Mở bài cho phần tả cảnh biển Vũng Tàu.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài tham khảo nè bạn
Biển vũng Tàu dần xuất hiện trước mắt em một lần nữa với vẻ đẹp hoàn toàn khác...
Về đây, ngồi dưới mép con đê sát biển, em luôn thích cái không khí trong lành, mát mẻ của biển. Em và cậu em út cứ híp mắt lại nhìn những con sóng gợn nhẹ, nhìn mãi mà không biết chán. Tiếng rào rào của sóng, tiếng vù vù của gió thổi đập vào vai em như lời hát ra, thấm vào tâm hồn ta... Xa xa, những con thuyền đánh cá trôi bồng bềnh, nhảy qua những đợt sóng của thủy triều. Chẳng cần tô điểm, chẳng cần sầm uất mà biển vẫn xanh biêng biếc, mây, trời vẫn rộng mênh mông, biển vẫn bao la, đẹp giản dị trong mắt mỗi người. tạo hóa đã ban cho Vũng Tàu sự an toàn của bãi sau để mọi người được tắm biển thỏa thích, nét thơ mộng của bãi Dâu, dãy núi đá hòa cùng biển cả, sự đông vui nhộn nhịp của bãi Trước biển Vũng Tàu có một sức truyền cảm đặc biệt, luôn mang cho mọi người cảm giác dễ chịu mà thân quen. Đàn hải âu chợt bay vút ra ngoài khơi xa. Đẹp quá! Biển không nói thành lời nhưng biểu hiện cảm nghĩ qua những cơn sóng liên tiếp nhau đi vào bờ, đi vào lòng người.
Biển chẳng bao giờ quên mất cội nguồn. Thế nhưng lại có những người không thể hiểu và cảm nhận được điều ấy. Em tin chắc rằng nếu chúng ta có tình yêu thiên nhiên và sông nước, khi đó ta mới hiểu được những điều sâu sắc nhất mà biển đã gửi gấm cho chúng ta.
“Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre…”
Đó là ‘những câu thơ ca ngợi quê hương của một nhà thư Giang Nam. Nhưng đối với tôi, không có cái gì quyến rũ, nhớ thương bằng biển. Biển là quê hương tôi, quê hương Vũng Tàu.
Biển, thủy chung đôn hậu! Đã có người tặng cho nó vần thơ:
“Khi ra biển mới thấy biển đẹp
Khi ngắm biển mới thấy biển hiền”.
Một ngày xuân ấm áp, khi ngắm biến, bạn sẽ thốt lên: “Biển tuyệt đẹp!”. Phải chăng cái đẹp ấy là do tạo hóa ban tặng con người.
Biển nên thơ vào những buổi chiều tà, biến dạt dào vào những lúc bình minh thức dậy, biển chói lọi khi mặt trời chiếu xuống làm xuất hiện vô vàn những hạt kim cương trong những ngày đẹp nắng. Nhưng đâu phải cái đẹp đó theo một khuôn mẫu nhất định.
Sáng sớm, khi bình minh ló dạng, ông mặt tròi có màu hồng đào như lòng quả trứng gà thì biển đã dâng trào sức sống. Nó ào dậy với niềm tin mãnh liệt đón chào ngày mới. Phía tít trời xa, biển như một dải lụa đào rực rỡ. Nhưng lùi về phía bờ, biển là một dải băng vĩ đại tô nhuộm bởi một màu xanh biếc, càng vào trong, càng nhạt dần. Hình như biển là một người khổng lồ khoác tấm áo đủ màu khoe mình trong vũ trụ bao la. Sóng như con trăn ưỡn mình múa lượn, đuổi xô nhau tung bọt trắng vào bờ.
Mặt trời càng lên cao, nước biển càng lóng lánh. Biển lộng lẫy trong bộ áo vàng rực rỡ. Muôn vàn hạt bụi li ti nhảy nhót tung tàng trên đầu con sóng. Bãi cát liền bờ càng vàng rực lên dưới ánh nắng chói chang của ông mặt trời. Trong các kẽ đá, tiếng nước biển va đập ầm ào như những lời tâm sự.
Đối với tôi, biển là người bạn gần gũi, thân yêu nhất. Người bạn đó dịu dàng, chân thật trong những buổi chiều tà thường thủ thỉ trò chuyện vui buồn cùng tôi.
Biển có cái đẹp vừa hiền hòa vừa mạnh mẽ, đồng thời lại mang trong mình cả kho tài nguyên phong phú. Kho tài nguyên đó làm giàu thêm cho cuộc sống. Biển hiền lành, chăm chỉ, giản dị như người dân Vũng Tàu. Quê tôi đâu chỉ có biển mà còn bao phong cảnh hữu tình: Bạch Dinh, Núi Lớn, Thích Ca Phật đài… Bao công trình kiến trúc của người xưa. Có cái nguy nga tráng lệ, có cái giản dị, hiền hòa.
Bạn hãy đến với Vũng Tàu – vùng biển quê tôi. Bạn hãy đến đây để thưởng thức vị hương say; say với biển; say với những tấm lòng nhân hậu; với cuộc đời và với tất cả tình yêu.
Tham Khảo:
https://toploigiai.vn/ket-bai-mo-rong-ta-canh-bien
em rất yêu quý biển ____(bạn tự viết ra nhá).Em sẽ ______ để _____
Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp, đây đầm sen đầu làng, kia triền đê rộng để chiều chiều chúng em thả diều… Nhưng em thấy có lẽ cảnh đẹp nhất phải là dòng sông quê em.
Dòng sông quê em không biết bắt nguồn từ nơi nào, từ vùng cao nguyên rộng lớn hay từ những dãy núi quanh co hiểm trở để mang dòng nước mát cho làng em. Dòng sông này đoạn qua làng em dài khoảng năm ki lô mét và rộng khoảng hai ki lô mét vừa đủ để cho thuyền bè đi lại tấp nập ngược xuôi. Hai bên bờ sông là những hàng liễu xanh rủ bóng xuống mặt nước như những cô thôn nữ đang độ tuổi mới lớn soi mình trong chiếc gương khổng lồ mà chải chuốt, ngắm soi. Thi thoảng những cô nàng ấy lại thả rơi một vài chiếc thuyền bằng lá liễu nhỏ xinh xuống mặt nước làm dòng sông khẽ lăn tăn gợn sóng. Trải dài hai bên bờ là những bãi cát, những nương dâu xanh bạt ngàn trải dài đến tận chân trời. Từ xa nhìn lại, dòng sông quê em uốn khúc mềm mại như một dải lụa đào ôm ấp lấy xóm làng trù phú thân yêu.
Xuân về, mặt sông phẳng lặng nhưng nước sông không còn trong nữa mà mang một màu hồng đào của phù sa màu mỡ giúp cho cây cối, đất đai tươi tốt. Nước sông dâng lên đầy ắp như muốn nhanh chóng mang phù sa về tưới tắm cho cây trồng. Xuân qua đi, mùa hạ đến. Dòng sông yêu kiều khoác lên mình chiếc áo màu thiên thanh, mặt nước trong vắt tới mức có thể nhìn xuống tận đáy sông nơi những ngọn rêu đang nô đùa cùng lũ cá. Những buổi trưa, ánh mặt trời chiếu xuống dòng nước khiến cho cả con sông như một dòng thủy ngân sáng chói. Dòng sông lơ đãng ngắm nhìn bầu trời bên kia thế giới, trò chuyện cùng những đám mây trắng nhẹ nhàng bay. Thu về, dòng sông quê em thay chiếc áo màu thiên thanh thuần khiết bằng chiếc áo màu vàng cam tuyệt đẹp vào mỗi chiều hoàng hôn. Nắng ngọt ngào như ướp đường chiếu soi trên con sông khiến nó trở nên thật có hồn, một tâm hồn dịu dàng và tinh tế như chính ánh nắng mùa thu. Trong cái không gian đầy lãng mạn ấy, nghe thoang thoảng bên chóp mũi mùi hương từ một thứ trái cây nào đó, thứ hương thơm quyến rũ khứu giác những người xung quanh. Đông đến, mặt hồ được bao quanh bởi những làn sương mờ mờ ảo ảo uốn lượn như khiêu vũ trên mặt nước. Mùa này, dòng sông chính xác là một tấm gương khổng lồ mà ai trong chúng ta cũng có thể soi xuống mặt nước mà ngắm nhìn bóng mình.
Mỗi buổi sáng cùng mẹ ra sông xách nước, em lại thích thú vốc từng vốc nước nhỏ và chờ đợi đến khi những giọt nước ấy luồn qua kẽ tay rơi xuống tạo nên những âm thanh thánh thót thật vui tai. Còn khi đêm xuống, ánh trăng huyền ảo sẽ dát bạc cả một khúc sông tạo ra một con đường lung linh như thực như mơ. Dòng sông này có ý nghĩa rất lớn đối với bà con quê hương em và với chính bản thân em. Nhớ khi còn bé, em rất hay ra bờ sông nghịch nước hoặc xem các bà, các mẹ giặt giũ, nấu ăn. Không chỉ thế, nước sông còn phục vụ cho sinh hoạt của người dân nơi đây như rửa bát, rửa rau, tưới tắm hoa lá,…
Em rất yêu quý dòng sông quê em bởi nó là nơi chứa đựng những kí ức tuổi thơ tươi đẹp nhất về quê hương yêu dấu. Dù có đi đâu xa, em chắc chắn vẫn sẽ nhớ về quê hương và con sông yêu dấu này.
Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, dạt dào vô tận. Tình mẹ trong suốt như dòng suối ngọt. Mẹ luôn là người yêu thương, quan tâm lo lắng cho ta trong mọi hoàn cảnh, luôn bên cạnh ta dù trong những phút yếu lòng. Nhất là khi chứng kiến cảnh mẹ chăm sóc em ốm, em càng thấm thía hơn điều ấy.
Bạn vào YouTube và đăng kí kênh nha. Kênh tên là CT CATTER
CHÚC BẠN HỌC TỐT!!!!!
Tk cho mình nha
Chúc bạn học tốt
Đây là một bài tả một cảnh đẹp ở Quy Nhơn, vậy nên bạn có thể tham khảo nhé chứ đề bạn cho khó quá: ( bài này cũng tả cảnh biển)
DÀN Ý
MỞ BÀI
Đến với biển vào thời gian em thích.
THÂN BÀI
1. Không gian chung (trước thời gian em chọn. Ví dụ: Nếu chọn tả cảnh biển vào buổi sáng thì ở phần này là biển vào lúc trời rạng sáng; tả cảnh biển hoàng hôn thi đây là biển đang từ chiều chuyển dịch về tối…).
– Màu sắc, không khí biển (hòa với đất trời).
– Âm thanh sóng biển…
2. Cảnh biển đúng ở khoảnh thời gian đẹp khiến em thích
– Nếu chọn tả cảnh biển, buổi sáng thì chú ý đặc tả một mật trời hồng rạng rỡ mọc lên trên biển như thế nào? Đường chân trời ra làm sao? Biển gần bờ và xa bờ ánh lên dưới nắng như thế nào?…
– Nếu chọn tả cảnh biển, buổi trưa thì chú ý đặc tả sự đứng bóng của măt trời (nếu là mùa hạ), sự dịu dàng của mặt trời trên biển (nêu là mùa thu…) như thế nào? Biển và sóng biếc và bãi cát như thế nào?…
– Nếu chọn tả cảnh biển lúc hoàng hôn thì chắc chắn phải chú ý sự sửa soạn đi ngủ của mặt trời trên biển như thế nào? Cảnh giao thoa giữa chiều và tối của biển ra sao?
– Nếu chọn tả cảnh biển vào đêm trăng thì không thể quên mặt trăng đã nhụộm biển đêm như thế nào?…
(Tùy thời gian em chọn để chú ý miêu tả cảnh biển cho phù hợp và độc đáo).
3. Sinh hoạt trên biển
– Chọn góc nhìn, điểm nhìn từ em để phác tả (ít thôi nhưng phải sinh động) sinh hoạt trên bờ, dưới biển (người dân chài, người đi tắm biển, .).
– Em và biển nô đùa, tâm tình…
KẾT LUẬN
Mọi người yêu thích biển với tâm trạng của mình.
(Vận dụng dàn ý chung cho hai đề, với hai thời điểm khác nhau).
Mẹ thiên nhiên luôn ban tặng cho trần gian những cảnh đẹp hùng vĩ làm say đắm lòng người. Với những ai đã từng đặt chân lên thành phố biển Vũng Tàu, thả mình vào khung cảnh tuyệt diệu lúc bình minh nơi đây chắc hẳn sẽ không thể nào quên.