viết 1 câu văn tả dòng sông có sử dụng phép nhân hóa hoặc so sánh( không chép mạng)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quê hương em có dòng sông La hiền hòa, thơ mộng. Dòng sông giang rộng cánh tay ôm lấy mảnh đất quê hương em vào lòng như người mẹ ôm ấp đứa con thơ. Nhìn từ xa, dòng sông như một dải lụa đào quanh co, uốn khúc. Dọc theo bờ bên này, nhà cửa san sát, cảnh làng quê đầm ấm, yên vui. Xa xa, bờ bên kia, cây cối xanh tốt um tùm nghiêng mình soi bóng xuống dòng nước trong veo. Những ngày hè, nước sông trong vắt. Dưới ánh nắng, những gợn sóng lăn tăn lung linh dát bạc xoa dịu cái nắng chói chang. Lũ trẻ chúng em thường đằm mình dưới dòng sông tắm mát, người lớn thì lấy nước sông để giặt giũ, tưới cây... còn những người già thì ngồi dưới gốc cây cạnh bờ sông hóng gió. Đến mùa mưa lũ, dòng sông như sâu hơn, rộng hơn chở nước về nơi biển cả. Dòng nước đục ngầu, giận dữ ấy trôi xuôi giúp làng êm yên bình trong dông bão. Con sông đã gắn bó với người dân quê em từ bao đời, ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ em. Em sẽ luôn nhớ về dòng sông quê hương với bao kỉ niệm êm đềm.
Làng quê tôi là một nơi rất thanh bình và vắng lặng. Chiều chiều, những chú bé dắt nhau ra đê thả diều. Những cánh diều như những chú bướm khổng lồ Những chị lục bình đâu rồi nhỉ? Có lẽ các chị thấy mình quá nhỏ bé trước cảnh sông nước bao la nên đã trốn đi. Mặt trời đã chiếu những tia nắng gay gắt, mặt sông lấp lánh như được dát muôn ngàn viên pha lê. Tôi rất yêu quê hương tôi-nơi tôi sinh ra và lớn lên
tham khao:
Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen.... nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè. Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng ( so sánh với từ "như"). Nó trầm ngâm( nhân hóa với từ"trầm ngâm" phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ. Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
quê hương , hai tiếng nghe mới ngọt ngào làm sao , đó chính là nơi chôn rau cắt rốn của tôi .mảnh đất quê em là một vùng trù phú với rất nhiều cảnh đẹp khác nhau nhưng có lẽ , ấn tượng để lại sâu sắc nhất trong tâm trí tôi đó là dòng sông quê em . dòng sông uốn lượn như 1 dải lụa đào trải dài tít tắp . nước sông trong vắt với một màu xanh huyền ảo như nền trời xa xăm . dưới sông những chị cá , anh cua , chị ốc hay những chú nhện nước đang nhẹ nhàng bơi trên mặt nước trong xanh ,... mặt sông gợn sóng nhè nhẹ làm cho khung cảnh trở nên thật thanh bình . ven bờ những hàng cây bàng cây phượng vĩ ngả cành xuống mặt nước , những chiếc lá rung rinh , những chú chim hót líu lo , những chú ếch kêu ồm ộp ,...tạo ra âm thanh như một dàn đồng ca đang phổ nhạc cho một ca khúc của thiên nhiên . mặt trời tỏa những tia nắng nhè nhẹ dạo lướt trên mặt sông làm cho mặt sông trở nên lung linh dát vàng .phía xa , một vài người đang ra sông múc nước để sử dụng.thật là một khung cảnh nên thơ trữ tình .em yêu dòng sông quê em ko phải chỉ vì vẻ đẹp của nó mà là vì nó đã gắn bó với em bao nhiêu năm tháng , nó giống như một người bạn tinh thần ko thể thiếu của em . em rất yêu dòng sông và hứa sẽ bảo vệ nó để nó mãi trong sạch và cũng như để lưu giữ một vẻ đẹp mang đậm chất quê em
mình làm vậy đc ko ? chỗ in nghiêng là so sánh còn chỗ gạch chan là nhân hóa ở những từ như chú chị anh ,..
Mùa hè, ông trời(nhân hóa) tạo ra những cơn mưa to như trút nước(so sánh)
Tả cây bàng : Tưởng gốc bàng chẳng có gì lạ lẫm với chúng em nhưng nó cũng có những nét đặc biệt. Gốc bàng đại lão ở sân trường to hơn hai vòng tay chúng em, chỗ lồi chỗ lõm, da xù xì, đen nhẻm. Từ những chỗ lồi của gốc bàng, rễ cây nổi lên, bò ngoằn ngoèo trên mặt đất. Không biết bạn học sinh nào nghịch ngợm đã khắc lên gốc bàng mấy hình ngôi sao, một tên lớp 10A1 niên khoá nào không rõ. Làm cây đau và thành sẹo như thế là không tốt. Chúng em đều thích và yêu cây bàng. Chúng em quét lá, nhặt rác và vui chơi dưới gốc bàng, không làm cây trầy sứt, gãy cành. Vững chãi đỡ mấy tầng lá xòe rộng che mát sân trường, gốc bàng thì thầm cùng học sinh bài ca bóng mát yêu thương không dứt.
Tham khảo thôi nha , đừng chép !
mình cần một bài hay có câu cảm và dùng biện pháp so sánh hoặc nhân hóa
a ) Cánh đồng lúa : Nhìn từ xa , cách đồng lúa như bãi biển mênh mông , bát ngát .
b ) Dòng sông : Dòng sông uốn lượn như một con rắn khổng lồ đang men theo dọc bờ sông.
c ) Mặt trời : Ông mặt trời nhô lên từ sau đỉnh núi như mới thức dậy .
Hôm nay là một buổi sáng mùa xuân thật là đẹp.Trời cao, trong xanh, những đám mậy trắng bồng bềnh trôi, có vài đám mậy nghịch nghợm sà xuống mặt đất. Xa xa là cánh đồng quê rộng như một tấm thảm vàng trải dài đến tận chân trời, những dãy núi nối tiếp nhau trải dài. Con sông quê chảy hiền hòa, ấm áp. Tất cả như hòa quyện lại tạo nên một buổi sáng mùa xuân thật đẹp chưa từng có.
sory bn mk chưa nghĩ ra câu ẩn dụ, ko chép trong sách đâu
dòng sông khoác lên mình chiếc áo lụa đào thướt tha mỗi buổi sớm bình minh