K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 10 2017

em gái bựa lun, bn nghe em gái lầy chưa?

4 tháng 10 2017

Bài Em gái lầy hát đúng giai đệu hay nhưng lời bài hát thì có chút thô tục.Chị hát bài ấy mình thấy xinh.thanghoa

19 tháng 8 2018

sơn tùng mtp: lạc trôi

đức phúc: ánh nắng của anh

tùng dương: chiếc khăn phiêu

khánh phương: cô hàng xóm

châu khải phong: ngắm hoa lệ rơi

hoa vinh: gọi tên em trong đêm

chi dân: 1234

hồ quang hiếu: nơi ấy con tìm về

anh thơ: tàu anh qua núi

...............................

CÒN NHIỀU LẮM BẠN NHÉ.

~TK MK NHA~

BTS(fake love)

Sơn Tùng(chạy ngay đi)

................còn

2 tháng 1 2018

b) a) v = √ 2gS =20√ 2 m/s  suy ra t = v/a = 2√ 2 s
c) quãng đường đi được trong 0.5 giây cuối Δ S =S - S' = 1/2 * 10 * ( t^2 - (t-0.5 )^2 ) ≈ 13 m 
S' = 27 m suy ra v' = √ 2gS' ≈ 16,1 m/s
d) làm cách tương tự S'' = 17 m suy ra v'' =  √2gS'' ≈ 18m
e) Áp dụng S = 1/2 * g * t^2 suy ra t=2.76 s

2 tháng 1 2018

bá đạo vậy

Lắm chuyện tôi k yêu anh đâu , bộ anh tưởng anh là hot boy của trường nên ai cx thik à !! !! k đăng câu hỏi linh tinh lên diễn đàn !!

6 tháng 8 2018

Nhè nếu thích ng ta quá làm ơn đi tìm ng ta mà tỏ tình đừng đăng linh tinh kẻo bị ném đá nha bạn!

Anh lại ..... khổ quá , tôi xin anh đấy , tháo ảnh tôi xuống nhanh !! không đăng câu hỏi linh tinh , tôi k yêu anh 

7 tháng 8 2018

Em lạy anh!

Hêt người này đến người khác đòi yêu Thiên Hương là sao hả?

Mẹ kiếp! Đây là diễn đàn học tập, không phải chỗ để tỏ tình đâu! Đọc lại nội quy đi cụ tổ!

- Gửi em của quá khứ -Gửi tới em! Cô gái của quá khứTuổi ngây ngô hồn dại nhất cuộc đời Những tháng ngày chẳng bộn bề toan tínhCứ mỉm cười mặc phía trước chông gaiGửi tới em! Cô gái của quá khứPhút yêu thương lặng lẽ của một chiềuMấy xuân rồi chẳng còn trong màu mắtBóng ai nhoè trang giấy trắng phôi phaGửi tới em! Cô gái của quá khứHay mỉm cười, nước mắt cũng mau...
Đọc tiếp

- Gửi em của quá khứ -

Gửi tới em! Cô gái của quá khứ
Tuổi ngây ngô hồn dại nhất cuộc đời
Những tháng ngày chẳng bộn bề toan tính
Cứ mỉm cười mặc phía trước chông gai

Gửi tới em! Cô gái của quá khứ
Phút yêu thương lặng lẽ của một chiều
Mấy xuân rồi chẳng còn trong màu mắt
Bóng ai nhoè trang giấy trắng phôi pha

Gửi tới em! Cô gái của quá khứ
Hay mỉm cười, nước mắt cũng mau rơi
Sống nặng tình với những người ấm áp
Cứ hát vang những khúc hát yêu đời

Gửi tới em! Cô gái của quá khứ
Những ngày xưa ngập nắng gió hương trời
Khẽ bay bay, mây vần qua cửa sổ
Hé môi cười, trông trăng sáng 15

Gửi tới em! Cô gái của quá khứ
Bụi cỏ đêm còn đẫm ướt sương bụi
Mây qua đi kéo một trời giông bão
Vẫn kiên cường tự lấy nón che mưa

Gửi tới em! Cô gái của quá khứ
Từng rặng hoa còn thơm ngát êm đềm
Trên con đường vẫn ngập tràn bóng mát
Em bước về quyện gót nắng hương mai

Gửi tới em! Cô gái của quá khứ
Chẳng mênh mông như biển cả sóng trào
Chẳng ồn ào như dặng dài luồng cát
Mà trong lòng bát ngát tình yêu thương

Gửi tới em! Cô gái của quá khứ
Dẫu là ai? Và muôn kiếp thế nào?
Hãy cứ đi bước vào tương lai mới
Đừng chôn mình mãi ở quá khứ xa...

0
16 tháng 11 2017

anh thơ nụ

em gái lầy

em có bầu 

k mình nha

16 tháng 11 2017

anh thơ nụ

16 tháng 9 2021

vậy em không được rồi :))

16 tháng 9 2021

Girl k9 đang cô đơn =)

@Cỏ

#Forever

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
20 tháng 12 2023

Hình tượng “tràm” (hương tràm, họa tràm, lá tràm, bóng tràm) luôn gắn bó với nỗi nhớ em, bởi mỗi lần "đi trong hương tràm" là mỗi lần hình bóng "em" lại ùa về trong nỗi nhớ của "anh". Bởi hương tràm luôn gắn bó với "em", nên nhìn cảnh lại nhớ đến người. Và dù "em" có xa "anh" vời vợi, nhưng chỉ cần một thoáng hương tràm cũng đủ để "ta bên nhau". Nỗi nhớ, tình yêu đã gắn kết những tâm hồn xa cách. Hương tràm, hoa tràm, lá tràm, bóng tràm.. chính là nhịp cầu nối những yêu thương. - Đoạn văn tham khảo: Đọc bài thơ “Đi trong hương tràm, ta cứ ngỡ bất cứ thứ gì liên quan đến “em” cũng trở thành Tràm. Tưởng như Tràm là em từ bao giờ rồi. Và bài thơ ngập trong hương tràm, lá tràm, gió tràm. Tràm chính là em, em có ở trong tràm. Không đắm say, không nhập tâm nhập thần cái hương tràm ấy thì làm sao mà từ bông hoa tràm trong vòm lá kia lại có thể thấy được một trời mây hương tràm tỏa bay như thế! Không gian thơ ở đây được phân định thành hai chiều không gian rõ ràng: Một chiều không gian thực tại với những cây tràm, bông tràm, lá tràm và “xa cách”, và “đổi hướng thay màu”, và “không trao anh nữa”, và thương đau… Một chiều không gian của tâm thức, tiềm thức với bóng tràm, với hương tràm, với mắt tràm, với mây tràm, với gió tràm, với “hy vọng”, với “cho ta bên nhau”… Chính vì cái không gian này nên cái ngọn gió của xứ Tháp Mười – xứ tràm – xứ em kia mới “thổi rất sâu” chứ không phải là thổi rất xa hay rất cao! Cái chiều thổi của gió là chiều của tâm hồn, chiều của nỗi nhớ, của tình yêu, của niềm hy vọng… Và có lẽ cũng bởi cái chiều không gian thứ hai này và cái chung tình của “anh” mà khiến cho cái không gian chung của bài thơ không ít mơ màng, hư ảo này bừng sáng lên trong từng câu chữ. Phải chăng đó mới chính là nỗi ám ảnh không chỉ vì mất một người yêu cụ thể, tan vỡ một mối tình cụ thể; mà cao hơn, đó là lẽ sống hướng về cái tận thiện tận mĩ của những con người có trái tim vô cùng nhạy cảm trước thiên nhiên và cuộc sống?