ĐỀ BÀI
PHẦN I
Đọc thầm đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm.
Thương nhau, tre chẳng ở riêng
Lũy thành từ đó mà lên hỡi người.
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng.
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc, tre nhường cho con.
(Nguyễn Duy, Tre Việt Nam, Tiếng Việt 4)
1. Nêu ý chính của đoạn thơ.
2. Ghi lại các động từ trong hai dòng thơ đầu.
3. Ghi lại các tính từ trong hai dòng thơ:"Nòi tre đâu chịu mọc cong/Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường".
4."Bão bùng"là từ ghép hay từ láy?
5. Đoạn thơ trên đã nói lên những phẩm chất nào của tre? Tác giả đã dùng những biện pháp nghệ thuật nào để ca ngợi những phẩm chất đó?Viết một đoạn văn ngắn khoảng 7-10 dòng nêu cảm nhận của em về cây tre Việt Nam trong đoạn thơ trên.
6. Với mỗi từ đơn "truyền" và "chuyền", hãy đặt những câu trọn nghĩa.
7. Ghi lại một thành ngữ có từ "nhường".
1) nêu sự gắn kết của tre, tre không bao giờ mọc đơn lẻ như con người phải đoàn kết mới có sức mạnh
2)lấy ôm níu
3)cong, nhọn
4)từ ghép
5)bà tôi hay kể tôi nghe những câu chuyện truyền thuyết.
Mọi người chuyền tay nhau những lá thư.
6)được mối hàng, mẹ chẳng nhường con