viết văn thuyết minh thuật lại sự kiên Hội Khỏe PHủ đổng của trường mà em nhớ mãi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Để chào mừng cuộc thi Hội khỏe Phù Đổng hàng năm, trường em phát động các hoạt động thi đấu thể thao giữa các lớp nhằm tìm ra những thành viên và cá nhân xuất sắc cũng như đẩy mạnh phong trào thi đua rèn luyện, nâng cao sức khỏe của học sinh. Chính vì thế học sinh ai ai cũng sôi nổi, háo hức mong chờ ngày hội bổ ích hằng năm này
Ở trường có khu sân vận động dành riêng cho học sinh tập thể dục nay được sử dụng làm nơi tổ chức hội thi. Khoảng sân rộng, có đường chạy dành cho môn điền kinh, có sân bóng cỏ nhân tạo để tập và thi đấu bóng đá. Còn có cả khoảng sân dành cho các bạn tập bóng rổ. Có cả phần ghế ngồi trên khán đài dành cho cổ động viên nữa. Tất cả đều chỉn chu, hoành tráng. Chính vì thế mà phần thi đá bóng của lớp em hôm nay nhận được nhiều sự cổ vũ động viên của các thành viên từ các lớp khác. Tất cả đều háo hức như chính lớp mình dự thi. Đội bóng nam của lớp em quy tụ toàn những bạn nam khỏe khoắn có sức bền, trước ngày thi đấu các bạn còn thường xuyên tập luyện nên ai cũng nhanh nhẹn và sẵn sàng cho ngày thi đấu. Mỗi đội có mười một người nhưng lớp em vẫn cử ra ba bạn làm cầu thủ dự bị. Phía bên đội bạn, cũng có những đối thủ đáng gờm khi sức vóc của các bạn ấy nhỉnh hơn đội lớp em. Nhưng với tinh thần fairplay, lớp chúng em đã rất vui vẻ thi đấu. Trận đấu bóng do thầy giáo thể chất làm trọng tài nên ngay từ khi các bạn nam ra sân, thầy rất ân cần nhắc nhở chuẩn bị trang phục thi đấu, thắt lại dây giày cẩn thận và khởi động thật kĩ để tránh những sự cố trên sân. Tiếng còi trọng tài vừa dứt, cả hai đội bóng ra sức chớp lấy bóng, bằng những nỗ lực đáng nể phục. Sự nhanh nhẹn, hoạt bát và sức mạnh thể lực của các cầu thủ khiến người xem như chúng em được những pha hú hét cổ vũ sôi nổi. Trên sân, cầu thủ số 12 Duy Anh (lớp em) đang dẫn bóng, và nhanh chóng chuyền sang cho Quang Hải, sự phối hợp nhịp nhàng, ăn ý và rất điệu nghệ đã khiến chúng em ai nấy đều nín thở chờ một kì tích xảy ra. Và không để cổ động viên thất vọng, Quang Hải sút dứt điểm bằng chân trái ghi điểm số đầu tiên cho lớp em. Vào…ào…o…. Lớp em lúc này gõ trống vang rộn, trong nhịp cổ vũ “6A3 chiến thắng. 6A3 cố lên” và vỡ òa trong niềm vui sướng nghẹn ngào, bởi trước khi vào trận đấu, ai cũng cho rằng đội bóng “tí hon” lớp em sẽ bị dẫn đầu và có thể thua trong trận này. Nhưng không, mọi sự nỗ lực, đoàn kết đều được đền đáp xứng đáng, các bạn nam trong lớp phối hợp với nhau vô cùng ăn ý. Sau đó, lớp em đã liên tiếp ghi những bàn thắng tiếp theo vào lưới đội bạn. Dưới ánh nắng như chói chang hơn, những cầu thủ trên sân như những người hùng viết nên bản tình ca của sự rèn luyện không ngừng nghỉ. Thỉnh thoảng những làn gió mát ở đâu tới xua đi những giọt mồ hôi nóng hổi, đang lăn trên mặt và lưng của các thủ môn.
Kết thúc trận đấu, đội bóng lớp em dành chiến thắng 3- 1 trước đội bạn, ai cũng thấy vui mừng cho lớp em vì đó là kết quả xứng đáng cho những cầu thủ thực sự cố gắng và chơi vô cùng đẹp trên sân. Dù sau khi kết thúc, đội bạn có tiếc nuối và nằm trên sân thì đội em vẫn với tinh thần giao lưu học học, đưa những bàn tay để đội bạn nắm lấy đứng lên. Một trận bóng mang lại nhiều cảm xúc cho mọi người, giúp lớp em có sự gắn kết và thấu hiểu nhau nhiều hơn
Đây
Kết thúc trận đấu, đội bóng lớp em dành chiến thắng 3- 1 trước đội bạn, ai cũng thấy vui mừng cho lớp em vì đó là kết quả xứng đáng cho những cầu thủ thực sự cố gắng và chơi vô cùng đẹp trên sân. Dù sau khi kết thúc, đội bạn có tiếc nuối và nằm trên sân thì đội em vẫn với tinh thần giao lưu học học, đưa những bàn tay để đội bạn nắm lấy đứng lên. Một trận bóng mang lại nhiều cảm xúc cho mọi người, giúp lớp em có sự gắn kết và thấu hiểu nhau nhiều hơn.Tham khảo
Hội chợ xuân bắt nguồn từ hoạt động chờ đón xuân của những học sinh và thầy cô giáo. Hội chợ xuân không quá nhộn nhịp nhưng luôn được chờ mong, đón đợi vì nó xuất phát từ hoạt động chào mừng Tết.
Những hoạt động của chợ xuân có thể kể đến chính là hoạt động làm tặng vật ngày Tết. Các lớp học sẽ cùng tổ chức gian hàng. Và những gian hàng sẽ trưng bày nhiều món đồ độc đáo. Đó phần lớn là sản phẩm thủ công nên rất chỉn cu, rất đẹp. Dẫu cho nhân lực không quá nhiều nhưng các bạn học sinh luôn cố gắng hết sức đầu tư cho sản phẩm của mình. Có thể dễ dàng bắt găp hoa Tết. Hoa Tết được làm bằng giấy hết sức đẹp mắt. Thêm vào đó, nhiều bạn còn biết làm gian hàng kẹo với các loại kẹo tự làm không quá nhiều đường nên tốt cho sức khỏe và tạo được nhiều ấn tượng. Một số hoạt động khác có thể kể đến của hội chợ xuân ở trường học đó là vẽ trang trí cho lợn đất và tạo nên những thành phẩm đẹp mắt. Chính sự chỉn chu và háo hức của các bạn học sinh mà hoạt động hội chợ diễn ra luôn tấp nập.
Chợ xuân diễn ra trong một ngày cuối cùng của tuần học trước khi nghỉ Tết. Đây luôn là hoạt động được đón chờ vì có giá trị lớn kết nối các bạn học sinh và giúp các bạn thêm hiểu ý nghĩa của Tết cổ truyền.
Tiêu đề: Trải nghiệm thú vị tại buổi hội thảo khoa học trong trường:
Trong kỳ nghỉ hè vừa qua, tôi đã có cơ hội tham gia vào một sự kiện đặc biệt diễn ra tại trường của mình. Đó là buổi hội thảo khoa học, một sự kiện được tổ chức hàng năm nhằm khuyến khích sự tò mò và đam mê về khoa học của học sinh.
Buổi hội thảo diễn ra trong một không gian rộng lớn, được trang bị đầy đủ các thiết bị và trang thiết bị hiện đại. Tôi cảm thấy hào hứng khi bước vào không gian này, bởi tôi biết rằng sẽ có rất nhiều hoạt động thú vị và bổ ích đang chờ đón tôi.
Buổi hội thảo bắt đầu bằng một buổi diễn thuyết từ các chuyên gia trong lĩnh vực khoa học. Họ chia sẻ những kiến thức mới nhất và những phát hiện đáng kinh ngạc trong các lĩnh vực như vật lý, hóa học, sinh học và công nghệ. Tôi không chỉ học hỏi được những kiến thức mới mà còn được khám phá những ứng dụng thực tế của khoa học trong cuộc sống hàng ngày.
Sau buổi diễn thuyết, tôi được tham gia vào các hoạt động thực hành thú vị. Có các gian hàng trưng bày các thí nghiệm khoa học, nơi tôi có thể tận tay thực hiện các thí nghiệm và quan sát kết quả. Tôi đã được trải nghiệm việc tạo ra các phản ứng hóa học, xem các hiện tượng vật lý đặc biệt và thậm chí tham gia vào các thí nghiệm về sinh học. Điều này giúp tôi hiểu rõ hơn về quy trình nghiên cứu khoa học và cảm nhận được sự thú vị của việc khám phá và tìm hiểu.
Không chỉ có các hoạt động thực hành, buổi hội thảo còn có các trò chơi và cuộc thi với những câu hỏi khoa học thú vị. Tôi đã tham gia vào các trò chơi như "Ai là triệu phú khoa học" và "Đố vui khoa học". Những trò chơi này không chỉ giúp tôi kiểm tra kiến thức mà còn mang lại tiếng cười và niềm vui cho tất cả mọi người tham gia.
Buổi hội thảo khoa học đã kết thúc với một buổi triển lãm các dự án nghiên cứu khoa học của các học sinh. Tôi đã được ngắm nhìn những dự án sáng tạo và độc đáo mà các bạn học sinh đã thực hiện. Từ việc nghiên cứu về năng lượng tái tạo đến việc tạo ra các mô hình vũ trụ, tôi đã thấy sự sáng tạo và nỗ lực của các bạn trẻ.
Buổi hội thảo khoa học đã mang lại cho tôi một trải nghiệm thú vị và bổ ích. Tôi đã học hỏi được nhiều kiến thức mới, trải nghiệm các hoạt động thực hành và được tận hưởng không khí sôi động và hào hứng của sự kiện. Tôi hy vọng rằng trong tương lai, trường sẽ tiếp tục tổ chức những buổi hội thảo khoa học tuyệt vời như vậy để tất cả học sinh có thể khám phá và đam mê với khoa học.
Tết trung thu được tổ chức vào giữa mùa thu hay chính là ngày rằm tháng tám hằng năm khi mặt trăng sáng và tròn đầy nhất. Đây chính là một trong những nét đẹp văn hóa của các đất nước Á Đông. Ở nước ta, tết trung thu có xuất hiện từ rất lâu rồi và được cho là ảnh hưởng bởi văn hóa Trung Hoa. Tuy nhiên không vì thế mà ngày tết này làm mất đi bản sắc Việt.
Tết trung thu đến luôn là niềm vui của mỗi đứa trẻ. Không giống như ngày lễ thiếu nhi quốc tế 1/6 được du nhập về từ phương Tây cha mẹ cho trẻ em đi chơi, tết trung thu gắn kết mọi người trong gia đình, thể hiện niềm quan tâm, yêu thương. Trong ngày tết này, người lớn sẽ chuẩn bị một mâm cỗ lớn với đầy đủ các loại bánh kẹo, hoa quả được trưng bày đẹp mắt, cầu kì. Và đặc biệt không thể thiếu được thức quà đặc trưng bánh trung thu. Bánh trung thu có hai loại là bánh nướng, bánh dẻo ngày trước thường có hình tròn tượng trưng cho mặt trăng. Thời gian qua đi chiếc bánh cũng được biến tấu thêm màu mè, kiểu dáng, hương vị. Chuẩn bị kĩ càng mâm cỗ, khi mặt trăng lên cao, tỏa rạng cũng là lúc gia đình quây quần bên nhau, trẻ em được phá cỗ, ăn uống. Không những vậy, các em còn được tụ tập tham gia rất nhiều trò chơi. Trên những dãy phố, ánh đèn lồng với hình: con cá, con thỏ,... rực rỡ sắc màu tỏa sáng, trẻ con nối đuôi nhau vừa đi rước đèn vừa cười đùa thích thú. Sau đó các em cũng được thỏa sức tổ chức các trò chơi khác cùng nhau vui đùa đón trăng. Đâu chỉ có trẻ em mới được hưởng niềm vui, người lớn cũng góp phần. Cả gia đình ông bà cha mẹ bên nhau sau những tháng ngày mệt mỏi vì công việc thường ngày, cùng ngắm trăng, ăn bánh, trò chuyện vui vẻ ngoài hiên nhà. Và phần đặc sắc và hấp dẫn nhất thường vẫn luôn là màn múa sư tử. Những anh thanh niên khoác trên mình chiếc áo lấp lánh, người đội đầu sư tử, người khom lưng làm đuôi. Đầu sư tử được làm bằng giấy bồi, với đôi bàn tay khéo léo nó được làm nên mang chút nghiêm nghị nhưng cũng không kém phần duyên dáng, tinh nghịch. Người điều khiển sư tử dẻo dai múa đầy tài tình, hấp dẫn. Những màn nhảy lên chồm xuống theo nhịp trống liên hồi khiến người xem không khỏi kinh ngạc. Thi thoảng lại có chú cuội, chị Hằng đeo mặt nạ màu mè phe phẩy chiếc quạt đi chọc ghẹo mọi người. Màn đêm tĩnh mịch thường ngày vì thế mà bị phá tan, chỉ còn ánh trăng chảy lênh láng trong không gian, đọng lại trong những tiếng cười giòn giã. Những nét đẹp cổ truyền luôn rất giàu ý nghĩa. Ngày tết thiếu nhi tất nhiên là nó phải mang lại cho trẻ em niềm vui, gắn kết gia đình. Không những thế nó còn mang nét rất đặc trưng của đất nước có nền văn minh lúa nước. Tết trung thu thể hiện mong ước của mọi người về một mùa màng bội thu. Nhìn trăng cũng là một cách để dự đoán thời tiết, vụ mùa thậm chí là cả vận mệnh quốc gia theo kinh nghiệm dân gian. Có thể thấy ngày tết trung thu mang rất nhiều ý nghĩa sâu xa.
Cuộc sống hiện đại hôm nay bận rộn với guồng quay cơm áo gạo tiền tết trung thu cũng đã được thay đổi đi rất nhiều. Tuy nhiên giá trị của nét văn hóa cổ truyền đẹp đẽ ấy không vì thế mà phai nhạt, nó vẫn giữ một vị trí quan trọng không thể thiếu trong lòng bất cứ người con đất Việt nào.
THAM KHẢO:
Bước chân ta đi qua trên cát để lại dấu
Con sông xô bờ xóa đi để lại thời gian
Người thầy đi qua đời ta để lại kí ức...
Kí ức khó mà phôi pha dù năm năm, mười năm, hai mươi năm hay nhiều hơn nữa. Kí ức vẫn còn hiện hữu trong ta, có thể buồn, có thể vui, có thể đậm nét hay có thể mong manh nhòa nhạt nhưng chưa bao giờ biến mất.
Có ai đó đã nói rằng lũ học trò qua sông sẽ quên người lái đò. Có lẽ chỉ một vài thôi chứ không phải là tất cả, phải không? Một mai nào đó, trong chúng ta có người lên đỉnh vinh quang, có người bình dị với phấn trắng bảng đen hay cũng có khi lại bằng lòng với lẽ thường nhật của cuộc sống, nhưng chắc chắn một điều là kí ức về người thầy luôn theo họ, dẫu thời gian có phai mờ. Bởi lẽ, những gì mà họ nhận được từ nơi người thầy là tri thức giúp họ nên người — phần quan trọng hơn cả.
Hầu như trong mỗi chúng ta ai cũng một thời trải qua khoảng ấu thơ với bạn bè, trường lớp, thầy cô. Rồi, chúng ta tự tìm cho chính minh một hình ảnh người thầy sâu sắc nhất trong miền nhớ của mình. Người thầy ấy có thể là ông là bà, là cha là mẹ hoặc có thể là một người nào đó ta kính trọng. Thế nhưng đa phần, lứa tuổi học sinh vẫn hay dành tình cảm của mình cho hình ảnh của người thầy đầu tiên nâng tay ta tập viết, hoặc như là cô giáo chủ nhiệm ngày xưa, cô dạy Văn, thầy Toán, thầy Sử hay cô dạy Địa chẳng hạn.
Trong tôi lại thấp thoáng kí ức về một người thầy. Thầy là giáo viên dạy môn Thể dục những năm tôi học cấp III. Có những diều tói hay tự băn khoăn với chính mình, trong các môn học thì nếu nói ra môn Thể dục chẳng phải là môn chính, nó là môn tôi đã học ngay từ khi còn chập chững.
Tôi đã xót xa cho môn Thể dục vào những ngày Nhà giáo Việt Nam, chắc vì ngày đó tôi thấy thầy mình nhìn ngắm lớp lớp học sinh tặng hoa chào hỏi bộ môn chính mà chúng học hằng ngày và quên mất thầy cũng là thầy một bộ môn. Có một ngày 20/11, tôi đã nghĩ thầy buồn vì học trò vô tâm, nhưng hình như không phải vậy.
Thầy tốt nghiệp ngành Thể dục, về dạy trường chúng tôi dễ chừng cũng trên dưới mười năm. Thầy ngày trước là một tuyển thủ về bóng chuyền, do vậy môn thể theo chính của trường tôi vẫn là bóng chuyền. Tôi không hình dung được lương giáo viên dạy thể dục khác xa với lương giáo viên dạy bộ môn chính ra sao. Nhưng mỗi sáng, thầy thức dậy sớm để cùng vợ chở rau. củ, quả ra chợ, xong việc, thầy đến trường cùng học trò. Tôi luôn thấy thầy đến rất sớm tất bật huấn luyện cho đội tuyển bóng chuyền của trường. Khỉ hết tiết dạy thầy tất bật ra chợ trông hàng giúp vợ, mỗi chiều về thầy luôn giúp vợ dọn hàng và cồng những vật nặng trên lưng mình. Thấy siêng năng thế nhưng cuộc sống vẫn chật vật, thầy lăn lộn với áo cơm và nuôi dạy con. Một đôi lần tôi trộm nghĩ, số thầy sao mà khổ, dời sông thầy khó khăn thế mà con gái thầy, cũng là bạn của tôi lại mắc phải căn bệnh về não. Tôi không biết bạn mình mắc bệnh từ khi nào, suốt năm cuối cấp II tôi thấy bạn hoàn toàn khỏe mạnh, đến lớp rồi về nhà. Hiền lành và chăm chỉ! Vậy mà chỉ sau một trận sốt, bạn phải nằm viện luôn. Thầy tôi bắt đầu những ngày tháng cơ cực, dạy xong tiết thể dục, thầy tranh thủ dọn hàng giúp vợ, rồi tất tả chạy đến bệnh viện chăm sóc con. Suốt ba năm học cấp III, tôi đã chứng kiến thầy gồng mình gánh cuộc sống trên lưng, cố hết sức để chữa bệnh cho con và kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Tôi từng hoài nghi về sức chịu đựng của con người, vì tôi nhìn thấy mình rất kém trong việc chịu đau đớn hoặc giả như trước một tai ương nào đó đầu óc non nớt của tôi luôn tính đường tháo lui. Nhưng thầy tôi lại chứng minh rành rọt rằng thầy chẳng bao giờ buông tay để cứu đứa con gái, để cứu gia đình dù rằng đôi khi không tránh khỏi cảm giác mỏi mệt. Thầy đã chọn không bao giờ bỏ cuộc trước những người mà thầy yêu thương.
Cuộc sống đôi khi tàn nhẫn hơn cả cách chúng ta cảm nhận nó. Cuối năm cấp III, cô bạn tôi mất, thầy trầm hơn nhưng nhiệt thành. Mỗi buổi sáng thầy huấn luyện cho đội tuyển, trong mắt thầy vẫn một ngọn lứa. Thầy yêu nghề và yêu học trò của thầy.
Cũng sau lần ấy, tôi được biết một bạn trong đội tuyển của thầy có dấu hiệu sử dụng ma túy và điều đáng lạ là môn nào bạn ấy cũng trốn học nhưng duy chỉ môn thể dục là luôn đều đặn, đúng giờ và phát bóng chuẩn xác. Nhàn một hôm tôi đi họp Đoàn về trễ, trong sân trường chiều tôi chỉ còn thầy và các bạn đội tuyển bóng chuyền đang luyện tập. Ngồi từ văn phòng Đoàn tôi trông thấy thầy cho đội tuyển nghỉ ngơi và tôi nghe giọng thầy có vẻ nặng nề như trách móc, như đau lòng, như bất lực trước một vấn nạn nào đó. Tôi nghe loáng thoáng thầy khóc và cố nói thật lớn cho các bạn trong đội tuyển cùng nghe, thầy đã nói: “Thầy đi dạy nhiều năm, nhìn từng lớp học trò trưởng thành. Thầy cám ơn các em mỗi khi lễ tết các em vẫn chăm đến nhà thầy, thầy cám ơn các em luôn biết khi nào đôi giày thể dục của thầy mòn và mua tặng thầy một đôi mới, cám ơn các em trân trọng những tiết học của một môn học không được coi là môn chính, không là môn trọng tâm để thi tốt nghiệp. Thầy cám ơn vì môn thầy các em không trốn tiết bao giờ nhưng chính vì điều ấy hôm nay thầy thấy mình có lỗi. Các em chăm môn Thể dục như thế ắt hẳn là chúng ta rất gần gũi nhau, gần gũi như thế mà khi thấy một vài em trong đội tuyển có dấu hiệu vướng vào ma túy, thầy lại không kéo được các em khỏi chất độc ấy. Thầy đã mất đi một người con gần gũi thầy hằng ngày, nay các em gần gũi như con thầy, lẽ nào thầy lại không hành động gì để giữ các em đừng sa chân vào cái huyệt do chính mình đào lấy. Sự sống vốn không phải là vô hạn, vì nó là có hạn nên các em phải biết dùng nó sao cho có ích nhất. Có ích theo cách của riêng các em đó cũng là các em hiểu được ý nghĩa của sự sông vậy. Kể từ hôm nay, thầy muốn các em luyện tập chăm chỉ, có sức khỏe để thi tốt nghiệp, và có ý chí để rời xa thứ chất độc đang phá hủy cuộc sống của các em. Thầy mong các em hiểu được lời thầy!”.
Đêm ấy. về nhà, tôi thấy thấm thía câu nói: “Ở lâu mới biết lòng người”. Giáo viên chủ nhiệm, hay giáo viên bộ môn mỗi năm mỗi khác. Nhưng ba năm cấp III, đội tuyển bóng chuyền chỉ có một mình thầy huấn luyện. Các bạn đội tuyển đã rất yêu và kính trọng thầy, thời gian đủ để nhận ra sợi dây tình cảm thầy trò là bền chặt từ sự gần gũi và quan tâm. Cũng đêm ấy nhìn lên bầu trời đầy sao tôi đã thì thầm với bạn tôi rằng: “Đúng như lời Kiều nói, thầy Vy ba của Kiều vừa là một người cha tuyệt vời vừa là một người thầy tròn trịa với định nghĩa nhất, Kiều à!”.
Thời gian cứ thế trôi qua, thuở cấp III tưởng như gần đâu đây. Thầy Thể dục của chúng tôi hiện giờ vẫn ngày ngày đến lớp, ngày ngày giúp vợ mang rau, quả ra chợ. Đội tuyển bóng chuyền đã thi đấu thành công, tuy không giành hạng nhất nhưng cũng nằm trong top. Một số bạn nghiện ma túy đã từ bỏ ma túy sau lời nói và giọt nước mắt thầy.
Cuộc sống vẫn cứ trôi không ngừng và tháng 11 đang về, tháng dành cho những người thầy người cô. Và cũng vì thế, những kỉ niệm về thầy dạy Văn của bạn đẹp, những kỉ niệm về cô dạy Toán của bạn hay thì những kỉ niệm về một người thầy dạy Thể dục của tôi cũng đẹp mà, phải không?
Bạn tham khảo nhé:)
Kì nghỉ hè năm nay, em đã có một trải nghiệm bổ ích cùng với các anh chị trong đoàn thanh niên. Đó là một chuyến du lịch để nghỉ ngơi sau một năm học tập căng thẳng.
Điểm đến của chuyến đi chính là bãi biển Cửa Lò xinh đẹp. Tôi hôm trước, mẹ đã giúp em chuẩn bị đồ đạc cần thiết. Mẹ còn dặn dò em phải luôn cẩn thận, chú ý nghe lời các anh chị trong đoàn. Đây là lần đầu tiên em có một chuyến đi xa, nên việc mẹ lo lắng là bình thường.
Chuyến xe khởi hành từ sáng sớm. Đến nơi, mọi người đều đã mệt nên quyết định sau khi đến khách sạn nhận phòng. Em ở cùng phòng với chị Lan Anh - chị họ của em. Sau khi thu dọn đồ đạc sẽ cùng nhau đi ăn uống rồi nghỉ ngơi. Buổi chiều tất cả sẽ cùng nhau đi tắm biển.
Khoảng năm giờ chiều, mọi người cùng nhau ra biển. Em phải đi bộ từ khách sạn khoảng bốn ki-lô-mét mới đến biển. Trước mắt em chính là bãi biển Cửa rộng mênh mông. Gió biển lồng lộng. Tiếng sóng vỗ ào ạt. Bãi cát vàng trải dài. Bầu trời lúc này thật cao, không một gợn mây. Ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa ánh nắng chói chang xuống mọi nơi. Em cùng các bạn thỏa thích vui đùa trên bãi cát, nghịch nước biển mát lạnh.
Chiều hôm đó, sau khi tắm biển xong. Chúng em thấy có một nhóm thanh niên tình nguyện đang dọn dẹp vệ sinh gần biển. Các anh chị trong đoàn đã đề nghị đến tham gia giúp đỡ. Khi nhận được yêu cầu đó, nhóm thanh niên tình nguyện rất vui vẻ. Chúng em phân thành các nhóm với từng công việc cụ thể. Một nhóm được giao cho công việc nhặt rác ở trên bờ biển. Một nhóm phụ trách ra xa hơn để thu nhặt rác (đặc biệt là các đồ nhựa). Sau nhiều tiếng lao động chăm chỉ, cuối cùng bờ biển cũng trở nên sạch sẽ hơn. Không chỉ vậy, chúng em còn quen được những người bạn mới. Họ nói rằng cảm thấy rất hạnh phúc khi vẫn còn nhiều khách du lịch như chúng em - có ý thức bảo vệ môi trường xung quanh bãi biển.
Chuyến du lịch này là một trải nghiệm đẹp với em. Em mong rằng sẽ có thêm nhiều hơn những chuyến đi thú vị và bổ ích như vậy.