Chuyện này thì lâu lắc lâu lơ rồi, em chỉ nhớ lộn xộn và đại khái thôi nhưng cái hồi xảy ra í nó cũng làm “nhân sinh quan” của em suy chuyển kha khá.
Đấy là vào năm … Mậu Tý (:P – đổi giọng tí nghe cho huyền bí), năm trước Mậu Tý là Đinh Hợi, mà các cụ các mợ biết cái năm Đinh Hợi đấy tình hình sinh đẻ nó tràn trề như nào rồi đấy. Đi đâu cũng thấy bầu bí, công sở vắng tanh vì các chệ nghỉ chế độ và các anh nghỉ phép (chăm vợ đẻ). Cơ quan em đóng góp tới 6 lợn vàng, cái tổ của em chiếm 4 chú liền. Tổ có 6 người trừ một chị nghỉ sinh, 2 đứa thực tập (trong đó có em) là 3 anh có vợ mới sinh, thành ra chủ đề bàn tán nhiều nhất là chuyện chăm vợ chăm con, kiêng cữ… đủ kiểu, nghe ù hết cả đầu.
Có một thời kỳ cứ thấy các anh chụm lại tìm tài liệu, sau đó bàn tán trao đổi về vấn đề Trầm cảm sau sinh. Hồi đó khái niệm này mới, em nhớ khi phụ các anh tìm tài liệu gần như toàn phải đọc bằng tiếng anh. Nguyên nhân là vợ anh A có nhiều biểu hiện lạ như: không chịu bế con, hay khóc lóc vật vã, hay nói chuyện một mình… Sau nghiên cứu, tìm hiểu hàng tập tài liệu cả đội em đều thống nhất kết luận là TCSS ( Trầm Cảm Sau Sinh ), anh A cũng tích cực chăm sóc vợ, đưa đi khám sức khỏe tâm thần, làm đủ xn rồi thuốc thang, đón cả mẹ lên phối hợp cùng mẹ vợ trông nom.
Tình hình vẫn không biến chuyển, có thể do chưa đúng bệnh hay vì nguyên nhân gì khác? Chẳng ai biết được, em chỉ thấy nhà anh ấy nháo nhào còn anh í thì mệt mỏi rõ ràng, liên tục phải nghỉ làm.
📷
Đến một hôm, rảnh rỗi bọn em ngồi tán chuyện, một anh khác trong đội, tên H, nói: em có thấy chuyện nhà anh A lạ không? Tcss thường bắt đầu từ trong tháng đầu chứ nhà nó 7 tháng mới bị đến giờ con gần 1 tuổi rồi vẫn chưa khỏi, có khi bệnh khác rồi. Anh bảo nó cho vợ đi chụp não xem, mà chụp chiếu xn, khám tâm lý các kiểu chả bị làm sao mới quái chứ.
Một hôm khác sếp có nhắc nhở việc anh A cứ nghỉ suốt, lại còn “mê tín, cúng bái suốt ngày”.
Thành thử gặp anh A đi làm em mới hỏi thăm. Anh ấy kể đúng là bây giờ nhà anh đi cầu khắp nơi, mệt mỏi vô cùng. Chị T, vợ anh, vẫn không đỡ mà còn nặng hơn trước. Có đêm đang ngủ con khóc chị nhất định không bế, cả nhà đang dọn mâm chị hất đổ mâm cơm, rồi bỏ ăn, dỗ thế nào cũng không chịu ăn. Kỳ lạ nhất là chị cứ nói là có người lạ trong nhà, người ấy cấm không cho chị bế con, giành đồ ăn không cho chị ăn cơm, rồi có khi đang yên lành tự dưng chỉ ra cửa bảo có người đòi vào nhà xong ôm mặt khóc…
Lạ hơn nữa là về nhà chồng ở quê thì đỡ hơn, ăn tốt ngủ ngon, chỉ về đến cửa nhà trên HN là lại bắt đầu như cũ, khóc triền miên và ném bát đũa.
Đi xem thầy thì bảo khu nhà trọ của gia đình chị ngày xưa có người tự tử giờ về ám, nói thêm là nhà chị đất rộng, bố mẹ xây hàng loạt nhà cấp 4, phân thành các phòng bé bé cho sv trọ, khi lấy chồng thì 2 vc về ở cùng bố mẹ trong căn phòng đầu hồi, sát dãy nhà trọ phía dưới. Thầy khác lại bảo do đời trước nhà chị có người quăng bát hương ra đồng nên con cháu nhận quả báo… chẳng biết đâu mà lần.
Chuyện cứ dùng dằng mãi, anh vẫn đưa vợ đi khám định kì, dùng thuốc tây y, cứ nghe danh bs tâm lí nào tốt lại đi chữa. Hai bà mẹ vẫn tích cực cầu cúng khắp nơi. Chị vẫn thất thường lúc ổn lúc không, cũng chả đi làm tiếp ở đâu được. Em có đến gặp mấy lần thì thấy xanh xao héo hắt, còn không chạy xe máy nổi, đi đâu cũng phải có người kèm.
Sau em chuyển tổ, không hỏi thăm mấy nữa, nghe đâu 2010 anh chị mua cc chuyển ra ngoài ở. Hồi 2013 em có gặp lại, chị sinh đứa thứ 2, nhanh nhẹn tươi tỉnh, đi làm rồi. Hỏi thì anh A bảo chả biết sao lại khỏi luôn.
Sếp em sau vụ này thấy chủ nghĩa duy vật cũng hơi lung lay. Cụ thể là sếp không còn phản đối mạnh các việc tâm linh, đầu năm có tổ chức đi lễ cũng không sợ bị sếp phạt nữa ;))
Giúp mình đi mà mn ,ai giúp thì mình cảm ơn lắm