K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 12 2018

dxfgdxfhdxfhxdhdxjhndfbh,etjnjdrgzhjntdrxrvvvvvx zrt4htncxfryhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhndxfgdxfhdxfhxdhdxjhndfbh,dxfgdxfhdxfhxdhdxjhndfbh,etjnjdrgzhjntdrxrvvvvvx dxfgdxfhdxfhxdhdxjhndfbh,etjnjdrgzhjntdrxrvvvvvx zrt4htncxfryhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhn,etjnjdrgzhjntdrxrvvvvvx zrt4htncxfryhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhndxfgdxfhdxfhxdhdxjhndfbh,etjnjdrgzhjntdrxrvvvvvx zrt4htncxfryhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhn zrt4htncxfryhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhn

16 tháng 12 2018

当然,试试吧banh

7 tháng 3 2016

ban con gaj dau phai banh beo vo dung sao chep roi len dich do 

6 tháng 3 2016

chữ Trung Quốc ak bạn

8 tháng 9 2018

- Dịch

Người bạn tốt nhất của tôi là Chen Honghua. Tôi rất thân với Xiaohua, gia đình chúng tôi sống trong một cộng đồng, chúng tôi vẫn đang học cùng lớp, cô ấy là bạn tốt của tôi. Cô ấy rất đẹp, cô ấy cao, có đôi mắt to sáng, một cái mũi nhỏ, và một cái miệng đỏ, một nụ cười và hai lúm đồng tiền nhỏ, rất dễ thương! Cô ấy không chỉ có thành tích học tập tốt, mà còn là một người lạc quan và hài hước, mọi người đều thích cô ấy rất nhiều.

Cô có nhiều sở thích, chẳng hạn như vẽ tranh, hát, đọc, v.v. Mỗi chủ nhật, tôi đến thư viện để đọc với cô ấy, anh ấy sẽ kể cho tôi rất nhiều câu chuyện thú vị và kiến ​​thức mới mẻ. Tính năng tuyệt vời nhất của cô là sự nhiệt tình và hữu ích. Tôi vẫn còn nhớ rằng một lần, cuốn sách của tôi đã bị lãng quên, tôi đã mượn rất nhiều sách từ mọi người, họ không cho tôi mượn bất kỳ khoản vay nào, cuối cùng, tôi vay mượn từ Xiaohua và cô ấy đã đồng ý. Sau giờ học, tôi nói với cô ấy: "Cảm ơn, Xiaohua!" Cô nói với một nụ cười: "Không, cảm ơn, những người bạn tốt nên giúp đỡ lẫn nhau."

Hoa nhỏ không chỉ đẹp, mà còn trung thực, tử tế, thông minh và sống động. Đây là người bạn tốt của tôi. Tôi nghĩ chúng tôi là bạn bè và chúng tôi sẽ luôn là bạn.

8 tháng 9 2018

Dịch:

Người bạn tốt nhất của tôi là Chen Honghua. Tôi rất thân với Xiaohua, gia đình chúng tôi sống trong một cộng đồng, chúng tôi vẫn đang học cùng lớp, cô ấy là bạn tốt của tôi. Cô ấy rất đẹp, cô ấy cao, có đôi mắt to sáng, một cái mũi nhỏ, và một cái miệng đỏ, một nụ cười và hai lúm đồng tiền nhỏ, rất dễ thương! Cô ấy không chỉ có thành tích học tập tốt, mà còn là một người lạc quan và hài hước, mọi người đều thích cô ấy rất nhiều.

Cô quan tâm đến nhiều, chẳng hạn như: hội họa, ca hát, đọc và vân vân. Mỗi chủ nhật, tôi đến thư viện để đọc với cô ấy, anh ấy sẽ kể cho tôi rất nhiều câu chuyện thú vị và kiến ​​thức mới mẻ. Tính năng lớn nhất của cô là ấm áp và hữu ích. Tôi vẫn còn nhớ rằng một lần, cuốn sách của tôi đã bị lãng quên, tôi đã mượn rất nhiều sách từ mọi người, họ không cho tôi mượn bất kỳ khoản vay nào, cuối cùng tôi vay mượn từ Xiaohua, và cô ấy đã đồng ý. Sau giờ học, tôi nói với cô ấy: "Cảm ơn, Xiaohua!" Cô nói với một nụ cười: "Không, cảm ơn, những người bạn tốt nên giúp đỡ lẫn nhau."
Hoa nhỏ không chỉ đẹp, mà còn trung thực, tử tế, thông minh và
sống động. Đây là người bạn tốt của tôi. Tôi nghĩ chúng tôi là bạn bè và chúng tôi sẽ luôn là bạn.

Hok tốt!

tết chứ thi mẹ j nữa

1 tháng 2 2019

Tết rồi u còn thi gì nữa vậy? Thôi đằng nào cũng chúc thi tốt nhé~5-ting, chúc đạt kết quả như mong muốn.

23 tháng 9 2019

Cuộc đời tôi đã trải qua bao nhiêu chuyện, vui có, buồn có, và có một chuyện mà khiến tôi không bao giờ quên được đó là khi gia đình tôi có một thành viên mới, đó là Gióng.

Tôi và chồng sống trong một miền quê thanh bình, ngày ngày chồng cuốc vợ mướn, chúng tôi chung sống rất hạnh phúc, nhưng buồn thay, chúng tôi mãi không có một mụn con. Ngày ngày chúng tôi luôn ao ước có một đứa con cho vui cửa vui nhà. Một hôm, tôi ra đồng làm việc, liền bắt gặp một dấu chân rất to, nó thật khác lạ với bàn chân của người thường. Tôi tò mò lắm, nhìn lại chân mình, rồi quyết định áp chân lên thử. Sau việc đó, tôi cũng không nghĩ ngợi gì nữa, một thời gian sau, tôi phát hiện mình mang thai, tôi và ông nhà hạnh phúc lắm, chồng tôi chăm tôi rất tốt. Nhưng kỳ lạ thay, người phụ nữ nào cũng chín tháng mười ngày sinh con, còn tôi thì sau mười hai tháng mới hạ sinh được đứa bé. Đứa bé rất khôi ngô, tuấn tú, trông thật đáng yêu làm sao! Hai vợ chồng tôi cùng đặt tên cho con là Gióng. Từ ngày có Gióng, chúng tôi chăm chỉ làm việc hơn, nhưng chúng tôi lại phải ngỡ ngàng trước những điều kỳ lạ nữa. Con rất khác với những đứa trẻ trong làng, lên ba tuổi rồi, vẫn không biết nói, biết cười, hay chạy nhảy, lăn bò gì cả, chúng tôi cứ đặt đâu thì con nằm đấy. Chúng tôi cũng có chút buồn phiền, nhưng dù thế nào, tôi vẫn luôn yêu thương con hết mực.

Rồi năm ấy, đất nước vào thế loạn nguy khi có kẻ nhòm ngó xâm lược, nhà vua cho sứ giả lan truyền khắp cả nước mong tìm được nhân tài để đánh giặc. Khi tiếng sứ giả đến gần nhà, tôi đã rất bất ngờ trước lời nói của đứa con trai mình bởi ba năm nó không nói một tiếng, vậy mà giờ nó bỗng cất tiếng:

· Mẹ ơi, mẹ gọi giúp con sứ giả vào đây, con muốn đi đánh giặc!

Tôi do dự lắm, bởi nó chỉ là một đứa bé, làm sao mà cầm quân đánh giặc được:

· Gióng, con nói gì vậy? Con còn bé, cẩn thận với lời nói.

Nhưng Gióng đâu có chịu nghe, ánh mắt con nhìn tôi đầy kiên định, tôi đã quyết định mời sứ giả vào cho con. Thằng bé đưa tôi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, nó yêu cầu sứ giả mang cho nó vũ khí để đi đánh giặc:

· Ông kêu nhà vua mang đến cho ta một con ngựa sắt, một chiếc áo giáp sắt, và cả một chiếc roi sắt để ta đi đánh giặc!

Giọng nói của Gióng rất quả quyết làm xua tan đi bao nghi ngờ trong lòng sứ giả, khiến chúng tôi vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng khôn xiết. Con quay sang tôi, muốn tôi nấu cho một nồi cơm thật to. Tôi nghe theo lời, vội vã đi nấu cơm cho con ăn. Nhưng nấu đến đâu, Gióng ăn hết đến đấy và cùng với đó, con lớn nhanh như thổi, bỗng nhiên trở thành một tráng sĩ cao to vạm vỡ. Tôi và chồng cố gắng lấy hết số gạo ở nhà có để nấu cho con, nhưng khốn nỗi vẫn không đủ, hai vợ chồng phải nhờ sự trợ giúp của dân làng. Dân làng thấy điều thần kỳ vậy, họ tin rằng Gióng sẽ mang lại yên bình cho đất nước, cho dân làng, nên đã cùng nhau quyên góp gạo cho Gióng để Gióng đi đánh giặc.

Rồi đến ngày hẹn, sứ giả mang những đồ mà Gióng đã yêu cầu. Nhận thấy tình hình cấp bách của đất nước khi giặc đã tới chân núi Trâu, Gióng nhanh chóng mặc quần áo giáp, leo lên lưng ngựa, quất vào con ngựa, ngựa hí lên mà phi ra lửa. Trước khi ra trận, con không quên lạy tạ cha mẹ, từ biệt dân làng, ánh mắt con mang theo sự quả quyết sẽ mang lại bình an cho dân làng. Nhìn thấy bóng dáng đứa con thân yêu khuất dần sau rặng tre làng, tôi vừa xót xa vừa tự hào về con, nước mắt cứ không ngừng tuôn rơi. Những ngày xông pha chiến trận, Gióng đánh giặc chống trả quyết liệt, Gióng đi tới đâu, giặc lo sợ, thất bại ngay tại đó. Rồi không may, chiếc roi sắt của con bị gãy, con đã nhanh trí một tay đã nhổ khóm tre bên cạnh mà đánh giặc. Quân giặc thua tan tác, Gióng đã thực hiện được lời hứa với dân làng.

http://thuthuat.taimienphi.vn/ke-lai-truyen-thanh-giong-theo-loi-ke-cua-nguoi-me-thanh-giong-45963n.aspx 
Được tin, tôi và ông nhà vui mừng khôn xiết, cứ ôm nhau mà khóc vì sung sướng, hạnh phúc. Cả dân làng muốn mở tiệc chúc mừng, chào đón Gióng trở về, nhưng sau trận chiến, con đã cởi bỏ áo giáp sắt rồi phi ngựa lên trời. Tôi cũng chợt nhận ra, Gióng chính là con của Ngọc Hoàng, vì thương xót và muốn giúp dân làng diệt trừ giặc ngoại xâm nên đã phái con xuống. Dù phải chia tay con, nhưng tôi cũng rất vui, tự hào vì đã có con. Mỗi khi nhớ Gióng, hai vợ chồng tôi lại ngước nhìn phía ngọn núi Sóc Sơn, nơi con đã bay về trời...

1]

Bài làm:

Cuộc đời tôi đã trải qua bao nhiêu chuyện, vui có, buồn có, và có một chuyện mà khiến tôi không bao giờ quên được đó là khi gia đình tôi có một thành viên mới, đó là Gióng.

Tôi và chồng sống trong một miền quê thanh bình, ngày ngày chồng cuốc vợ mướn, chúng tôi chung sống rất hạnh phúc, nhưng buồn thay, chúng tôi mãi không có một mụn con. Ngày ngày chúng tôi luôn ao ước có một đứa con cho vui cửa vui nhà. Một hôm, tôi ra đồng làm việc, liền bắt gặp một dấu chân rất to, nó thật khác lạ với bàn chân của người thường. Tôi tò mò lắm, nhìn lại chân mình, rồi quyết định áp chân lên thử. Sau việc đó, tôi cũng không nghĩ ngợi gì nữa, một thời gian sau, tôi phát hiện mình mang thai, tôi và ông nhà hạnh phúc lắm, chồng tôi chăm tôi rất tốt. Nhưng kỳ lạ thay, người phụ nữ nào cũng chín tháng mười ngày sinh con, còn tôi thì sau mười hai tháng mới hạ sinh được đứa bé. Đứa bé rất khôi ngô, tuấn tú, trông thật đáng yêu làm sao! Hai vợ chồng tôi cùng đặt tên cho con là Gióng. Từ ngày có Gióng, chúng tôi chăm chỉ làm việc hơn, nhưng chúng tôi lại phải ngỡ ngàng trước những điều kỳ lạ nữa. Con rất khác với những đứa trẻ trong làng, lên ba tuổi rồi, vẫn không biết nói, biết cười, hay chạy nhảy, lăn bò gì cả, chúng tôi cứ đặt đâu thì con nằm đấy. Chúng tôi cũng có chút buồn phiền, nhưng dù thế nào, tôi vẫn luôn yêu thương con hết mực.

Rồi năm ấy, đất nước vào thế loạn nguy khi có kẻ nhòm ngó xâm lược, nhà vua cho sứ giả lan truyền khắp cả nước mong tìm được nhân tài để đánh giặc. Khi tiếng sứ giả đến gần nhà, tôi đã rất bất ngờ trước lời nói của đứa con trai mình bởi ba năm nó không nói một tiếng, vậy mà giờ nó bỗng cất tiếng:

· Mẹ ơi, mẹ gọi giúp con sứ giả vào đây, con muốn đi đánh giặc!

Tôi do dự lắm, bởi nó chỉ là một đứa bé, làm sao mà cầm quân đánh giặc được:

· Gióng, con nói gì vậy? Con còn bé, cẩn thận với lời nói.

Nhưng Gióng đâu có chịu nghe, ánh mắt con nhìn tôi đầy kiên định, tôi đã quyết định mời sứ giả vào cho con. Thằng bé đưa tôi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, nó yêu cầu sứ giả mang cho nó vũ khí để đi đánh giặc:

· Ông kêu nhà vua mang đến cho ta một con ngựa sắt, một chiếc áo giáp sắt, và cả một chiếc roi sắt để ta đi đánh giặc!

Giọng nói của Gióng rất quả quyết làm xua tan đi bao nghi ngờ trong lòng sứ giả, khiến chúng tôi vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng khôn xiết. Con quay sang tôi, muốn tôi nấu cho một nồi cơm thật to. Tôi nghe theo lời, vội vã đi nấu cơm cho con ăn. Nhưng nấu đến đâu, Gióng ăn hết đến đấy và cùng với đó, con lớn nhanh như thổi, bỗng nhiên trở thành một tráng sĩ cao to vạm vỡ. Tôi và chồng cố gắng lấy hết số gạo ở nhà có để nấu cho con, nhưng khốn nỗi vẫn không đủ, hai vợ chồng phải nhờ sự trợ giúp của dân làng. Dân làng thấy điều thần kỳ vậy, họ tin rằng Gióng sẽ mang lại yên bình cho đất nước, cho dân làng, nên đã cùng nhau quyên góp gạo cho Gióng để Gióng đi đánh giặc.

Rồi đến ngày hẹn, sứ giả mang những đồ mà Gióng đã yêu cầu. Nhận thấy tình hình cấp bách của đất nước khi giặc đã tới chân núi Trâu, Gióng nhanh chóng mặc quần áo giáp, leo lên lưng ngựa, quất vào con ngựa, ngựa hí lên mà phi ra lửa. Trước khi ra trận, con không quên lạy tạ cha mẹ, từ biệt dân làng, ánh mắt con mang theo sự quả quyết sẽ mang lại bình an cho dân làng. Nhìn thấy bóng dáng đứa con thân yêu khuất dần sau rặng tre làng, tôi vừa xót xa vừa tự hào về con, nước mắt cứ không ngừng tuôn rơi. Những ngày xông pha chiến trận, Gióng đánh giặc chống trả quyết liệt, Gióng đi tới đâu, giặc lo sợ, thất bại ngay tại đó. Rồi không may, chiếc roi sắt của con bị gãy, con đã nhanh trí một tay đã nhổ khóm tre bên cạnh mà đánh giặc. Quân giặc thua tan tác, Gióng đã thực hiện được lời hứa với dân làng.

http://thuthuat.taimienphi.vn/ke-lai-truyen-thanh-giong-theo-loi-ke-cua-nguoi-me-thanh-giong-45963n.aspx 
Được tin, tôi và ông nhà vui mừng khôn xiết, cứ ôm nhau mà khóc vì sung sướng, hạnh phúc. Cả dân làng muốn mở tiệc chúc mừng, chào đón Gióng trở về, nhưng sau trận chiến, con đã cởi bỏ áo giáp sắt rồi phi ngựa lên trời. Tôi cũng chợt nhận ra, Gióng chính là con của Ngọc Hoàng, vì thương xót và muốn giúp dân làng diệt trừ giặc ngoại xâm nên đã phái con xuống. Dù phải chia tay con, nhưng tôi cũng rất vui, tự hào vì đã có con. Mỗi khi nhớ Gióng, hai vợ chồng tôi lại ngước nhìn phía ngọn núi Sóc Sơn, nơi con đã bay về trời...

2]mik thích nhìn phía sau 

12 tháng 2 2016

tiếng gì vậy , ko hiêu

12 tháng 2 2016

điên ak???

28 tháng 2 2022

How old are you ?

I'm eleven years old. 

HT ^_^

28 tháng 2 2022

Dịch sang tiếng anh là: How old are you?

Trả lời: I am fine thank you and you

Học tiếng Trung Đề cương Trung lớp 6 I. Ngữ âm - Ôn lại cách đọc, cách viết các cần và phụ âm, phân biệt các thanh điệu. II. Chữ Hán - Ôn lại từ ngữ trong bài 6 trang 18,19, bài 7 trang 22, bài 8 trang 26 ( chữ Hán, phiên âm Latinh, nghĩa Tiếng Việt), cách viết tên của mình. III. Các nét cơ bản và quy tắc viết chữ Hán VD: Các nét cơ bản: 丶,一,丨,丿,..... Các quy tắc viết chữ Hán: Ngang trước sổ sau, phẩy...
Đọc tiếp

Học tiếng Trung

Đề cương Trung lớp 6

I. Ngữ âm
- Ôn lại cách đọc, cách viết các cần và phụ âm, phân biệt các thanh điệu.
II. Chữ Hán
- Ôn lại từ ngữ trong bài 6 trang 18,19, bài 7 trang 22, bài 8 trang 26 ( chữ Hán, phiên âm Latinh, nghĩa Tiếng Việt), cách viết tên của mình.
III. Các nét cơ bản và quy tắc viết chữ Hán
VD:
Các nét cơ bản: 丶,一,丨,丿,.....
Các quy tắc viết chữ Hán: Ngang trước sổ sau, phẩy trước mác sau,...
IV. Bài tập:
1. Viết phiên âm Latinh, sau đó dịch sang Tiếng Việt
a) 你忙吗? b) 你好吗? c) 我们很忙
d) 您好! e) 你好!f) 她不忙,你呢?
2. Viết các chữ Hán sau theo đúng quy tắc ( tham khảo ở trang 21,24,28)
a)吗 b)他 c)不 d)们 e)我
3. Hoàn thành câu:
a. 我很.......。 b.我们......好。
c. 找是........。 d.我是........。
e. 我们者是...。 f.我𣎴忙,你.........。
4. Xây dựng hội thoại theo các tình huống sau:
a. Chào khi gặp một người bạn!
- 你好!
b. Hỏi thăm sức khỏe, tình hình công việc!
你忙吗?
c. Làm quen ( giới thiệu tên, người tỉnh nào)
很高兴认识你。
_________________________________

1
14 tháng 12 2018

Trường bạn dạy tiếng Trung nữa à

...
Đọc tiếp

A有四季,每个季节也有那些美丽的月亮。但我最喜欢的是夏天的月夜。

像巨型火球一样的红色太阳来自遥远的地方。邻居们,每个房子都不时亮着。天空晴朗,黑色侦探就像一块黑色的天鹅绒床单上固定着那些星星闪闪发光的六竹村,月亮圆环上升起,闪耀着淡黄色的那些竹子。数百颗明亮的星星,躲在现在的天空中寻找美丽。过了一会儿,月亮已经枕着它的头了。树很远,然后跟在老竹子上潜伏着。在这个月亮升起,闪亮的光线在整个村庄,小巷里大声安抚。月亮从屋顶向上发光,通过交替的树叶照亮光线,像微小的珍珠一样照亮人行道。你和其他人去凉爽的河边看月亮。你下次去哪儿?在河岸上,风吹进了苍蝇。这条河是月光照耀着波浪滚滚的谭,河面像金地一样闪闪发光。

我村里的每个人都会聚集在一起观看月球。跑笑话的孩子们笑得很开心。这些狗不在球场上,偶尔会看着街道,SUA语言也很活泼。另外,现场很安静。 Roc在轨道上撕裂,Muong水。那些小灯笼照亮了数百只萤火虫。这是被称为RA的昆虫的声音。低声与独家聊天。天堂一样晚,现场如安静,平静沉默。增值税可能会在安静的睡眠中淹死。月光与睡眠物种一样昏暗。只有Trung Van为这首歌永远存储了RA的声音。中秋的夜晚月光很美。

在乡下,观光美丽的月亮之夜,我感受到了大自然,风景如画的乡村木炭。我会努力学习以下内容。

ai tự dịch được là thánh dịch tiêng việt

9
11 tháng 8 2018

đây ko phải là nơi để bạn nhờ mn dịch tiếng tầu khựa nha bạn, tặng bạn 1 báo cáo

11 tháng 8 2018

              mo       uhoif heryighiovbjveh jekr erfojer gjre gjler gr kg rkneroiguberfwnfjnifjduvfnojigiohdbuejmnvw9ubhfr0ijn8yhf bf9eun0 3jiywboeur hiwrhiuerh9erh9 h   

efgi ehggoejgr

 rg

ht

 h 

h

 th nth

nr

b

g

bgf

fgb

fgh

r

nht

y

h

yth

t

hnth

hn

 t

n

 nth

n

t

nt

hnt

lưu ý mình chỉ để môn học tiếng anh cho đủ thôi nha làm hộ mình nha 😊 đọc doạn văn sau và chọn phương án đúng (ứng với A hoặc B, C, D) để trả lời các câu, từ câu 47 đến câu 50. 30 年ぐらい前、日本では、だんせいは 60 さいまで 一つの 会社に つとめるのが ふつうだった。そして、じょせいは けっこんしたり、子どもを うんだり したら 仕事を やめるのが ふつうだった。つまが...
Đọc tiếp

lưu ý mình chỉ để môn học tiếng anh cho đủ thôi nha

làm hộ mình nha 😊

đọc doạn văn sau và chọn phương án đúng (ứng với A hoặc B, C, D) để trả lời các câu, từ câu 47
đến câu 50.
30 年ぐらい前、日本では、だんせいは 60 さいまで 一つの 会社に つとめるのが
ふつうだった。そして、じょせいは けっこんしたり、子どもを うんだり したら 仕事を
やめるのが ふつうだった。つまが 仕事を しなくても、おっと(注 1) が 会社から もらう
お金が あれば、家族みんなが 十分に 生活できたからだ。
お金の しんぱいを しないで 家族が 安心して 生活できたのは、とても いい じだい(注 2)
だったと 思う。今の ように、日本の けいざいが 悪く なり、仕事で もらう お金が
少なく なったり、仕事が なくなったり する じだいと くらべると、ずっと いいと 思う。
でも、 その ころは、仕事が 好きで、だんせいの ように はたらきたいと 思って いた
じょせいには、いやな じだいだったらしい。
今は、おっとが 仕事で もらう お金だけでは 生活できなく なって きたので、
じょせいは けっこんしてからも 仕事を つづける ように なった。すると、今度は、
むかしと はんたい(注 3)の 考えの 人が ふえて きた。わかい じょせいは、けっこん
したら、家に いて、子どもを そだてながら 仕事いがいの ことで がんばりたいと 考える
ように なり、わかい だんせいは、自分も 家の 仕事を てつだうから、じょせいにも
ずっと はたらいて ほしいと 思う ように なって きたのだ。
(岡本能里子、2012 年、『日本語能力試験スーパー模試 N4・N5』、アルク)
(注 1)おっと:người chồng
(注 2)じだい:thời đại
(注 3)はんたい:ngược lại
Câu 47: どうして「とても いい じだいだった」と 思って いるのですか。
A. 仕事で もらえる お金が 少なく なっても、仕事は なくならなかったから
B. 仕事の 好きな じょせいは だんせいの ように はたらく ことが できたから
C. だんせいが 家の 仕事を てつだうのが ふつうだったから
D. お金の しんぱいを しないで 家族が 安心して 生活できたから
Câu 48:「その ころ」は、どんな じだいでしたか。
A. だんせいも じょせいも、仕事で もらえる お金が 少なく なって しまった じだい
B. じょせいも 60 さいまで 一つの 会社に つとめるのが ふつうだった じだい
C. おっとだけが はたらいたら、家族みんなが 生活できた じだい
D. 今よりも 日本の けいざいが 悪くて、じょせいの 仕事が なかった じだい
Câu 49: 仕事が 好きな じょせいは、30 年前、どう 思って いましたか。
A. おっとは もっと お金が もらえる ように がんばって ほしい
B. 仕事が 好きなのに、だんせいの ように はたらけなくて ざんねんだ
C. 子どもが うまれたら、仕事を やめて 家の 仕事を したい
D. 家族に お金の しんぱいを させない ために 仕事が したい
Câu 50: 今は どんな 考えの わかい じょせいが ふえて いますか。
A. だんせいは、同じ 会社で はたらく じょせいを もっと 大切に して ほしい
B. 外で はたらくよりも、家の 仕事を したい
C. 家の 仕事を するよりも、外で はたらきたい
D. じょせいが 外で はたらける ように、だんせいは 家の 仕事を てつだって ほしい
--------------------------HẾT

3
26 tháng 12 2018

japanese

26 tháng 12 2018

Đây là tiếng gì vậy bạn ( liệu có phải Japenese )oho