hãy viết thư cho bạn kể lại kết quả học tập trong năm học trước
(ko chép mạng)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hà Nội, ngày 30 tháng 1 năm 200..
Chị kính mến!
Hôm nay em tranh thủ biên thư thăm chị. Lời đầu thư em kính chúc chị gái của em luôn mạnh khỏe và luôn luôn giũ danh hiệu là sinh viên xuất sắc nhất trường Đại học.
Chị ơi!
Tết cổ truyền sắp đến rồi, chị nhỉ. Em nôn nao chờ đến ngày đó để cả nhà mình sum vầy và đặc biệt là chị em mình được ở bên nhau. Lúc đó chắc thích lăm, chị Lan nhỉ!
Chị xa nhớ!
Ở nhà bố mẹ vẫn mạnh khỏe và lúc nào cũng nhớ và nhắc chị. Em biết: bố mẹ yêu thương các con và tự hào về chị em chúng mình lắm. Cố lên chị nhé, chị em ta sẽ luôn làm cho bố mẹ vui lòng mà yên tâm công tác. Chị đồng ý đi! Còn bây giờ, em kể cho chị Lan nghe về kết quả học tập, rèn luyện của em trong học kì 1 vừa qua nhé.
Chị biết không? Lớp em có nhiều bạn học giỏi lắm! Cuối học kì 1, lơp 5A của em có 10 bạn được xếp loại học sinh giỏi. Em gái của chị: Lê Thị Hồng Huệ, được xếp hạng 3 trong 10 học sinh giỏi ấy đấy. Chị có vui cho em gái của chị không? Điểm trung bình các môn học của em là 9.0, chị ạ! Các thầy giáo, cô giáo dạy ở lớp khác đều dành cho lớp 5A chúng em nhiều lời khen ngợi. Chúng em thấy lớp mình phải cố gắng nhiều hơn.
Chị Lan của em!
Đầu năm học lớp 5, bố dẫn em đến trường, em thấy là lạ thế nào ấy. Thầy chủ nhiệm mới, phòng học mới, bàn ghế, chố ngồi học mới, lại có nhiều bạn mới nữa. Em cứ tự nhủ thầm: phải mai chóng hòa đồng với tập thể bạn bè và tiếp tục giữu vững danh hiệu học sinh giỏi như năm học vừa qua. Thế là em đã phấn đấu hết sức để thực hiện lời hứa đó. Em luôn lắng nghe lời giảng của thầy để hiểu bài tại lớp. Bài nào chưa hiểu thì em lại được thầy giảng cho hiểu hơn. Em trao đổi với các bạn trong lớp cho đến khi nắm chắc được bài đã học. Về nhà, giờ tự học, em luôn học thuộc các bài đã học ở lớp, giải hết các bài tập thầy đã giao cho. Những bài khó hoặc vướng mắc chỗ nào thì em lại được bố và mẹ giảng giải, chỉ dẫn thêm. Nhờ vậy, sức học của em vẫn tiến bộ như trước, bản thân em luôn phấn khởi học tập và bố mẹ vẫn yên tâm lo liệu cuộc sống cho gia đình. Em biết ơn công lao và tấm lòng của thầy cô giáo và cha mẹ thật nhiều. Kết quả học tập học kì 1 vừa qua của em chính là món quà em kính dâng lên thầy cô và cha mẹ. Chị Lan thấy em gái nhỏ của chị có đáng yêu không nào?
Thôi, em dừng bút nhé. Tết về, em còn kể choc hị nghe nhiều chuyện hay lắm nữa cơ. Em kính chúc sức khỏe của chị. Còn em thì lúc nào cũng lấy tấm gương học tập tốt, rèn luyện tốt của chị để làm gương cho mình đấy.
Em gái của chị
Lê Thị Hồng Huệ
Cô kính yêu!
Lời đầu thư, cháu gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến cô và gia đình. Cô vẫn buôn bán được đắt hàng cô nhỉ? Phòng khám của dượng vẫn nhiều bệnh nhân? Em Thủy đã vào lớp Một rồi phải không? Chắc ngoan và học giỏi lắm!
Gia đình cháu vẫn như thế. Mỗi sáng, sau khi chớ cháu đến trường, bỏ vội vã đến xưởng Hải sản. Mẹ ở nhà lo việc nội trợ.
Riêng phần cháu, năm nay là năm học cuối của bậc Tiểu học nên bài nhiều lắm. Buổi sáng ở lớp, cháu học bài mới và làm một số bài tập. Buổi chiều, cháu phải tự học ở nhà. Các bạn của cháu đa số đều đến lớp học thêm để ôn thi. Nghe lời bố, cháu chuyên tâm vào học tập, cố gắng vận dụng những điều thầy giáo dạy ở lớp vào các bài toán nâng cao. Thật thú vị khi tự mình tìm ra đáp số đúng cô à! Mỗi bài toán có cái hay riêng. Phải suy luận thật kĩ, tìm nhiều phương pháp mà giải. Cuối cùng cháu đã làm được. Môn Tập làm văn thì bao la, trừu tượng lắm. Cháu phải đọc nhiều sách, thuộc kĩ nội dung ghi chú của Ngữ pháp, kết hợp với số vốn từ trong Từ ngữ. Điểm số môn Tập làm văn của cháu ngày một tăng dần. Hi vọng cô vui khi biết kết quả học tập của cháu.
Cháu xin dừng bút, chúc cô và gia đình có nhiều sức khỏe. Thi học kỳ xong cháu sẽ lên thăm cô nhé.
Kính chào cô
Kí tên
Bạn Hà Anh yêu quý!
Mình đã nhận được thư của bạn gửi từ tuần trước nhưng do bận về quê thăm ông bà nên chưa viết thư trả lời bạn ngay được. Hôm nay, nhân dịp kì học mới mình viết thư thăm bạn để bạn khỏi mong.
Dạo này bạn và mọi người đều khỏe mạnh chứ? Kết quả học tập và rèn luyện của bạn ở học kì vừa rồi thế nào? Mọi thứ vẫn tốt, vẫn ổn chứ?
Một kì học mới bắt đầu? Năm nay bạn không đi học cùng mình nữa, mình cảm thấy rất buồn. Còn tình hình học tập ở trường mới, lớp mới của bạn như thế nào rồi? Bạn nhớ nhanh chóng viết thư kể cho mình nghe nhé.
Mà chắc hẳn một người sôi nổi như bạn sẽ nhanh chóng làm quen hết được các bạn trong lớp mới. Lớp học mới của bạn có vui không? Các bạn ở lớp mới có học tốt như lớp cũ của bọn mình không?
Còn về phần mình vừa kết thúc học kì 1 của năm học này rồi đó. Lớp mình có 12 bạn đạt kết quả xuất sắc, mình xếp thứ 3 của lớp đấy Hà Anh ạ. Điểm thi môn toán của mình được 10 và môn Tiếng Việt đạt 9 điểm, Tiếng Anh đạt 10 điểm, còn lại các môn phụ mình đều đạt điểm tốt. Và hoàn thành học kì 1 với kết quả rèn luyện tốt. Cô giáo nhận xét mình tích cực tham gia vào các hoạt động của trường lớp. Không những thế việc học trên lớp của mình cũng sôi nổi hơn.
Mong thư tới sẽ nhận được nhiều tin vui từ bạn. Hà Anh ơi! Thư đã dài rồi, mình dừng bút nhé. Mình chúc bạn và cả gia đình bạn luôn khỏe mạnh, chúc bạn học thật giỏi.
Bạn thân của Hà Anh
Hải Hà
Hà Nội ngày... tháng... năm...
Duy thân mến!
Thế là một thời gian dài đã trôi qua, chúng ta không còn là những cậu học trò nhỏ lớp 9 ngày nào, ngây thơ và cũng không kém phần nghịch ngợm. Giờ đây, mỗi chúng ta đều đã trưởng thành, và có lẽ cũng đã đạt được ước mơ của mình. Đã lâu rồi mình chưa viết cho cậu. Đầu thư, mình xin chúc cậu và gia đình mạnh khỏe, hạnh phúc, chúc cậu đạt được nhiều thành công trong cuộc sống. Mình biết cậu đã đạt được ước mơ trở thành nhà báo, bởi mình cũng đã đọc được một số bài viết của cậu. Còn mình, mình cũng thực hiện được ước mơ trở thành một doanh nhân. Mình hi vọng tất cả những thành viên yêu quý của 9A5 ngày ấy đều đạt được mong ước của mình.
Vũ thân! Mình luôn ghi nhớ trong lòng rằng những thành quả mà chúng ta có được ngày hôm nay có công sức rất lớn của các thầy cô đã hết lòng dạy dỗ chúng ta dưới mái trường xưa. Vậy mà, sự bận rộn của cuộc sống lắm lúc đã làm mình quên thầy cô, quên trường cũ. Chúng mình thật có lỗi phải không Vũ? Và có lẽ, nếu không vì một chuyến đi công tác tình cờ thì mình cũng không nghĩ đến chuyện về thăm lại trường xưa.
Hôm ấy, vào một ngày hè, mình thong thả đi bộ dưới những tán cây xanh. Mình đang tới để giám sát công việc trong một chi nhánh, gần ngôi trường thân yêu của chúng ta. Mình bước từng bước, bỗng nhiên, mình cảm giác có gì đó là lạ. Mình liền ngoảnh sang bên và nhìn thấy. Tất nhiên rồi, sao có thể nhầm được nữa. Trong lòng mình dâng lên một cảm xúc khó tả, rất thân thuộc khi nhìn tấm biển: “Trường trung học phổ thông dân lập M.V.Lô-mô-nô-xốp”.
Đây chính là ngôi trường mà chúng ta đã gắn bó với nó trong suốt những năm học cấp II. Mình không kìm nén được cảm xúc và bước vào bên trong, vẫn những bóng dáng, hình ảnh thân thuộc, ngôi trường của chúng ta không thay đổi nhiều, có lẽ chỉ những hàng cây trên sân trường là xanh hơn, già hơn. Mình đang miên man trong dòng cảm xúc thì có một giọng nói cất lên:
Anh vào đây có việc gì thế!
Đúng giọng nói này rồi, giọng nói của anh bảo vệ ngày xưa. Sau một thoáng sững sờ, mình vội đáp:
- Chào bác bảo vệ, tôi trước là học sinh trường này, nhân tiện đi qua đây nên muốn ghé lại thăm trường.
Người báo vệ cười xòa và nói:
- Ra anh cũng là học sinh trường này. Tôi đã làm bảo vệ ở đây suốt hai mươi năm nay, không biết tôi có hân hạnh được biết anh không nhỉ?
Mình đáp:
- Có thể bác không còn nhớ tôi, nhưng tôi thì nhớ bác rõ lắm.
Rồi mình nói chuyện với người bảo vệ một lúc lâu, nói về những kỉ niệm xưa cũ. Mình cứ ngỡ mình đang còn là một học sinh bé bỏng dưới mái trường này kia đấy. Sau đó, mình tiếp tục đi vào bên trong, lên cầu thang đi lên tầng hai. Đi dọc dãy hành lang, mình lại một lần nữa bắt gặp cái cảm giác hồi hộp, xao xuyến như khi còn là cậu học trò lớp chín. Đến cửa lớp học xưa, nhìn thấy biển lớp 9A5, mình như thấy lại hình ảnh của hai mươi năm về trước.
Trong “ngôi nhà chung” ấm cúng này, bốn mươi thành viên của lớp đã cùng học tập, vui chơi, cùng chia sẻ với nhau những niềm vui, nỗi buồn, những tâm tư, tình cảm của tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng. Bảng đen, phấn trắng, những dãy bàn học, những giờ lên lớp, những cuốn lưu bút... tất cả chỉ như mới đây thôi, vẫn vẹn nguyên trong kí ức mình.
À, cậu vẫn còn nhớ chỗ ngồi ngày xưa của tụi mình chứ? Hàng thứ hai, dãy bên trái - nơi tập trung những cây văn nghệ của lớp, là hạt nhân trong các buổi liên hoan, tổng kết cuối năm. Chỗ ngồi này đã gắn bó với mình suốt bốn năm học, với biết bao kỉ niệm.
Bao năm học trôi qua, mỗi người khi rời xa mái trường lại mang theo biết bao kỉ niệm, chỉ riêng điều đó thôi, lớp mình đã trở thành “kho lưu trữ tình cảm” của bao con người rồi, phải không Vũ?
Rời khỏi lớp cũ, mình đi tiếp và dừng lại ở cửa phòng thầy hiệu trưởng, mình gõ cửa và một giọng nói thân quen cất lên:
- Xin mời vào!
Mình mở cửa bước vào phòng. Trước mắt mình vẫn là thầy hiệu trưởng ngày xưa ấy nhưng thời gian đã nhuộm mái đầu thầy bạc trắng. Mình lễ phép cúi đầu chào:
Em chào thầy ạ.
Thầy hiệu trưởng nói với giọng ngập ngừng:
- Xin lỗi, anh là...
- Thưa thầy, có thể thầy không nhận ra em. Bởi em chỉ là một trong bao học sinh của trường ta. Thầy cũng không phải là người trực tiếp dạy dỗ em. Nhưng em, cũng như tất cả những học sinh khác phải cảm ơn công lao của thầy cũng như các thầy, cô giáo khác dìu dắt chúng em dưới mái trường này. Bởi vậy, hôm nay đi ngang qua đây, em đã ghé lại thăm trường, nơi đã ươm mầm và chắp cánh cho những hoài bão của chúng em.
Thầy hiệu trưởng nhìn mình bằng ánh mắt hiền từ, trìu mến như ngày nào:
- Cảm ơn em, cảm ơn những suy nghĩ và tình cảm mà em đã dành cho các thầy, các cô. Thầy chúc em luôn thành đạt trong cuộc sống, hãy phát huy tốt những gì mà em đã tích lũy được trong những năm học tập và rèn luyện dưới mái trường này.
-Vâng, thưa thầy! Em sẽ cố gắng để không phụ lòng thầy cô. Giờ em xin phép thầy cho em được đi thăm trường.
Mình đã gặp lại nhiều thầy cô trước đây, khi chúng mình học, các thầy cô mới ra trường, giờ đây có người tóc đã điểm bạc. Tuy nhiên, không vì thế mà tinh thần và lòng hăng hái của những con người ấy vơi hụt đi. Trong mắt mình, họ vẫn là những giáo viên trẻ đầy năng nổ và nhiệt huyết, yêu nghề.
Hôm đó, mình nhớ nhất là cuộc gặp gỡ với cô Tâm dạy Toán của lớp mình hai năm cuối cấp. Chắc cậu vẫn còn nhớ chứ? Bây giờ, cô đã lớn tuổi hơn nhiều nhưng cô vẫn không thay đổi nhiều lắm. Vừa trông thấy cô, mình đã vội chào ngay:
- Em chào cô ạ!
Có thể thầy hiệu trưởng không nhận ra mình nhưng cô thì khác, cô nhận ra mình sau một thoáng ngỡ ngàng.
- Em là ... Tuấn có phải không? Có phải Tuấn lớp 9A5 năm xưa đây không?
- Vâng thưa cô, em là Tuấn đây ạ!
- Sau ngần ấy thời gian, em đã trở thành người chín chắn, đĩnh đạc như thế này rồi. Bây giờ em đang làm gì?
- Thưa cô, em đang làm phó giám đốc một công ty xuất nhập khẩu ạ. Hôm nay nhân buổi đi công tác em mới có dịp về thăm trường. Rồi mình và cô vào phòng hội đồng để nói chuyện. Mình sực nhớ ra là chưa hỏi thăm sức khỏe cô:
- Thưa cô, dạo này cô và gia đình vẫn khỏe chứ ạ?
- Cảm ơn em, cô vẫn khỏe. Thế còn em? chắc em đã lập gia đình rồi chứ?
- Vâng, thưa cô. À! Cô ơi, những học sinh cũ của lớp mình có thường hay đến thăm cô không ạ?
- Có một số người thỉnh thoảng vẫn đến chơi với cô. Còn một số thì đã lâu cô không gặp lại.
Mình đáp, lòng ngập tràn hối hận:
- Chúng em thật là có lỗi vì đã không đến thăm hỏi các thầy cô được thường xuyên.
- Cô cũng biết là cuộc sống của các em rất bận rộn nên cũng không trách các em đâu. Các em không cần thường xuyên đến thăm cô, chỉ cần trong kí ức các em còn lưu giữ những hình ảnh tốt đẹp về các thầy cô và mái trường xưa là được.
- Vâng, em cảm ơn cô.
Sau cuộc nói chuyện dài, mình tạm biệt thầy cô ra về, lòng đầy cảm xúc bâng khuâng khó tả.
Từ hồi vào Thành phố Hồ Chí Minh, cậu đã từng về thăm lại ngôi trường của chúng mình chưa? Nếu chưa thì cậu hãy ít nhất một lần trở về đó. Cậu sẽ được sống lại với bao kỉ niệm, và cậu sẽ gặp lại những thầy cô yêu quý đã từng dạy dỗ chúng ta.
Thôi thư đã dài, mình xin dừng bút. Hi vọng một ngày gần đây sẽ được gặp lại cậu tại ngôi trường của chúng ta.
" Mặt trăng, 12 tháng 6 năm 2033
Khánh thân mến !
Tớ viết thư này trước hết là để hỏi thăm cậu, cậu dạo này có khỏe không ?
Cuộc sống của cậu như thế nào? Có gì đặc biệt không? Nghe nói vẫn chưa có vợ à, phải cố gắng lên, sắp 40 rồi đấy. Tớ dạo này vẫn khỏe, cuộc sống của tớ rất tuyệt vời lắm. Cậu có biết thành phố thứ 3 trên mặt trăng không ?
Tớ có một biệt thự ở khu ngoại ô trên ấy, hàng năm cứ cuối hè tớ lại lên đấy chơi cùng với gia đình, nhắc mới nhớ, tớ cưới vợ được gần một năm rồi. Vợ tớ xinh lắm, mặt không tì vết. Gia đình tớ sống rất tốt. Hiện tại, tớ đang trên phi cơ riêng bay sang Anh để tiếp xúc cùng các đại biểu cấp cao của Liên Hợp Quốc.
Cách đây ba hôm, khi đang trên đường sang Mĩ để giải quyết một số việc quan trọng và nhận giải thưởng Nô-ben về hòa bình, tớ có dừng lại ở Hải Phòng - nơi mà hồi nhỏ anh em mình còn học ở đây. Tớ về chính ngôi trường Trần Phú từ thuở nào, ngày nay nó đã được tu sửa lại khang trang hơn và được dát toàn bộ bạch kim ở khắp trường.
Không những thế, nó đã được đưa lên trên không, cao hơn 100m so với mặt đất để mở rộng chỗ ở cho người dân. Khi bước vào trường, tớ mới phát hiện ra hiệu trưởng ở đây chính là Hiền Thảo - một trong những người bạn đã học chung với anh em mình trong bốn năm cấp hai.
Cậu ấy giờ đã khác, với vị trí hiệu trưởng, cậu ấy chín chắn ,cứng rắn hơn nhưng vẫn đầy tình cảm và tình yêu thương ấy. Cậu đón tiếp tôi với sự niềm nở, tự hào kể cho tôi về những việc cậu đã làm nào là các dãy nhà đã được tăng lên thành sáu tầng, được lắp cầu thang máy, được xây thêm khu liên hợp, khu thể thao có thêm bề bơi, sân bóng đá, bóng rổ, sân tenis, bãi giữ xe,... Ngoài ra, tớ thấy được mới vài điểm quen thuộc trong khuôn viên trường, đó là cây hoa sữa trước cửa lớp mình, nó đã cao hơn , to hơn.
Tớ vẫn nhớ hồi anh em mình học thể dục, vì trời nắng nên lại chạy ào về gối cây này tránh nắng, đứa này tranh đứa kia, bàn tán rôm rả để rồi bị trực ban nhắc hay cái lần thằng Hùng, thằng Phát thi nhau trèo cây để xem ai giỏi hơn ai, cuộc thi chưa kết thúc, thì bảo vệ đuổi, chạy tóe khói khắp trường để rồi bị bắt lên phòng bảo vệ.
Đang xao xuyến vì những kỉ niệm, đột nhiên có một giọng nói khàn khàn, nhưng đầy sự trìu mến, gọi : "Trường Ân đó hả em?" Tôi ngờ ngờ rồi quay lại. Hóa ra đó chính là thầy Nguyên, Khánh ạ. Thầy bây giờ trông đã già hơn hẳn .
Đầu thầy đã không còn tóc, bóng loáng rồi đột nhiên , tôi xúc động đến tột cùng - Thầy Nguyên đây ư ? Người thầy đã dạy tôi đây ư ?" Trời, thầy giờ già quá, người đã dạy cho tôi cấp hai và cũng là người đã dành hơn bốn thập kỉ để cống hiến cho giáo dục nước, nhờ thầy, bao thế hệ đã lớn lên, trở thành những trụ cột, những người đi xây dựng đất nước, là người cống hiến thầm lặng ... Ôi, chả có nhẽ mái tóc của thầy đã ra đi cùng với sư cống hiến ấy. Khi nghĩ về những điều đó, Khánh ạ, tớ chỉ chực bật khóc.
Thầy quá tận tâm với nghề, cống hiến hết mình. Thầy giờ là một ông lão ngoài bảy mươi cũng về thăm trường rồi tình cờ gặp tôi... Tôi dìu thầy ra ghế đá, nó đã được lắp đặt thêm một bộ tản nhiệt nên mặc cho trời hôm ấy nóng hơn 30 độ, tôi và thầy vẫn thoải mái ngồi nói chuyện... Tớ hỏi thầy rất nhiều, và cũng tự hào kể ra những thành tựu mình đã đạt được nhưng không quên cảm ơn thầy vì những công lao như biển cả của thầy .
Nhìn thầy, tôi lại nhớ về những kỉ niệm với thầy, như lần thầy cho tôi và lũ bạn kiểm tra 15 phút một bài cực dài nhưng rồi lại không thu khiến cả lũ lăn đùng ngã ngữa , nghĩ đến đó, tớ và thầy lại bật cười. Mặc dù không muốn, nhưng cuối cùng cũng phải rời đi, tôi chào thấy ,từ biệt Hiền Thảo, rồi hẹn một lần khác gặp sau. Buổi chia tay ấy đầy xúc động , rồi tớ lên phi cơ bay đi, ngó lại, tớ thấy được bóng dáng của thầy mờ dần, nhỏ dần rồi cuối cùng biến mất sau làn mây làm tôi lại suy nghĩ viển vông.
Tớ chỉ viết đến đây thôi, Cho tớ gửi lời chào đến gia đình của cậu và chúc cậu gặp thành công trong mọi mặt cuộc sống .
Bạn cũ của cậu"
_Em phải viết một lá thư, kể chuyện về thăm trường cũ. Lá thư đó em phải miêu tả quang cảnh trường em 20 năm sau.Trường sẽ hiện đại, nguy nga, bề thế khác hẳn hiện giờ.
_Em cần tưởng tượng 20 năm sau em là một người như thế nào? Bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Ở đâu?
_ Bạn em, người nhận thư, tên gì? Ở đâu? Gia cảnh thế nào?
_Em cần suy nghĩ trong trường hợp nào mà em về thăm trường? Vì sao em muốn kể cho bạn nghe những điều em nghe , em thấy ? ( Ví dụ: Em là một Việt kiều về thăm quê, một thầy giáo được cử về làm hiệu trưởng, một doanh nhân đến tìm hiểu để đầu tư, phát triển trường hay đơn giản là một người cha đến xin học cho con...)
_Em cần nghĩ đến một cốt truyện, em trở về trường, xúc động trước sự thay đổi vượt bậc của trường, em muốn làm gì đó để hỗ trợ cho các hoạt động của nhà trường, em viết thư kêu gọi bạn bè cùng tham gia chẳng hạn.
_ Em hãy hình dung, trường em sau 20 năm phải thay đổi như thế nào? ( Yếu tố miêu tả)
+Ví dụ như quy mô, diện tích, vị trí vẫn như cũ hay được mở rông, nâng tầng cao hơn v...v...
+Cổng trường, sân trường, cây cối, vườn tược, bãi đậu xe, căn tin có như hồi em học?
+Cầu thang. lớp học của học sinh, phòng làm việc của thày cô, sân thể dục, phòng thí nghiệm...đã được hiện đại hóa như thế nào? Cái gì đã mất? Cái gì có thêm?( vd: bể bơi, nhà ăn, sân khấu, tầng hầm để xe, thư viện mở 24/24...)
_Em có gặp ai trong số thầy cô và bạn bè cũ. Cuộc gặp gỡ có làm em xúc động? Những kỉ niệm nào ùa về trong em? Những so sánh , liên tưởng? ( Yếu tố biểu cảm)
_Em đừng quên thời điểm miêu tả là mùa hè. Khi đó trong trường có những hoạt động gì hay hòan toàn vắng lặng? Nếu có thì những hoạt động ấy ra sao?
B DÀN Ý CHUNG:
I/ Mở bài: Nơi gửi thư, ngày tháng năm.
Lời xưng hô đầu thư.
Lí do gửi thư.
II/ Thân bài: Nội dung chính của thư. Kể chuyện thăm quê, thăm trường cũ. Những thay đổi, những hồi ức, nghĩ suy, cảm động.
III/ Kết bài:Lời nhắn gửi, lời chúc sức khỏe, kí tên.
Chị Kim Anh kính mến!
Hôm nay là ngày chủ nhật, tranh thủ thời gian rảnh rỗi nên em viết thư hỏi thăm chị. Đầu thư, em kính chúc chị gái yêu của em luôn mạnh khỏe nơi đất nước Mỹ xa xôi và sẽ đạt được học bổng kì này của trường chị nhé!
Chị xa nhớ!
Dạo này chị vẫn khỏe và học tập tốt chứ? Chị còn đi làm thêm không? Hôm nay là ngày lễ Nô-en nên chắc nơi chị ở đang vui vẻ và nhộn nhịp lắm đúng không ạ? Em luôn mơ ước được nhìn thấy tuyết rơi, những con đường phủ trắng tuyết, những cành thông trang trí rực rỡ sắc màu. Chẳng mấy chốc là đến tết Nguyên Đán, chị cố gắng thu xếp việc học để về nghỉ tết và đoàn tụ với gia đình mình, chị nhé!
Em vừa kết thúc học kì 1 của năm học này rồi chị ạ. Lớp em có 15 bạn đạt kết quả xuất sắc, em xếp thứ 3 của lớp chị ạ. Chị có vui cho thành tích của em không? Điểm thi môn toán của em được 10 và môn tiếng việt đạt 9 điểm. Cô giáo chủ nhiệm đã dành cho chúng em những lời chúc mừng và động viên, em cảm thấy rất vui chị ạ.
Mới ngày nào bước vào lớp 1 mà giờ đây em đã sắp rời xa mái trường tiểu học rồi chị ạ. Em nhớ những ngày chị còn học ở Việt Nam, chị luôn hướng dẫn em đánh vần và giải bài tập toán. Em nhớ những ngày hai chị em cùng học, chị luôn dặn em cần cố gắng chăm chỉ hơn để học thật tốt, sau này mới có thể theo đuổi ước mơ trở thành bác sĩ của mình. Giờ chị đi học xa, ở nhà một mình em rất buồn nhưng em sẽ luôn phấn đấu để học giỏi được hơn chị. Sang học kì 2, em sẽ phấn đấu để đạt thành tích cao hơn nữa để sang năm có thể bước vào ngôi trường trung học cơ sở mà em luôn mong muốn.
Ngoài chăm chỉ học tập, em còn tham gia rất nhiều phong trào của trường nữa đấy chị ạ. Từ hoạt động văn nghệ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 đến các hoạt động thể thao. Em rất thích bộ môn khiêu vũ, nó giúp em cảm thấy thư giãn và thoải mái sau những giờ học căng thẳng. Bên cạnh đó, nhà trường đã phát động phong trào ủng hộ các bạn học sinh vùng cao có hoàn cảnh khó khăn, em đã quyên góp quần áo và truyện đọc cũ của hai chị em mình nữa đấy. Cô giáo đã nhận xét về kết quả rèn luyện đạo đức của em đạt loại tốt, luôn năng nổ và nhiệt tình trong các hoạt động. Chị thấy em gái nhỏ của chị có giỏi không nào?
Thôi, em dừng bút nhé. Tết về, em còn kể cho chị nghe nhiều chuyện hay lắm nữa cơ. Em kính chúc chị thật nhiều sức khỏe, luôn xinh đẹp và học giỏi nữa nhé. Còn em thì lúc nào cũng lấy tấm gương học tập tốt, rèn luyện tốt của chị để làm gương cho mình đấy.
Em gái của chị
....
# Chucbanhoctot!
Thị xã Ba Đồn, ngày 20 tháng 12 năm 2020
Bố yêu quý của con!
Con nhớ bố quá! Con đến thăm bố đây. Bố ơi, bố có khỏe không? Sao lâu nay không về với con? Mẹ nói: “Bố bận đi tuần tra biên giới nên không về được, đừng nhắc bố nhiều, làm bố phải hắt hơi đây”. Có đúng thế không hở bố? Nếu đúng như lời mẹ nói thì lâu nay, bố không hề nhắc tới chúng con lần nào. Vì con không thấy mình được hắt hơi lần nào cả. Chỉ có mẹ, lâu lâu mẹ hắt hơi liên tục mấy cái. Thế là bố nhớ mẹ nhiều hơn rồi đó. Con không chịu đâu!
Con và chị Hà vẫn khỏe. Dạo này chị học nhiều, có khi cả ngày nữa, bố ạ! Chị hứa với mẹ sẽ thi tốt nghiệp đạt loại giỏi và đậu vào trường Đại học Kinh tế Quốc Dân đấy. Còn con, con đang cố gắng hết mình đây. Bố biết con thích môn nào nhất không? Môn Toán đấy. Từ trước đến giờ chưa có lần nào con bị điểm 8 cả. Toàn 9 và 10. Điểm 9 thì ít thôi, còn hầu hết là điểm có hai con số. Tháng nào, cô giáo cũng biểu dương con trước lớp. Con không đi học thêm buổi nào cả. Những bài tập về nhà, con đều tự lực làm cả. Duy chỉ có môn Tiếng Việt, con không được giỏi lắm. Có những bài tập, ngồi nghĩ mãi không ra, con phải nhờ chị Hà hướng dẫn mới làm được. Khó nhất là môn tập làm văn. Mỗi lần, cô cho đề về nhà làm, con phải mất cả buổi mới viết nổi một bài. Viết xong con nhờ chị Hà đọc lại, chị bắt con sửa gần như một nửa bài. Lúc thì chị bảo con viết chưa thành câu đã chấm, lúc thì dùng từ không chính xác ... và ... Chị còn nói: con phải đọc nhiều sách, học tập cách dùng từ, cách diễn đạt... ở trong sách mới giúp cho mình viết tốt được. Chị còn nói: “Hồi trước, chị viết văn cũng yếu lắm. Nhờ chị đọc nhiều sách, tích lũy được nhiều kiến thức và thường xuyên luyện viết nên chị mới viết tốt như bây giờ”. Có lẽ chị nói đúng phải không bố? Con hứa với bố, con sẽ quyết tâm học giỏi cả môn Tiếng Việt nữa để cho bố vui lòng. Bố phải chuẩn bị quà cho chúng con ngay từ bây giờ đấy, bố nhé! Bố quên đi là chúng con buồn lắm đó. Bố nhớ còn phải có quà cho mẹ nữa đấy.
Thôi, con đi học bài đây. Mong bố sớm về phép để bố con mình được gặp nhau. Con gái của bố
(Kí tên)
Trần Phượng Hồng
tham khảo:
1. Mở đầu thư:- Địa chỉ người gửi, ngày, tháng, năm
- Lời chào
- Hỏi thăm tình hình sức khoẻ, công việc người thân
- Kể về tình hình gia đình
-Kể về kết quả học tập và rèn luyện của em trong học kỳ vừa qua
- Lời hứa / mong muốn của em với người thân
Ký tên người gửi
tham khảo
Dàn ý bài văn viết thư lớp 51. Phần đầu bức thư
- Địa điểm và thời gian viết thư: viết ở góc phía bên phải trang giấy.Ví dụ:
Hà Nội, ngày … tháng … năm …Đà Lạt, ngày … tháng … năm …Nghệ Anh, ngày … tháng … năm ...- Lời chào đầu tiên dành cho người nhận thư - người bạn của em. Ví dụ:
Hà Lan thân mến!Tuấn Hùng yêu quý!Xin chào Mai Hoa!2. Phần nội dung bức thư
- Nêu mục đích, lý do mà em viết bức thư này: kể cho bạn nghe về tình hình học tập của bản thân trong thời gian vừa qua.
- Gửi những lời hỏi thăm đến bạn ở đầu thư. Gợi ý:
Về sức khỏe của bạn và gia đình bạnVề thời tiết, khí hậu ở nơi bạn sống hiện nayVề ngôi trường, bạn bè mới của cậu ấy trong thời gian gần đây...- Chia sẻ tình hình học tập của em cho bạn. Gợi ý:
Gần đây em học tập rất tập trung, chăm chỉ, nghiêm túcLuôn làm bài tập về nhà đầy đủ, đến lớp đúng giờHăng hái tham gia phát biểu, xây dựng bàiĐã khắc phục được những nhược điểm trước đây trong môn học nào đó (tính toán nhanh hơn, viết chữ đẹp hơn, viết văn hay hơn…)Đã đạt được những điểm 9, điểm 10, được thầy cô khen…Được tham gia vào các nhóm, các hoạt động tập thể của trường...- Trình bày những mong muốn, tình cảm của em dành cho bạn. Gợi ý:
Bày tỏ tình yêu thương, quý mến, nhớ nhung của em dành cho bạn vì đã lâu rồi chưa gặpThể hiện mong muốn sớm được gặp lại bạn trong thời gian sắp tới (nghỉ hè, nghỉ lễ…)- Gửi đến bạn và gia đình lời chúc sức khỏe, hạnh phúc và vui vẻ.
- Thể hiện mong muốn sớm nhận được thư hồi âm từ bạn.
3. Phần cuối bức thư
Chữ kí của người viết thư, cùng từ xưng hô thân mật.Ví dụ: Bạn thân của cậu, Best friend...Em tham khảo nhé !!!
“Tùng tùng tùng”, tiếng trống vào lớp vang lên cũng là lúc chúng em biết sẽ vào giờ tập làm Văn. Đây là giờ kiểm tra một tiết mà chúng em đã được cô báo từ tuần trước. Chắc hẳn mọi người ai cũng rất mong chờ tiết kiểm tra này.
Hôm đó cô giáo bước vào lớp. Cả lớp đứng lên chào cô và ngồi trật tự, không nhốn nháo như đầu những tiết học khác. Có thể thấy ai cũng rất coi trọng giờ kiểm tra này. Cô bước vào lớp phổ biến mọi quy tắc trong giờ kiểm tra. Cô giáo bắt đầu viết chữ lên bảng thật to: Kiểm tra 1 tiết môn Ngữ Văn, thời gian 45 phút. Cô đi phát đề kiểm tra cho từng bạn. Mới phát đến bàn đầu mà bàn cuối chờ đợi với tâm trạng đầy háo hức, không biết sẽ vào đề như thế nào đây.
Lúc tất cả đã có đề bài trong tay tất cả đều bắt tay vào làm bài ngay. Trong lớp không khí thật im ắng. Ai ai cũng ngồi ngắn và làm bài thật nghiêm túc. Lúc đó chỉ nghe thấy thở, tiếng bút viết và tiếng lật tờ giấy kiểm tra. Vì lớp học quá im ắng có thể nghe thấy cả tiếng giảng bài của các cô ở lớp bên cạnh. Tiếng chim hót ríu rít trên những vòm cây trong sân trường khiến chúng em thấy có động lực làm bài.
Trong lúc làm bài có bạn rất chăm chú viết, không hề bị mất tập trung. Có bạn lại trầm tư suy nghĩ, đôi lông mày chau lại rất tập trung rồi chợt đặt bút viết có vẻ như đã nghĩ ra một ý tưởng nào đó. Đã hết hai phần ba thời gian, cô giáo nhắc tất cả các bạn làm bài thật cẩn. Có những bạn làm nhanh đã gần hoàn thành, có bạn vẫn cố gắng viết thật nhanh cho kịp thời gian. Thỉnh thoảng cô lại đi một vòng để nhìn bao quát lớp. Cô đi qua nhắc nhở một số bạn ngồi cho thẳng lưng lên hay nhắc làm bài cẩn thận, không phải vội vàng vì còn khá nhiều thời gian.
Một lúc sau cô nhắc cả lớp: “Chỉ còn năm phút nữa các em nhé!”. Nghe xong lời nhắc của cô có bạn đã đặt bút xuống để soát lại bài. Có bạn vẫn cố gắng tăng tốc thật nhanh để viết cho xong kết bài. Em nhớ nhất là cái Linh, nó cuống cuồng cả lên vì mải viết quá nhiều, quá dài nên đến lúc đó vẫn chưa xong thân bài. Mặt bạn rất căng thẳng, lúc đó em ngồi bên cạnh thấy vậy đã khuyên Linh bình tĩnh, hoàn thành nốt phần thân bài rồi chuyển sang kết bài để có bài văn hoàn thiện. Tiếng trông hết giờ lại dõng dạc vang lên lần nữa “tùng tùng tùng”. Vậy là đã hết giờ. Cô giáo hô: “Đã hết thời gian làm bài, tất cả các em dừng bút lại”. Cuối cùng Linh cũng đã xong kịp khi cô thu bài. Bạn Phương Thảo lớp trưởng đã đi thu bài của từng bạn và nộp lại cho cô. Xong bài nhìn mặt bạn nào cũng bớt căng thẳng hơn, thở phào nhẹ nhõm sau bốn mươi lăm phút tập trung cao độ. Trong lớp lúc đó xôn xao những tiếng trao đổi về bài văn vừa viết.
Bài viết văn hôm đó em cũng cảm thấy tương đối hài lòng vì mình đã viết được những đoạn văn, câu văn thật ưng ý, thể hiện được ý tưởng của mình. Em thích những giờ tập làm văn bởi lúc ấy là lúc em được thể hiện cảm xúc, ý tưởng của mình.
Trong đời học sinh ai chẳng phải làm những bài kiểm tra. Nào là kiểm tra miệng, kiểm tra mười lăm phút, kiểm tra một tiết rồi kiểm trạ học kì và cả những đợt thi học sinh giỏi nữa. Tất cả các giờ kiểm tra đều mang lại một cảm giác hồi hộp cho học sinh dù đó là học sinh giỏi hay kém. Đối với tôi, hồi hộp nhất là giờ kiểm tra Ngữ văn. lớp tôi trước mỗi giờ kiểm tra Ngữ văn, không khí ôn tập có vẻ ghê gớm hơn bình thường một chút. Tôi nhớ nhất buổi kiểm tra Ngữ văn vừa rồi. Hôm đó, khi cô giáo dạy nhạc vừa ra khỏi lớp, cả lớp tôi đã nhao nhao lên. Hầu như các bạn đều không xuống sân chơi. Đứa thì vội vội vàng vàng lôi mấy quyển vở ra “tụng”, đứa lại quay xuống bàn dưới ôn bài cùng bạn, đứa thiếu cẩn thận thì chạy ngược chạy xuôi xin tờ giấy kiểm tra. Trống vào lớp, bầu không khí lớp tôi đang xôn xao bỗng im ắng hẳn đi. Khi cô giáo văn bước vào lớp, cả lớp ai cũng im re như sợ nếu mất trật tự sẽ bị cô cho đề khó hơn. Cô cho cả lớp ngồi xuống rồi bắt đầu đọc đề bài. Cả lớp im lặng lắng nghe, cắm cúi ghi lại đề bài và bắt đầu làm bài. Một vài bạn nam tinh nghịch còn chưa tập trung quay ngang quay ngửa. Cô nhắc nhở nghiêm khắc làm các bạn trật tự ngạy lập tức.Đề kiểm tra này có hai phần: Tiếng Việt và Tập làm văn. Phần Tiếng Việt cũng không có gì là khó mà toàn là câu hỏi trắc nghiệm nên tôi làm xong khá nhanh chóng. Tranh thủ nghỉ một lát, tôi ngước lên nhìn xung quanh: Không khí im ắng làm lớp học dường như cao hơn, rộng hơn. Ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào lớp chan hòa kì lạ. Chỉ còn nghe tiếng bút đưa sột soạt trên giấy, tiếng mở giấy và tiếng quạt quay đều đều. Cô giáo ngồi trên bàn giáo viên, có vẻ như đang chấm bài. Đôi lúc cô ngẩng lên nhìn xuống khắp lớp. Cô “tăm” rất kĩ càng một học trò nào đó có ý định nhấp nhổm nhìn bài hay nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng kiên quyết một học trò cóp bài. Bởi sự nghiêm khắc và tinh tường đó của cô mà lớp tôi ai cũng ngoan ngoãn khác thường. Bạn thì im ru cắm cúi làm bài, bạn thì vừa viết vừa chau mày suy nghĩ, có bạn chắc đang bí nên cứ ngồi cắn cắn vào đầu bút như thể đang cố nhớ lại một điều gì đó. Tôi cũng tiếp tục đọc lại bài kiểm tra của mình một lượt xem có chỗ nào còn sai sót và tiếp tục làm bài.Còn khoảng mười phút nữa là hết giờ, bài của tôi cũng đã xong và đã được kiểm tra kĩ càng. Lúc này tôi mởi thở phào và ngước mắt nhìn xung quanh. Cả lớp tôi vẫn im phăng phắc. Ai cũng cặm cụi với bài làm của mình, không còn những gương mặt ngó nghiêng ra ngoài cửa sổ như trong những tiết học bình thường khác. Những bạn học khá môn Ngữ văn hay chăm chỉ trong lớp có vẻ đã làm bài xong và hài lòng với bài làm của mình. Bạn thì cặm cụi làm nốt phần cuối, bạn thì đang đọc lại bài viết của mình. Riêng có một số bạn mà tôi biết là không chăm chỉ cho lắm đang ngó ngoáy, hình như gặp khó khăn trong bài làm. Gương mặt các bạn có vẻ rất lo lắng. Tôi nghe thấy có đôi ba tiếng xì xào ở chỗ các bạn ấy nhưng rồi các bạn lại im bặt khi gặp cái nhìn “nảy lửa” của cô. Sau buổi hôm nay, chắc chắn các bạn ấy sẽ rất hối hận vì sự lười nhác của mình. Cô giáo đi xuống và tiếp tục quan sát khắp lớp. Nhìn qua bài của mấy bạn làm xong ánh mắt của cô ánh lên nét tin tưởng, khích lệ rõ rệt. Còn khi nhìn mấy bạn đang bắng nhắng, ngó nghiêng, cô lại lộ vẻ buồn buồn nhưng cũng khá nghiêm khắc. Tùng! Tùng! Tùng! Tiếng trống trường giòn giã vang lên kết thúc hai tiết kiểm tra. Cô yêu cầu các tổ trưởng đi thu bài, trong khi đó, lớp dần yên ả trở lại. Mấy bạn tổ trưởng vừa thu bài vừa hỏi han, so sánh kết quả bài làm. Các bạn khác cũng bàn tán sôi nổi. Có bạn ngồi bàn một còn quay xuống, hỏi bài bạn ngồi tận bàn cuối. Có vài bạn khôn lanh vội vã sửa lại đôi chỗ ở bài làm của mình. Bài thu rồi, lớp còn ồn hơn, tiếng hỏi bài, tiếng kều chán nản khi làm sai một câu nào đó và cả tiếng hét lên sung sướng khi làm bài khá hoàn chỉnh. Mấy bạn ngó ngoáy trong giờ nay có vẻ chán nản ghê gớm. Nhưng rồi những điều đó cũng qua đi sau khi cô giáo thu bài và bước ra khỏi lớp. Cả lớp tôi không ai ngồi lại phòng, tất cả đều ùa xuống sân để được chơi sau những giây phút làm bài căng thẳng.Một giờ kiểm tra Ngữ vãn như thế đấy, có cả những niềm vui và nỗi thất vọng. Sau mỗi giờ kiểm tra như thế, cô giáo có thể biết được học lực và mức độ chăm chỉ của mỗi học sinh, , còn chúng tôi cũng có thể tự đánh giá được năng lực học tập môn học của bản thân.
Gợi ý:
Dàn bài chung cho bài văn viết thư:
* Phần đầu thư:
- Địa điểm và thời gian viết thư
- Lời thưa gửi
* Phần chính
- Nêu mục đích, lí do viết thư
- Thăm hỏi tình hình của người nhận thư
- Thông báo tình hình của người viết thư
- Nêu ý kiến trao đổi hoặc bày tỏ tình cảm với người nhận thư
* Phần cuối thư:
- Lời chúc, lời cảm ơn, hứa hẹn
- Chữ kí và tên hoặc họ tên
BÀI THAM KHẢO
Hải Dương, ngày 20 tháng 9 năm 2017
Đức Anh thân mến!
Chúng mình xa nhau thấm thoắt đã nửa năm rồi đấy nhỉ? Nhớ bạn quá, mình viết thư cho bạn đây. Trước hết, cho mình gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến hai bác và bé Quỳnh Nga nhé ! Còn bạn, từ ngày chuyển về Hà Nội, việc học hành đã ổn định hẳn chưa? Có được mấy người bạn mới rồi?
Bây giờ, mình sẽ kể về tình hình lớp cũ, trường cũ cho bạn nghe. Rất vui là lớp 3A của chúng mình, năm nay có mặt đầy đủ ở lớp 4A. Vui hơn nữa là cô Thuỷ tiếp tục làm chủ nhiệm nên cô hiểu rất rõ về từng học sinh, nhờ vậy mà sự giúp đỡ của cô rất có hiệu quả. Tổ 2 của chúng mình không còn bạn nào yếu kém nữa. Không khí thi đua học tập sôi nổi hẳn và điều đáng mừng hơn cả là 10 bạn tổ viên đều đã được kết nạp vào Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh.
Riêng mình, năm học vừa qua cũng đạt được điểm khá cao về tất cả các môn. Mình cũng đoạt được giải Nhì trong hội thi vở sạch chữ đẹp của trường. Hè sang năm, bạn nhớ về quê chơi nhé! Chúng mình sẽ lại cùng nhau lên đê thả diều và bắt dế. Bạn bè gặp nhau, chắc là vui lắm đấy!
Thư đã dài, mình dừng bút ở đây. Chúc bạn và gia đình vui vẻ, gặp nhiều may mắn!
#Châu;s ngốc
Nga thân yêu!
Hà Nội đang mưa và lạnh, tớ thấy nhớ bạn vô cùng. Bạn đã xa tớ bao lâu rồi nhỉ? Có phải mới chỉ có 5 ngày không? Sao mà tớ thấy lâu thế! Từ lúc bạn xa tớ đến giờ, không có ai đi ăn kem với tớ nữa, không còn ai đi lang thang buổi tối với tớ ở bờ Hồ nữa. Tớ chưa bao giờ chơi thân với ai cho tới khi gặp bạn. Nhớ lần đầu nhìn thấy bạn, tớ cũng không thích đâu, vì hồi đấy trông bạn hiền quá! Mà tớ thì cá tính giống con trai, tớ nghĩ chúng ta không bao giờ có thể là bạn của nhau được. Nhưng có một điều kỳ diệu đã xảy ra, trong một lần trời mưa to, tớ thì không mang theo áo mưa nên bạn đã rủ tớ đi chung áo mưa với bạn vì bạn với tớ cũng ở gần nhà nhau. Chính cái lần ấy, tớ đã coi bạn là người bạn tốt của tớ.
Chúng ta đã thân nhau nhiều hơn mỗi ngày, cùng nhau đi học, đi chơi. Mỗi khi bạn bị ai đó bắt nạt thì lại gọi tớ ra giúp. Còn mỗi khi tớ ở nhà một mình bạn lại sang nhà nấu mì cho tớ ăn. Chơi với bạn lúc nào tớ cũng thấy vui, chính bạn đã làm tớ bớt nghịch hơn và chăm học hơn. Bố mẹ tớ lúc nào cũng bảo tớ phải học tập bạn vì bạn vừa ngoan vừa học giỏi. Vào Vũng Tàu bạn có nhớ tớ không? Bạn có thèm ăn kem Tràng Tiền không? Nếu bạn muốn ăn hãy gọi cho tớ nhé! Tớ sẽ chuyển phát nhanh vào Vũng Tàu cho bạn ngay. Ở trong đó không lạnh như Hà Nội, nhưng bạn cũng phải cố gắng giữ gìn sức khỏe nhé, đừng quên nhỏ thuốc mắt mỗi khi đi học về nhé vì bạn hay bị bụi bay vào mắt mà. Chúng ta cùng thực hiện lời hứa là sẽ học thật giỏi nhé! Sau này bạn trở thành bác sĩ, tớ sẽ nhờ bạn khám bệnh cho tớ đấy.
Cũng muộn rồi, tớ đi ngủ đây, mai còn dạy sớm đi học. Mỗi sáng, khi ngủ dạy bạn hãy cười thật tươi vì tớ luôn ở bên bạn nhé! Mỗi khi nhớ tớ hoặc có chuyện gì buồn hay viết thư tâm sự với tớ nhé! Tớ sẽ luôn nhớ bạn, bạn sẽ mãi là bạn thân của tớ! Tớ chúc bạn ngủ ngon và có những giấc mơ đẹp.
Bạn thân,
Phương xinh đẹp!