K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 11 2016

Ở một vùng đất xa xôi của tỉnh Gia Lai đến Huế để học tập, em đã được gia đình và thầy cô tạo điều kiện để vào học ở ngôi trường Trung Học Phổ Thông - Ngôi trường mang tên người chiến sĩ cách mạng lão thành Phan Đăng Lưu mà các thế hệ anh chị đã đi qua.
Bước vào lớp học mới, bạn bè, thầy cô, chuyện gì cũng mới, đã làm cho bản thân mình cảm thấy lúng túng, rụt rè bối rối... Trong đầu suy nghĩ, bạn bè ở đây sẽ nhìn mình với một ánh mắt khác lạ, không thiện cảm. Nhưng ngược lại các bạn ở đây rất hồn nhiên, giúp đỡ tôi vào lúc khó khăn nhất, các bạn đã đến hỏi thăm, tâm sự, sẻ chia những chuyện trong lớp, tuyệt vời vô cùng tập thể lớp thân thương 12A12, những kỷ niệm còn mãi trong lòng tôi.
Ngồi trong lớp, những giờ ra chơi nhìn sân trường thấy các bạn đùa vui rất đỗi hồn nhiên và sáng trong như màu áo trắng, các bạn nam thì đá cầu, đuổi bắt; đó đây những tà áo dài bay bay trong gió; và dưới những gốc phượng già nhóm nữ sinh nào đang tụm năm tụm bảy bàn tán chuyện của ngày qua, ngày mai... và chính ở ngôi trường này người thầy đã để lại cho tôi ấn tượng nhiều nhất chính là thầy Phó Hiệu trưởng, thầy chăm lo cho học sinh hết mực, thầy đã không phân biệt giữa học sinh giỏi và học sinh yếu, thầy đã giúp đỡ rất nhiều về mặt vật chất lẫn tinh thần của những bạn học sinh nghèo hiếu học... thầy luôn làm những việc mà khả năng thầy có. Đó cũng chính là trách nhiệm mà người thầy đem đến cho mỗi học sinh thân yêu của mình, yêu biết mấy những tấm lòng nhân hậu cùng trách nhiệm mà thầy trao cho.



Cũng có những giờ ra chơi, em xòe tay buộc gió, có lúc bất chợt thấy một người thầy khác cuối hành lang. Thầy đứng một mình thôi và hình như có bụi phấn nào đó đang rơi rơi trên mái đầu tóc bạc, trên bàn tay gầy guộc. Rồi có những giờ ra chơi, em không còn vô tư khi thấy thầy sau khói thuốc cuối hành lang. Thầy nghĩ gì? Thầy ơi! Vùng khói thuốc bung lên làm mái tóc bạc nay lại bạc thêm, em nhớ mãi thầy ơi! Đó là thầy chủ nhiệm của tôi, Thầy đã lặng lẽ chăm lo cho chúng tôi từng chút một, và những năm tháng cuối cấp này thầy càng lặng lẽ hơn.
Có một ngôi trường và thầy cô giáo đẹp như một bài ca không thể nào quên.
 

16 tháng 11 2016

Dù ta đi đâu về đâu , có mắc sai lầm hay ko còn nơi đâu để đi , thì sẽ có gia đình ở bên và gia đình cũng chính là nơi ta yêu quý nhất.Gia đình là nơi che chở cho ta , cho ta cảm thấy tình yêu thương , sự êm đềm , bình yên . gia đình luôn yêu thương ta , nuôi nấng ta , mặc dù chúng ta làm sai hay phạm lỗi đi chăng nữa thì gia đình sẽ luôn bên ta dù cho cả thế giới quay lưng lại với chúng ta . Ở đây , chúng ta ko thiếu thứ gì , có cả sự vui vẻ lẫn nỗi buồn , sự đau thương , mất mát hay sự sum vầy , hạnh phúc . có đôi khi chúng ta có thể thấy ghét gia đình và tự nói với bản thân '' mình rất ghét gia đình này , sao lại cho tôi sinh ra ở đây '' , nhưng khi suy nghĩ lạ những sự vất vả mà những người trong gđình đã phải vất vả lao động cho chúng ta được đầy đủ thì lại làm cho ta cảm thấy có lỗi khi suy nghĩ như vậy .Đôi khi ta được điểm kém , nhờ có gia đình ở bên an ủi ta rằng '' Phải có vấp ngã mới có thành công chứ con , cũng giống như câu tục ngữ ' Thất bại là mẹ thành công ', con phải biết lấy những lần này làm kinh nghiệm chứ ko phải lấy đó là chướng ngại vật '' . Chúng ta phải tự cảm nhận thấy rằng , chúng ta đang sống trong một gia đình hạnh phúc .Ở ngoài xã hội kia còn rất nhiều đứa trẻ ko có gia đình , đâu có được yêu thương , đùm bọc . Nếu ko có gia đình thì chúng ta sẽ thật buồn tủi và cô đơn , ko có ai chăm sóc . Gia đình rất quaqn trọng với ta , hãy trân trọng những giây phút được ở bên gia đình , và đừng oán trách hay ghét ai trong gia đình vì những điềuhọ làm chỉ muốn tốt cho chúng ta .

''Thương cho roi cho vọt

Ghét cho ngọt cho bùi ''

29 tháng 3 2022

mọi người giúp tui nhanh vs ạ

29 tháng 3 2022

Tham khảo:

Quê em là một ngôi làng ở miền Tây sông nước. Giữa những mái nhà là các con kênh, rạch, sông nước đan xen nhau. Dọc bờ sông, bờ ao là những cây dừa cao lớn, tán lá rộng mở với những chùm quả lung lay lung lay. Bà con ở nơi đây ai cũng chân chất, thật thà. Điều đặc biệt, là ai cũng biết bổ dừa, làm mứt dừa, ai cũng hay các món ngon từ những đặc sản của sông của nước như tôm, cua, cá, ốc. Ngoài ra, cũng như bao vùng nông thôn khác, quê em cũng có ruộng lúa rộng mênh mông, mỏi cánh cò bay. Vẻ đẹp bình dị, mộc mạc ấy khiến bao người con dù đi xa đến chốn phồn hoa đô hội cũng vẫn luôn không ngừng khắc khoải nhớ về.

Trạng ngữ: giữa những mái nhà, dọc bờ sông bờ ao
22 tháng 3 2017

Hoàng hôn trên sông đẹp như một bức tranh thuỷ mặc làm say lòng người . Chân trời ánh lên màu rám đỏ của buổi cuối ngày, lung linh trên mặt nước những tia nắng nhợt nhạt đang lưu luyến chia tay dòng sông trước khi trở về xứ sở . Màu áo tím buồn của những kiếp đời trôi nổi bập bềnh trên sóng, gieo vào trời chiều một nỗi sầu man mác . Vẳng vẳng trên sông một câu hò ngọt ngào cùng tiếng mái chèo rẽ nước của cô gái chèo đò duyên dáng. Khói lam chiều toả ra từ những mái nhà tranh làm khung cảnh trở nên mờ ảo như sương mai buổi sớm.

22 tháng 3 2017

uộc sống ngày càng được nâng cao do các công trình công nghệ, khoa học – kĩ thuật ngày càng tiên tiến nhằm phục vụ cho đời sống của con người . Song cùng với sự phát triển ấy là cái hậu quả mà trong tương lai chính con người chúng ta phải gánh chịu bởi sự thiếu ý thức về việc bảo vệ môi trường . Môi trường là những gì bao quanh chúng ta, từ những thảm cỏ xanh rì trùng trùng, những con sông uốn lượn dài mãi hay những dãy núi cao tận chân trời, tất cả đều trong một thế giới đang sống quanh ta . Nhưng thực tế cho thấy, con người chính là những kẻ sát nhân đã cướp đi sự sống của chính mình bằng cách làm môi trường ngày càng bị ô nhiễm nặng nề, nhất là ở những thành phố lớn, những trung tâm công nghiệp . Mọi trường ngày một chết đi do sự thiếu ý thức về bảo vệ tài nguyên thiên nhiên, nạn chặt phá rừng bừa bãi làm thủng lá phổi xảnh của Thế giới hay việc xả rác, chất thải, các loại khí độc từ nhà máy, xí nghiệp ra các kênh rạch, và ra bầu không khí của chúng ta đang là một việc đáng báo động . Ô nhiễm môi trường đã trở thành vấn đề nóng bỏng của nhân loại . Hội nghị Thượng đỉnh được tổ chức ở Brazil vào năm 1992 đã đưa ra lời kêu gọi toàn Thế giới cùng nhau bảo vệ Trái đất – hành tinh của chúng ta, xây dưng môi trường xanh – sạch – đẹp . Việt Nam chúng ta cũng đã ban hành những chính sách bảo vệ tài nguyên thiên nhiên và sẵn sàng hợp tác với các quốc gia trên Thế giới để bảo vệ môi trường . Học sinh chúng ta cũng phải ý thức giữ gìn vệ sinh môi trường, tích cực tham gia các hoạt động phong trào như “ngày chủ nhật xanh”, tổng vệ sinh trường lớp, khu phố, tham gia trồng cây gây rừng, không xả rác bừa bãi nơi công cộng… Tóm lại, bảo vệ môi trường là bảo vệ chính cuộc sống của chúng ta.

28 tháng 10 2021

tham khảo

Tôi rất yêu thích môn Mĩ Thuật,ngay từ nhỏ tôi đã rất thích vẽ và tiếp xúc với bộ môn này từ khá sớm.Bắt đầu lớn lên và trong quãng thời gian còn là học sinh,tôi đã rất nổi trội trên lĩnh vực nghệ thuật,đặc biệt là môn Mĩ Thuật.Càng lớn lên,tài năng của tôi càng phát triển nhờ luyện tập và được rất nhiều người thân ủng hộ.Ở quãng thời gian khi ra trường,tôi đã dùng số tiền gia đình trợ cấp và số tiền tôi dành dụm,đi làm thêm để đầu tư vào nghệ thuật.Tôi cũng tham gia khá nhiều lớp học lớn và là một trong những học sinh sáng giá,nổi trội ở nơi đây.Tôi đã được đi du học và tham quan tận mắt những bức tranh của người nổi tiếng.Tôi khá thích loại tranh Abstract expressionism và Assemblage, trông chúng rất thú vị và tôi cảm thấy rất thích thú khi tìm hiểu loại tranh này.Tôi hi vọng tương lai sẽ đóng góp được nhiều bức tranh mang tầm cỡ quốc tế như vậy và tôi sẽ cố gắng hết sức mình.

HOC TỐT

18 tháng 3 2021

Tham khảo:

Môn văn là môn học mà mình yêu thích nhất. Trong các môn học như : môn toán, địa lý, lịch sử,.... thì môn văn là môn học đem lại cho mình nhiều hứng thú nhất. Cô Lan (cô giáo chủ nhiệm lớp 8A) là một cô giáo dạy văn rất giỏi. Cô chính là người đã kèm cặp và dạy dỗ mình. Ngày từ những ngày đầu bước chân vào lớp học mình đã cô chỉ bảo rất nhiều. Hằng ngày học bài trên lớp, cô chỉ bảo từng nét chữ, từng dấu chấm câu. Có lần cô hỏi tôi: " Con có thích học văn học không?". Tôi không ngại trả lời và vài ngày sau tôi cảm nhận được máu lửa văn học trong tôi đã được cô truyền đạt nên tôi đã trả lời có. Cách truyền đạt của cô thật hập dẫn, mỗi giờ học mình như được lạc vào một thế giới khác. Môn văn giúp mình có nhiều cảm nhận về thiên nhiên về con người, giúp mình biết yêu thương mọi người hơn, yêu quê hương hơn. Lớn lên mình có mơ ước trở thành một nhà văn thật vĩ đại.

Câu TT+ phủ định: in đậm