Giúp mình làm bài này với:
Ca dao về quê hương Hải Dương
1. An Phụ có cái bàn cờ
Trông xuống hạ giới mờ mờ xa xa
Bây giờ kể núi quanh ta
Núi Mông, núi Sấu, núi Ngà, núi Châu
Núi Than, núi đước một màu
Trông về núi Vá củi đâu rậm rừng
Bồ Băn núi đất, núi thông
Kìa trông Phương Luật, Cổ Tân, Đông Hà.
2. Em đi gánh nước giếng chùa
Vì say cảnh đẹp nên chưa muốn về
Giếng tròn tròn giữa làng quê
Tình em với giếng chẳng hề phôi pha
Mạch từ lòng đất phun ra
Như nguồn sữa mẹ nuôi ta tháng ngày
Truyền rằng ở mạch giếng này
Có lò khoa bảng chỉ đầy không vơi.
3. Đồng Lại bánh đúc, gạo xay
Trở về Đan Giáp ta quầy nghề đan
Vũ Xá chẻ nứa đan sàng
Mỗi làng một việc, cơ hàn chẳng lo.
Câu hỏi:
1. Nét đẹp riêng của mỗi vùng quê được thể hiện như thế nào?
2.Nhận xét của em về nét đặc sắc trong nghệ thuật thể hiện của mỗi bài ca dao?
3.Tâm trạng và tình cảm của nhân vật trữ tình thể hiện như thế nào trong mỗi bai ca dao?
4. Em thích nhất bài ca dao nào trong các bài ca dao trên? Vì sao?