Nếu ngọn gió nào dẫn con đến phương trời xa thẳm
Con đừng quên lối về nhà
Nơi thung lũng sâu khơi nguồn ngọn gió….
Nếu cánh chim nào chở con đến thăm mặt trời cháy đỏ
Con đừng quên lối về nhà
Nơi sớm chiều vẫn nhen ngọn lửa
Nếu vạt mây nào đưa con lên chơi với ngôi sao xanh biếc
Con đừng quên lối về nhà
Suối trong con tắm mình thuở bé….?
(Trương Hữu Lợi- Bài hát con kiến, NXB Đồng Nai, TP Hồ Chí Minh,1998,Tr 60-61)
1.Xác định thể thơ và phương thức biểu đạt chủ yếu của văn bản?
2.Bài thơ là lời nhắn nhủ của ai với ai?
3.Hãy tìm những dòng thơ nói về “nhà” trong bài thơ? Những dòng thơ này giúp em cảm nhận như thế nào về “ nhà”?
4.Biện pháp tu từ nào được sử dụng trong bài thơ? Việc sử dụng biện pháp tu từ đó có tác dụng gì?
5.Những hình ảnh “ phương trời xa thẳm” “ mặt trời cháy đỏ” “ngôi sao xanh biếc” gợi cho em liên tưởng đến những điều gì?
6.Lời nhắn nhủ trong bài thơ đã khơi gợi trong em những cảm xúc, suy nghĩ gì?
khi anh qua thung lũng và bóng em ghi bàn chân và khiến anh chẳng còn lưu luyến anh mong nước mắt e tự lau ok nhớ tịk
tôi bt bài này đó có phải bài Ngày chưa giông bão ko