K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên Có những địa danh trên thế giới bị con người cho vào quên lãng, dưới sức mạnh tàn khốc của thời gian ai cũng nghĩ những công trình kiến trúc tại đó sẽ dần xuống cấp và lụi tàn. Nhưng thiên nhiên diệu kỳ luôn có thể khiến con người đi từ ngạc nhiên này đến ngỡ ngàng khác khi khiến chúng trở nên thu hút vời màu sắc hoài cổ bí ẩn. ...
Đọc tiếp

23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên

Có những địa danh trên thế giới bị con người cho vào quên lãng, dưới sức mạnh tàn khốc của thời gian ai cũng nghĩ những công trình kiến trúc tại đó sẽ dần xuống cấp và lụi tàn. Nhưng thiên nhiên diệu kỳ luôn có thể khiến con người đi từ ngạc nhiên này đến ngỡ ngàng khác khi khiến chúng trở nên thu hút vời màu sắc hoài cổ bí ẩn.

1. Những tàn tích của lâu đài cổ ở thành phố Sintra, Bồ Đào Nha. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 1. 2. Nhà thờ bị bỏ rơi ở thành phố Detroit, tiểu bang Michigan, Mỹ. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 2. 3. Nhà máy thủy điện Crystal Mill nằm trên sông Crystal, bang Colorado, Mỹ. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 3. 4. Đường hầm đường sắt bị lãng quên ở Paris, Pháp. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 4. 5. Sintra Well, Bồ Đào Nha. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 5. 6. Một "thị trấn ma" bị phá hủy trong cuộc nội chiến Tây Ban Nha, tại Belchite, Tây Ban Nha. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 6. 7. Một ngôi nhà ở vùng nông thôn thuộc Na Uy. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 7. 8. Những gì còn sót lại từ một con tàu mắc cạn ở County Louth, Ireland. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 8. 9. Một nhà thờ bị bỏ hoang tại Pháp. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 9. 10. Một tu viện khác cũng bị bỏ hoang. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 10. 11. Con đường dát gạch vàng ở công viên, làm người ta liên tưởng tới cảnh phim "Phù thủy xứ Oz", thuộc miền Bắc Carolina, Mỹ. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 11. 12. "Nấc thang lên thiên đường" ở Oahu, Hawaii. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 12. 13. Một con tàu bị bỏ lại ở gần Fuerteventura, quần đảo Canary. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 13. 14. Một lâu đài đổ nát ở Kopice, Ba Lan. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 14. 15. Một làng chài đánh cá hoang vắng cạnh sông Dương Tử (hay Trường Giang), Trung Quốc. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 15. 16. Một lâu đài hoang bị lãng quên. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 16. 17. Khách sạn Hotel del Salto, tại Colombia. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 17. 18. Những tàn tích còn lại ở của cung điện cũ, nước Bỉ. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 18. 19. Một ngôi nhà bị bỏ quên ở vùng quê. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 19. 20. Câu lạc bộ bị cháy rụi ở Áo. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 20. 21. Xác của tàu buôn tại biển Đỏ. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 21. 22. Nhà kính tuyệt đẹp trong khu vườn mùa đông. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 22. 23. Tàu hỏa đường sắt Orient Express ở Bỉ. 23 khung cảnh huyền ảo đẹp mãn nhãn của các địa điểm bị lãng quên - Ảnh 23.

(Nguồn: B.S)

6
24 tháng 9 2017

Đẹp lắmbatngovuiyeu

24 tháng 9 2017

Cậu đã cho tớ biết đây đó, tớ thích những câu hỏi như cậu, cảm ơn :)))))))))

1)...Hằng ngày ,có vô số trẻ em trên thế giới bị phó mặc cho những hiểm họa làm kìm hãm sự tăng trưởng và phát triên của các cháu đó.Chúng pk chịu bnhieu nỗi bất hạnh do bị trở thành nạn nhân của chiễn tranh và bạo lực,của nạn phân biệt chủng tộc ,chế độ a-pác-thai, của sự xâm lược, chiếm đóng và thôn tính của nước ngoài ,Có những cháu trở thành tị nạn sống tha hương do bị...
Đọc tiếp

1)...Hằng ngày ,có vô số trẻ em trên thế giới bị phó mặc cho những hiểm họa làm kìm hãm sự tăng trưởng và phát triên của các cháu đó.Chúng pk chịu bnhieu nỗi bất hạnh do bị trở thành nạn nhân của chiễn tranh và bạo lực,của nạn phân biệt chủng tộc ,chế độ a-pác-thai, của sự xâm lược, chiếm đóng và thôn tính của nước ngoài ,Có những cháu trở thành tị nạn sống tha hương do bị cưỡng bức pk từ bỏ gia đình ,cội rễ.Có những cháu khác lại chịu cảnh tàn tật hoặc trở thành nạn nhân của sự lãng quên,ruồng bỏ,dối xử tàn nhẫn và bóc lột... Mỗi ngày,có hàng triệu trẻ em pk chịu đựng những thảm họa của đói nghèo và khủng khoảng kinh tế ,của nạn đói ,tình trạng vô gia cư,dịch bệnh ,mù chữ,mỗi trường xuống cấp... TRẢ LỜI CÂU HỎI: Từ đoạn trích trên và bằng những hiểu biết của mình,hãy viết một đoạn văn(khoảng 2/3 trang giấy thi)trình bày suy nghĩ của em về ý kiến''Có những cháu khác lại chịu cảnh tàn tật hoặc trở thành nạn nhân của sự lãng quên,ruồng bỏ,dối xử tàn nhẫn và bóc lột''

ai giúp diiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!Mình cần gấp mai mình nộp rT^T

0
7 tháng 3 2022

D

21 tháng 9 2021

Trả lời :

1. Mở bài

Giới thiệu về nghị luận của anh/chị : có người cho rằng, sống là không chờ đợi, có ý kiến khác cho rằng nên sống chậm lại.

2. Thân bài

* Giải thích:

- Sống không chờ đợi: Sống hết mình, sống cống hiến, hướng về tương lai, tận hưởng từng khoảnh khắc trong cuộc sống.

- Sống chậm: Sống bình lặng, sống không hối hả để có thể trải nghiệm, quan sát cuộc đời, giống như cách sống của những nhà hiền triết thời xưa.

* Hiện trạng:

- Sống nhanh, sống không chờ đợi là lối sống của hầu hết các bạn trẻ hiện nay. Sống nhanh thể hiện tinh thần làm việc và hưởng thụ hết mình.

→ Những bạn trẻ sống nhanh thường có một cuộc sống năng động, lý thú. Mặt trái của việc sống nhanh là lối sống vội, quên mất cái tôi của mình mà mải miết chạy theo phù du

- Tuy vậy, sống chậm không phải là lối sống lề mề. Sống chậm lại để tận hưởng và lắng nghe, để hướng về gia đình, để dành thời gian cho bản thân.

* Ý nghĩa:

- Hai cách sống song song tồn tại đòi hỏi con người sống phải biết cân bằng. Sống vừa cần nhanh chóng, vừa cần chậm rãi để có thể bắt kịp xu thế, không bị tụt hậu nhưng vẫn phải có những khoảng lặng yên bình.

* Bình luận:

- Sống chậm rãi không phải là lối sống lười biếng, trì hoãn. Đồng thời, sống nhanh không phải lối sống buông thả, sống không cần biết ngày mai

* Bài học:

- Là người trẻ, là tương lai đất nước, chúng ta cần có một lối sống cân bằng, an toàn và lành mạnh bằng cách tự rèn luyện bản thân và cân bằng cuộc sống.

3. Kết bài

Khẳng định lại vấn đề cần nghị luận ;)

~ HT >;))) ~

21 tháng 9 2021

Ngạn ngữ châu phi có câu

“Mỗi buổi sáng thức dậy con linh dương phải chạy nhanh hơn con linh dương chạy nhanh nhất nếu không nó sẽ bị chết đói

Mỗi buổi sáng thức dậy con linh dương phải chạy nhanh hơn con hổ chạy chậm nhất nếu không nó sẽ bị ăn thịt”

Cuộc sống của mỗi người cũng giống như một cuộc đua một cuộc đua, ẩn chứa vô vàn khó khăn thử thách. Để trở thành người chiến thắng con người phải không ngừng cố gắng, biết làm chủ thời gian, nắm bắt cơ hội bởi sống là không chờ đợi.

Chờ đợi tức là không làm gì cả, ngồi yên một chỗ đợi thời cơ đến để hành động. Nhưng xã hội không ngừng phát triển cuộc sống không ngừng vận động, chờ đợi đâu phải lúc nào cũng tốt, ông cha ta vẫn thường hay nói:

“Có làm thì mới có ăn
Không dưng ai dễ mang phần đến cho”

Chỉ khi lao động thì mới có thể thành công , chỉ khi con người tìm kiếm cơ hội thì mới có chìa khóa để mở ra cánh cửa hạnh phúc. Nếu chỉ chờ đợi liệu rằng cơ hội có tự tìm đến?

Vậy tại sao sống là không chờ đợi? Cuộc sống luôn hé mở ra những cơ hội để con người có thể nhìn thấy. Đó là con đường tắt để dẫn con người đến thành công, nhưng nhiều người cảm thấy bất an bởi họ sợ rằng cơ hội trước mắt có nhiều rủi ro. Để an toàn họ chờ đợi hết cơ hội này đến cơ hội khác và liệu rằng họ có tìm thấy cơ hội thích hợp khi không biết nắm bắt lấy cơ hội trước mắt. Vì vậy sống là phải biết nắm bắt cơ hội, thời cơ. Hãy thử tưởng tượng Bạn đang đi trên một con đường u tối cuối con đường bạn nhìn thấy hai ngã rẽ ngã rẽ thứ nhất có ánh sáng mặt trời, ngã rẽ thứ hai vẫn tối tăm bạn sẽ làm gì? Con đường tăm tối tượng trưng cho cuộc sống của bạn một cuộc sống buồn tẻ ngã rẽ có ánh sáng chính là những cơ hội giúp bạn thay đổi cuộc đời nếu bạn bỏ qua ngã rẽ thứ nhất đến với ngã rẽ thứ hai liệu bạn có thể tìm thấy ngã rẽ nào tương tự như thế, hay là càng đi tại càng chờ đợi và bỏ qua thêm nhiều cơ hội khác?

Không phải lúc nào cơ hội cũng tìm đến chúng ta mà đôi khi chúng ta phải tự mình tìm kiếm cơ hội, người ta thường nói cơ hội ở trong những khó khăn. Có lẽ nhiều người khi nghe xong câu nói ấy sẽ cho rằng sao phải phí sức vượt qua khó khăn để tìm cơ hội, cứ chờ đợi có phải hơn không. Đó là một tư tưởng sai lầm những người sống chờ đợi chỉ thấy rằng khó khăn chỉ có những thất bại đau đớn, mà không biết rằng khó khăn là một món quà tuyệt vời mà thượng đế ban tặng. Đằng sau khó khăn là những cơ hội, là con đường ngắn nhất dẫn đến thành công, những người sống không chờ đợi sẽ luôn cảm thấy vui vì khó khăn trước mắt, họ sẽ trưởng thành hơn, quyết đoán hơn những người sống chờ đợi bởi họ đã học được nhiều thứ từ chông gai.

Sống là không chờ đợi là biết làm chủ từng giây, từng phút của cuộc đời. Tục ngữ có câu “thời gian là vàng là bạc” để nhắc nhở con người thời gian là thứ rất quý giá phải biết trân trọng nó bởi một giây một phút trôi qua là không thể nào lấy lại được. Không phải ngẫu nhiên mà Xuân Diệu viết:

“Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại”.

Vì vậy ông đã vội vàng, nắm bắt tình phút từng giây để tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn. Đã bao giờ bạn tự hỏi nếu chờ đợi thì có lãng phí thời gian thay vì chờ đợi để từng giây từng phút trôi qua một cách vô ích, thì tại sao bạn không dành khoảng thời gian ấy để đi tìm kiếm cơ hội, tìm kiếm sự giúp đỡ từ những người xung quanh có như vậy thời gian của bạn mới được sử dụng một cách hiệu quả hơn.

Tôi đã được đọc một câu chuyện câu chuyện đó đã để lại trong tôi nhiều bài học quý giá, truyện kể về một cô gái trẻ có ước mơ trở thành một diễn viên hài kịch. Suốt thời đi học cô luôn cố gắng tìm kiếm cơ hội để được nhận vào các câu lạc bộ về diễn xuất, mặc dù gia đình cô phản đối nhưng cô vẫn quyết tâm theo đuổi ước mơ của mình. Năm 20 tuổi cô được chính thức bước lên sân khấu cô mời cha mẹ của mình đến để chứng kiến buổi biểu diễn. Nhưng kết quả không được như mong muốn, phần trình diễn của cô không được mọi người lưu tâm, cha mẹ cô cảm thấy thật xấu hổ. Họ khuyên cô nên theo đuổi công việc khác, với một lòng quyết tâm cao độ cô tin rằng cơ hội sẽ đến với mình. Cô xin vào đoàn hài kịch khác, bất cứ lúc nào cô cũng cố gắng không để thời gian trôi qua một cách vô ích, dần dần cô được làm hoạt náo viên. Nhưng cô cảm thấy chưa hài lòng về điều đó, một hôm cô được nhận thông báo sẽ diễn với một diễn viên nổi tiếng, cô biết rằng đây chính là cơ hội hiếm có của cuộc đời và cô đã đồng ý. Cuối cùng nhờ diễn xuất, cùng với sự quyết đoán cô đã thành công trở thành diễn viên nổi tiếng. Nếu như chỉ chờ đợi liệu cô có được như ngày hôm nay.

Tuy nhiên bên cạnh những con người đang ngày đêm nỗ lực tìm kiếm, nắm bắt cơ hội để đạt được mơ ước mục đích của mình, thì vẫn còn rất nhiều người có lối sống chờ đợi. Họ cho rằng chờ đợi chính là cách tốt nhất, an toàn nhất để bước đến thành công mà không biết tận dụng cơ hội để tiến thẳng lên phía trước. Một số khác thì có thói quen ỷ lại, dựa dẫm vào người khác trở nên thụ động trước những thay đổi của cuộc sống. đó là những lối sống chúng ta cần phê phán, lên án.

Nghị luận về sống là không chờ đợi - Mẫu 2

Cuộc sống là một đường chạy marathon dài vô tận, nếu ta không cố gắng thì sẽ mãi bị bỏ lại ở phía sau và không bao giờ tới đích.

Trong nhịp sống ồn ã, náo động của phố thị, giữa những xô bồ tranh chấp của người với người trong cuộc đời; đôi lúc con người ta lại dành cho riêng mình những khoảng lặng để suy ngẫm. Suy ngẫm về những gì đã qua, những chuyện đang làm và hướng đến tương lai. Giống như một bản nhạc có nốt thăng, nốt trầm, đời người cũng vậy. Được sinh ra với những chuỗi ngày bất tận của niềm vui, nỗi buồn… mọi thứ cứ lần lượt đan xen nhau tạo thành một bức tranh tổng thể đa màu sắc. Ngắm nhìn bức tranh ấy, đã bao lần bạn tự hỏi: “ Nó có ý nghĩa gì?”, “Giá trị thật sự nằm ở đâu?”, “Làm thế nào để bức tranh ấy hoàn hảo nhất?”…Câu trả lời chính là ở triết lí sống của mỗi người hay nói cách khác đó chính là nguyên liệu, là màu tô mà bạn sử dụng để vẽ. Dù có yêu thương, lạc quan hay cố gắng thì theo tôi tất cả đều chỉ nằm vỏn vẹn trong duy nhất một từ “SỐNG”. Sống trọn vẹn để yêu thương, sống can đảm để thành công…vì bởi “sống là không chờ đợi”.

Ngạn ngữ Anh có câu: “Triết lí sống là một cánh buồm, còn cuộc đời là một con tàu. Không có buồm tàu sẽ lênh đênh trôi dạt vô bờ bến”. Câu nói ấy phần nào đã khẳng định được ý nghĩa quan trọng và vai trò to lớn của việc xác định triết lí sống đối với mỗi người. Vậy thế nào được gọi là triết lí sống? Triết lí sống là những quan điểm, quan niệm tùy thuộc vào mỗi cá nhân. Nó được đặt ra như một kim chỉ nam để hướng con người đến một cuộc sống tốt đẹp hơn. Hay nói cách khác triết lí sống chính là bệ phóng, là nền tảng để mỗi chúng ta dựa vào tìm cách sống, cách ứng xử sao cho hợp lẽ, khôn ngoan nhất.

Cuộc đời là một bức tranh đa sắc màu và hiển nhiên ý nghĩ, suy tư cũng khác nhau. Vậy triết lí sống của bạn là gì? Riêng tôi, triết lí sống chính là ở thời gian, ở cách sắp xếp mọi thứ trong cuộc sống này. Giữa xã hội bộn bề với đủ mọi lo toan, con người khác nào một quay luôn bị xoay vần. Ta muốn thành công, ta muốn thành đạt vì thế mồ hôi, công sức bỏ ra đâu phải dễ. Mà thời gian thì vô hạn, cuộc đời hữu hạn, nên những ý nghĩ, sự sáng tạo làm thế nào để thực hiện hết. Chỉ có cách duy nhất, đó là SỐNG! Sống trọn từng giây, từng khoảnh khắc, từng ngày. Từ khi còn bé tôi đã được bà dạy rằng: cuộc sống sẽ chẳng có gì là dễ dàng, mọi thành công sẽ không bao giờ tự đến mà tất cả đều do con người nắm bắt lấy. “Sống là không chờ đợi”. Hôm nay, ta còn được vui cười, hạnh phúc bên người thân nhưng chắc gì ngày mai ta còn hiện hữu trên cõi đời này. Mỗi lần nghĩ như thế, tôi lại bất giác rùng mình, cơ thể như được tiêm vào một liều thuốc để sống sao cho tích cực hơn, có ý nghĩa hơn. Chẳng bởi thế, khi học thơ Xuân Diệu bản thân nhận thấy có một phần hồn của mình ở đâu đó:

“Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất
Lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật”

Đã có nhiều lúc tôi thắc mắc: “Những gì ta có thể làm được trong hôm nay tại sao cứ phải chần chừ, để dành cho ngày mai?” Cuộc sống là một bữa tiệc với hàng loạt những trải nghiệm, những món ăn chờ đợi con người thưởng thức. Hết ngày này đến tháng kia, mỗi ngày đối với bản thân tôi đều mang một hương vị mới, một mùi thơm riêng. Tại sao một năm không phải có 1 ngày mà đến tận 365? Đó là bởi tạo hóa, bởi chúa Trời muốn con người lần lượt nếm đủ các vị đắng, cay, ngọt, bùi; trải qua đầy đủ mọi cảm giác cơ bản của loài người hỉ, nộ, ái, ố…Vì thế, mỗi ngày là một trang mới, là một món quà mang những đặc trưng riêng mà chúng ta lại chẳng có cớ gì từ chối món quà đặc biệt ấy cả. Thời gian như bóng câu qua cửa sổ, thoăn thoắt chẳng chờ đợi ai. Còn mỗi cá thể là một bông hoa, vì thế chúng ta phải biết trân trọng, biết tận dụng để “cháy” hết mình, bung tỏa sao cho đẹp nhất.

Có ai đã từng nói: “Hãy mơ những gì bạn muốn mơ, tới những nơi bạn muốn tới; trở thành con người tốt nhất mà bạn muốn trở thành; vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả những điều bạn muốn làm.” Vâng! Chỉ có một cuộc sống và một cơ hội. Đó chính là tất cả của một đời người. Đã gọi là “mơ” thì chẳng có ai ngăn cản nhưng hơn hết ta hãy tìm cách biến ước mơ ấy thành hiện thực, mang giá trị của mình đóng góp cho đời, ghi dấu ấn của bản thân trên cuộc sống này. Có thể nói thành công được tạo nên từ nhiều yếu tố khác nhau nhưng một trong số đó là phải biết nắm bắt cơ hội. Cơ hội chợt đến rồi vụt đi chỉ trong chớp mắt – chớp mắt của sự thành công, chớp mắt để thực hiện ước mơ. Trì hoãn đồng nghĩa với thất bại bởi không ai lấy được thời gian đã mất – dù chỉ một giây. Suy nghĩ kĩ rồi đưa ra một quyết định nhanh chóng nhất bởi cuộc đời sẽ không cho ta lần thứ hai, đừng để phải hối hận tiếc nuối khi nhìn lại.

Nghị luận về sống là không chờ đợi - Mẫu 3

Thật may mắn khi ai sinh ra được sở hữu một nhan sắc trời phú, một sức khỏe dồi dào và một cái đầu biết tính toán. Nhưng làm sao để tận dụng nó vào thực tế đời sống xã hội này. Chúng ta cần phải biết cách để biến những cái lợi thế đó của mình thành cơ hội tạo nên điều kiện thuận lợi để phát triển, ông trời không cho không ai cái gì mà cũng không cướp đi của chúng ta bắt cứ thứ gì hết. Chính vì thế, biết nắm bắt kịp thời chúng ta sẽ dành được rất nhiều điều có giá trị, có ý nghĩa trong cuộc sống. Đúng như cuộc sống đã dạy ta: “Sống là không chờ đợi”.

Chúng ta sinh ra ai cũng có quyền được sống, được mưu cầu hạnh phúc, chính vì thế chúng ta cần phải quyết đoán, chủ động, tích cực quyết định số phận cũng như số phận trong cuộc sống này. Đồng thời, luôn tích cực học hỏi và dám thay đổi bản thân. Bạn phải sống làm sao cho ý nghĩa, đẹp với đời, đừng bỏ phí đi bất cứ khoảng thời gian nào. Sống là để cống hiến, hãy luôn cố gắng học hỏi và rèn luyện bản thân mình mỗi ngày, cứ thế tích lũy dần chắc chắn bạn sẽ có cho mình mọt khối lượng kiến thức khổng lồ về xã hội cũng như tri thức. Hãy luôn phải nắm bắt những vấn đề trong cuộc sống, luôn cố gắng rèn luyện và phát triển bản thân mình mỗi ngày. Luôn cố gắng đạt được những điều có giá trị, có ý nghĩa cho cuộc sống của mình. Phải tích cực chủ động hơn trong cuộc sống, phải luôn tạo ra những điều mới mẻ, biết phát triển và làm tốt những việc làm hay những điều mà chúng ta đã lựa chọn.

“Sống là không chờ đợi” là một ý kiến hay, là lời giáo dục mỗi chúng ta cần tích cực hơn với cuộc đời của mình, không nên chờ đợi, bởi số phận sẽ quyết định nhiều điều từ cuộc sống của mình. Mà mỗi người chúng ta sinh ra ai ai cũng đều phải cố gắng thay đổi cuộc sống, tích cực hơn trong cuộc sống của mình, chủ động sáng tạo và làm được những điều tốt nhất cho cuộc sống.

Nhưng không nên trông chờ hay dựa dẫm vào sự giúp đỡ của người khác. Chúng ta không thể chịu khuất phục trước những khó khăn trong cuộc sống này. Vì vậy, lúc nào cũng phải tự mình quyết định tương lai của chính mình.

Luôn cố gắng rèn luyện và phát triển bản thân mình mỗi ngày, luôn rèn luyện, nâng cao được tri thức, trí tuệ của bản thân, điều đó có ý nghĩa giáo dục mỗi chúng ta sâu sắc và hiệu quả hơn. Luôn phải có kế hoạch sống đúng đắn, sống có mục đích rõ ràng, luôn phải tự quyết định lấy cuộc sống cũng như số phận của mình trước những vấn đề của cuộc sống.

Thế nhưng câu nói đó theo em cũng chỉ đúng một phần nào đó thôi, có lúc cuộc sống chúng ta không thể vội vã được. Sống cũng phải biết chờ đợi. Người ta có câu “chờ đợi là hạnh phúc” có những cái chờ đợi mang tới cho ta những kết quả bất ngờ trong cuộc sống này.

Ai cũng bảo: "Sống là không chờ đợi"! Nhưng có thật chúng ta sống mà không chờ đợi được ư? Tôi từng đọc ở một cuốn sách nào đó trong lúc lật thoáng qua: Không chờ đợi không phải là người!

Hàng trăm ngàn học sinh đi thi, họ chờ đợi suốt 12 năm hoặc còn hơn thế để cho 2 ngày gay go và đầy lo lắng. Cha mẹ lo lắng chờ đợi con cái cũng suốt 12 năm hoặc còn hơn thế. Đi thi thì kẹt xe, đi về thì tắc đường, phải đi chầm chậm, phải kiên nhẫn nhích dần, phải chờ đợi để không xảy ra điều đáng tiếc, không xảy ra điều gì với con cái và người xung quanh. Chờ đợi là lo lắng cho bản thân và cho những người xung quanh.

Trong cuộc sống gia đình, có lúc Cha mẹ nóng nảy, thậm chí đánh mắng con. Thay vì con bỏ đi thì con ngồi lại im lặng chờ đợi cho cơn giận đi qua, ngồi lại bên cha nói chuyện. Ngược lại, con cái nói lời không phải trong lúc nóng giận không kiềm chế được mình, cha mẹ chờ cho con dịu đi, ngồi lại bên con. Chờ đợi là tôn trọng lẫn nhau!

Những người yêu nhau, cách xa nhau cả chiều dài đất nước, cách xa cả hai cuộc chiến tranh. Những người phụ nữ ở nhà tần tảo nuôi con, chờ ngày đất nước hòa bình, chờ ngày người thân yêu trở về. Chờ đợi là hi sinh, là tình yêu.

12 tháng 5 2021

 #Tôi tài giỏi, Bạn cũng thế

Books are the product of a civilized and modern society. Each book contains a huge treasure trove of knowledge and contains many different rich contents. It provides our human society with new discoveries in the world as well as many interesting things in life.
But it is more important to find the book that is useful and necessary for your needs. And one of the books I would recommend here is the book "Tôi tài giỏi, Bạn cũng thế" by Singaporean author Adam Khoo and translated into Vietnamese by Tran Dang Khoa and Uong Xuan Vy.The book "Tôi tài giỏi, Bạn cũng thế" is drawn from many years of experience of Adam Khoo. Adam wants to share the methods and skills he has applied since the age of 13, on his way to academic and career success. From a child considered "useless", "incompetent", "poorly educated" Adam rose to become the youngest and richest millionaire in Singapore.With basic steps from easy to difficult, Adam has really embarked on the action with the goal ahead. Going through these pages, you will realize how the portrait of a young millionaire has to overcome the test of perseverance to get today. The more I read, the more I find it really appealing, interesting, and want to read quickly to find out the secrets that Adam has summarized. Because my curiosity and excitement encouraged me to turn to the next pages to find what I needed.From the above I can confirm that no matter who you are, where you are, what school are you aiming for in any learning and life goal, I am sure of one thing. That, you will find the answer in the book “Tôi tài giỏi, Bạn cũng thế” that contains the secrets to Adam Khoo's miracle.

Photo 👇👇🏻👇🏼👇🏽👇🏾👇🏿

undefined

12 tháng 5 2021

       Today has been a great day for me because I have been given a book, the book "Into The Magic Shop", which is really cool. It tells about a twelve-year-old boy named Jim, who lives in a difficult house, his mother is seriously ill, his father drinks alcohol, and his brother often hides. That boy met an old woman named Ruth, who changed his life. Ruth taught him how to open up, how to get everything, through so many hardships, Jim got everything he wanted, and he became the doctor he wanted. This book is a testament to how beliefs and beliefs transcend religion, race, and nationality to help another individual overcome adversity and private boundaries. The book will surely enter the hearts and souls of anyone who reads it. I hope everyone can find this useful book that will help everyone realize the meaning of life

Mình khuyên mấy bạn nè:Em nghĩ rằng bức tranh này đã phác họa lên hình ảnh facebook đã gia tăng và đã làm mất bao nhiêu thời gian cho thế hệ học sinh ngày nay. Facebook tuy phát triển giúp cho nhu cầu giao tiếp của con người dễ dàng hơn ưng nó đã làm mất bao nhiêu thời gian của con người và nhất là những thế hệ trẻ học sinh ngày nay. Tái hiện của bức ảnh, em thấy con người trong ảnh đã...
Đọc tiếp

Mình khuyên mấy bạn nè:

Em nghĩ rằng bức tranh này đã phác họa lên hình ảnh facebook đã gia tăng và đã làm mất bao nhiêu thời gian cho thế hệ học sinh ngày nay. Facebook tuy phát triển giúp cho nhu cầu giao tiếp của con người dễ dàng hơn ưng nó đã làm mất bao nhiêu thời gian của con người và nhất là những thế hệ trẻ học sinh ngày nay. Tái hiện của bức ảnh, em thấy con người trong ảnh đã sống trong một thế giới ảo của facebook, luôn chăm chăm vào nó và nó đã làm mất bao nhiêu thời gian của người trong tranh.    

Facebook đã làm cho con người mê hoặc vào nó, họ quá coi trọng những người bạn ảo mà quên đi sự hiện diện của mọi người xung quanh mình. Thời mạng xã hội chưa phát triển, gia đình thường quây quân bên nhau, nói chuyện vui vẻ, chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn. Còn bây giờ mỗi người một máy,sử dụng facebook đối với họ còn có sức hút hơn những người thân yêu, khiến cho tình cảm của những người trong gia đình không còn gắn bó. Họ chỉ là nhốt mình trong cuộc sống ảo của thế giới facebook và họ không biết rằng cuộc sống này đang còn nhiều điều hay và thú vị đang chờ họ khám phá .   Mạng xã hội , facebook là những trong mỗi vấn đề đáng lo ngại  đang cướp mất đi tình cảm giữa người với người, giảm tương tác giữa người thân của mình và những người xung quanh. Dần dần mối quan hệ sẽ bị mờ nhạt không còn thân thiết. Và em sợ một ngày nào đó việc nghiện mạng xã hội sẽ lấn át đi sự tương tác, trao đổi giữa con người với nhau. Face book sẽ là mối ngăn chạn lớn cho những thế hệ học sinh mai sau .   

Để tránh nghiện facebook, chúng ta nên giảm bớt, kiểm soát thời gian sử dụng các thiết bị điện thoại và hãy  thiết lập các kế hoạch, mục tiêu hoạt động trong ngày, ưu tiên các công việc chính như học tập, công tác, chăm sóc bản thân, tập thể dục, đặc biệc là vào buổi sáng. Những thời gian thường sử dụng mạng xã hội, làm một công việc khác tích cực hơn thay thế. Dành nhiều thời gian cho người xung quanh, tận dụng mọi cơ hội để trò chuyện trực tiếp với mọi người và người thân thay vì sử dụng mạng xã hội , facebook để trò truyện.Cuộc sống này luôn dang tay đón chào chúng ta tận hưởng những vẻ đẹp mới để cho chúng ta khám phá. Vậy tại sao ta phải sống ở thế giới ảo của Facebook , mà không tích cực tham gia các hoạt động ngoại giờ bổ ích khác nhau ?

Các bạn hãy chung tay góp sức, tuy mình là một người công dân nhỏ bé  nhưng bạn có thể tuyên truyền với mọi người tác hại xấu của facebook sẽ làm cho con người ảnh hưởng thế nào và hãy nói ràng : "Ở trong cuộc sống này đang có nhiều điều cần chúng ta khám phá, vậy nên hãy thoát  những thế giới ảo của facebook để chúng ta có thể tận hưởng cuộc đời trọn vẹn và vui tươi " .

 

Chú ý hơn nhé, đừng chs nhìu quá!

Khuyên tí thôi đừng ném gạch!

4

hí lu bn chủ tus cute phô mai que ~ 

thanks vì đã nhắc và khuyên bn tớ như v nhưng bn oy 

đây là chỗ hok ( not_pải_fb_ạ ) 

thik thỳ bn lên face mak khuyên 

Nếu bn cảm thấy phiền thỳ I am sorry nhá ! ( ko cố ý muốn mắng bn chỉ tại bn wa đà wa bn ạ ) 

thik thỳ kb ko thik thỳ thui khỏi ( thật lòng khuyên bn đừng nên spam như v ) 

#ri'ss

7 tháng 2 2019

mk ko phải cute phô mai que ok

Khi lớn lên, mỗi người đều sẽ phải đi xa, trên hành tình tự hoàn thiện bản thân ấy đôi lần ta vẫn hoài niệm về quá khứ, về mái trường đầy phượng vĩ rực lửa của mùa hạ năm nào. Nỗi nhớ nhẹ bẫng, chòng chành mà sao da diết đến nặng lòng thương mến.Thời gian trôi đi phủ một lớp bụi mờ lên kí ức cứ ngỡ mãi mãi không thể phai nhòa. Dòng đời tấp nập, mưu sinh ngược xuôi...
Đọc tiếp

Khi lớn lên, mỗi người đều sẽ phải đi xa, trên hành tình tự hoàn thiện bản thân ấy đôi lần ta vẫn hoài niệm về quá khứ, về mái trường đầy phượng vĩ rực lửa của mùa hạ năm nào. Nỗi nhớ nhẹ bẫng, chòng chành mà sao da diết đến nặng lòng thương mến.

Thời gian trôi đi phủ một lớp bụi mờ lên kí ức cứ ngỡ mãi mãi không thể phai nhòa. Dòng đời tấp nập, mưu sinh ngược xuôi có ai dám cá không đôi ba lần "dọn dẹp" rồi để quên kỉ niệm nơi ngăn kéo quá khứ? Chẳng thế trách cũng không thở than, vì đó là quy luật của cuộc đời rồi. Nhớ nhớ, quên quên – con người vẫn luôn tự dày xéo mình trong muôn vàn câu hỏi tại sao, luyến tiếc cũng theo thời gian mà ngấm ngầm tan biến.

Thanh xuân, mấy ai không mơ hồ, không đôi lần lạc đường để đến khi nhìn lại thì năm tháng ấy cũng trôi tuột mất rồi. Chẳng ai trên đời này có thể nắm giữ vẹn nguyên tất cả khoảnh khắc, cảm xúc trong ngần thuở mới vào đời nơi sân trường chất chứa cả bầu trời kỉ niệm. Ngay cả ta, kẻ lắm suy tư, hoài niệm cũng đánh rơi vài an yên thanh xuân vườn trường trên hành trình trưởng thành.

4 năm rời xa chốn ấy, không đủ dài mà cũng không quá ngắn, đôi lần trong thao thiết nhớ thương ta cào cấu kí ức để sống dậy những cảm xúc thưở "ngày hai bữa cắp sách đến trường". Từng thước phim quay chậm như hiển hiện trước mắt từng ngóc ngách, từng hơi thở nồng nàn, từng tiếng cười giòn tan của những ngày tựu trường.

Nhắm mắt quay về chốn ấy, thì ra kỉ niệm vẫn còn rất trinh nguyên, vẹn tròn như chưa hề sứt mẻ trước dòng đời tàn nhẫn. Có lẽ, người ta nói đúng, kỉ niệm sẽ không là gì nếu lòng người vội xóa nhòa nhưng sẽ là tất cả nếu ta gìn giữ từ tận thẳm sâu đáy tim.

Nơi ấy là ngày ta ‘học đến quên thời gian’ để có thể chạm tay đến cánh cổng đại học. Tiếng giảng bài ấm áp, trầm bổng của những giờ văn say mê hồn ta, là tiếng thước kẻ ran ran trên bảng của thầy dạy toán kẻ từng đường thẳng. Đó là những định luật khô cằn của môn lý "khó nhằn", những kí hiệu dài ngoằng một thời khiến ta khó chịu của hóa học. Nơi vang lên hào sảng một thời ‘hoa máu’ của dân tộc anh hùng, là những phút giây ‘du lịch’ vòng quanh thế giới của môn địa. Những kí ức ấy làm sao có thể vội vàng quên lãng đi?

Những lá thư chưa kịp gửi thì giây phút chia tay cũng đến bất chợt, bao tiếc nuối vì tình yêu e lệ cất giấu nơi khóe mi cong của cô bạn cùng lớp chưa kịp ngỏ lời. Thanh xuân vườn trường là nơi chất chứa ánh nhìn tha thiết, tiếng cười tan trong nắng, là nước mắt hoen màu thay cho câu tạm biệt của lũ bạn cùng lớp.

Khi trưởng thành con người ta mới thấu, mới trân quý những phút giây mặn nồng của tuổi trẻ nơi mái trường thưở nào. Bữa tiệc nào cũng có kết thúc, gặp gỡ nào rồi cũng sẽ phải chia xa nhưng ngần ấy kí ức thì sẽ mãi ở lại nơi ấy.

Mỗi con người đều sẽ phải trải qua bão tố của cuộc đời trước khi tìm thấy những phút giây an yên. Những điều bình dị thân thương, kỉ niệm thưở nào đôi khi lại là sức mạnh giúp ta có thêm dũng khí để bước thật vững trên con đường đã chọn. Mặc ngoài kia gió mưa, mặc những buồn phiền, lắng lo chưa bao giờ thôi nghĩ suy nhưng ta tin rồi một mai bình minh vẫn rạng ngời tươi đẹp. Hôm nay có thể là ngày nỗi đau chưa vơi, niềm vui chưa vẹn trong nhưng sau cuối nụ cười vẫn ở lại để lưu vào tâm khảm kỉ niệm thanh xuân của ta.

Những lúc mỏi mệt vì những ganh đua cuồng quay của cuộc đời, ta lại thèm trở về năm tháng hồn nhiên cùng phấn trắng, bảng đen và ô của sổ nhìn ra khoảng trời đầy mộng mơ ấy.

Rồi ta sẽ về, về để tìm lại những cảm xúc trong veo của tuổi học trò, về để sống dậy những khoảnh khắc đã dần nguội lạnh trong tim theo thời gian. Và hơn hết trở về nơi ấy, nơi 50 năm thế hệ học trò đi qua mà vẫn không hề già đi, vẫn nhiệt huyết, hăng say lưu giữ thanh xuân tươi đẹp của chúng ta. Vậy nên, thanh xuân vườn trường dù có xuôi ngược trăm đường, trăm ngả cũng chớ vội vàng quên lãng...

26
18 tháng 9 2019

o

18 tháng 9 2019

o

Khi lớn lên, mỗi người đều sẽ phải đi xa, trên hành tình tự hoàn thiện bản thân ấy đôi lần ta vẫn hoài niệm về quá khứ, về mái trường đầy phượng vĩ rực lửa của mùa hạ năm nào. Nỗi nhớ nhẹ bẫng, chòng chành mà sao da diết đến nặng lòng thương mến.Thời gian trôi đi phủ một lớp bụi mờ lên kí ức cứ ngỡ mãi mãi không thể phai nhòa. Dòng đời tấp nập, mưu sinh ngược xuôi...
Đọc tiếp

Khi lớn lên, mỗi người đều sẽ phải đi xa, trên hành tình tự hoàn thiện bản thân ấy đôi lần ta vẫn hoài niệm về quá khứ, về mái trường đầy phượng vĩ rực lửa của mùa hạ năm nào. Nỗi nhớ nhẹ bẫng, chòng chành mà sao da diết đến nặng lòng thương mến.

Thời gian trôi đi phủ một lớp bụi mờ lên kí ức cứ ngỡ mãi mãi không thể phai nhòa. Dòng đời tấp nập, mưu sinh ngược xuôi có ai dám cá không đôi ba lần "dọn dẹp" rồi để quên kỉ niệm nơi ngăn kéo quá khứ? Chẳng thế trách cũng không thở than, vì đó là quy luật của cuộc đời rồi. Nhớ nhớ, quên quên – con người vẫn luôn tự dày xéo mình trong muôn vàn câu hỏi tại sao, luyến tiếc cũng theo thời gian mà ngấm ngầm tan biến.

Thanh xuân, mấy ai không mơ hồ, không đôi lần lạc đường để đến khi nhìn lại thì năm tháng ấy cũng trôi tuột mất rồi. Chẳng ai trên đời này có thể nắm giữ vẹn nguyên tất cả khoảnh khắc, cảm xúc trong ngần thuở mới vào đời nơi sân trường chất chứa cả bầu trời kỉ niệm. Ngay cả ta, kẻ lắm suy tư, hoài niệm cũng đánh rơi vài an yên thanh xuân vườn trường trên hành trình trưởng thành.

4 năm rời xa chốn ấy, không đủ dài mà cũng không quá ngắn, đôi lần trong thao thiết nhớ thương ta cào cấu kí ức để sống dậy những cảm xúc thưở "ngày hai bữa cắp sách đến trường". Từng thước phim quay chậm như hiển hiện trước mắt từng ngóc ngách, từng hơi thở nồng nàn, từng tiếng cười giòn tan của những ngày tựu trường.

Nhắm mắt quay về chốn ấy, thì ra kỉ niệm vẫn còn rất trinh nguyên, vẹn tròn như chưa hề sứt mẻ trước dòng đời tàn nhẫn. Có lẽ, người ta nói đúng, kỉ niệm sẽ không là gì nếu lòng người vội xóa nhòa nhưng sẽ là tất cả nếu ta gìn giữ từ tận thẳm sâu đáy tim.

Nơi ấy là ngày ta ‘học đến quên thời gian’ để có thể chạm tay đến cánh cổng đại học. Tiếng giảng bài ấm áp, trầm bổng của những giờ văn say mê hồn ta, là tiếng thước kẻ ran ran trên bảng của thầy dạy toán kẻ từng đường thẳng. Đó là những định luật khô cằn của môn lý "khó nhằn", những kí hiệu dài ngoằng một thời khiến ta khó chịu của hóa học. Nơi vang lên hào sảng một thời ‘hoa máu’ của dân tộc anh hùng, là những phút giây ‘du lịch’ vòng quanh thế giới của môn địa. Những kí ức ấy làm sao có thể vội vàng quên lãng đi?

Những lá thư chưa kịp gửi thì giây phút chia tay cũng đến bất chợt, bao tiếc nuối vì tình yêu e lệ cất giấu nơi khóe mi cong của cô bạn cùng lớp chưa kịp ngỏ lời. Thanh xuân vườn trường là nơi chất chứa ánh nhìn tha thiết, tiếng cười tan trong nắng, là nước mắt hoen màu thay cho câu tạm biệt của lũ bạn cùng lớp.

Khi trưởng thành con người ta mới thấu, mới trân quý những phút giây mặn nồng của tuổi trẻ nơi mái trường thưở nào. Bữa tiệc nào cũng có kết thúc, gặp gỡ nào rồi cũng sẽ phải chia xa nhưng ngần ấy kí ức thì sẽ mãi ở lại nơi ấy.

Mỗi con người đều sẽ phải trải qua bão tố của cuộc đời trước khi tìm thấy những phút giây an yên. Những điều bình dị thân thương, kỉ niệm thưở nào đôi khi lại là sức mạnh giúp ta có thêm dũng khí để bước thật vững trên con đường đã chọn. Mặc ngoài kia gió mưa, mặc những buồn phiền, lắng lo chưa bao giờ thôi nghĩ suy nhưng ta tin rồi một mai bình minh vẫn rạng ngời tươi đẹp. Hôm nay có thể là ngày nỗi đau chưa vơi, niềm vui chưa vẹn trong nhưng sau cuối nụ cười vẫn ở lại để lưu vào tâm khảm kỉ niệm thanh xuân của ta.

Những lúc mỏi mệt vì những ganh đua cuồng quay của cuộc đời, ta lại thèm trở về năm tháng hồn nhiên cùng phấn trắng, bảng đen và ô của sổ nhìn ra khoảng trời đầy mộng mơ ấy.

Rồi ta sẽ về, về để tìm lại những cảm xúc trong veo của tuổi học trò, về để sống dậy những khoảnh khắc đã dần nguội lạnh trong tim theo thời gian. Và hơn hết trở về nơi ấy, nơi 50 năm thế hệ học trò đi qua mà vẫn không hề già đi, vẫn nhiệt huyết, hăng say lưu giữ thanh xuân tươi đẹp của chúng ta. Vậy nên, thanh xuân vườn trường dù có xuôi ngược trăm đường, trăm ngả cũng chớ vội vàng quên lãng...

1
3 tháng 11 2019

Cg nhau đi qua một thời, nhg nhớ lại thời ấy đã khiến ta thế nào!? 😀

Xin chào mọi người, thật sự là em không muốn viết lắm đâu nhưng dạo gần đây em thấy mọi người cứ đăng truyện rồi nói về Âm Dương Nhãn nên em muốn nói cho mọi người rõ hơn. Còn vì sao em lại biết thì em xin phép được giấu ak!Đầu tiên là về Âm Dương Nhãn mà các bạn viết truyện hay nói đến thật sự đó chỉ là một loại mắt tạm thời do có người Âm theo quấy phá mà có, Âm...
Đọc tiếp

Xin chào mọi người, thật sự là em không muốn viết lắm đâu nhưng dạo gần đây em thấy mọi người cứ đăng truyện rồi nói về Âm Dương Nhãn nên em muốn nói cho mọi người rõ hơn. Còn vì sao em lại biết thì em xin phép được giấu ak!
Đầu tiên là về Âm Dương Nhãn mà các bạn viết truyện hay nói đến thật sự đó chỉ là một loại mắt tạm thời do có người Âm theo quấy phá mà có, Âm Dương nhãn có thể cho phép ta thấy được ” Cô Bác ” tuy nhiên theo thời gian khi Vong ám được gỡ ra thì cũng sẽ mất đi.
Thứ Hai là Quỷ Nhãn cái này hơi đặc biệt chút vì nó không phải bị Vong ám mà có, mà là do bẩm sinh đã có hoặc cũng có một vài trường hợp sau khi trải qua tai nạn hoặc bạo bệnh vô tình trải qua một lần sinh tử nên mở ra mắt Quỷ. Với Quỷ Nhãn thì chỉ có các thầy trên Chùa hay các thầy pháp mới có thể che lại thôi, những ai có Quỷ Nhãn có thể thấy được Người ÂM thậm chí thấy được cả những người xung quanh ai sắp chết, nhưng họ không thể can thiệp vào được vì đó là quy tắc của cỏi âm. Người sơ hữu Quỷ Nhãn cũng có thể tập luyện để đóng mỡ tủy ý Nhãn của họ.
Cuối cùng là Thiên Nhãn( cái mà mấy bạn hay nói là thầy pháp có nè) ! Thiên Nhãn là loại Nhãn đặc biệt được các thầy pháp sử dụng để nhìn thấy được người cỏi âm và giao tiếp với các vị Cỏi Trên. Thiên Nhãn cũng có thể là do di truyền như cha truyền lại cho con , ông truyền cho cháu ( giống huyết kế giới hạn trong Naruto ấy). Cũng có thể là do tập luyện Quỷ Nhãn thời gian đai được Thiên Địa chấp thuận mà thành Thiên Nhãn! Người dỡ hữu Thiên Nhãn có thể giao tiếp với hai cõi Thiên Địa hay Âm Phủ và Thiên Đình nhưng cũng thù vào Phước Đức mà họ làm được hay thời gian và mức độ tập luyện khống chế sở hữu Nhãn mà mức độ sự dụng cũng như khả năng giao tiếp mạnh hay yếu.
Đó là những gì mình muốn chia sẽ để các banh hiểu rõ hơn và các loại Nhãn giúp ta giao tiếp với Thế Giói Mà hiên nay con người vẫn chưa hiểu hết.
Chúc các bạn viết truyện sẽ có thêm tư liệu từ những chia sẽ này của mình để có nhiều tác phẩm khác hay hơn và chất lượng hơn nữa!

0
Hôm nay, cô sẽ giới thiệu với các em về "Đường cong lãng quên Ebbinghaus"- đây là một lý thuyết về việc quên được phát triển bởi nhà tâm lý học người Đức Hermann Ebbinghaus vào cuối thế kỷ XIX. Theo lý thuyết này, chúng ta có xu hướng quên đi các thông tin mà chúng ta đã học trước đó theo một đường cong đặc biệt.Theo Ebbinghaus, chúng ta quên đi khoảng 50% thông tin đã học trong vòng 20 phút đầu tiên và khoảng 70%...
Đọc tiếp

loading...

Hôm nay, cô sẽ giới thiệu với các em về "Đường cong lãng quên Ebbinghaus"- đây là một lý thuyết về việc quên được phát triển bởi nhà tâm lý học người Đức Hermann Ebbinghaus vào cuối thế kỷ XIX. Theo lý thuyết này, chúng ta có xu hướng quên đi các thông tin mà chúng ta đã học trước đó theo một đường cong đặc biệt.

Theo Ebbinghaus, chúng ta quên đi khoảng 50% thông tin đã học trong vòng 20 phút đầu tiên và khoảng 70% thông tin đã học trong vòng một ngày. Tuy nhiên, nếu ta lặp lại việc học các thông tin này trong khoảng thời gian khác nhau, chúng ta có thể giữ lại thông tin lâu hơn.

Sử dụng các kỹ thuật học tập hiệu quả và lặp lại các thông tin cần học sẽ giúp chúng ta giữ lại thông tin trong bộ nhớ lâu hơn và tránh bị lãng quên. Bạn nào có phương pháp ghi nhớ kiến thức nào hay và đã áp dụng thành công hãy chia sẻ với các bạn nhé.

Chúc các em tuần mới học tập tốt và nhiều niềm vui <3

3
17 tháng 4 2023

Các tips ghi nhớ kiến thức mà mình hay áp dụng:

+ Ghi các kiến thức cần thiết vào giấy note, giấy ghi chú

+ Highlight hoặc gạch chân vào những kiến thức cần thiết

+ Hãy dành thời gian khoảng 15-30 phút để xem lại những kiến thức cần học

+ Lập một thời gian biểu rõ ràng, thời gian học các môn học 

Ở trên là mấy tips chung chung còn mấy môn như Toán, Lý, Hóa thì:

+ Hãy lấy một cuốn sổ hoặc một quyển vở ghi lại những công thức (ví dụ Hóa thì ghi công thức tính số mol, Toán thì ghi 7 hằng đẳng thức đáng nhớ v.v...) và nếu được thì mỗi môn 1 quyển để đỡ rối nhé

Còn mấy môn học lý thuyết thì:

+ Highlight, gạch chân dưới những ý chính 

+ Đọc to và viết ra giấy để dễ nhớ kiến thức hơn (cái này mình hay áp dụng trong kì thi)

+ Mấy môn lý thuyết thì mình nghĩ học ở những chỗ yên ắng, thoải mái sẽ dễ vào hơn á

Chúc các bạn thành công <3

17 tháng 4 2023

Em nghĩ các bạn cũng có thể mua một quyển note A5/A6 rồi ghi chú những kiến thức cần nhớ/chưa nhớ, mấy cái quyển đấy cũng có thể mang bên người để khi nào sắp thi thì cũng ôn được ạ...