K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 10 2023

Phương thức biểu đạt của đoạn thơ: Biểu cảm

1 tháng 10 2023

và tự sự.

Hình ảnh của người bà trong đoạn thơ được thể hiện qua từ ngữ "cơ cực" và hình ảnh "mò cua xúc tép ở Đồng Quan","gánh chè xanh Ba Trại"."quán Cháo, Đồng Giao thập thững những đêm hàn", "nấm cỏ". 

1 tháng 10 2023

cảm ơn bạn nha

 

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới: Thuở nhỏ tôi ra cống Na câu cá níu váy bà đi chợ Bình Lâm bắt chim sẻ ở vành tai tượng Phật và đôi khi ăn trộm nhãn chùa Trần Thuở nhỏ tôi lên chơi đền Cây Thị chân đất đi đêm xem lễ đền Sòng mùi huệ trắng quyện khói trầm thơm lắm điệu hát văn lảo đảo bóng cô đồng Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thế bà mò cua xúc tép...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới: Thuở nhỏ tôi ra cống Na câu cá níu váy bà đi chợ Bình Lâm bắt chim sẻ ở vành tai tượng Phật và đôi khi ăn trộm nhãn chùa Trần Thuở nhỏ tôi lên chơi đền Cây Thị chân đất đi đêm xem lễ đền Sòng mùi huệ trắng quyện khói trầm thơm lắm điệu hát văn lảo đảo bóng cô đồng Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thế bà mò cua xúc tép ở đồng Quan bà đi gánh chè xanh Ba Trại Quán Cháo, Đồng Giao thập thững những đêm hàn (Đò Lèn – Nguyễn Duy, NXB Giáo dục Việt Nam) Câu 1 : Nêu nội dung chính của đoạn thơ trên. Câu 2 :.Chỉ ra và nêu tác dụng của một biện pháp nghệ thuật có trong khổ thơ thứ ba. Câu 3 : .Trong đoạn thơ tác giả nhắc đến những địa danh nào ? Qua đó, em hiểu gì về tình cảm của nhà thơ dành cho bà và quê hương Thanh Hóa ? Câu 4 :Thông điệp tình cảm sâu sắc nhất em nhận được từ đoạn thơ trên là gì ? Lý giải vì sao em chọn thông điệp đó ?(Trình bày trong khoảng từ 3 đến 5 dòng)

2
28 tháng 1 2022

uêjjjjjrx

16 tháng 3 2022

drvd8b

Thuở nhỏ tôi ra ra cống Na câu cá            Níu váy bà đi chợ Bình Lâm            Bắt chim sẻ ở vành tai tượng Phật            Và đôi khi ăn trộm nhãn chùa Trần             Thuở nhỏ tôi lên chơi đền Cây Thị            Chân đất đi đêm xem lễ đền Sòng            Mùi hệ trắng quyện khói trầm thơm lắm            Điệu hát văn lảo đảo bóng cô đồng             Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thế       ...
Đọc tiếp

Thuở nhỏ tôi ra ra cống Na câu cá

            Níu váy bà đi chợ Bình Lâm

            Bắt chim sẻ ở vành tai tượng Phật

            Và đôi khi ăn trộm nhãn chùa Trần

 

            Thuở nhỏ tôi lên chơi đền Cây Thị

            Chân đất đi đêm xem lễ đền Sòng

            Mùi hệ trắng quyện khói trầm thơm lắm

            Điệu hát văn lảo đảo bóng cô đồng

 

            Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thế

            Bà mò cua xúc tép ở đồng Quan

            Bà đi gánh chè xanh Ba Trại

            Quán Cháo, Đồng Giao thập thững những đêm hàn.

     (Đò Lèn – Nguyễn Duy, Ngữ văn 12,  Tập 1, NXB Giáo dục Việt Nam, 2013, tr. 148)

Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn thơ. (0,5 điểm)

Câu 2. Các từ “lảo đảo”, “thập thững” có vai trò gì trong việc thể hiện những hình ảnh cô đồng và người bà.(0,5 điểm)

Câu 3. Sự vô tâm của người cháu và nỗi cơ cực của người bà thể hiện qua những hồi ức nào? Người cháu đã bày tỏ nỗi niềm gì qua những hồi ức đó? (1,0 điểm).

Câu 4. Thông điệp nào của đoạn trích trên có ý nghĩa nhất đối với anh/chị? (1,0 điểm)

0
27 tháng 9 2023

Đoạn văn có 6 câu.

Nhờ có các chữ cái đầu viết hoa và các dấu câu: dấu chấm, dấu chấm hỏi mà em nhận biết được dấu hiệu kết thúc câu.

20 tháng 11 2018

Nội dung chính: Người cháu nhớ lại hình ảnh bà tảo tần, lam lũ

Đáp án cần chọn là: A

Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:Người mẹ1. Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi.     Thần Đêm Tối đóng giả một bà cụ mặc áo choàng đen, bảo bà : - Thần Chết chạy nhanh hơn gió và chẳng bao giờ trả lại những người đã cướp đi đâu.     Bà mẹ khẩn khoản cầu xin Thần chỉ đường...
Đọc tiếp

Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:

Người mẹ

1. Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi.

     Thần Đêm Tối đóng giả một bà cụ mặc áo choàng đen, bảo bà :

 - Thần Chết chạy nhanh hơn gió và chẳng bao giờ trả lại những người đã cướp đi đâu.

     Bà mẹ khẩn khoản cầu xin Thần chỉ đường cho mình đuổi theo Thần Chết. Thần Đêm Tối chỉ đường cho bà.

 2. Đến một ngã ba đường, bà mẹ không biết phải đi lối nào. Nơi đó có một bụi gai băng tuyết bám đầy. Bụi gai bảo :

 - Tôi sẽ chỉ đường cho bà, nếu bà ủ ấm tôi.

     Bà mẹ ôm ghì bụi gai vào lòng để sưởi ấm nó. Gai đâm vào da thịt bà, máu nhỏ xuống từng giọt đậm. Bụi gai đâm chồi, nảy lộc và nở hoa ngay giữa mùa đông buốt giá. Bụi gai chỉ đường cho bà.

 3. Bà đến một hồ lớn. Không có một bóng thuyền. Nước hồ quá sâu. Nhưng bà nhất định vượt qua hồ để tìm con. Hồ bảo :

 - Tôi sẽ giúp bà, nhưng bà phải cho tôi đôi mắt. Hãy khóc đi, cho đến khi đôi mắt rơi xuống !

     Bà mẹ khóc, nước mắt tuôn rơi lã chã, đến nỗi đôi mắt theo dòng lệ xuống hồ, hóa thành hai hòn ngọc. Thế là bà được đưa đến nơi ở lạnh lẽo của Thần Chết.

 4. Thấy bà, Thần Chết ngạc nhiên, hỏi :

 - Làm sao ngươi có thể tìm đến tận nơi đây ? Bà mẹ trả lời :

 - Vì tôi là mẹ. Hãy trả con cho tôi !

 - Mấy đêm ròng : mấy đêm liền.

 - Thiếp đi : lả đi hoặc chợp mắt ngủ do quá mệt.

 - Khẩn khoản : cố nói để người khác đồng ý với yêu cầu của mình.

 - Lã chã : (mồ hôi, nước mắt) chảy nhiều và kéo dài.

Chuyện gì đã xảy ra với người con ? 

A. Thân chết bắt người con trong lúc nó ngủ thiếp đi

B. Người con bị lạc đường và chạy đi theo Thần Chết

C. Người con bị ốm và Thần Chết đến bắt đi

1
20 tháng 11 2017

Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi.

****Mọi người cho mk nhận xét, nễu chỗ nào ko hay thì sửa hộ mk :) :) :) ***************Một mái ấm luôn có ba, có mẹ, có con, nhưng không thể thiếu chỗ dựa tinh thần cho cả nhà, nguồn động lực của mỗi thành viên trong gia đình để làm việc, học tập – đó là người bà kính yêu của tôi. Bây giờ bà không còn nữa cũng giống như gia đình tôi không còn nguồn động lực , chỗ dựa tinh thần...
Đọc tiếp

****Mọi người cho mk nhận xét, nễu chỗ nào ko hay thì sửa hộ mk :) :) :) ***************

Một mái ấm luôn có ba, có mẹ, có con, nhưng không thể thiếu chỗ dựa tinh thần cho cả nhà, nguồn động lực của mỗi thành viên trong gia đình để làm việc, học tập – đó là người bà kính yêu của tôi. Bây giờ bà không còn nữa cũng giống như gia đình tôi không còn nguồn động lực , chỗ dựa tinh thần của tôi sau mỗi lúc mệt mỏi. Dù bà đã đi nhưng bà vẫn luôn dõi theo từng bước chân của tôi, vẫn luôn phù hộ cho tôi . Những kỉ niệm của hai bà cháu tôi vẫn không quên. Nó như một phần trong tâm trí tôi.

Trong kí ức tôi, bà hiện lên như bà tiên với ánh mắt trìu mến nhìn con cháu , nụ cười của bà ấm áp như ánh nắng mặt trời ban mai chiếu sáng con đường tôi đi. Tuy bà tôi đã ngoài tám mươi tuổi nhưng mái tóc bà vẫn đen, không nhiều như thời con gái. Đôi tay , đôi chân bà nứt nẻ, đen xạm với những đốm đồi mồi từng tảng. Đó là những vết tích của những tháng năm cần cù bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, dầm mưa dãi nắng dưới đồng ruộng, mà bây giờ gót chân của bà đã bị ăn mòn,chỉ còn những miếng da chết để kiếm từng đồng nuôi các con ăn học thành tài.

Cuộc đời bà như những trang lịch sử, trải qua bao nhiêu mốc quan trọng . Ngoài hoàn cảnh gia đình nghéo khó, không đủ ăn, bà còn trải qua nỗi khổ- tình anh em ruột thịt chia cắt suốt hai mươi năm trời. Nỗi khổ không có ai hiểu được, bà vẫn kìm nén để tiếp tục sống, sống vì con, vì cháu , bà không muốn mọi người phải lo cho bà. Tôi thương bà biết bao !

Hồi tôi còn học mẫu giáo,sáng chủ nhật nào bà cũng đưa tôi đi ăn bánh cuốn .Hai bà cháu cũng dắt tay nhau trên con đường làng vắng , tôi thì tung tăng đi trước, còn bà thì đi chậm chạp phía sau, hai bà cháu cùng hát « Bà ơi bà cháu yêu bà lắm, tóc bà trắng màu trắng………. » nắng sớm cũng vui đùa theo hai bà cháu. Vì quá mải mê hát nên đến lúc nào không hay. Khi mới đến bà gọi một đĩa bánh, thấy thế tôi mới ngây thơ hỏi bà « Bà không ăn ạ ? ». Bà xoa đầu tôi và nói « Bà không ăn, bà nhìn cháu ăn là bà no rồi ». Tôi lại cặm cụi ăn, vừa ăn bà vừa xoa đầu tôi và cười trìu mến.

Tôi còn nhớ lúc tôi tầm hai, ba tuổi, cái tuổi ngây thơ, chưa biết cái gì. Lúc đó bà tôi vẫn còn sống, bà rất thích xem trèo cổ, tuồng cổ, mỗi khi chán bà lại bật lên xem , vùa xem bà vừa nhẩm theo lời. Hồi đó tôi không biết gì suốt ngày đòi ti vi để xem hoạt hình. Vì thương cháu, muốn cháu được vui nên bà không mắng, không đòi lại.

Giá như ngày đó tôi không đòi, để bà được xem một vở trèo , một vở tuồng trọn vẹn thì bà cũng mãn nguyện. Trước ngày bà đi, lúc đó bà rất khỏe mạnh, nói chuyện cười vui với cháu nội, cháu ngoại, muốn mẹ tôi nấu cho bát cháo bí ngô ăn cho đỡ thèm. Chưa kịp ăn thì buổi tối bà đã bỏ con, bỏ cháu mà đi , đi về cõi vĩnh hằng, tôi chưa nói lời từ biệt thì bà đã mãi mãi đi xa, đến một nơi bình yên, an lạc. Bây giờ, không có ai đưa tôi đi ăn bánh cuốn, không có ai để tôi đòi ti vi. Bà đi căn nhà thêm yên ắng, rộng lớn và ảm đạm. Nếu tôi có một điều ước chỉ muốn bà sống lại, sống với tôi, đưa tôi đi ăn sáng. « Bà ơi bà cháu yêu bà lắm ».

2
13 tháng 11 2016

Những ý sau đây nên bỏ nhé bạn!

, không nhiều như thời con gái

Bài văn có cảm xúc khiến người đọc phải khóc. Tuy nhiên đôi chỗ vẫn bị thừa từ.

12 tháng 11 2016

mình thấy bài ổn , nhưng bạn à , mở bài có chút lặp ở 2 từ tinh thần ; động lực

mình nghĩ bạn nên sửa lại thì hơn

^^

 

tác giả Vũ từ trang Bài thơ quê ngoại Quê ngoại có bà ngoại tôi làng nằm bên bờ sông cổ con sông cũng lắm ưu phiền ba năm ba lần đê vỡ Quê ngoại có nghề nấu kẹo kẹo mầm thơm suốt mùa đông bà tôi đã từng gồng gánh kẹo quê đi bán trăm miền Bà ơi, áo nâu sờn bạc bà ơi, cái nón gãy vành... bên sông mẹ con đứng ngóng đò nan sóng vỗ đăm đăm... Thôi đã khuất rồi, quê ngoại bà...
Đọc tiếp

tác giả Vũ từ trang Bài thơ quê ngoại Quê ngoại có bà ngoại tôi làng nằm bên bờ sông cổ con sông cũng lắm ưu phiền ba năm ba lần đê vỡ Quê ngoại có nghề nấu kẹo kẹo mầm thơm suốt mùa đông bà tôi đã từng gồng gánh kẹo quê đi bán trăm miền Bà ơi, áo nâu sờn bạc bà ơi, cái nón gãy vành... bên sông mẹ con đứng ngóng đò nan sóng vỗ đăm đăm... Thôi đã khuất rồi, quê ngoại bà tôi một nắm mộ gầy quê ngoại thêm xa từ đấy mẹ tôi nước mắt vào trong Lạy trời, đường đất đừng trơn lạy trời, nắng thôi trút lửa cho mẹ về ngóng bên sông cho con bớt buồn quê ngoại. Câu 1 em hãy nêu tác dụng của dấu "..." trong câu thơ + bà ơi cái nói gãi vành... +đò nan sóng vỗ đăm đăm ... Câu2 em có nhận xét gì về tình cảm của nhân vật tôi trong bài thơ Câu3 Nêu thông điệp của bài thơ Câu 4 em hãy nêu nội dung và nghệ thuật Câu 5 em hãy nêu hình ảnh Câu 6tác giả đã ca ngợi bài thơ như thế nào Câu 7 em rút ra bài học gì Help me

1

Bạn có thể đăng lại và tách nhỏ câu hỏi ra được không ạ? Vì hiện tại nhìn rất rối ạ

12 tháng 9 2023

Nhỏ hả mình không biết làm

Hồi còn nhỏ, nhỏ xíu, tôi chưa có bạn gái. Suốt ngày chỉ chơi với…mẹ tôi và bà nội tôi. Mẹ tôi rất thương tôi nhưng vì mẹ sợ ba nên ít khi mẹ che chở được tôi trước những trận đòn của ba tôi. Bà tôi thì lại khác. Bà sinh ra ba nên ba phải sợ bà. Điều đó thật may mắn đối với tôi.    Hồi nhỏ tôi rất nghịch, ăn đòn khá thường xuyên. Điều đó buộc đầu óc non nớt của tôi phải tìm cách đối phó với...
Đọc tiếp

Hồi còn nhỏ, nhỏ xíu, tôi chưa có bạn gái. Suốt ngày chỉ chơi với…mẹ tôi và bà nội tôi. Mẹ tôi rất thương tôi nhưng vì mẹ sợ ba nên ít khi mẹ che chở được tôi trước những trận đòn của ba tôi. Bà tôi thì lại khác. Bà sinh ra ba nên ba phải sợ bà. Điều đó thật may mắn đối với tôi.

    Hồi nhỏ tôi rất nghịch, ăn đòn khá thường xuyên. Điều đó buộc đầu óc non nớt của tôi phải tìm cách đối phó với những trận đòn trừng phạt của ba tôi. Mỗi lần phạm lỗi, hễ thấy ba tôi dợm rút cây roi mây ra khỏi vách là tôi vội vàng chạy sang nhà bà tôi. Bà tôi thường nằm trên cái sập gỗ lim đen bóng, bên dưới là những ngăn kéo đựng thuốc bắc của ông tôi. Bà nằm đó, miệng bỏm bẻm nhai trầu, tay phe phẩy chiếc quạt mo cau với một dáng điệu thong thả.

- Bà ơi, bà!- tôi chạy đến bên chiếc sập, hỏn hển kêu.

Bà tôi chỏi tay nhỏm dậy:

- Gì đó cháu?

- Ba đánh! – Tôi nói, miệng méo xệch.

- Cháu đừng lo! Lên đây nằm với bà!

      Bà tôi dịu dàng trấn an tôi và đưa tay kéo tôi lên sập, đặt tôi nằm khuất sau lưng bà, phía sát tường. Xong, bà tôi xoay người lại, nằm quay mặt ra ngoài.

      Lát sau, ba tôi bước qua, tay vung vẩy con roi dài, miệng hỏi:

- Mẹ có thấy thằng Ngạn chạy qua đây không?

- Không thấy.

     Bà tôi thản nhiên đáp và tiếp tục nhai trầu. Tôi nằm sau lưng bà, tim thót lại vì lo âu. Tôi chỉ cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe tiếng bước chan ba tôi xa dần. {….}.

      Bà tôi không bao giờ từ chối yêu cầu của tôi. Bà vừa gãi lưng cho tôi vừa thủ thỉ kể chuyện cho tôi nghe. Những câu chuyện đời xưa của bà tôi nghe đã thuộc lòng…. Tuy vậy, mỗi khi bà kể chuyện, tôi luôn luôn nằm nghe với cảm giác hứng thú hệt như lần đầu tiên, có lẽ do giọng kể dịu dàng và âu yếm của bà, bao giờ nó cũng toát ra một tình cảm trìu mến đặc biệt dành cho tôi khiến trái tim tôi run lên trong một nỗi xúc động hân hoan khó tả. Và tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay, với trái tim không ngừng thổn thức.

 

Viết đoạn văn từ 6-8 dòng trình bày cảm nhận của em về người bà trong đoạn trích trên?

 

1
23 tháng 10 2023

Ấn tượng của em về người bà trong đoạn văn trên là người giàu tình yêu thương dành cho con cháu. Người bà ấy chính là chỗ dựa tinh thần cho nhân vật "tôi" trước những đòn roi của người cha. Dường như người bà luôn muốn dành tất cả những gì tốt nhất cho đứa cháu bé bỏng. Kiên nhẫn kể chuyện, che chở cho cháu những lúc đòn roi, đối xử với người cháu bằng tất những gì dịu dàng và âu yếm nhất. Chính vì vậy, nhân vật "tôi" trong truyện dù có quậy phá đến mức nào vẫn luôn dành sự trân trọng nhất dành cho người bà.

23 tháng 10 2023

chị giúp em 2 câu em mới đăng với ạ