Trong tiểu luận “Tiếng nói văn nghệ” Nguyễn Đình Thi đã viết: “Một bài thơ hay không bao giờ ta đọc qua một lần mà bỏ xuống được, ta sẽ dừng tay trên trang sách đáng lẽ sẽ lật đi và đọc lại bài thơ, tất cả tâm hồn chúng ta đọc ... cho đến một câu thơ kia, người đọc nghe thì thầm mãi trong lòng, mất không lời trang giấy”. Em hiểu ý kiến trên như thế nào? Hãy làm sáng tỏ ý kiến trên qua bài thơ “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duật.
- Mai em thi rồi,giải hộ em với ạ. Cảm ơn trước ạ!