Ngày mai con hãy yên lòng đến những miền xa
Có thể còn những điều con quên
Nhưng có điều này con phải nhớ
Rằng biển quê mình
Dẫu còn lắm phong ba bão tố
Bao đợt sóng chồm lên như hổ dữ
Những cơn bão có tên và không tên
Nhưng như phép mầu của đức tin
Người dân nơi xóm chài mỗi sớm mặt trời lên
Vẫn hiên ngang ngẩng mặt chào biển rộng
Đất quê cằn, nhọc nhằn gió cát
Phải bắt đầu từ biển, đi lên từ biển
Ông cha nghìn đời
Bắp tay cuộn dưới mặt trời
Da nhuộm hồng nước biển
Lẽ nào cháu con quên lưới vây, lưới cản
Lẽ nào bỏ nghề đi lộng đi khơi
Bão giông là việc của Trời
Nén tiếng khóc, dằn lòng sau bão
Vững bước lên thuyền mặt biển chiều hôm
Lạy trời cho cả gió nồm
Ghe ra biển lớn mươi hôm ghe về
(Trích Vọng Hải Đài, Bùi Công Minh, baodanang.vn,
Chủ nhật, 22/04/2021,21:27{GMT+7})
Câu 1: Đoạn trích trên được viết theo thể thơ nào?
Câu 2: Chỉ ra biện pháp tu từ được sử dụng trong dòng thơ:
Bao đợt sóng chồm lên như hổ dữ
Câu 3: Những dòng thơ sau giúp anh/chị hiểu gì về hình ảnh con người trước biển?
Bão giông là việc của Trời
Nén tiếng khóc, dằn lòng sau bão
Vững bước lên thuyền mặt biển chiều hôm
Câu 4: Anh/chị hãy nhận xét tình cảm của tác giả đối với biển cả quê hương được thể hiện trong đoạn trích?
mn giúp vs ạ