Chi tiết“Đến đấy, một mình một ngựa, tráng sĩ lên đỉnh núi, cởi giáp sắt bỏ lại, rồi cả người lẫn ngựa từ từ bay lên trời.” có ý nghĩa gì? Hãy diễn đạt ý nghĩa ấy bằng một đoạn văn ngắn (khoảng 10 đến 15 dòng).
*Lưu ý: Không chép mạng,cop mạng
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chi tiết "Đến đấy một mình một ngựa tráng sĩ lên đỉnh núi cởi giáp sắt bỏ lại rồi cả người lẫn ngựa từ từ bay lên trời " có ý nghĩa:
_ Nhân dân trân trọng muốn giữ mãi hình ảnh người anh hùng nên đã để Gióng đi vào cõi bất tử, Gióng không quay về triều để được vua ban cho bổng lộc, vinh quang. Gióng biến mất vào cõi hư không. Sinh ra từ cõi lặng im, nay Gióng trở về trong im lặng, không màng phú quý, công danh. Tuy Gióng đã trở về trời nhưng thật ra Gióng luôn luôn ở lại với đất nước, cây cỏ, với dân tộc Việt. Vua phong cho Gióng là Phù Đổng Thiên Vương. Gióng được nhân dân Suy tôn là Thánh và lập đền thờ ngay tại quê hương để muôn đời ghi nhớ công ơn.
Chi tiết "Đến đấy một mình một ngựa tráng sĩ lên đỉnh núi cởi giáp sắt bỏ lại rồi cả người lẫn ngựa từ từ bay lên trời " có ý nghĩa:
_ Nhân dân trân trọng muốn giữ mãi hình ảnh người anh hùng nên đã để Gióng đi vào cõi bất tử, Gióng không quay về triều để được vua ban cho bổng lộc, vinh quang. Gióng biến mất vào cõi hư không. Sinh ra từ cõi lặng im, nay Gióng trở về trong im lặng, không màng phú quý, công danh. Tuy Gióng đã trở về trời nhưng thật ra Gióng luôn luôn ở lại với đất nước, cây cỏ, với dân tộc Việt. Vua phong cho Gióng là Phù Đổng Thiên Vương. Gióng được nhân dân Suy tôn là Thánh và lập đền thờ ngay tại quê hương để muôn đời ghi nhớ công ơn.
Em thấy Gióng sinh ra với sứ mệnh là giết giặc ngoại xâm, bảo vệ bờ cõi đất nước. Gióng là một người không ham vinh hoa phú quý. Vì nếu Gióng là người ham vinh hoa phú quý thì sau khi đánh giặc Gióng đã ở lại trần gian để được vua ban thưởng và được nhân dân thờ phụng. Gióng đúng là một anh hùng đối với nhân dân ta. Em mong muốn mình sẽ trở thành một người giống như Gióng, oai hùng, lẫm liệt.
- Em không đồng ý với ý kiến trên, vì phần cuối truyện kể về những dấu tích của Gióng còn để lại khiến cho câu chuyện hấp dẫn hơn. Đó là những di sản mà Gióng thể lại cho dân tộc ta đến ngày nay. Qua đó cũng thể hiện sự trân trọng, biết ơn, niềm tự hào và ước muốn của nhân dân ta về một người anh hùng cứu nước giúp dân, đúng như đạo lý « Uống nước nhớ nguồn » mà ông cha ta đã dạy.
Thể hiện ước mơ về một xã hội tốt đẹp, công bằng, những người luôn cống hiến, hy sinh hết mình cho Tổ quốc luôn nhận lại điều xứng đáng.
Sau khi phá tan lũ giặc Ân , Gióng phi ngựa đến một chân núi, cởi bỏ lại giáp sắt rồi một mình một ngựa bay về trời. Hình ảnh đó nói lên tấm lòng yêu nước, sẵn sàng đánh đổi cả tính mạng của mình để xua đuổi quân thù,cứu lấy những sinh mạng bé nhỏ đang cầu cứu bên ngoài kia. Chàng là một người không màng danh lợi, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ để đem lại sự bình yên vốn có của đất nước. Vì thế, nhân dân lập đền thờ, gọi chàng vói cái tên cung kính' Phù Đổng Thiên Vương' và luôn có ước mong bất tử hoá hình tượng Thánh Gióng, để Góng sống mãi với non sông, đất nước ta.
( Mn k cho mik vs nha, thanks)