt không phải phát sinh từ của một nhóm người nào, mà là một hiện tượng xã hội, nhằm đáp ứng nhu cầu của xã hội. Do đó mốt là tài sản chung của tất cả mọi người, chứ không phải dành riêng cho giới thượng lưu quý tộc”. Chúng ta dễ dàng nhận thấy những người với phong cách thời trang hài hòa, phù hợp giới tính, độ tuổi, và hoàn cảnh giao tiếp thường được mọi người ưa chuộng hơn, được hưởng ứng và tán đồng.
Ngay từ hôm nay, trước khi lựa chọn một bộ trang phục khoác lên mình, các bạn hãy nhớ một điều rằng: Trang phục và văn hóa luôn là cách thể hiện con người của bạn. Nó là tiêu chí để gây ấn tượng với một người khác ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Người xưa có câu “người đẹp vì lụa”, điều đó một lần nữa khẳng định vai trò của trang phục vô cùng quan trọng trong việc thể hiện nhân cách con người. Do vậy khi bạn lựa chọn thời trang, nhất là các bạn trẻ ngày nay cần phải chú ý tới những bộ trang phục “hợp trend” đồng thời phải phù hợp với lứa tuổi, vóc dáng và hoàn cảnh giao tiếp. Có như vậy trang phục bạn chọn không những thể hiện sự trẻ trung năng động mà còn phù hợp với xu thế thời đại để không đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc.
Tham khảo:
I. Mở bài:
- Thời đại công nghiệp hoá - hiện đại hoá phát triển đất nước ngày nay mọi người không chỉ quan tâm hơn tới vẻ đẹp bề ngoài của ngôi nhà, của đường phố mà bản thân mỗi người, đặc biệt là học sinh hiện nay cũng đang quan tâm chú ý hơn tới vẻ đẹp bên ngoài của mình.
- Tuy nhiên vấn đề ở đây là thực trạng trang phục của một bộ phận học sinh hiện nay lại đang làm mất dần phong cách và vẻ đẹp của con người Việt Nam truyền thống.
II. Thân bài
- Trang phục áo dài của Việt Nam được UNESCO công nhận là di sản văn hoá thế giới. Đó quả là niềm tự hào của toàn nhân dân. Nhưng học sinh hiện nay đang làm mất dần vẻ đẹp ấy. Điều đó là đúng hay sai?
- Học sinh bây giờ là một "tập đoàn" lớn toàn là các thế hệ 8x, 9x năng động, trẻ trung, sôi nổi, sống theo một cách khác, nghĩ theo một cách khác, làm theo một cách khác....điều đó không sai, thậm chí là rất tích cực nhưng trong đó, có một số phần tử của xã hội đã sống, nghĩ và làm theo một hướng rất tiêu cực.
- Chính cái phong cách sống, nghĩ và làm của học sinh nói riêng và thế hệ trẻ nói chung ấy đã tác động không nhỏ tới nhận định của học sinh. Lớp trẻ bây giờ không thể mặc áo bà ba dịu dàng, không thể mặc áo dài duyên dáng....do cuộc sống của họ quá nhộn nhịp và sôi nổi, và họ cũng không thể theo suy nghĩ lạc hậu của các bà các mẹ, vì thế nên việc học sinh "diện" quần jean áo phông hiện nay được cho là rất trẻ trung, năng động.
- Không phải học sinh nào cũng có thể mặc áo dài khi đến trường hay trong những ngày hội, ngày lễ nhưng cũng không có nghĩa là được ăn mặc một cách tự do không có văn hoá.
+ Những chiếc áo, váy ngắn cũn cỡn, với vô vàn những hình ảnh không phù hợp bắt đầu xuất hiện.
+ Những chiếc quần thủng vá lỗ chỗ lại được học sinh diện bởi vì "mốt".
+ Việc xỏ lỗ mũi, lỗ tai bắt đầu trở thành một trào lưu
+ Đầu tóc nhuộm, ép....bắt đầu phổ biến
=> Hình ảnh người Việt Nam bắt đầu bị lu mờ trong mắt người quốc tế
- Các GSTS, các nhà văn, nhà phê bình....đã từng nói: "Giới trẻ đặc biệt là học sinh thời nay ăn mặc quá lố bịch,...", xã hội lên tiếng phê bình, cha mẹ suốt ngày trách mắng....
+ Những chiếc áo phông hình con thỏ hay chuôt Mickey ngộ nghĩnh, dễ thương được thay dần bằng những đầu lâu, xương người, hay những lời lẽ Tiếng Anh thô lỗ. Có bạn kịch liệt phản đối, phê bình, lên án, có bạn lại săn tìm những chiếc áo đó như là "mốt" để khoe bạn bè....
+ Những chiếc quần jean năng động thay dần bằng những quần rách lung tung, và cũng được ưa chuộng vì "mốt"
- Đâu phải mặc những chiếc áo không phù hợp là sành điệu? Đâu phải diện quần mốt mới là dân chơi? Chúng ta còn là những học sinh - chủ nhân tương lai của đất nước, cần phải gìn giữ và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
- Tuy nhiên không phải tất cả học sinh bây giờ đều đua đòi theo những "mốt" đó.
- Học sinh chúng ta chỉ cần ăn mặc thật thoải mái, miễn là không hở hang quá mức hay những bộ trang phục không phù hợp với lứa tuổi và cộng đồng.
- Nhưng các bậc phụ huynh, thầy cô cũng không nên quá khe khắt với việc trang phục của học sinh. Những suy nghĩ con gái phải nhẹ nhàng, dịu dàng, nữ tính với váy và màu hồng là những suy nghĩ quá cổ hủ và lạc hậu. Nhịp sống sôi động của lớp trẻ thời nay cho phép học sinh nữ được mặc những trang phục phù hợp, thậm chí là hơi...con trai. Các bậc phụ huynh và cha mẹ nên chấp nhận những nếp sống, suy nghĩ cũng như phong cách của con cái.
- Nhưng không vì thế mà muốn “diện” trang phục thế nào cũng được. Bởi vì kéo theo đó còn là mặt trái - tác hại của những phong cách ăn mặc của học sinh hiện nay:
+ Việc mặc những bộ trang phục theo ý thích không sai nhưng còn phụ thuộc vào hoàn cảnh, điều kiện kinh tế gia đình. Một “công tử” hay “tiểu thư” nhà nghèo chạy theo “mốt” hoàn toàn là tác hại, điều kiện gia đình không khá giả, cha mẹ làm nông chân lấm tay bùn để có từng đồng bạc cho con sắm quần mua áo, điều đó là k thể chấp nhận đc. Nhưng học trò bồng bột, áo đẹp quần xinh có khả năng “cám dỗ” hơn những công việc ướt đầm lưng áo ngoài ruộng. Đó k phải là hành động tốt, đó là hành động đua đòi những trang phục xa xỉ với điều kiện gia đình.
+ Một bộ phận nhỏ học sinh cũng lao đầu theo những mốt quần mốt áo mới mà quên mất nhiệm vụ học tập, giúp đỡ gia đình. Đó lại là một tác động không nhỏ rất có hại cho học sinh
+ Từ đơn giản những việc rất nhỏ như cái quần cái áo, cũng sẽ khiến một số học sinh “bận bịu” mải lo trang phục mà sa đà vào việc ăn chơi đua đòi ...
III. Kết bài:
- Vẻ đẹp bên ngoài của con người bắt đầu được cải thiện, đặc biệt là lớp trẻ nói chung và học sinh nói riêng. Việc những bộ trang phục của không phù hợp vẫn còn tồn tại trong học đường.
- Chúng ta - những mầm non tương lai phải gìn giữ và phát huy truyền thống của dân tộc, trang phục của học sinh cần phải phù hợp với điều kiện, lứa tuổi và xã hội.
- Xã hội nói chung và các bậc phụ huynh nói riêng cũng không nên gò bó học sinh quá mức trong vấn đề trang phục, ăn mặc, hãy rộng lòng tiếp nhận phong cách mới, suy nghĩ mới của lớp trẻ nói chung và học sinh nói riêng hiện nay.
Dân gian xưa đã có câu "Cái răng cái tóc là góc con người". "Góc con người" ở đây chính là thể hiện phần nào đó gu thẩm mỹ, tính cách, sở thích của mỗi cá nhân. Và điều này thể hiện rõ nhất qua trang phục mà chúng ta mặc hàng ngày. Đặc biệt với học sinh, việc lựa chọn trang phục sao cho phù hợp với hoàn cảnh, lối sống càng đóng vai trò quan trọng.
Trang phục là từ gọi chung tất cả những thứ chúng ta mang trên người từ quần áo, giày dép đến các loại phụ kiện đi kèm như túi xách, kính mắt, đồng hồ, vòng tay, vòng cổ... Trang phục bản chất giống như một thứ sản phẩm có chức năng giữ ấm, che chở bảo vệ cho con nhưng nhưng ở dưới góc độ thẩm mỹ, nó lại ví như tác phẩm nghệ thuật mà mỗi người tạo nên. Trang phục giúp chủ nhân của nó thể hiện họ là ai, nghề nghiệp gì, thị hiếu thẩm mỹ như thế nào. Người ta sẽ đánh giá nhân cách của bạn qua những thứ bạn mang lên người nhiều hơn những biểu cảm trên gương mặt của bạn. Một bộ trang phục đẹp và phù hợp cũng chính là thứ vũ khí lợi hại để giúp chúng ta trở nên tự tin, làm chủ được cuộc giao tiếp.
Việc xã hội ngày càng phát triển đem đến nhiều sự thay đổi trong cuộc sống con người, bao gồm cả vấn đề ăn mặc. Và bộ phận bị ảnh hưởng nhiều nhất chính là những học sinh còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Nếu trước kia, hình ảnh người học sinh được gắn với chiếc áo sơ mi trắng, quần đen thì giờ đây khi bước ra đường, chúng ta có lại thấy dăm ba thứ quần áo lòe loẹt, màu mè và có phần chơi trội của một số bộ phận. Họ tự biến mình thành những "cô chiêu, cậu ấm", những "công chúa hoàng tử" theo phong cách riêng khác người. Họ trút bỏ bộ đồng phục tinh khôi để khoác lên mình vài thứ đáng chê trách, không phù hợp với lứa tuổi. Số học sinh này giống như con thiêu thân lao vào lửa nhưng u mê nghĩ mình đang trở thành kẻ dẫn đầu tiên phong trong lĩnh vực thời trang. Và sự thật, điều này có hại hơn có lợi.
Bản thân bộ đồng phục của học sinh mang những ý nghĩa rất thiêng liêng. Nó góp phần tôn vinh nét đẹp trong sáng, thuần khiết của tuổi học trò. Khi một tập thể cùng nhau mặc đồng phục sẽ giúp xóa nhòa khoảng cách phân biệt, sự mặc cảm giàu nghèo giữa các thành viên. Bộ đồng phục còn nhắc nhở chúng ta ý thức trách nhiệm cũng như lòng tự hào đối với truyền thống ngôi trường đang theo học. Nó thể hiện sự chỉn chu, gọn gàng của các bạn học sinh nam và nét duyên dáng đáng yêu của các bạn học sinh nữ. Việc các bạn trẻ từ chối không mặc đồng phục cũng chính là từ chối tư cách học sinh của mình.
Đánh giá một học sinh ngoan, không chỉ qua năng lực học tập mà còn qua đạo đức phẩm chất họ thể hiện ra bên ngoài. Khi chưa thể kiếm ra đồng tiền cho chính mình thì chính sự đua đòi để trở thành kẻ sành điệu là một điều vô cùng tai hại. Nó khiến bản thân người học sinh tiêu tốn tiền của, lãng phí thời gian một cách vô ích, từ đó việc học tập bị ảnh hưởng nặng nề. Nghiêm trọng hơn, chỉ vì những bộ quần áo hợp mốt cho bằng bạn bằng bè mà nhiều người vòi vĩnh, thậm chí ăn cắp tiền bạc khiến bố mẹ phải chịu tiếng xấu.
Bản thân mỗi người học sinh hãy luôn ghi nhớ rằng, trang phục đẹp không phải thứ trang phục hào nhoáng đắt tiền mà nó phải phù hợp với lứa tuổi cũng như tính cách của mỗi người. Ngay cả những người giàu có nhất cũng không bao giờ khoe mẽ qua vài ba thứ vật chất tầm thường. Để trở thành một học sinh gương mẫu, được đánh giá cao về nhân cách và lối sống thì bản thân các bạn nên tránh việc ăn mặc hở hang, lố lăng, chưng diện không phù hợp. Thay vào đó, hãy quý trọng bộ đồng phục khi đến trường, chọn trang phục hài hòa, lịch sự, nhã nhặn, trẻ trung khi khi đi chơi. Đừng để người khác đánh giá xấu về con người bạn chỉ vì một bộ quần áo.
bạn tham khảo nhé:
Có người cho rằng, con người có thể làm chủ được thiên nhiên. Suy nghĩ trên là hoàn toàn sai lầm.
Đầu tiên, hiểu một cách đơn giản nhất, thiên nhiên là tất cả những vật chất bao quanh con người, không do con người tạo ra mà tự sinh ra dưới sự tác động qua lại lẫn nhau tạo nên các thực thể trong tự nhiên thường thấy như sông, núi…
Từ xưa đến nay, con người luôn mong muốn có thể chinh phục thiên nhiên. Nhưng theo tôi, con người cần chung sống hòa bình với thiên nhiên. Bởi thiên nhiên có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của nhân loại.
Thiên nhiên cung cấp cho con những nhu cầu cần thiết trong cuộc sống. Đất đai để sinh sống, trồng trọt. Nguồn nước để tắm rửa, sinh hoạt. Rừng cung cấp nguyên liệu để xây dựng, các vị thuốc quý để chữa bệnh… Không chỉ vậy, thiên nhiên còn cung cấp cho con người những giá trị mỹ quan, làm phong phú thêm đời sống tinh thần. Nhiều khu du lịch sinh thái đang ngày càng được nhân rộng để phục vụ nhu cầu nghỉ ngơi, thư giãn của con người. Ngoài ra thiên nhiên cũng là niềm cảm hứng bất tận trong thơ ca, nhạc họa.
Nhưng có thực trạng đáng buồn là ngày hôm nay, con người đang tàn phá thiên nhiên một cách nghiêm trọng. Từ không khí, nguồn nước đến đất đai đều đối mặt với nguy cơ bị ô nhiễm. Nhiều cánh rừng bị tàn phá, các loài động thực vật quý hiếm bị săn bắt trái phép. Việc tàn phá thiên nhiên sẽ gây ra những hậu quả ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống của con người. Trái Đất ngày càng nóng lên, các hình thức thời tiết cực đoan xảy ra nhiều hơn hay các dịch bệnh mới xuất hiện. Từ sức khỏe của con người, đến sự phát triển kinh tế đều chịu ảnh hưởng của môi trường. Cuộc sống bình yên của nhân loại đang bị đe dọa từ chính những hành vi của chúng ta.
Chính vì vậy, việc bảo vệ môi trường thiên nhiên vô cùng quan trọng. Chỉ một hành động nhỏ như vứt rác đúng nơi quy định, tích cực trồng rừng, hạn chế sử dụng đồ nhựa, tắt điện khi không sử dụng… đều đem đến ảnh hưởng tích cực cho môi trường. Rõ ràng, việc bảo vệ môi trường là vô cùng cần thiết, cấp bách.
Thiên nhiên giống như một người mẹ bảo vệ con người. Bởi vậy, chúng ta và thiên nhiên cần chung sống hòa bình.
Hiện nay, chúng ta lại chưa thực sự có được những bữa ăn sạch bởi hàng ngày, thực phẩm bẩn xuất hiện tràn lan, ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe con người. Đây là một vấn đề nhức nhối mà gần đây đã trở thành “quốc nạn”, ngày đêm đe dọa trực tiếp đến từng cá nhân và toàn thể cộng đồng.
Thực phẩm bẩn là thuật ngữ chỉ chung những thực phẩm không rõ nguồn gốc, thiếu an toàn, có chứa các chất độc hại vượt mức cho phép gây ảnh hưởng xấu tới sức khỏe con người. Đó có thể là những thức ăn bán sẵn được sơ chế và chế biến không đảm bảo vệ sinh, dụng cụ đựng thức ăn chưa được làm sạch. Nguy hiểm hơn, thực phẩm bẩn còn là những nguyên liệu ngay từ đầu đã bị “nhiễm bẩn”: rau bị bơm thuốc kích thích, hoa quả ngâm thuốc bảo quản, thịt lợn tiêm salbutamol để tạo nạc, ngâm tẩm hóa chất để sau một đêm biến thành thịt bò và rất nhiều phương thức khác của “công nghệ chế tạo thực phẩm” mà chúng ta chưa được biết đến. Từng ngày, từng giờ, thực phẩm bẩn đang gặm nhấm sức khỏe của cộng đồng.
Hậu quả nhãn tiền là sức khỏe con người bị xâm phạm một cách tàn nhẫn. Ở mức độ nhẹ, thực phẩm bẩn gây ra bệnh bán cấp tính (ngộ độc thức ăn nhẹ). Đây là căn bệnh duy nhất có thể tự chữa hoặc tự khỏi. Song dù là mức độ nhẹ nhất, nó cũng gây ra các rối loạn tiêu hóa, rối loạn thần kinh nhẹ hoặc các triệu chứng cấp tính. Ở mức độ nặng hơn, thực phẩm bẩn dẫn đến ngộ độc cấp tính, nếu trở thành bệnh mãn tính sẽ kéo dài dai dẳng hoặc dẫn đến tử vong. Đây quả thực là con đường ngắn nhất từ bữa ăn đến nơi yên nghỉ cuối cùng. Ngay cả khi thực phẩm bẩn không dẫn đến những hậu quả trực tiếp hay ngay lập tức thì nó cũng là chất nhiễm độc tiềm ẩn gây ung thư, vô sinh,… Đau xót hơn, nếu cơ thể người mẹ đang mang thai tích tụ những độc tố ấy sẽ khiến thai nhi trở nên dị dạng.
Tác hại nghiêm trọng của thực phẩm bẩn còn ở sự tha hóa, suy đồi nghiêm trọng của nhân cách con người. Truyền thống tốt đẹp bao đời nay “Thương người như thể thương thân”, “Nhiễu điều phủ lấy giá gương/ Người trong một nước phải thương nhau cùng” giờ đây bị lãng quên trước lợi nhuận đem lại từ thực phẩm bẩn. Lưu hành thực phẩm bẩn, người tiêu dùng bị xâm hại sức khỏe, người bán để mất nhân cách chính mình.
Nguyên nhân phát sinh vấn nạn thực phẩm bẩn nằm ở đâu? Trước hết, nó nằm ngay trong sự tham lam và mờ mắt vì lợi nhuận của kẻ buôn người bán. Điều này khiến con người tự làm hại lẫn nhau. Ngày nay, không chỉ có những người nông dân, những hộ gia đình trồng trọt, chăn nuôi nhỏ lẻ mà nhiều cơ sở sản xuất tập trung như nhà máy, xí nghiệp cũng đang áp dụng “công nghệ chế tạo thực phẩm bẩn” để trục lợi. Thực phẩm bẩn đầy rẫy xung quanh ta mà khó có cách nào phân biệt được. Không chỉ có mặt trên những phố chợ tự họp, thực phẩm bẩn với khả năng luồn lách khéo léo còn len lỏi vào những siêu thị vốn được người tiêu dùng tin tưởng. Sự kiếm tiền nào độc ác hơn là kiếm tiền trên sức khỏe và mạng sống đồng bào mình?
Cựu thành viên ban nhạc Bức Tường – Trần Nhất Hoàng từng chia sẻ: “Ông trồng chè khoe họ được uống chè từ khu trồng sạch nhà quây riêng dành cho gia đình, khu còn lại tất nhiên là trà bẩn để bán. Bà bán rau cũng hân hoan nói nhà mình được ăn rau ở khu trồng sạch, khu nhiều thuốc là để bán. Ông bán thịt lợn cũng vậy. Nhưng họ không thể cả đời chỉ uống trà, ăn rau hay ăn thịt, họ uống trà sạch nhưng vẫn phải ăn rau bẩn của kẻ khác, ăn rau nhà sạch nhưng vẫn ăn thịt bẩn của kẻ khác… Chúng ta đang giết nhau trong khi cảm thấy an tâm đã bảo vệ được gia đình mình ở một góc nhỏ hẹp hòi…”. Đằng sau những ông trồng chè, bà trồng rau và ông bán thịt ấy là cả một thị trường chất cấm sôi động và chưa được quản lí chặt chẽ. Không chỉ thế, chính người tiêu dùng cũng đang tiếp tay cho vấn nạn này bằng nhiều cách. Có khi bằng sự dễ dãi, thỏa hiệp, có khi bằng sự thiếu thông minh trong lựa chọn thực phẩm.
Vấn đề thực phẩm bẩn đã trở thành quốc nạn nên việc đẩy lùi không thể chỉ trong một sớm, một chiều, cũng không thể chỉ trông chờ vào cơ quan chức năng hay một ban ngành, đoàn thể nào. Mà nó, với “tư cách” là một quốc nạn cần được toàn dân cùng nhau đoàn kết chống lại, cũng giống như cách đây một thế kỉ, chúng ta đã bên nhau đẩy lùi giặc đói, giặc dốt, đánh đuổi ách thực dân phát xít xâm lược.