Phân tích vai trò của yếu tố tự sự và miêu tả trong đoạn thơ sau.
Mình về với Bác đường xuôi.
Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ người.
Nhớ ông cụ mắt sáng ngời
Áo nâu túi vải, đẹp tươi lạ thường
Nhớ Người những sáng tinh sương
Ung dung yên ngựa trên đường suối reo.
Nhớ chân Người bước lên đèo.
Người đi, rừng núi trông theo bóng Người.