Câu 1. (4,0 điểm) Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn: “Tôi ghét người”. Từ khu rừng có tiếng vọng lại: “Tôi ghét người”. Cậu hoảng hốt quay về sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu không sao hiểu được từ trong khu rừng lại có người ghét cậu. Người mẹ nắm tay con, đưa trở lại khu rừng. Bà nói: “Giờ thì con hãy hét thật to: Tôi yêu người”. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại: “Tôi yêu người”. Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: “Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con” (Theo Quà tặng cuộc sống, NXB Trẻ, 2004)
Từ câu chuyện trên, em hãy viết một đoạnvăn nghị luận (có độ dài không quá 150 từ) nói lên suy nghĩ của mình về mối quan hệ giữa “cho” và “nhận” trong cuộc sống?
p { line-height: 115%; margin-bottom: 0.25cm; background: transparent }
Câu 1. (4,0 điểm) Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn: “Tôi ghét người”. Từ khu rừng có tiếng vọng lại: “Tôi ghét người”. Cậu hoảng hốt quay về sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu không sao hiểu được từ trong khu rừng lại có người ghét cậu. Người mẹ nắm tay con, đưa trở lại khu rừng. Bà nói: “Giờ thì con hãy hét thật to: Tôi yêu người”. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại: “Tôi yêu người”. Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: “Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con” (Theo Quà tặng cuộc sống, NXB Trẻ, 2004)
Từ câu chuyện trên, em hãy viết một đoạnvăn nghị luận (có độ dài không quá 150 từ) nói lên suy nghĩ của mình về mối quan hệ giữa “cho” và “nhận” trong cuộc sống?
p { line-height: 115%; margin-bottom: 0.25cm; background: transparent }
Trong cuộc sống, có một sự thật không thể phủ nhận: "Cho đi là nhận lại ". Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu rõ ý nghĩa đích thực của câu chân lý này. Khi nhắc đến "cho" và "nhận", nhiều người nghĩ rằng hai khái niệm này đối lập nhau. Tuy nhiên, nếu ta suy nghĩ kỹ hơn, ta sẽ nhận ra rằng "khi cho đi, ta sẽ nhận lại rất nhiều". Việc "cho" đồng nghĩa với việc trao đổi giá trị với người khác mà không cần đòi hỏi sự trả lại. Điều này có nghĩa là "nhận" là tiếp nhận giá trị đó. Sự liên kết giữa "cho" và "nhận" rất chặt chẽ và không thể tách rời. Chúng ta tồn tại nhờ vào những gì ta nhận được, nhưng chúng ta sống nhờ vào những gì ta đã cho đi. Khi ta biết cách "cho", giá trị đó sẽ mang lại ý nghĩa tốt đẹp cho người khác, giúp họ vượt qua khó khăn và nghịch cảnh. Đồng thời, giá trị mà ta đã "cho" đi cũng tăng lên nhiều lần. Hành động "cho" có nghĩa là cống hiến, đóng góp cho một cuộc sống tốt đẹp hơn. Ngược lại, khi ta "nhận", ta chỉ lấy những thứ mà ta cần, không tham lam, không lợi dụng lòng tốt của người khác. Ta nhận để tồn tại và có thể cống hiến nhiều hơn, chứ không phải để tận hưởng. Con người sẽ hạnh phúc và thành công nhất khi biết cống hiến cho một mục đích cao cả hơn là thỏa mãn nhu cầu cá nhân. Hãy biết "cho" đúng cách, đúng người và biết "nhận" đúng cách, đúng người, chứ không phải "nhận" tất cả mà không phân biệt. Cuộc sống luôn công bằng. Ai biết "cho" sẽ được "nhận" lại. Ngược lại, những người chỉ biết "nhận" mà không bao giờ "cho" thì sẽ không bao giờ đạt được thành công và hạnh phúc trong cuộc sống này.