phát biểu cảm ngĩ của em về doạm văn sau:
" Sài Gòn vẫn trễ....nhiều cây xanh che chở"
GIÚP MK NHA ĐANG CẦN GẤP LẮM
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn tham khảo nhé!
Mùa hè là mùa chia tay mái trường thân yêu. Và mỗi độ hè về, hàng phượng vĩ trên sân trường lại rực rỡ. Hoa phượng - loài hoa của tuổi học trò.
Những cây phượng trên sân trường được trồng từ rất lâu rồi. Thân cây to lớn phải mấy người ôm mới hết. Gốc phượng to lớn, xù xì là dấu vết của thời gian. Những cành cây giống như những cánh tay sải dài đến hàng mét. Rễ phượng to lớn, nổi cả lên mặt đất. Thân cây lớn là vậy nhưng lá phượng lại rất nhỏ bé, mong manh. Lá phượng chỉ to bằng nửa đầu ngón tay, đan lại với nhau thành nhiều tầng. Lá phượng trở nên xanh tươi để nâng đỡ những chùm hoa.
Cứ vào khoảng tháng năm, hoa phượng đã nở đỏ rực cả một vùng trời. Hoa phượng thường có năm cánh. Hoa không mọc riêng rẽ mà thành từng chùm. Khi nở, hoa phượng xòe ra như bướm, bốn cánh màu đỏ, cánh kia trắng ngà điểm nhiều chấm đỏ dày và cứng hơn. Nhị hoa thì vươn dài, đầu to, mang túi phấn hơi cong . Những tia nắng mùa hè rọi ánh vàng rực rỡ khiến sắc đỏ của hoa phượng thêm sáng, thêm tươi. Hàng phượng vĩ như một nhóm nhạc thỉnh thoảng lại cất cao giọng hát. Một âm thành du dương, khi trầm khi bỗng nhưng rất đều. Màu hoa phượng rực rỡ khiến cho lũ học trò lưu luyến mái trường thân thương.
Có thể nói, cây phượng đã gắn bó với học trò chúng em từ rất lâu. Vào mỗi giờ ra chơi, chúng em lại rủ nhau ngồi dưới gốc phượng trò chuyện, tâm sự, từng tốp học sinh đứng đá cầu, nhảy dây dưới gốc cây. Trên những hàng phượng vĩ, những chú ve kêu râm ran. Tiếng ve như gọi những nụ hoa phượng còn e thẹn náu mình trong chiếc vỏ non xanh thức dậy, thưởng thức tiếng nhạc và khoe sắc. Biết bao kỉ niệm tươi đẹp đều ở dưới bóng cây này. Không chỉ vậy, cứ mỗi khi hoa phượng nở là những cô cậu học trò như chúng em lại cảm thấy háo hức vô cùng. Bởi một mùa hè sôi động với nhiều hoạt động đã đến. Nhưng với các anh chị học sinh cuối cấp, hoa phượng lại gắn liền với tuổi học trò, với sự chia ly. Cây phượng đã đứng đó, chứng kiến biết bao lứa học trò trưởng thành, bao cuộc chia ly của những em học sinh tốt nghiệp, bao nụ cười, bao giọt nước mắt. Em yêu biết bao loài cây của tuổi học trò.
Hoa phượng đã trở thành một biểu tượng của mùa hè. Hoa phượng nở có nghĩa là hè đã về. Em cảm thấy yêu biết bao loài cây của tuổi học trò.
Thời thơ ấu khi còn đi học ở tiểu học đây chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của mỗi con nguời. Khi nhớ đến kỉ niệm ấy, trong em lại hiện lên Những hình ảnh về bạn bè, thầy cô, mái trường tha thiết với loài cây mà em yêu quí, loài cây mà đã gắn bó với những ngày cắp sách đến trường của mỗi người, loài cây mà một nhà văn đã gọi nó với cái tên thân thương cây " Hoa học trò." Nhìn từ xa cây phượng toả ra những tán lá xum xuê xanh ngắt giống như một cái dù khổng lồ che mưa che nắng. Thân cây to và sần sùi. Những chiếc rễ ngoằn ngoèo trồi lên mặt đất. Những chiếc lá bé tí kết thành những tán lá rộng. Hoa phượng màu đỏ thắm vừa đẹp, vừa dẻo dai, vừa bền bỉ. Cây phượng đã cho em bóng mát. Vào giờ ra chơi cúng em thường chơi đùa dưới gốc cây phượng. Các bạn nam thì chơi đá cầu hay chơi bắn bi còn các bạn nữ thì chơi nhảy dây hay chơi banh đũa. Phượng là người bạn cùng đi với em trong suốt thời học trò. Cây phượng là nơi cất giữ những niềm vui nỗi buồn của tuổi học trò. Những lúc em buồn vì bị điểm kém hay vì cãi nhau với bạn bè phượng là người bạn đã lắng nghe những tâm sự của em. Những lúc em vui vì được điểm cao hay vì em lại có thêm những người bạn mới phượng là người bạn đã cùng chia sẽ với em. Lúc những búp phượng gần nở là lúc báo hiệu cho chúng em biết mùa thi sắp đến. Những đứa học trò chăm chỉ học tập phượng như rất vui. Lúc hoa phượng nở một màu đỏ thắm và tiếng ve kêu lúc báo hiệu mùa hè đã đến. Những tiếng ve kêu hoà thành một bản nhạc nghe rất vui tươi. Âm thanh của tiếng ve làm cho đời sống của chúng em trở nên rộn ràng , vui tươi. Nhưng lúc đó cũng là lúc chúng em phải chia tay mái trường tầy cô và bạn bè để bước vào kì nghỉ hè . Lúc chia tay tiếng ve kêu mà lòng em xao xuyến không nỡ rời xa . Nhưng rôi cũng đến lúc chia tay với bạn mái trường , thầy cô , bạn bè . Vào những ngày cuối năm học chúng em thường xuống sân nhặt những đóa phượng để ép vào tập để làm kỉ niệm khó phai mờ. Những dòng lưu bút còn in trên giấy của những đứa bạn thân đã cùng em học tập, vui chơi trong suốt năm năm học vừa qua. Thế đó, cây phượng còn là người bạn thân của chúng em suốt một thời học trò nói riêng. Cây phượng còn góp phần tạo nên vẻ đẹp thiên nhiên thơ mộng, kỳ ảo nói chung. Có khi nào bạn nghĩ cây phượng sẽ rời xa mình không? Nhưng còn đối với mình cây phượng luôn đồng hành với mình suốt con đường học vấn. Cánh cổng trường đã đóng lại, chưa bao giờ phượng đẹp như lúc này. Phượng đẹp nhưng chằng ai ngắm nhìn phượng. Chỉ còn một mình phượng nhìn theo bóng của mỗi người học trò. Tạm biệt cây phượng, tạm biệt những kỷ niệm vui buồn dưới gốc phượng. dù có ai đi đâu xa, em sẽ luôn nhớ về ngôi trường thân yêu, nơi có một người bạn vô cùng thân yêu.
HỌC TỐT ^-^
Tham khảo:
Từ xa xưa, nhân dân ta đã ca ngợi loài hoa này:
” Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn “
Đúng vậy, không biết từ bao giờ hoa sen đã trở thành biểu tượng cho sự thanh cao và thuần khiết. Hoa sen có mặt từ rất lâu, ở khắp mọi miền trên đất nước chứ S của ta. Hoa sen không đẹp rực rõ như những loài hoa khác mà hoa sen đẹp một cách giản dị, cao sang.
Nhìn từ xa, hồ sen như một tấm thảm màu xanh mát, điểm thêm một vài bông sen đỏ, hồng, trắng. Những chiếc lá sen to tròn, uốn cong nổi dập dềnh trên
mặt nước trong xanh. Có những lá sen nhỏ nổi trên cách mặt nước khoảng mười xăng-ti-mét. Thấp thoáng giữa màu xanh của lá là hững bông hoa đủ màu: đỏ, hồng, trắng,.... Có một vài bông lâu ngày đã ẩn mình trong lớp lá xanh thì nay đã nở xòe, những cánh sen xếp từng lớp vào nhau tạo nên những đóa hoa rất đẹp. Có những bé hoa còn đang e thẹn từ từ chúm chím khé nở như những em học sinh rón rén bước vào một ngôi trường mới.
Lấp ló trên đầu nụ là những sắc đỏ, hồng hoặc trắng. Lâu lâu lại có những bông đã lụi dần các cánh hoa, chỉ còn một mình lại đài hoa, to gần bằng cãi phễu, chứa bên trong rất nhiều hạt sen trắng muốt như những hạt gạo. Lại gần hồ, chúng ta có thể thấy những ngó sen ngập trong nước,trắng ngần cắm mình xuống bùn. Hoa sen không thơm ngàn ngạt nhưu những loài khác mà thơm một cách dịu dàng thoang thoảng, mát mẻ, tươi mới. Mỗi khi có một cơn gió thoảng qua hương hoa lại hòa vào trong gió lan tỏa khắp một vùng rộng lớn. Hương sen mang đến cho mọi người sự khoan khái, dễ chiu.Hoa sen mọc trong đầm lầy. Hoa sen mọc trong đầm lầy mà vẫn toát lên vẻ thanh cao, tinh khiết. Chính vì vẻ đẹp này có nhà thơ đã khẳng định hoa sen còn tựa như một vùng đất:
“Tháp mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”
Nhắc đến hoa
sen người ta còn nghĩ ngay đến vẻ đẹp
của người phụ nữ Việt Nam cao sang. Đồng thời hoa sen
cũng thể hiện
vẻ đẹp cao quý của riêng những người
phụ nữ Việt. Vẻ đẹp tâm hồn lẫn thể chất của người phụ
nữ Việt Nam cũng được ví như loài hoa mang tình chất
lam lũ, nghị lực vươn lên trong mọi hoàn cảnh sống mà
vẫn giữ được phẩm giá, đức hạnh. Tất cả bộ phận của
sen đều có lợi ích. Phục vụ cho con người cả về thể chất,
về sức khỏe. Món củ sen hầm với xương bò là món tủcủa
em, mẹ em hay tẩm bổ cho cả nhà. Ngũ sen dùng
làm gỏi với tôm, tai heo,... là ngon nhất. Đặc biệt, cuống
sen phơi khô còn có thể làm thuốc trị viêm mũi, viêm xoang. Trong các quán xôi để giữ nguyên hương vị của xôi. Lá sen khô dùng để sắc với nước có thể giảm mỡ trong máu. Hoa sen dùng để trang trí. Chùa Một Cột cũng dựa trên hình ảnh hoa sen được thiết kế, xây dựng. Truyền thuyết kể rằng chùa Mọt Cột được xây dựng lên nhờ giấc mơ của vua Lý Thái Tông. Ngoài ra, vào ngày Tết,
mẹ em còn dâng lên bàn thờ tổ tiên cũng những bông hoa to và đẹp nhất. Hoa sen có những phẩm chất tốt đẹp của con người. Không những vậy còn rất giúp ích cho cuộc sống thêm đẹp hơn. Thật xứng đáng làm quốc hoa của Việt Nam.
Thời gian trôi đi, vạn vật đổi thay song hoa sen vẫn mang trong
mình vẻ đẹp nhẹ nhàng, thanh cao và truyền thống. Đẹp giản dị
mà mê đắm lòng người, hoa sen đã song hành bao đời cùng dân
tộc ta, trở thành quốc hồn, quốc túy của cả một dân tộc. ta không
chỉ yêu quý mà còn nâng niu những bông sen nhỏ bé mà ý
nghĩa.
Thế giới quanh ta là thiên nhiên diệu kì. Đặc biệt, thiên nhiên với muôn ngàn loài cây luôn làm ta ấn tượng, yêu quý. Còn với riêng em, em yêu quý nhất cây đào.
Cây đào là loài cây quen thuộc với ngày Tết của dân tộc ta. Nó là loài cây đặc trưng cho miền Bắc mỗi dịp Tết đến xuân về. Những cành cây vươn ra rộng rãi. Cành lá của nó làm em liên tưởng đến non xanh, xuân nồng nàn thi vị. Những bông hoa nhỏ hồng mơn mởn điểm tô cho vẻ đẹp bình dị của nó. Đào không nở quanh năm mà chỉ đến vào dịp Tết nên luôn luôn đặc biệt, ấn tượng với mỗi người. Những nụ hoa chúm chím làm em nghĩ nhiều về vẻ e ấp, dịu dàng.
Em yêu quý đào vì nó là loài cây đặc trưng của miền Bắc vào Tết đến xuân sang. Đào bình dị nhưng gắn liền với tuổi thơ em nồng nàn. Tuổi thơ đã từng khao khát nhà có một cây đào mộc mạc để háo hức vui tươi trong ngày Tết. Cây đào thơm với vẻ bình dị, mơ màng. Đào mang đến cho em muôn ngàn niềm vui, niềm hạnh phúc. Đào gửi trao cho em những ấn tượng về một loài cây mảnh dẻ nhưng kiên cường, mơ màng.
Kỉ niệm đặc biệt của em với cây đào gắn với bao niềm vui thú. Ngày bé khi gia đình không có tiền mua đào, đi đến đâu em cũng thèm muốn. Thèm muốn có một cây đào xinh tươi, nó là khao khát của tuổi thơ nghèo khó. Và ngày bố mẹ mua cây đào vào dịp Tết năm ấy, niềm vui nhân lên vô hạn. Em biết ơn bố mẹ và háo hức vô cùng. Chăm chút từng chút cho đào, lòng em thấy vui sướng và mênh mông vô hạn. Ngày nào em cũng chăm chút, ngắm nghía đào đến vô cùng. Theo lời bố mẹ nói, ngắm nhiều quá có khi đào không ra hoa. Em hiểu đó chính là vì sự háo hức, vui sướng của em ngày có cho mình một cây đào xinh tươi.
Đào là loài cây đặc trưng cho Tết. Vẻ đẹp của đào là vẻ đẹp của tự nhiên bình dị nhưng rất đỗi đẹp xinh. Sự xinh đẹp của đào làm em thấy yên lòng, nhẹ nhàng, mơ màng vô cùng. MOng rằng mỗi người đều có cho mình một nàng đào xinh đẹp, một loài cây để nhớ thương và gắn bó.
Bạn có thể tham khảo
Sài Gòn tôi yêu là một bài tuỳ bút nằm trong tập tuỳ bút – bút kí Nhớ… Sài Gòn tập I của Minh Hương. Sài Gòn tôi yêu là một cảm nhận sâu sắc và một mối tình đằm thắm chân tình của nhà văn với con người và mảnh đất mà ông gắn bó suốt mấy chục năm.
Bài tuỳ bút mở đầu bằng những ấn tượng chung về Sài Gòn: Sài Gòn cứ trẻ hoài như một cây tơ đương độ nõn nà, trên đà thay da, đổi thịt, miễn là cư dân ngày nay và cả ngày mai biết cách tưới tiêu, chăm bón, trận trọng giữ gìn cái đô thị ngọc ngà này. Một sự cảm nhận thật độc đáo, với hình ảnh so sánh liên tưởng đầy bất ngờ, thú vị.
Mình giúp thế này còn bạn tự làm tiếp nhá
a. Biện pháp điệp "tôi yêu", nhấn mạnh, khẳng định tình yêu của tác giả dành cho Sài Gòn.
Liệt kê: những sự vật cụ thể mà con người dành tình yêu thương, cho thấy sự gắn bó của tác giả với mảnh đất này.
b. Cảm nhận
- Cách sử dụng biện pháp nghệ thuật của tác giả
- Tình yêu, sự gắn bó của tác giả với mảnh đất Sài Gòn.
- Tình yêu quê hương, đất nước; tâm hồn nhạy cảm, tinh tế
Chỉ ra biện pháp điệp ngữ và nêu tác dụng của biện pháp điệp ngữ đó trong các ví dụ sau:
a. Tôi yêu Sài Gòn da diết... Tôi yêu trong nắng sớm, một thứ nắng ngọt ngào, vào buổi chiều lộng gió nhớ thương, dưới những cây mưa nhiệt đới bất ngờ. Tôi yêu thời tiết trái chứng với trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh. Tôi yêu cả đêm khuya thưa thớt tiếng ồn. Tôi yêu phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm. Yêu cả cái tĩnh lặng của buổi sáng tinh sương với làn không khí mát dịu, thanh sạch trên một số đường còn nhiều cây xanh che chở.