Nhìn bàn tay mảnh mai của em dịu dàng đưa mũi kim thoăn thoắt, không hiểu sao tôi thấy ân hận quá. Lâu nay, mải vui chơi bè bạn, chẳng lúc nào tôi chú ý đến em… Từ đấy, chiều nào tôi cũng đi đón em. Chúng tôi nắm tay nhau vừa đi vừa trò chuyện. Vậy mà giờ đây, anh em tôi sắp phải xa nhau. Có thể sẽ xa nhau mãi mãi. Lạy trời đây chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thôi. Nhưng không, có...
Đọc tiếp
Nhìn bàn tay mảnh mai của em dịu dàng đưa mũi kim thoăn thoắt, không hiểu sao tôi thấy ân hận quá. Lâu nay, mải vui chơi bè bạn, chẳng lúc nào tôi chú ý đến em… Từ đấy, chiều nào tôi cũng đi đón em. Chúng tôi nắm tay nhau vừa đi vừa trò chuyện.
Vậy mà giờ đây, anh em tôi sắp phải xa nhau. Có thể sẽ xa nhau mãi mãi. Lạy trời đây chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thôi.
Nhưng không, có tiếng dép lẹp kẹp trong nhà và tiếng mẹ tôi:
- Thằng Thành, con Thủy đâu?
Chúng tôi giật mình, líu ríu dắt nhau đứng dậy
- Đem chia đồ chơi ra đi!
– Mẹ tôi ra lệnh. Thủy mở to đôi mắt như người mất hồn, loạng choạng bám vào cánh tay tôi. Dìu em vào trong nhà, tôi bảo
- Không phải chia nữa. Anh cho em tất.
1. Đoạn trích trên trích từ văn bản nào?
2. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích.
3.Tìm 4 từ láy trong đoạn trích.
4. Xác định quan hệ từ trong câu:'' Nhưng không, có tiếng dép lẹp kẹp trong nhà và tiếng mẹ tôi.''
5. Xét về mặt nội dung, Tính mạch lạc của văn bản được thể hiện như thế nào trong đoạn trích.
6. Đoạn văn trên sử dụng phép tu từ gì? Chỉ ra và nêu tác dụng.
'' Vậy mà giờ đây, anh em tôi sắp phải xa nhau. Có thể sẽ xa nhau mãi mãi. Lạy trời đây chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thôi.''
7. Nếu em là người anh, em có chia đồ chơi không? vì sao?
- Các bạn cố gắng giúp mình nhé!
Tham khảo:
Lung linh lung linh tình mẹ tình cha, lung linh lung linh cùng một mái nhà..." là những câu hát thân thương vô cùng quen thuộc trong bài hát "Ba ngọn nến lung linh" mà mỗi đứa trẻ vẫn ngân nga đầy yêu thương. Ai cũng có một gia đình. Gia đình bạn có thể có nhiều thế hệ, có nhiều tính cách, thói quen đối lập nhau mà thỉnh thoảng vẫn xung khắc, "chiến tranh lạnh" nhưng nó vẫn luôn tràn ngập tình yêu thương và sự quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ. Câu chuyện "Bức tranh tuyệt vời" nêu trên là một câu chuyện rất ý nghĩa về vai trò của gia đình đối với mỗi con người.
Gia đình là hội tụ của sự tin tưởng, của tình yêu vô bờ bến và của sự bình yên. Bởi vì, những thành viên trong gia đình đều la máu mủ ruột thịt, vô cùng thân thiết, hiểu rõ nhau nên luôn tin tưởng nhau, động viên, truyền cho người thân động lực, ý chí, nghị lực khi gặp khó khăn, vấp ngã. Nếu bạn gặp phải sóng gió, vướng bận những áp lực, căng thằng tột cùng, gia đình vẫn luôn là bến bờ bình yên chào đón bạn, ôm ấp bạn, vỗ về bạn, an ủi bạn, cho bạn thêm niềm tin vào cuộc sống để dễ dàng vượt qua. Những tình cảm đó đều xuất phát từ lòng yêu thương vô bờ bến: cha mẹ yêu con cái, con cái kính yêu cha mẹ, ông bà, yêu quý anh chị em... Nơi đẹp nhất trần gian đó là gia đình, tuy nó gần ta như vậy nhưng ta không nhận ra rằng nó đang ở ngay bên mình, chính là những người yêu thương, trân trọng mình nhất. Đó cũng là một "tệ nạn" trong xã hội ngày nay, khi mà nhịp sống cứ nhanh dần lên, con người thường bị cuốn vào cái guồng quay bất tận ấy để kiếm tiền, mà quên mất đi những giá trị đích thực của cuộc sống, quên đi việc phải quan tâm, yêu thương những người bên cạnh mình lúc sóng gió, khó khăn. Chỉ là những việc như quên mất ngày sinh nhật, ngày lễ tình nhân, kỉ niệm ngày cưới... tưởng chứng như nhỏ nhặt nhưng thực chất lại làm cho người thân trong gia đình buồn bã biết bao, và từ đó có thể dẫn đến rạn nứt tình cảm, đổ vỡ gây bao hậu quả khôn lường. Con người cần phải sống chậm lại, biết yêu thường, quan tâm đến những người thân thiết với mình nhiều hơn, biết vun đắp cho gia đình nhỏ của mình, từ đó gia đình sẽ êm ấm, tràn ngập tình yêu, sự tin tưởng và là nơi thực sự bình yên như bản chất vốn có của nó.
Hãy yêu thương những người luôn âm thầm bên bạn, những người luôn trân trọng và cho bạn một niềm tin tuyệt đối, một tình yêu vô hạn!
Sau khi đọc xong bài " Cuộc chia tay của những con búp bê" em nghĩ rằng chúng em đều là những đứa trẻ mong manh, dễ bị tổn thương, cần sự bao bọc và che chở của gia đình.Nhưng hiện nay cha mẹ chia tay nhau, gia đình tan vỡ, cuộc đời những cô bé cậu bé này sẽ bước vào bế tắc, ko có lối thoá. Những đứa trẻ mồ côi, lang thang đầu đường xó chợ kiếm ăn hằng ngày đôi mắt ngấn lệ khi nhìn vào một ngôi nhà có ánh điện sáng trưng, có tiếng cười con trẻ, có giọng nói ấm áp mẹ cha. Điều ước nhỏ nhoi, giản dị ấy các em không bao giờ có được. Vì ba mẹ đã bỏ em mà đi,vì tình yêu thương đó vốn dĩ em không có phúc để hưởng. Ai cũng có quyền đc hưởng hạnh phúc của riêng mình nhưng đâu phải ai cũng đc vậy. Tình cảm gia đình như những tia sáng diệu kì của cuộc đời. Tia sáng ấy sẽ sưởi ấm cho tâm hồn mỗi người. Và em đã là một người hạnh phúc khi được lớn lên bởi sự bao bọc, tình thương yêu mà bố mẹ giành cho em. Bố em là một người nghiêm khắc, công bằng bố ko thiên vị ai cả, bố rất thương em, còn mẹ em luôn yêu thương em hết mực, lo cho em từng li từng tí một. em sẽ cố gắng giữ gìn và trân trọng gia đình của mình và em muốn nhắn nhủ với các bạn rằng" mái ấm gia đình là một tài sản vô vùng quý giá. Nó là nơi lưu gìn giữ những tình cảm cao quý thiêng liêng. Hãy gìn giữ nó đừng bao giờ vì một lí do nào đó để làm tổn hại đến những tình cảm cao quý và thiêng liêng ấy bởi những tình cảm chân thành ấy một đi đã mất đi thì thật khó mà quay trở lại như trước kia."