Bài 11,12 nha cám ơn ○ư○
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 11:
b: -x^2+x-m<=0 với mọi x
Δ=1^2-4*(-1)*(-m)=1-4m
Để BPT luôn đúng thì 1-4m<=0 và -1<0
=>4m>=1
=>m>=1/4
c: mx^2+mx-1>=0
TH1: m=0
=>-1>=0(vô lý)
=>Nhận)
TH2: m<>0
Δ=m^2-4*m*(-1)=m^2+4m
Để BPT vô nghiệm thì m^2+4m<=0 và m<0
=>-4<=m<=0 và m<0
=>-4<=m<0
Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.
Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.
Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.
Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.
Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà.
Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để ba em được vui lòng.
chúc bn hok tốt !
:D
Mẹ là người sinh ra ta và có biết bao bài ca đã từng viết về mẹ. Bố lại là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, dạy ta rắn giỏi đứng lên từ vấp ngã. Bố, mẹ là những người chúng ta gọi tên hàng ngày. Hạnh phúc vẹn tròn khi có bố ở bên. Em cũng vậy!
Bố em năm nay 40 tuổi rồi. Bố làm nghề thợ mộc, đây là nghề ông dạy bố từ nhỏ. Bố yêu nghề như yêu những con người luôn bên cạnh và đem niềm vui đến cho bố. Bố là người có dáng người cao, vạm vỡ dáng người ấy rất phù hợp với nghề nghiệp của bố. Bố có thể lấy dụng cụ một cách dễ dàng vì cánh tay bố dài và linh hoạt.
Bố cũng di chuyển rất nhanh, từ khâu lấy gỗ, kiến tạo, mọi công việc bố đều sắp xếp rất chu đáo, gọn gàng. Có lẽ vì vậy mà bàn tay bố không hề mềm mại, thô và chai sần nhưng lại vô cùng khéo léo, sản phẩm của bố độc đáo và ưng ý với mọi người. Với em, đó là bàn tay rất đặc biệt. Bố em có khuôn mặt tròn, đôi mắt bố luôn nhìn mọi người thân thiện, có lẽ cũng do nghề nghiệp đem lại niềm vui nên đôi mắt bố không hề tỏ ra mệt mỏi mà luôn sáng lên một cách kỳ lạ.
40 tuổi nhưng mái tóc bố không còn đen. Ngoài thời gian giúp em học bài, cùng mẹ làm những việc nặng nhọc, bố luôn ngồi ở xưởng gỗ để làm việc. Những lớp bụi của gỗ bám vào tóc làm cho bố như già đi. Em nhìn rõ hơn những sợi tóc bạc khi bố xoa xoa lớp bụi bám ấy. Khi làm việc, bố thường mặc những bộ quần áo tối màu, bố lúc nào cũng cần mẫn, tỉ mỉ trong từng sản phẩm và bố thường cài bút chì trên đôi tai rất điêu nghệ.
Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả, bố dành riêng cho em một giá sách được sơn bóng loáng, gửi gắm niềm mong muốn em sẽ cố gắng học tập. Bố không sở hữu chất giọng êm, ngọt ngào như của mẹ. Giọng bố ấm áp, truyền cảm, bố truyền đạt rất dễ hiểu và luôn ân cần với em. Nhất là lúc em gặp những bài toán khó hiểu, bố kiên trì giảng giải và luôn thúc đẩy em phải nỗ lực hết mình. Em thấy khâm phục bố lắm!
Bố là người sống kín đáo, tế nhị, không hề mất lòng ai. Mặc dù miệt mài với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Em sẽ học tập ở bố đức kiên trì, bền bỉ. Với bản thân em, bố mang lại niềm tin rất lớn. Em thầm cảm ơn bố đã cho em một gia đình hạnh phúc, đủ đầy.
Bố đã cho em một gia đình hạnh phúc
Sáng chủ nhật vừa rồi, em được bố đưa đến một sở thú lớn mới mở ở ngoại ô thành phố. Ở đó, lần đầu tiên em được tận mắt nhìn thấy một chú hổ bằng xương bằng thịt. Cảm giác tuyệt vời đến khó mà diễn tả được.
Đó là một chú hổ đã trưởng thành, to lớn và vạm vỡ. Nhìn qua, ngoại hình của nó chẳng khác gì một chú mèo cả, nhưng lớn hơn gấp cả mười lần. Theo thông tin viết ở lối vào, nó là một chú hổ đực hơn ba tuổi, nặng hơn 250kg. Ấy vậy mà trông chú ta di chuyển thật nhẹ nhàng và linh hoạt. Uyển chuyển cứ như là một con mèo khổng lồ. Toàn thân chú được bao phủ bởi một bộ lông màu vàng sẫm, cùng với những vằn đen khiên chú trông thêm hung dữ. Phần văn đen ấy hiện hữu từ trên khuôn mặt cho đến chóp đuôi, như là hình xăm. Riêng phần gần miệng kéo đến cằm, rồi xuống bụng thì có bộ lông màu trắng. Nhìn qua, trông thật là mềm mại. Chú hổ có một hàm răng rất chắc và nhọn, chiếc nào cũng như một chiếc dao lớn, sẵn sàng tiêu diệt con mồi. Cái đuôi của chú khá dài, mảnh, bình thường sẽ thả xuống tự nhiên phía sau, chỉ khi chú chạy nhả thì mới dựng lên để giữ cân bằng. Chỗ ở của chú trong sở thú được kì công xây dựng. Nó chiếm diện tích khá rộng, hơn một nửa sân bóng đá. Ở đó có một hồ nước lớn, phía sau là một hang đá, có tảng đá lớn lộ thiên bên cạnh, còn lại là những bụi cây um tùm. Tất cả tạo cảm giác như là một khu rừng thu nhỏ, nhằm giúp chú hổ sống thật thoải mái.
Đứng quan sát một hổi, em cảm thấy chú hổ là tổ hợp của hai yếu tổ tưởng như trái ngược nhau. Chú ta vừa hung dữ lại vừa đáng yêu. Lúc em đến, chú đang nằm vươn mình trên tảng đá, xòe bốn chân lên duỗi duỗi, vẻ mặt mơ màng, thích chí như chú mèo đang nằm phơi nắng. Khi nghe tiếng động của khách tham quan, chú ta ngoẹo đầu sang với vẻ mặt ngây thơ và tò mò khiến mọi người phải xuýt xoa. Rồi chú ta bật dậy, nằm úp xuống đầy cảnh giác, nhìn chăm chú vào chúng em. Cái đuôi phia sau dựng lên, hai cái tai tròn cũng nghiêng qua, bốn chân chấm đất chờ phát động, siêu dễ thương. Nhưng ngay sau đó, chú ta gầm một tiếng thật lớn, bật nhảy lên chồm về phía du khách, khiến mọi người hết hồn. Lúc ấy, em thực sự cảm nhận được vẻ oai hùng của chú. Và phải thừa nhận rằng, chú ta là một con hổ lớn - chúa tể của rừng xanh.
Buổi tối, khi trở về nhà, em vẫn nhớ mãi về chú hổ ở sở thú. Càng nghĩ, em càng cảm thấy may mắn, vì chú ấy đang được sống rất thoải mái ở đó. Tuy mất đi tự do, nhưng chú sẽ được đảm bảo an toàn khỏi những kẻ săn bắt xấu xa. Em mong rằng, mình sẽ sớm được gặp lại chú hổ trong tương lai.
Sáng chủ nhật vừa rồi, em được bố đưa đến một sở thú lớn mới mở ở ngoại ô thành phố. Ở đó, lần đầu tiên em được tận mắt nhìn thấy một chú hổ bằng xương bằng thịt. Cảm giác tuyệt vời đến khó mà diễn tả được.
Đó là một chú hổ đã trưởng thành, to lớn và vạm vỡ. Nhìn qua, ngoại hình của nó chẳng khác gì một chú mèo cả, nhưng lớn hơn gấp cả mười lần. Theo thông tin viết ở lối vào, nó là một chú hổ đực hơn ba tuổi, nặng hơn 250kg. Ấy vậy mà trông chú ta di chuyển thật nhẹ nhàng và linh hoạt. Uyển chuyển cứ như là một con mèo khổng lồ. Toàn thân chú được bao phủ bởi một bộ lông màu vàng sẫm, cùng với những vằn đen khiên chú trông thêm hung dữ. Phần văn đen ấy hiện hữu từ trên khuôn mặt cho đến chóp đuôi, như là hình xăm. Riêng phần gần miệng kéo đến cằm, rồi xuống bụng thì có bộ lông màu trắng. Nhìn qua, trông thật là mềm mại. Chú hổ có một hàm răng rất chắc và nhọn, chiếc nào cũng như một chiếc dao lớn, sẵn sàng tiêu diệt con mồi. Cái đuôi của chú khá dài, mảnh, bình thường sẽ thả xuống tự nhiên phía sau, chỉ khi chú chạy nhả thì mới dựng lên để giữ cân bằng. Chỗ ở của chú trong sở thú được kì công xây dựng. Nó chiếm diện tích khá rộng, hơn một nửa sân bóng đá. Ở đó có một hồ nước lớn, phía sau là một hang đá, có tảng đá lớn lộ thiên bên cạnh, còn lại là những bụi cây um tùm. Tất cả tạo cảm giác như là một khu rừng thu nhỏ, nhằm giúp chú hổ sống thật thoải mái.
Đứng quan sát một hổi, em cảm thấy chú hổ là tổ hợp của hai yếu tổ tưởng như trái ngược nhau. Chú ta vừa hung dữ lại vừa đáng yêu. Lúc em đến, chú đang nằm vươn mình trên tảng đá, xòe bốn chân lên duỗi duỗi, vẻ mặt mơ màng, thích chí như chú mèo đang nằm phơi nắng. Khi nghe tiếng động của khách tham quan, chú ta ngoẹo đầu sang với vẻ mặt ngây thơ và tò mò khiến mọi người phải xuýt xoa. Rồi chú ta bật dậy, nằm úp xuống đầy cảnh giác, nhìn chăm chú vào chúng em. Cái đuôi phia sau dựng lên, hai cái tai tròn cũng nghiêng qua, bốn chân chấm đất chờ phát động, siêu dễ thương. Nhưng ngay sau đó, chú ta gầm một tiếng thật lớn, bật nhảy lên chồm về phía du khách, khiến mọi người hết hồn. Lúc ấy, em thực sự cảm nhận được vẻ oai hùng của chú. Và phải thừa nhận rằng, chú ta là một con hổ lớn - chúa tể của rừng xanh.
Buổi tối, khi trở về nhà, em vẫn nhớ mãi về chú hổ ở sở thú. Càng nghĩ, em càng cảm thấy may mắn, vì chú ấy đang được sống rất thoải mái ở đó. Tuy mất đi tự do, nhưng chú sẽ được đảm bảo an toàn khỏi những kẻ săn bắt xấu xa. Em mong rằng, mình sẽ sớm được gặp lại chú hổ trong tương lai.
\(n_{H_2}=\dfrac{3,36}{22,4}=0,15\left(mol\right)\)
PTHH: 2R + 2nHCl → 2RCln + nH2
Mol: \(\dfrac{0,3}{n}\) 0,15
\(M_R=\dfrac{3,6}{\dfrac{0,3}{n}}=12n\left(g/mol\right)\)
Vì R là kim loại nên có hóa trị l,ll,lll
n | l | ll | lll |
MR | 12 | 24 | 36 |
Kêt luận | loại | thỏa mãn | loại |
⇒ R là magie (Mg)
Bài 1: (Tự luận)
Giải
a) Gọi số h/s nữ là \(4a\)
Ban đầu số h/s nam là \(3a\)
Sau khi chuyển thì lớp có số h/s nam là:
\(\dfrac{5}{8}.4a=\dfrac{5}{2}a\)
Ta có pt sau:
\(3a-3=\dfrac{5}{2}a\)
\(\Rightarrow a=6\)
Vậy lớp đó có tất cả số h/s là:
\(3.6+4.6=42\)
b) Thời gian máy bay bay từ M đến N là:
\(4000:480=\dfrac{25}{3}\) (giờ)
Đổi \(\dfrac{25}{3}\) giờ = 8 giờ 20 phút
Máy bay xuất phát lúc:
10 giờ 20 phút - 8 giờ 20 phút = 2 (giờ)
Thời gian máy bay bay từ M đến N nếu gặp thời tiết xấu là:
\(4000.\dfrac{2}{5}:480+4000.\dfrac{3}{5}:80=\dfrac{100}{3}\) (giờ)
Đổi \(\dfrac{100}{3}\) giờ = 33 giờ 20 phút
Thời gian đến nơi là:
2 giờ + 33 giờ 20 phút = 35 giờ 20 phút = 11 giờ 20 phút (ngày hôm sau)
Chúc bạn học tốt!
Bác Tư gần nhà em là một người bán cà rem dạo. Bác là người hàng xóm mà em yêu quý nhất.
Khuôn mặt bác nhăn nheo, nhu đọng lại biết bao chông gai của một cuộc đời lam lũ. Mái tóc bác đã điểm hoa râm. Đôi mắt bác hiền từ, hiện rõ sự khắc khổ và lắm lo toan. Môi bác nứt nẻ, sầm sậm màu tím. Thân hình bác lộ một vẻ gì đó dày dạn phong trần. Những lúc đi bán hàng, bao giờ bác cũng chỉ mặc một chiếc áo cũ đã sờn bạc. Đôi giày rách cũ kĩ của bác “đôi hia bảy dặm” đã giúp bác bước trên bao nhiêu quãng đường dài. Rồi cứ thế, bác mang thùng cà rem đi ra đường. Bước những bước chân vô định, thỉnh thoảng, bác dừng lại trước bao cặp mắt them thuồng của mọi người và dõng dạc hô to câu nói muôn thuở: “Cà rem đây! Cà rem năm trăm một cây đây!”. Tiếng rao của bác vang xa, vọng mãi trên bầu trời xanh thẳm không cùng. “Cà rem” – những đứa trẻ thường nhại lại lời ra của bác. Những lúc rảnh rỗi, bác thường trò chuyện với em và dặn:
– Cháu cố gắng học lên, được đi học là một niềm hạnh phúc. Không có học thức, cháu sẽ phải làm lao động chân tay nặng nhọc, sẽ khổ như bác đấy!
Mà bác khổ thật, bán cà rem về, bác còn phải làm biết bao nhiêu công việc không lúc nào nghỉ ngơi. Bác thức khuya dậy sớm, không sợ khó, không sợ khổ. Ấy vậy mà bác luôn hòa nhã, hiền từ, dễ mến đối với mọi người. Sự khổ cực không thể đánh phá được những cái tốt, cái đẹp trong con người hiền hòa như bác.
Bác Tư ơi! Bác mãi là người hàng xóm mà em yêu quý nhất.
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Tấm lòng của mẹ bao la như biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
nhớ t i c k mình nha
à mí bài nì mk bt lm r nha tks