viết mở bài gián tiếp và kết bài mở rộng tả cảnh dòng một con sông (4 đến 5 câu)
a)mở bài :
b)kết bài:
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
Những buổi sáng đẹp trời, con sông Hồng mới nhộn nhịp làm sao. Từng đoàn thuyền đánh cá giong buồm thả lưới trắng xóa cả mặt sông. Tiếng hò, tiếng hát vạng lên. Trên sông tấp nập những đoàn thuyền đi lại như mắc cửi. Hai bên bờ, trên lá cỏ non còn đọng lại những hạt sương đêm như những hạt ngọc bé xíu long lanh, cỏ còn đẫm ướt sương mai mà các bà, các chị xã viên đã ra tỉa bắp, hái dâu. Bình minh chan hòa trên mặt sông.
Buổi trưa, trẻ em rủ nhau ra vùng vẫy, tắm rửa. Gác em té nước vào nhau cười như nắc nẻ. Chúng lặn hụp khéo léo như những con cá heo. Sông ôm chúng vào lòng, ôm lấy những đứa trẻ hồn nhiên, vui tươi và nghịch ngợm ấy. Sông dịu dàng với chúng như một bà mẹ đối với đàn con. Những cụ già râu tóc bạc phơ dắt đàn cháu ra sông tắm rửa. Những bà mẹ tất bật mang quần áo, chiếu màn ra giặt giũ. Những chiều hè hay những buổi tối sáng trăng, em và các bạn bơi thuyền lênh đênh trên mặt sông câu cá, cất vó hoặc nằm trên sạp thuyền ca hát, ngâm thơ cho nhau nghe. Buổi tối dưới trăng, em và chúng bạn bơi thuyền ra giữa sông, buông chèo rồi mặc cho nó trôi lênh đênh. Sóng vỗ ì oạp vào mạn thuyền như hát cho chúng em nghe, ru cho chúng em ngủ.
Gió mát, trăng sáng, trời nước mênh mông, chúng em thiếp đi lúc nào không biết. Thuyền lênh đênh trên sông nước, trôi dạt vào bờ dâu, bãi cỏ. Sáng dậy, mọi người đều ngơ ngác, không hiểu mình lạc vào đâu và bắt đầu chèo thuyền ngược lại về nhà. Dòng sông Hồng êm ả chảy xuôi. Mọi người đều say sưa ngắm nhìn mặt sông một cách thích thú. Hai bên sông là những thảm cỏ xanh rờn. Chỗ kia là một chiếc tàu địch bị bắn cháy hồi Pháp thuộc, dấu tích còn để lại đến ngày nay. Mọi người vừa chèo vừa ngắm cảnh, chẳng mấy chốc thuyền đã về đến bến.
Dòng sông Hồng này đã để lại trong em những kỉ niệm êm đềm. Nhớ ngày nào em mới lên ba, mẹ dắt ra sông tắm. Em sợ và hét lên, mếu máo khóc. Hồi em học lớp Một, em đã để lại ở con sông này một kỉ niệm khó quên. Hồi đó, em chưa biết bơi, các bạn rủ ra sông tắm, Chúng em đùa nghịch ở ngay cạnh bờ chứ không dám ra xa. Chiếc nón “tốt đỏ” mà mẹ mua cho sáng nay chưa có quai, em đội lủng liểng trên đầu bị gió thổi trôi ra giữa sông. Em hốt hoảng vội nhào ra nắm lấy nhưng không kịp nữa rồi. Nón trôi ra xa lắm không thế nào lấv lại được. Tiếc quá, em nhào ra, hẫng chân, chới với giữa sông. Lũ bạn em đều không ai biết bơi kêu cứu toáng lên.
Vừa lúc ấy, thầy giáo em đi qua, thấy chỏm tóc em bập bềnh trên mặt nước, bèn nhảy xuống vớt em lên. Thầy nắm chỏm tóc kéo vào đến chỗ cạn rồi bế thốc em chạy lên bờ. Thầy dốc người em lên rồi làm hô hấp nhân tạo. Mãi một lúc sau, em mới tỉnh (nghe các bạn kể lại). Thầy bế em về nhà. Về đến nhà, bố mẹ em đưa em đến trạm xá. Hái ngay sau em về và lại cùng các bạn ra sông tắm như ngày nào. Dòng sông mát lạnh vỗ về em như là xin lỗi em thì phải. Dòng sông ơi! Sông không có lỗi gì đâu. Chính ta mới là người có lỗi đấy, sông ạ!
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình quê hương.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình quê hương.
tham khảo, phần mở bài bạn thay hai câu cuối là được
– Mở bài kiểu gián tiếp:
Đất nước Việt Nam có nhiều cảnh đẹp. Mỗi miền của Tổ quốc đều có những bức tranh thiên nhiên kiệt tác. Lạng Sơn với động Tam Thanh, sông Kì Cùng. Bắc Cạn có hồ Ba Bể nên thơ, hùng vĩ. Quảng Bình với động Phong Nha – đệ nhất kì quan. Còn Quảng Ngãi có núi Thiên Ấn trầm tư bên dòng sông Trà Khúc. Núi Thiên Ấn đã cùng sông Trà Khúc đã làm nên một cảnh quan tươi đẹp ở quê hương em.
– Kết bài kiểu mở rộng:
Em rất yêu quý thị xã quê hương em. Em mơ ước lớn lên sẽ theo học nghề kiến trúc, trở thành kiến trúc sư, thiết kế những ngôi nhà xinh xắn, những tòa nhà có vườn cây để thị xã của em trở nên xanh hơn, đàng hoàng, to đẹp hơn.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của em gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa em đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi em cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với emvẫn là con sông ĐN.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
tick cho mình zới
Ôm ấp, bao bọc lấy ngôi làng nhỏ ở quê em không phải là một dòng sông hiền hoà, chảy trôi lững lờ mà là một con suối nhỏ chảy róc rách, róc rách êm đềm và thật thơ mộng. Con suối nhỏ nhưng thật đẹp, nó là người bạn thân thiết, gần gũi với cuộc sống hằng ngày của bà con nơi xóm nhỏ quê em.
Ngoại em kể, con suối này đã có từ lâu rồi. Từ khi xóm này được lập nên thì con suối đã xuất hiện ở đó tự bao giờ. Ngoại em cũng không rõ về nguồn gốc của con suối nhỏ này, cũng không biết đó là con suối tự nhiên, hay là con suối do người tự đào ra. Chỉ biết rằng nó gắn bó với người dân nơi đây từ lâu lắm rồi. Con suối bao bọc trọn ngôi làng mà ngoại em sống ở đó. Con suối nhỏ thôi, không lớn như những dòng sông ở những nơi khác. Vốn là suối nên dòng chảy của nó không xiết, chỉ êm đềm, hững hở chảy trôi nhẹ nhàng mà thôi.
Dòng chảy của suối trong suốt bốn mùa chỉ nhẹ nhàng thôi. Nó hiền hoà và mộc mạc, chất phác như chính những con người quê em. Quanh năm, nguồn nước dưới suối trong mát một màu xanh ngọc bích. Xuân, hạ, thu, đông, nước ở đây không bao giờ đục ngầu cả, lúc nào cũng giữ cho mình tấm áo tinh khôi của buổi sơ khai, thuở ban đầu khi nó mới xuất hiện ở quê em. Sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuống, mặt nước như được rát một lớp bạc, lấp lánh trông thật đẹp. Chiều, khi hoàng hôn buông xuống, con suối lại sở hữu cho mình một lớp nhung mịn màng của bóng chiều tà. Mặt nước ửng đỏ như ly rượu nho ngọt lịm. Dòng nước của con suối thì mát và trong lắm. Nhúng tay xuống dòng suối thì quả là dễ chịu, dường như mọi mệt mỏi đều tan biến đi hết, chỉ còn lại cảm giác thoải mái, sảng khoái tới lạ thường. Ở con suối này cũng có cá, nhưng cũng ít thôi. Những chú cá sặc sỡ sắc màu tung tăng bơi lội thoả thích trong dòng nước mát lành. Có những chú cá tinh nghịch còn ngoi lên mặt nước, đớp đớp làm cho mặt suối xao động, rung rinh trông rất tuyệt. Con suối gắn bó với người dân quê em và người dân quê em cũng rất quý và coi trọng con suối nhỏ này. Con suối là nguồn nước sạch cho nơi đây, tô thêm vẻ đẹp trong trẻo, mát lành cho nơi đây. Một con suối thật dễ thương làm sao!
Con suối là người bạn thân thiết, tri kỷ với người dân nơi quê em. Nó đẹp, vẻ đẹp của sự tinh khôi và thanh khiết, mát mẻ. Từ lâu, con suối đã trở thành một thành viên không thể thiếu ở xóm nhỏ quê em.
Đề 1: Tả con sông quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
Đề 2: Tả cánh đồng lúa của quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Em được nghe ba mẹ nói nhiều về các cảnh đẹp của đất nước như: Đà Lạt có Hồ Xuân Hương, vịnh Hạ Long kì ảo, Động Phong Nha huyền bí... Nhưng em không thấy nơi đâu đẹp bằng cánh đồng rộng mênh mông ở quê hương em.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Năm tháng rồi sẽ qua đi. Em ngày càng khôn lớn. Tầm hiểu biết cũng rộng hơn. Có thể vẻ đẹp của cánh đồng lúa quê em không bằng những cảnh đẹp nơi khác, nhưng ở đó đã ghi sâu những kỉ niệm thời thơ ấu của em.
Đề 1: Tả con sông quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
~Đó là theo ý nhé , dựa vào đó là làm ngon lành ~ Chúc bạn thành công ~
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
XONG RÙI ĐÓ EASY!!!!!!!
mở bài:Nơi mà mình sinh ra và lớn lên đó chính là ngôi nhà của mình yêu đấu của mình.Nó đã gắn bó với mình suốt 10 năm qua.Nơi mà mình có thể gặp gỡ và quây quần cùng những người mà mình thương yêu nhất.
kết bài:Mình rất yêu quý ngôi nhà của mình.Có lẽ mình sẽ không bao giờ quên được nó.Vì trong đó đã chứa đựng rất nhiều kí ức tuổi thơ tươi đẹp của mình.
Mở bài gián tiếp:
Trong cuộc sống, mỗi người đều có những món đồ, kỷ vật có ý nghĩa khác nhau. Đó có thể là một món đồ chơi, một cuốn sổ, một chiếc khăn, hay bất cứ thứ gì mà gắn liền với ý nghĩa hoặc kỷ niệm nào đó trong cuộc sống. Còn với em, một trong những món đồ chứa đựng đầy kỷ niệm đó chính là em búp bê xinh xắn mà em được tặng rất lâu rồi. Hiện tại, em búp bê được đặt ngay ngắn trong tủ nhà em, đây chính là món quà sinh nhật mà em thích nhất và nó còn chứa đựng những kỷ niệm ấu thơ mà em chẳng bao giờ quên được
Kết bài gián tiếp:
Em rất yêu quý món đồ chơi này của mình. Theo em, mỗi bạn nhỏ cần có ý thức giữ gìn đồ vật của mình. Chúng ta không nên vứt đồ chơi lung tung và phá đồ chơi. Đồng thời, việc giữ gìn đồ chơi sẽ giúp cho chính chúng ta lưu giữ được những kỷ niệm ấu thơ thật tươi đẹp.
tham khảo:
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
mo bai:
thoi tho au cua toi co biet bao nhieu la canh dep. Canh dep thi ai cung biet. Nhu cai lanh leo cua mua dong buot gia hay cai nhon nhip vui tuoi cua Tet den. Nhung cai tho mong nhat van la dong song que toi.
ket bai: du toi co di dau xa nhung trong long toi van con luu luyen nhung hinh anh nay. Con song da luu giu nhung ki niem cua tuoi tho. Tinh yeu cua toi danh cho dong song nay van khong bao gio phai. Va toi se luon giu nhung ki niem nay.