K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 10 2021
Là sao hả bạn giải thik rõ ràng mỉm mới làm được
16 tháng 10 2021

thơ ko phải tờ nhắn nhầm

     Gia đình 2 chữ yêu thương

đi đâu ta cũng vấn vương trong lòng

      Có cha, mẹ, lưng bà còng

Đi đâu ta cũng nhớ mong , vui chờ

12 tháng 11 2017

          2 chữ yêu thương dành cho gia đình

          Đi đâu cũng vấn vương trong lòng

          Có bà,bố,mẹ,chị,em

          Đi đâu cũng thấy nhớ 

14 tháng 2 2018

Mẹ vẫn thường hay dạy em phải biết giúp đỡ và quan tâm đến mọi người xung quanh. Mỗi lần giúp được ai đó em đều cảm thấy rất hạnh phúc. Chủ nhật tuần trước em vừa giúp bé Na tìm lại món đồ chơi của bé ấy bị thất lạc. Thân bài Bé Na là con của cô hàng xóm nhà em. Bé rất đáng yêu nên cuối tuần em thường sang nhà để chơi cùng bé. Na có nhiều đồ chơi nhưng em ấy đặc biệt thích con gấu bông xám có áo sọc đỏ. Đêm nào không có bé Gấu là Na không sao ngủ được. Chẳng hiểu sao gấu của Na bị mất lúc em ấy ngủ. Cả nhà cô hàng xóm đều tìm khắp mọi nơi mà chẳng thấy. Tối hôm ấy bé Na khóc vì không có gấu, nhìn em ấy buồn bã và luôn miệng đòi “gấu, gấu, gấu” em rất buồn mà không nghĩ ra gấu đang ở đâu. May mắn sáng hôm chủ nhật em đi mua thức ăn cùng mẹ và ngang một khu đất trống, nơi mà tụi em thường hay cùng nhau chơi thả diều hay bắt cào cào. Em chợt nhìn thấy chú chó đen của ba bé Na nuôi. Nó đang quanh quẩn ở đấy cùng những con chó khác trong xóm. Em chợt nghĩ có khi nào nó chính là kẻ đang mang bé Gấu của em Na đi mất? Em liền xin phép mẹ cho em chạy vào đó xem sao. Em tìm quanh những đám cỏ cao thấp mọc kín mít khu đất mà chẳng thấy. Em thất vọng định về thì thấy có vật gì đó là lạ trong ống bê tông cũ. Thì ra đó là con gấu của bé Na, em vui mừng vì đã tìm thấy món đồ chơi mà Na thích nhất. Em chạy thật nhanh về nhà và đưa cho mẹ bé. Cô ấy cảm ơn em và đem khâu lại vết sứt ở tai gấu, giặt gấu thật sạch. Lúc bé thức dậy, biết gấu cưng của mình đã trở về, em ấy vui mừng ôm em gấu vào lòng. Đôi bàn tay nhỏ xíu của Na vuốt vuốt lên má của chú gấu, đôi mắt bé rưng rưng khiến em cũng xúc động theo. Mẹ bé Na bảo bé hầu ạ để cảm ơn em, em hạnh phúc lắm, không phải vì được người khác cảm ơn mà là được nhìn thấy em Na vui cười. Kết bài Được giúp đỡ người khác dù chỉ là một việc nhỏ cũng khiến chúng ta cảm thấy hạnh phúc. Em hứa sẽ vâng lời mẹ và thầy cô thường xuyên giúp đỡ bạn bè, mọi người xung quanh và cố gắng học tập thật tốt để sau này có thể giúp được nhiều người hơn.

 

Hôm nay nhận được tiền, chị Nhân của tôi sung sướng lắm vì đây là số tiền đầu tiên do công sức của chị làm ra. Hai chị em bàn với nhau sẽ mua tập, mua bút chì vẽ tranh, mua kẹp tóc, ăn phở, uống sữa, ai cũng phấn khởi.

Buổi chiều, ba đi làm về, áo đẫm mồ hôi. Nhìn dáng gầy gầy của ba trong chiếc áo bạc màu có vá đôi chỗ, không ai bảo ai, hai chị em đều nín lặng. Tối đến, chị Nhân bàn với tôi: “Chúng mình dành số tiền này mua tặng ba chiếc áo để đi làm. Em có đồng ý không?” Tôi nhất trí. Thế là hai chị em bí mật mua áo tặng ba. Món quà được chị Nhân gói cẩn thận, đẹp đẽ rồi phân công tôi mang đến tặng ba. Cầm món quà, ba nhìn hai chị em tôi một cách ngạc nhiên. Má cũng ngỡ ngàng không kém ba. Má giục ba mở ra xem. Khi thấy chiếc áo, ba má cùng thốt lên:

– Ồ, chiếc áo! Làm sao các con có được?

Sau khi biết rõ mọi chuyện, ba cảm động ôm cả chiếc áo và hai chị em chúng tôi vào lòng, nghẹn ngào nói:

– Các con của ba ngoan và có hiếu quá!

Thế rồi, những giọt nước mắt cứ long lanh trên đôi mắt của má.

Chuyện xảy ra đã lâu nhưng hình ảnh “chiếc áo hiếu thảo” và gương mặt thân thương của ba má còn hiện tươi rói trong tâm trí tôi. Đó là một kỉ niệm khó quên vì nó giúp tôi nhận ra một điều đẹp đẽ: vui biết bao khi mình biết quan tâm đến người khác.

10 tháng 7 2021

Hôm ấy cô giáo trả bài kiểm tra toán. Giờ ra chơi, bọn con trai hét tướng lên:

-      Bọn con gái lại toàn 9, 10 các cậu ơi!

-      Đến cái Thảo cũng 10, “cẩn thận” nhé!

Nghe nhắc tên em với cái giọng mỉa mai đó, em đưa mắt nhìn về phía người nói. Thì ra, Nam đang diễn lại điệu bộ “cóp” bài của em. Của đáng tội, em cũng có bí mật liếc bài cái Thanh, nhưng làm gì đến nổi trắng trơn như nó diễn lại. Nó khom người sang bên cạnh, ngón tay trỏ và ngón tay cái làm thành vòng tròn như chiếc kính đặt vào mắt, rồi quay đầu lại làm điệu bộ ghi ghi chép chép, lại lau mồ hôi … cứ như một con rối ấy.

Em ngượng chín người, chẳng biết làm thế nào, đành nhún vai quay đi, bực với thằng Nam, bực với bạn bè, bực với cả bản thân mình: “Vì sao mình lại dốt toán đến thế nhỉ? Nỗi day dứt cứ lan dần trong em làm buổi chiều nắng ấm cuối xuân đẹp như thế mà em vẫn thấy nó tẻ nhạt làm sao ấy. Không phải em không biết gì về toán, bài nào em cũng thuộc định nghĩa và công thức nhưng không chịu suy nghĩ vận dụng những định nghĩa và công thức ấy vào những bài toán cụ thể, chỉ quen dựa dẫm vào cái Thanh, một học sinh giỏi toán được tặng danh hiệu “vô địch” ngay từ lớp 5. Nhiều lúc em tự nhủ: “Cô làm lấy xem sao”, nhưng rồi ngại khó, sốt ruột, em lại tặc lưỡi: “Nhìn một lần thôi nữa vậy”. Cứ như thế em đã nhìn nhiều lần, thành thói quen không gỡ ra được.

Một hôm cô giáo gọi em lên bảng trong giờ đại số. Em lo nhất là phải lên bảng đơn phưng độc mã chiến đấu. Tất nhiên em thuộc lòng quy tắc, cô giáo gật đầu và viết một con toán lên bảng.

-      Em hãy thực hiện phép toán trên – cô dịu dàng nói.

Em nghĩ mãi không biết ax a2n là bao nhiêu. Em thấy cái Thanh đưa ba ngón tay lên. Em mạnh dạn nói:

-      Thưa cô, a lũy thừa 3n ạ.

Cô khen em và ra một bài toán nhỏ nữa. Lần này em chịu hoàn toàn vì cô giáo đứng ngay chỗ Thanh; cô thì cao, Thanh thì thấp, tầm mắt em bị ngáng lại, đường liên lạc thế là bị đứt. Trong sự im lặng gần như tuyệt đối, em thoáng nghe bạn Định ở bàn sau khẽ nhắc: 5x .. 5x.. Em vờ suy nghĩ rồi yên tâm trả lời:

-      Thưa cô, 5x ạ.

Cả lớp bỗng cười ầm lên, tiếng cười của Định to nhất. Thì ra nó lừa em. Em vừa thẹn, vừa giận, vừa tủi thân. Nước mắt lưng tròng, em bước về chỗ. Cô giáo vẫn vất tiếng dịu dàng:

-      Cô rất buồn khi thấy một sô em chưa tự mình suy nghĩ làm bài, còn dựa dẫm vào bạn khác, thậm chí quay cóp.

Hết giờ, bọn con trai bàn tán ồ lên, đứa thì trách bọn em hay cóp bài, đứa thì bảo cái Thanh giúp bạn không phải lối. Tiếng Định to nhát, át cả tiếng ồn ào:

-      Bọn con gái là tập đoàn san hô các cậu ơi!

Em hiểu! Nó bảo chúng em dựa dẫm vào nhau như những cây tầm gửi mà hôm vừa rồi thầy giáo sinh vật đã giảng.

Buổi sáng hôm sau, nhìn sang nhà Định, em thấy gần đủ mặt các bạn trai trong lớp, bạn nào cũng khăn quàng đỏ chói. Chắc lại họp đội thôi. Nghĩ đến họp đội, em thấy buồn. Lớp chỉ còn bốn người chưa vào đội, trong đó có em, sao cái gì em cũng thua kém các bạn thế nhỉ? Em nhất quyết ngồi vào bàn học xem lại bài toán hôm trước cho kỹ hiểu mới thôi. Mấy giờ, mấy phút trôi qua, em cũng không để ý đến nữa. Chợt có tiếng kẹt cửa. Em quay lại: Nam, Định, cái Thanh và cả cái Nga chi đội trưởng bước vào. Hãy còn giận, em không mời chúng nó ngồi. Tiếng Định rụt rè:

-      Hôm nay chúng tớ đến nhận khuyết điểm với cậu.

Thanh lại gần em thủ thỉ:

-      Chúng tớ vừa bàn với nhau xong. Tớ ích kỷ quá, chỉ biết học gioir cho mình, có giúp cậu cũng không phải lối, đang lẽ phải giúp cậu tự học, hiểu được bài thì tớ lại đi làm thay cậu.

Nga nhỏ nhẹ:

-      Chẳng riêng ý kiến của đội đâu, cô giáo cũng dự họp đấy. Theo ý cô và quyết định của đội, chúng tớ có kế hoạch giúp cậu để cậu có thể học tốt môn toán, phấn đấu trở thành đội viên. Cậu cũng nên cố gắng hơn một tí nữa.

Lòng em ngập tràn cảm xúc kỳ lạ. Em vừa tủi thân, hối hận, vừa cảm động, nghẹn ngào. Ôi! Vẫn chỉ mấy đứa bạn hằng ngày em gặp, mà sao hôm nay thấy chúng dễ thương, gần gũi vậy. Bên ngoài nắng trưa rực rỡ, những tia nắng qua khe hở của giàn mướp nhảu nhót trên nền đất như niềm vui đang nhảy nhót trong lòng em. Không thể là loài ăn bám, sống trên công sức người khác được, ý nghĩ ấy cứ xoáy sâu mãi trong lòng em. Em muốn nói nhiều nhưng nói không được.

Thanh như biết suy nghĩ của em. Thanh nắm chặt tay em.

Tham khảo

Một cơn gió vô tình bật tung cánh cửa. Hoàng Ly giật minh, cô bé nhìn ra sân, những chiếc lá tầm gửi mong manh run rẩy cố sức bám chặt vào thân cây sồi già. “Hắn” mọc tự lúc nào đến hôm nay Ly mới nhìn thấy? Đơn giản thôi, bởi có bao giờ Ly ở nhà suốt ngày đâu. Hết đi học, Ly lại đi xem phim, đi trượt patin… Nhưng hôm nay thì khác, Ly đang xem lại những bài toán. Nghĩ mà tức thật, đâu phải Ly không biết gì về toán, bài nào Ly cũng thuộc định nghĩa, công thức nhưng có điều Ly mê chơi lại ít chịu suy nghĩ vận dụng những định nghĩa, công thức vào bài toán cụ thể. Vả lại, bấy lâu nay Ly quen dựa dẫm vào nhỏ Quyên. Nhiều lần Ly quyết định làm bài một mình nhưng rồi ngại khó, sốt ruột, Ly đành trở lại “con đường cũ”.

– Ly ơi Ly…

Tiếng nhỏ Thư làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Ly:

– Hôm nay rạp chiếu phim Tìm vàng, tao nghe nói có Diễm Hương đống nữa, hay lắm.

Nội nghe cái tên cũng phát mê, huống hồ… Ly đứng dậy toan đi nhưng chợt nhớ đến bài toán chưa giải xong, Ly nói:

– Thôi mày đi đi, tao đang bận.

– Xời ơi, hôm nay bày đặt bận nữa. Đi đại đi, không thôi mai mốt tiếc à nha.

Ly nhìn xuống bài toán rồi quyết định:

Xem thêm:  Tục ngữ có câu: Đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Nhưng có bạn nói: Nếu không có ý thức học tập thì chắc gì đã có "sàng khôn" nào. Hãy nêu ý kiến của riêng mình và chứng minh cho ý kiến đó

– Không, hôm nay tao bận. Mày đi đi, tao không đi đâu.

Thư đi rồi, tự dưng Ly thấy hơi tiếc tiếc. Nhưng những hình ảnh lúc sáng chợt hiện về trong ý nghĩ của Ly.

… Một hồi chuông reo bắt đầu tiết học đầu tiên. Ly hồi hộp nhìn lên bảng. Giây phút của tử thần bắt đầu…

– Trần Trung Dũng.

Ly như trút được gánh nặng trên vai.

– Thưa cô, Dũng vắng – Tiếng nhỏ Nga lớp trưởng phá tan niềm hạnh phúc của Ly.

Cô nhìn vào sổ điểm:

– Nguyễn Hoàng Ly.

Ly giật thót mình, Ly sợ nhất là phải lên bảng một mình, Ly đơn thương độc mã chiến đấu. Ly nặng nề bước ra khỏi chỗ. Tất nhiên Ly thuộc lòng lòng qui tắc. Cô gật đầu và viết một bài toán lên bảng:

– Em thực hiện phép tính cho cô.

Ly nhìn vào bài toán như nhìn vào đám rừng. Ly nghe nhỏ Quyên thì thầm: “Bằng 2”. Ly mạnh dạn trả lời:

– Thưa cô bằng 2.

Cô mỉm cười rồi ra một bài toán nữa. Nhưng lần này thì đường dây liên lạc bị đứt, nghĩa là cô đứng ngay chỗ Quyên. Ly nghe loáng thoáng tiếng thằng Quang: “1x!” Ly vờ suy nghĩ rồi yên tâm trả lời:

– Thưa cô bằng 1x.

Cả lớp cười ồ lên. Thì ra thằng Quang lừa Ly. Vừa thẹn, vừa giận, vừa tủi thân, nước mắt lưng tròng, Ly bước về chỗ ngồi.

Xem thêm:  Hãy kể lại giấc mơ của một bông hoa

Đến giờ xả hơi, thằng Quang hét tướng lên:

– Thế mà hôm qua “ấy” 10 “cộng” đấy, tụi bây thấy tài chưa?

Nói rồi, nó cười hô hố. Ly biết nó muốn chỉ Ly. Ly ngượng chín người chẳng biết làm thế nào, Ly đành ngồi úp mặt xuống bàn mà khóc, khóc vì giận thằng Quang, giận cô, giận cả bản thân mình.

Chiều nay, Ly quyết giải bài toán cho kỳ được mới thôi. Mấy giờ phút trôi qua Ly không để ý đến. Đang loay hoay với bài toán chợt nghe có tiếng gọi, Ly quay lại… Quyên, Nga, cả Quang nữa bước vào. Quang rụt rè:

– Tụi mình đến để xin lỗi bạn chuyện ban sáng…

Quyên nắm tay Ly thủ thỉ:

– Mình xin lỗi Ly, mình ích kỷ quá chỉ biết học cho riêng mình. Đáng lẽ phải giúp Ly hiểu bài, đằng này mình lại làm thay Ly.

Nga nhỏ nhẹ:

– Tụi mình vừa bàn xong, kể từ hôm nay tụi mình sẽ có kế hoạch giúp Ly học tập. Thế nào rồi Ly cũng trở thành vua toán cho mà xem.

Tiếng cười cả bọn giòn tan trong buổi trưa mùa thu. Ly cảm động quá không nói nên lời…

Một cơn gió vô tình làm bật tung cánh cửa. Ly ngước mắt nhìn ra sân. Những sợi dây tầm gửi run rẩy trong nắng. Phải rồi, Ly không thế nào là cây tầm gửi sống bám vào người khác như thế mãi được…

15 tháng 5 2021

Qua tác phẩm "Bài học đường đời đầu tiên" cho chúng ta thấy được không nên kêu ngạo, kiêu căng, hống hách và những cử chỉ khờ dại, những việc làm thiếu suy nghĩa sẽ gây hậu quả cho người khác. Tình bạn của Dế Mèn và Dế Choắt là 1 tình bạn đẹp nhưng có phần ngông cuồng của Dế Mèn. Muốn chứng tỏ mình oai vệ , ghê gớm. Đọc Dế Mèn phiêu lưu ký ai không thấy thú vị theo dõi từng bước đường đầy những cảnh ngộ éo le , sinh động và hấp dẫn . Nhưng lí thú và bổ ích hơn nữa là những bài học mà nhà văn Tô Hoài đã giúp chúng ta được từ mấy cuộc hành trình của chú dế mới lớn tuy có lúc đáng giận mà cũng thật đáng yêu.

25 tháng 4 2019

Đề bài quá ez. Bạn bè là 1 lũ khốns. Em yeu chúng nó. Trách nhiệm,bổn phận là cái đéo j em ko hiểu. Đay là câu thứ 5. 

25 tháng 4 2019

bạn ơi cho mk xin lỗi tí em mk hơi nghịch nên nó vt bậy lên đêy mong bạn thong cảm

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
25 tháng 11 2023

- Hai câu sai về trật tự từ trên một tờ báo:

+ Gà vịt lén lút bán tràn lan.

+ Yên Bái: giao lưu sư phạm các trường cụm Trung Bắc.

- Sửa :

+ Lén lút bán gà vịt khắp nơi.

+ Yên Bái: các trường cụm Trung Bắc giao lưu sư phạm.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
12 tháng 10 2023

My weekend was wonderful.

(Cuối tuần của tôi thật tuyệt vời.)

My weekend was useful.

(Cuối tuần của tôi thật hữu ích.)

My weekend was relaxing.

(Cuối tuần của tôi thật thư giãn.)

31 tháng 8 2023

Phương pháp giải:

     Tìm lỗi sai về trật tự từ trên một tờ báo rồi sửa lại.

Lời giải chi tiết:

- Hai câu sai về trật tự từ trên một tờ báo:

+ Gà vịt lén lút bán tràn lan.

+ Yên Bái: giao lưu sư phạm các trường cụm Trung Bắc.

- Sửa lỗi:

+ Lén lút bán gà vịt khắp nơi.

+ Yên Bái: các trường cụm Trung Bắc giao lưu sư phạm.

7 tháng 5 2023

- Hai câu sai về trật tự từ trên một tờ báo:

+ Gà vịt lén lút bán tràn lan.

+ Yên Bái: giao lưu sư phạm các trường cụm Trung Bắc.

- Sửa lỗi:

+ Lén lút bán gà vịt khắp nơi.

+ Yên Bái: các trường cụm Trung Bắc giao lưu sư phạm.