viết 1 đoạn văn về ngày 20-11, trong đó có sử dụng 10 từ láy
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hôm nay là ngày 20/11 , lớp em cùng nhau trang trí lớp để chúc mừng cô giáo chủ nhiệm . Đầu tiên , các bạn chia nhau quét dọn lớp sạch sẽ . Sau đó , các bạn cùng nhau trang trí lớp thật vui vẻ . Bạn Hương viết lên bảng dòng chữ thật to : Chúc mừng ngày 20/11 . Hương nắn nót viết từng chữ một . Chữ Hương đẹp lắm , cả lớp ai cũng khen . Các bạn khác , bạn thì trang trí lớp bằng những sợi dây nhiều màu sắc , bạn thì cài những bông hoa lên cửa sổ , bạn thì cắm hoa vào bình để lên bàn giáo viên ... Mỗi người một việc nên chúng em chẳng mấy chốc đã trang trí xong . Khi cô đến , các bạn cùng nhau tặng hoa và chúc mừng cô . Cô rất vui chúc chúng em luôn học tốt .
Chúc bạn học tốt !
Mỗi mùa 20 - 11 đến các lớp trong trường lại hào hứng, tấp lập chuẩn bị những tiết mục văn nghệ để góp vui trong ngày kỉ niệm nhà giáo việt nam. Năm nay lớp em cũng có một tiết mục diễn kịch. Theo em thì rất đặc sắc và ý nghĩa. Tiết mục diễn kịch "tấm cám" với nội dung được cách điệu: cám là cô gái lười học có đam mê sống ảo trên facebook nhưng lại ghen tỵ với tấm vì cô học giỏi chăm ngoan. Nhưng sự ghen tỵ này cuối cùng cũng được hòa giải bởi cám đã nhận ra được bản thân mình sai lầm nhờ sự giúp đỡ của tấm...
Cũng được đó nhỉ nhưng mình không khá thích chủ đề bạn viết một chút thôi nhưng dù sao cũng rất hay
Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 - là năm học thứ 2 của mái trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc... Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, đến cái cây hay ngôi nhà ven đường, dường như đều thay đổi. Tôi cảm thấy như vậy. Và bỗng nhận ra rằng, trong lòng tôi dường như có một cảm giác nào đó, khó tả. Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp 1 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình. Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài học đầu tiên lớp 7.
Trong một năm học có rất nhiều ngày chủ điểm nhưng có lẽ ngày chủ điểm ý nghĩa nhất chính là Ngày 20/11 - Ngày Nhà giáo Việt Nam. Trong không khí xao động của ngày 20/11, hẳn là không ít các bạn học sinh lại ngồi lại suy ngẫm về thầy cô giáo. Tôi cũng vậy. Vô vàn kí ức lại tràn về không thể tả hết. Tôi quên làm sao được những lúc cô tôi đứng trên bục giảng, giảng bài từng li từng tí. Tôi nhớ làm sao những lúc bụi phấn cứ nhè nhẹ bay bay để rồi lắng lại rơi trên mái tóc yêu thương kia của thầy cô. Lúc ấy, tường chừng như thầy cô già đi nhanh quá. Thật sự, đối với tôi mà nói học ai thì học nhưng học thầy cô là trên hết. Tôi vẫn còn nhớ rõ những bí quyết mà thầy cô dạy, những vườn văn chương thầy cô đưa đến, những công thức thú vị trong toán học dễ dàng như làm bánh. Những kí ức ấy làm sao quên được. Kỉ niệm lúc tôi bị cô đánh hay bị rày và la mắng vì tội ham chơi quên làm bài tập và cả những lúc được cô khen khi đạt loại học sinh giỏi vẫn còn đấy, vẫn in sâu trong trái tim tôi cái bóng gầy gầy, khom khom của thầy cô mỗi sớm mai soạn bài. Ngày 20/11, lòng tôi lại dậy lên một thứ cảm xúc khó tả nhưng tôi biết hẳn rằng cái cảm xúc ấy chính là lòng biết ơn, một sự tôn trong và yêu quý thầy cô-người lái đò tri thức đưa học sinh qua bến bờ thành công.
Tham khảo:
Cảm xúc về buổi lễ khai giảng năm học mới 2021-2022 là 1 buổi khai giảng đặt biệt nhất trong đời tôi. Mọi năm ngôi trường cứ vào giữa mùa thu thì lại rất náo nhiệt, tiếng cười đùa trẻ con nhưng bây giờ không khí đã thật sự khác. Sân trường vắng lặng tiếng cười đùa, tiếng nói, vắng đi sự ồn ào náo nhiệt của ngày khai trường. Một mùa khai giảng ghi lại dấu ấn sâu sắc trong lòng tôi. Tôi ngồi trước màn hình tivi, ngoài trời tiếng mưa ào ào như thác đổ xuống, còn cha mẹ lăng xăng chụp thời khắc con đang dự lễ khai giảng để gửi cho cô giáo. Một năm học mới bắt đầu tràn đầy hi vọng và cũng có phần hồi hộp. Mắt tôi cảm thấy rưng rưng khi nghĩ đến những người anh hùng còn đang chiến đấu trên tuyến đầu chống dịch. Mong cho đại dịch mau qua để chúng ta có thể cắp sách đến trường bình thường như bao năm học khác.
Ngôi trường mới của mình là một ngôi trường khang trang , đẹp đẽ , với những ngôi nhà cao tầng được sơn màu vàng , được lợp mái tôn đỏ tươi . Từng phòng học lúc nào cx vang lên tiếng giảng ân cần của các thầy , cô giáo . Cùng tiếng phát biểu dõng dạc của các bạn học sinh . Sân trường rộng rãi , thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi xào xạc tiếng lá và những cơn gió nhè nhẹ . Đây thật là nơi lí tưởng để chúng tôi vui chơi . Tôi yêu lắm sân trường này . Mỗi khoảng đất nơi đây đều in dấu những kỉ niệm của tôi về những lần đi học hay chơi đùa cùng bạn bè , cx có thể là những buổi dọn vệ sinh vất vả mà vui ko tả xiết . Cây vẫn đứng đó , lá vẫn reo hò . Chỉ có chúng tôi là vẫn lớn lên . Nếu như có một điều ước thì tôi sẽ ước cho thời gian hãy ngừng lại để tôi được sống mãi dưới ngôi trường thân yêu của tôi .
đây ạ
Ngày tựu trường là một ngày đặc biệt đối với tôi. Khi bước vào cổng trường, tôi cảm nhận được sự phấn khởi và háo hức tràn đầy trong không khí. Cảm giác này không thể tả bằng lời, nhưng nó thực sự làm tôi cảm thấy như một con chim nhỏ được tự do bay lượn trên bầu trời. Tôi cũng không thể không nhắc đến sự hồi hộp khi gặp lại bạn bè cũ và tạo ra những kỷ niệm mới. Tựu trường là thời điểm để tôi thể hiện bản thân và khám phá những tiềm năng bên trong mình.
Tham khảo:
Từ Hán - Việt: trù phú
Từ láy: ấm áp, hiền hòa....
Quê hương em có biết bao nhiêu cảnh đẹp đơn sơ mà ấm áp. Nào là dòng sông hiền hòa, thơ mộng giữa đôi bờ ngo khoai; nào là cánh đồng rộng thẳng cánh cò bay trù phú, ấm no;... Nhưng, gần gũi với em hơn cả là những đêm rằm tháng 8 ở làng quê. Tiết thu dìu dịu, mát mẻ, dễ chịu chứ không oi bức như những ngày hè nóng nực hay ngày đông gía buốt. Bầu trời mùa thu trong vắt, cao vời vợi. Trời thu điểm xuyết những vì sao lấp lánh như tấm thảm nhung khổng lồ. Nhưng đẹp nhất vẫn là đêm trăng Trung thu. Vầng trăng vàng thẳm từ từ nhô lên sau lũy tre làng. Trăng tròn vành vạnh soi rõ con đường làng em. Trăng rằm tháng 8 tròn đầy, viên mãn chứ k dấu Á trong những đêm trăng khi mờ khi tỏ. Trăng trên trời giữa một biển sao đẹp lấp lánh như một bức tranh giàu màu sắc. Dòng sông Hồng về đêm lấp loáng như một dòng trăng. Trăng lung linh, huyền ảo với sự tích chú Cuội ngồi gốc cây đa gợi lên trong em bao nhiêu là ước mơ, hy vọng,...Trẻ em chúng em ùa đi rước đèn với chúng bạn. Đứa nào cũng nô nức, phấn khởi, vui vẻ với chiếc đèn ông sao hay đèn lồng của mình trong những bản nhạc vui nhộn. Ánh trăng trung thu tràn ngập trên khắp con đường rước đèn của chúng em. Vẻ đẹp thiên nhiên hòa với vẻ đẹp ánh sáng điện, thật không có gì đẹp hơn thế! Và em cũng yêu quê hương mình hơn từ những đêm trăng đẹp và đầy ý nghĩa như thế!
Mỗi mùa 20 - 11 đến các lớp trong trường lại hào hứng, tấp lập chuẩn bị những tiết mục văn nghệ để góp vui trong ngày kỉ niệm nhà giáo việt nam. Năm nay lớp em cũng có một tiết mục diễn kịch. Theo em thì rất đặc sắc và ý nghĩa. Tiết mục diễn kịch "tấm cám" với nội dung được cách điệu: cám là cô gái lười học có đam mê sống ảo trên facebook nhưng lại ghen tỵ với tấm vì cô học giỏi chăm ngoan. Nhưng sự ghen tỵ này cuối cùng cũng được hòa giải bởi cám đã nhận ra được bản thân mình sai lầm nhờ sự giúp đỡ của tấm...