K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 5 2017

Như bao trẻ thơ khác, tôi cũng có một gia đình tràn trề hạnh phúc. Trong mái ấm đó luôn vọng ra những tiếng cười hồn nhiên, trong sáng; những lời ru ngọt ngào. Và cũng trong gia đình đó tôi được sống trong tình yêu thương của mẹ cha, ông bà. Mẹ tôi là người tuyệt vời nhất.

Mẹ tôi đẹp lắm! Có thể chỉ đẹp trong tôi mà thôi nhưng quả thật tôi thích nhất là ngắm mẹ. Nhiều lúc tôi ngắm mẹ, bị bố phát hiện làm tôi ngượng chín cả người. Đôi mắt mẹ vừa sắc sảo vừa hiền từ. Ẩn chứa trong đôi mắt đó là mênh mông yêu thương. Đôi mắt vui lúc nào, buồn lúc nào tôi đều biết. Lúc vui đôi mắt ấy như có lửa, cứ sáng rực. Lúc buồn đôi mắt mẹ tối sầm lại, mẹ trầm hẳn đi, làm ôi cứ day dứt mãi. Có lẽ trên đời này sung sướng nhât slaf nhìn thấy nụ cười của mẹ. Nụ cười ấy sáng ngời như hoa hướng dương làm cho tôi có thêm nghị lực để bước qua những khó khắn của cuộc đời. Nếu tôi là cây non thì nụ cười của mẹ là ánh nắng ban mai cho cây thêm sức sống . Đôi bàn tay mẹ không trắng trẻo, đầy đặn mà gầy gầy xương xương. Đôi bàn tay ấy chai sạn vì công việc hàng ngày quá vất vả. Nhưng, cũng từ đôi bàn tay ấy , tôi cảm thấy hết sự ấm áp, sự chở che yêu thương của mẹ dành cho tôi. Mẹ thương tôi lắm!

Những bát cơm tôi ăn hàng ngày, những chiếc áo ấm tôi mặc lúc mùa đông...

Tất cả đều thấm đẫm mồ hôi mẹ. Tuy vất vả nhưng mẹ vẫn dành trọn tình yêu cho tôi,vẫn chăm sóc tôi một cách chu đáo. Cóp nhiều đêm đông, tôi đang thiu thỉu ngủ, chợt nhớ tới mẹ tôi nhìn ra ngọn đèn dầu mờ ảo thì nhìn thấy mẹ vẫn đang cặm cụi, tỉ mỉ từng đường kim mũi chỉ để mau cho tôi chiếc áo ấm đi học. Nhìn mẹ mà tôi không khỏi chạnh lòng. Chưa bao giờ tôi thương mẹ tôi như lúc này! Tôi muốn chồm dậy ôm mẹ và nói"Mẹ ơi!Đêm khuya rồi, mẹ hãy đi ngủ đi!Nhìn mẹ vất vả và con thương mẹ lắm!". Nhưng tôi không thể nói được mà chẳng hiểu vì sao. Tôi như ấm hơn vì được tiếp thêm hơi ấm tình thương từ mẹ. mẹ đối với tôi là tất cả. Bữa cơm dù ngon đến đâu nhưng không có mẹ tôi cảm thấy vô vị và nhạt nhẽo vô cùng.

Tình mẫu tử thật thiêng liêng và cao quý. Nếu một ngày nào đó tôi vắng đi tình yêu thương ấy, liệu tôi có sống được ko?

Thời gian vẫn trôi theo nhịp tháng ngày. mẹ vẫn cứ là điểm tựa, vẫn chở che, vẫn chắp cho con đôi cánh ước mơ, và con sợ một ngày khi mà:

Chỉ có một lần mẹ không ngắn con khóc

Là khi mẹ không thể lau nước mắt cho con

Là khi mẹ không còn

Hoa hồng đó từ nay hóa trắng

23 tháng 5 2017

Như Balzac đã nói " Trái tim của người mẹ là vực sâu muôn trượng mà ở dưới đáy, bạn sẽ luôn tìm thấy sự thứ tha ". Câu nói luôn nhắc nhở tôi phải tôn trọng yêu quý người mẹ mà thượng đế ban cho mỗi đứa con. Mẹ ! Tiếng gọi đầu đời của những đứa con. Mẹ ban cho con tình yêu thương, dạy con về đạo lí làm người.

Hình ảnh của mẹ dần hiện ra trong tâm trí ta, đó là một người phụ nữ hoàn hảo với vẻ ngoài sang trọng, lịch thiệp, là người hiểu những điều ta nói, những việc ta làm, luôn lắng nghe ta, đối xử với ta như một người bạn,…Mẹ luôn lắng nghe, chia sẻ tâm sự với con , mẹ luôn hiểu con qua hành động chứ không chờ đợi con nói. Mẹ là người đã mang nặng đẻ đau, là người chấp cho yooi những đôi cánh uớc mơ để bay đến chân trời hi vọng. Những việc làm và tình cảm mẹ dành cho tôi không gì có thể sánh bằng. Từ khi sinh ra được nằm tỏng vòng tay âu yếm, được mẹ bồng trên tay, được mẹ dỗ dành khi khóc,..Rồi dần dần lớn lên, tưởng chừng như đã trưởng thành mà đâu phải một lần nữa tôi lại được mẹ vỗ về khi mệt mỏi, khi cô đơn, được mẹ âu yếm , chia sẻ cùng tôi khi buồn...Mẹ hi sinh cho tôi nhiều đến bao nhiêu thì mẹ lại chẳng muốn tôi phải trả công cho mẹ. Có người hỏi tôi rằng " con thích gì ở mẹ con nhất? " Tôi sẽ chẳng ngại gì mà trả lời " con thích nhất đôi bàn tay của mẹ " đôi bàn tay ấy chăm non con, vỗ về con khi con khóc. Đôi bàn tay của mẹ vì gia đình mà chẳng ngại đến bản thân. Mẹ lo cho tôi từng miếng cơm, manh áo đến giường ngủ. mẹ chẳng bao giờ than phiền " mẹ mệt,..." Có gì mẹ chịu đựng một mình, công lao của mẹ dành cho tôi chẳng thể kể hết bằng lời.

Mẹ là giáo viên, hằng ngày mẹ đến lớp những lời giảng của mẹ nghe thật êm , mẹ đưa học trò đi qua những lời giảng, với nụ cười và ánh mắt tràn đầy tình yêu của người mẹ dành cho học trò. Về nhà, những công việc trong gia đình chẳng bao giờ mẹ quên...Những bữa cơm có hương vị tình yêu của mẹ, mỗi món ăn là một chút gia vị của tình yêu thương mẹ dành cho tôi và ba. Tôi quen ăn những món ăn mẹ làm thiếu mẹ tôi không biết mình có thể làm những gì nữa. " tương lai của con là công trình của mẹ _
Napoleon " Quả là đúng như Napoleon đã nói, tương lai của con là một tay mẹ dựng nên, mẹ dạy con cách giao tiếp, dạy con đạo lí làm người. Mẹ hi sinh thầm lặng cho tôi rất nhiều, mẹ sẵn sàng cho con đi tất cả mà không cần nhận lại thứ gì. Có lẽ, tôi được làm con của mẹ là một niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi. Tôi ốm, mẹ chẳng ngại thức khuya ngồi bên cạnh con, lấy khăn lau mồ hôi nắm tay con khi con giật mình. Mẹ ơi ! Mẹ có cần hi sinh cho con nhiều vậy không? Cứ vậy, con biết trả ơn mẹ sao bây giờ....

Con cảm ơn chúa đã tạo là người mẹ tuyệt như vậy, dù có đi xa chăng mấy, con sẽ chẳng thể quên người mẹ luôn bên cạnh con , chia sẻ và an ủi khi con gục ngã. Mẹ ơi ! Con cảm ơn sự dưỡng dục của mẹ, nhờ có sự dưỡng dục ấy, mà giờ con đã trưởng thành hơn rất nhiều. Và con sẽ vẫn cần tình yêu thương của mẹ, vì mẹ là động lực cho con tiến xa hơn nữa.

9 tháng 12 2017

bn có thể lập dàn ý và dựa theo đó làm

VD: - Em còn nhớ em đi chơi với mẹ ..............................?????

       - Mẹ em tên là gì?

      - Mẹ là người thế nào?

      - Kỉ niệm in sâu nhất ở đâu?

       - Mẹ và em vui buồn như thế nào ở đó?

       - Lúc đó em thấy thế nào?

       - Bày tỏ cảm xúc với mẹ????

       

9 tháng 12 2017

Trong gia đình, ai cũng yêu thương, chăm sóc cho em rất chu đáo. Tuy vậy, người em yêu quý, kính trọng nhất đó là mẹ của em.

Mẹ em năm nay đã gần bốn mươi tuổi. Dáng người mẹ cân đối. Mái tóc màu đen dài ngang lưng, mẹ thường búi tóc lên khi làm việc, trông lúc đó mẹ thật trẻ trung, đi cùng với mái tóc là khuôn mặt dịu hiền nhưng nghiêm khắc của mẹ. Đôi mắt mẹ đen thăm thẳm như có thể nhìn thấu mọi thứ. Làn da rám nằng càng khiến cho nụ cười mẹ thêm tỏa sáng. Mỗi lần thấy mẹ cười, lòng em lại thấy rộn ràng.

OK nha

4 tháng 12 2019

 “Bà ơi bà cháu yêu bà lắm! Tóc bà trắng, bạc trắng như mây.” Đó là câu hát mà không biết từ bao giờ, chỉ biết là hồi em còn rất nhỏ đã được mẹ hát cho nghe. Cho đến tận bây giờ khi nghĩ về em vẫn thấy thương và nhớ bà da diết. Và bà luôn là người thân yêu nhất trong gia đình mà em kính mến.

 Bà em năm nay đã ngoài 80 tuổi. Bà có mái tóc bạc trắng như mấy và hàm răng đen do ăn trầu. Da bà nhăn nheo và có nhiều vết đồi mồi, là những dấu tích của những năm tháng vất vả không nguôi. Trông bà rất đẹp lão và chẳng khác gì những bà tiên trong truyện cổ tích mà em từng đọc. Bà em thường mặc bộ quần áo vải lụa có họa tiết bông hoa nhỏ li ti, tóc bà luôn vấn lên đầu trông rất gọn gang mà hiền từ đúng mực của một người phụ nữ Việt Nam truyền thống. Lúc nào trong miệng bà cũng nhai trầu nên răng bà đã ngả sang màu đen. Tất cả khiến bà trông thật phúc hậu.

Với em bà là một người vô cùng ấm áp, vô cùng trìu mến. Bà luôn luôn hướng dẫn chỉ bảo em những gì em chưa biết. Bà em luôn tận tâm vì con vì cháu. Bà chính là thời hướng dẫn em cách dùng đũa, cách đan khăn, cách gói một miếng trầu. Ngày xưa khi em còn nhỏ, chính bà là người bế bồng, nâng niu những lúc bố mẹ đi làm vắng nhà. Tuồi thơ của em là tuổi thơ bên bà em và gắn liền  với bà em. Vì vậy mà em yêu bà nhiều lắm, nhờ có bà mà em học hỏi được thêm bao nhiêu điều quan trọng trong cuộc sống

Năm nay bà em đã ngoài 80 tuổi nhưng bà vẫn luôn giúp đỡ gia đình những công việc nhà đơn giản như nhặt rau, quét nhà. Bà em không muốn con cháu mình phải mệt mỏi. Bà bảo em: “Bố mẹ đã phải đi làm vất vả để nuôi dưỡng con lớn, con trưởng thành. Vì vậy bà cháu mình phải giúp đỡ bố mẹ công việc nhà con nhé!” Đối với con, với cháu lúc nào bà cũng là người âu yếm, người khích lệ tinh thần và bà chính là nguồn động lực dồi dào khi em ở nhà. Bởi bà luôn nhắc nhở em những điều nhỏ nhặt nhất, để em biết trân trọng cuộc sống, yêu mến bố mẹ và còn yêu bà nữa.

 Em còn nhớ như in một lần em bị thằng Tí hàng xóm bắt nạt nhưng em chỉ biết ôm mặt khóc và về đến nhà kể cho bà nghe. Bà em đã dỗ em nín và khuyên nhủ em một điều rằng tuy em nhỏ bé và yếu đuối nhưng em lại là một anh hùng vĩ đại trong lòng bố mẹ và ông bà. Nên e cần nín đi, phấn  đấu nhiều lên để không phụ lòng mong đợi đó của cha mẹ. Do vậy mà bà chính là chỗ dựa ấm áp của em. Và bà cũng giống như người bạn thân thiết với em nữa. Nhiều lúc em chỉ mong thời gian đừng trôi để bà em không già thêm nữa, để bà em bên cạnh gia đình nhiều hơn nữa.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chẳng mấy chốc mà em đã trưởng thành còn lưng bà thì ngày một còng xuống. Nhiều lúc em ước giá mà bà không yếu đi, không già đi, để mãi mãi ở cạnh em và em được vùi đầu vào lòng bà.  Em sẽ luôn tiếp thu những lời khuyên dạy của bà, sẽ cố gắng phấn đấu hơn nữa để trở thành đứa con ngoan, học giỏi, không phụ lòng cha mẹ và bà. Bà ơi, bà hãy mãi mạnh khỏe và sống lâu để cháu có thể chăm sóc và phụng dưỡng bà, bà nhé!

4 tháng 12 2019

nhớ mik ko

7 tháng 8 2016

Có một lần, tôi đã làm một việc khiến ba mẹ rất vui lòng. Cảm giác làm được tốt trong lòng thấy vui lắm, vì lúc ấy tôi mới học lớp bốn thôi.

Hôm đó, một ngày chủ nhật, ánh nắng mặt trời trãi khắp không gian chiếu lên những giọt sương còn đọng trên lá cỏ làm nó lung linh như những viên pha lê. Một ngày được nghĩ ngơi thư giản sau một tuần học tập và làm việc vất vã của mọi người. “Một ngày rãnh rỗi mà không đi chơi thì thật là lãng phí thời gian” chỉ nghĩ thôi tôi thấy lâng lâng trong người. Tôi vừa đi ra phòng khách vừa hát “Một ngày mới nắng lên, ta đưa tay chào đón…là…la…lá…lá…la..” thì thấy ba mẹ lăng xăng làm chuyện gì đó, tôi tò mò hỏi “Ba mẹ đang làm gì vậy ạ?” “À! Ba mẹ chuẩn bị đi thăm bạn cũ, đã lâu rồi không còn gặp con à” ba tôi đáp. Mẹ nói với thêm vào “Hôm nay con trông nhà và giúp ba mẹ làm việc nhà nhé! Chiều ba mẹ về có quà cho con”. Nghe mẹ nói xong tôi cảm thấy cụt hứng, những dự định được đi chơi tan biến, chưa làm việc gì mà cảm thấy mệt mỏi. Trước giờ tôi có động tay, động chân vào mấy việc này đâu, có thời gian rãnh là đi chơi với đám bạn nên mệt mỏi là phải rồi.

Ba mẹ tôi vừa ra khỏi nhà thì lũ bạn tôi chạy ùa vào “Linh ơi! Đi thôi!”, một đứa trong bọn la lên, tôi ngạc nhiên hỏi “Đi đâu?” “Mày không nhớ hôm nay là ngày gì à?” Ngân hỏi lại, nó nhìn cái mặt ngơ ngác của tôi và nói tiếp “Hôm nay là ngày sinh nhật Minh Thư lớp mình đấy” Tôi chợt nhớ ra và nói “Chút xíu nữa là quên mất, cảm ơn các bạn nha”. Tôi mời các bạn vào nhà và nói “Chờ tao một chút, đi thay quần áo”. Bước vào trong nhìn thấy nhà còn bề bộn, dơ bẩn tôi chợt nhớ lời mẹ dặn lúc nãy tôi nghĩ bụng  “Chết rồi nhà cửa như thế này làm sao mà đi được, với lại buổi tiệc cũng sắp bắt đầu rồi”. Tôi đắn đo cân nhắc có nên đi hay không, nếu đi thì tất cả việc nhà mẹ giao mình không làm chắc mẹ buồn lắm và mẹ phải bắt tay vào dọn dẹp thì càng vất vã. Còn nếu tôi không đi sinh nhật thì Minh Thư sẽ giận và không chơi với tôi nữa, sinh nhật nó bốn năm mới tổ chức một lần vì nó sinh vào ngày 29/2. Tôi phải làm sao đây…? Một đứa ham chơi như tôi đây mà bỏ lỡ một cuộc vui như vầy thì thật là đáng tiếc. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa. Chạy ra cửa nói với đám bạn là tôi không đi được và gởi lời xin lỗi đến Minh Thư. Có thể nó giận và không chơi với tôi thì cũng một thời gian ngắn thôi, thế nào rồi cũng quay lại, tính Thư trước giờ là như vậy.

Tôi bắt tay vào công việc. Bắt đầu là phòng ngủ, sắp xếp lại mền, gối cho ngay ngắn, quét dọn phòng sạch sẽ, kéo rèm lên cho nắng sớm vào phòng. Tiếp đến phòng khách phải quét bụi trên tủ, bàn rửa bộ ấm chén uống trà của ba và lau sạch nền gạch. Bước xuống bếp thấy chén đủa ăn sáng còn ngổn ngang trên bàn, một thau đồ mẹ giặt chưa phơi, trên bếp còn bề bộn xoong nồi, tôi hít một hơi dài và bắt tay vào việc. Trước giờ tôi chưa làm việc này nhưng vừa làm vừa nhớ lại lời mẹ dạy, miệng ngân nga câu hát mà công việc đã xong lúc nào không hay. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy mồ hôi của mình chảy như suối vậy, cảm giác mệt mỏi xen lẫn niềm vui. Thành quả lao động của một cô bé luôn lười biếng, ỉ lại ba mẹ, nhiều lúc ba mẹ nói lắm mới giúp, bây giờ làm việc một cách tự giác và hoàn thành rất tốt công việc được giao, trong lòng thấy vui sướng làm sao! Hạnh phúc biết bao! Thật sung sướng khi mình đã chiến thắng bản thân để vượt lên chính mình.

Khỏi phải nói, chiều đó ba mẹ về, vừa bước vào nhà đã vui cười ba khen “Con gái của ba rất ngoan, biết nghe lời ba mẹ, cảm ơn con rất nhiều” tôi bẽn lẽn “Dạ con đã lớn rồi phải không mẹ”. Mẹ nói “Con mẹ đã lớn rồi, quà của con đây này” vừa nói mẹ vừa lấy trong túi ra một con gấu bông xinh xinh tặng cho tôi “Cảm ơn ba mẹ, con thích lắm”. Mẹ làm cơm chiều thật ngon để đãi tôi vì thành quả lao động của một ngày “làm việc”.

Sau ngày hôm đó tôi suy nghĩ nhiều về bản thân “Mình có thể làm được nhiều việc hơn thế nữa, tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình”. Hoàn thành một việc tốt làm cho ba mẹ vừa lòng và mình cũng cảm thấy hạnh phúc nhân lên gấp bội. Về sau tôi làm được nhiều việc hơn, cố gắng giúp đỡ ba mẹ bớt cực nhọc sau những ngày làm việc vất vã. Hôm nay tôi chia sẻ cho các bạn một mốc son trong đời và là một kỹ niệm đẹp làm tôi nhớ mãi.

banhquadễ lắm e ạ

12 tháng 11 2021

DẠNG TOÁN: GIẢM ĐI MỘT SỐ LÀN

25 tháng 11 2021

Tra loi :

Dang toan : Giam di mot so lan.

Nho k cho chi nha

9 tháng 12 2021

em ơi 3+8=11 và 6+4=10 vậy ta có : 3+8>6+4

9 tháng 12 2021

3+8>6+4 . ĐÓ EM

26 tháng 3 2022

Ba em là một người hiền lành.

Mẹ em là một giáo viên

Chị em là người ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho bản thân

26 tháng 3 2022

Chị tui cũn thế

26 tháng 12 2021

Câu 10: B

dạ cảm ơn anh hoặc chị ạ.Anh hoặc chị có thể giải thích vì sao ra vậy ko ạ?

21 tháng 5 2018

Bài 1

Nửa chu vi mảnh vườn hình chữ nhật là:

160 : 2 = 80 (m)

Chiều dài mảnh vườn hình chữ nhật là:

80 - 30 = 50 (m)

Diện tích mảnh vườn hình chữ nhật là:

50 x 30 = 1500 (m2)

1500m2 gấp 10m2 số lần là: 1500 : 10 = 150 (lần).

Số ki-lô-gam rau thu hoạch được trên mảnh vườn đó là:

15 x 150 = 2250 (kg).

Đáp số: 2250kg rau.

Bài 2

 Chu vi đáy hình chữ nhật là:

(60 + 40) x 2 = 200 (cm)

Chiều cao hình hộp chữ nhật đó là:

6000 : 200 = 30 (cm)

Đáp số: 30cm.

bài 3 

Độ dài thật cạnh AB là:

5 x 1000 = 5000 (cm)

5000cm = 50m

Độ dài cạnh AE = BC là:

2,5 x 1000 = 2500 (cm)

2500cm = 25m

Độ dài thật cạnh DE là: 4 x 1000 = 4000 (cm)

4000cm = 40m

Độ dài thật cạnh DC là: 3 x 1000 = 3000 (cm)

3000cm = 30m

Chu vi mảnh đất là: 50 + 25 + 40 + 30 + 25 = 170 (m)

Diện tích mảnh đất hình chữ nhật ABCD là: 50 x 25 = 1250 (m2)

Diện tích mảnh đất hình tam giác là: 30 x 40 : 2 = 600 (m2)

Diện tích cả mảnh đất ABCDE là: 1250 + 600 = 1850 (m2)

Đáp số: Chu vi: 170m; diện tích: 1850m2.



 

21 tháng 5 2018

mấy bài đấy mình làm xong rùi

28 tháng 2 2017

Đến cuối truyện, người anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". Người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa được đẹp như người ờ trong tranh. Và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái. Trước đó chỉ là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây, anh đã nhận ra được vẻ đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của cô em.

Nhân vật người anh đã vượt lên chính mình, thấy sự kém cỏi trong nhân cách của mình và thừa nhận sự nhân hậu, tốt đẹp của người khác. Đó là một điều thật giản dị mà cao thượng.


các bn xem bài này có được ko? cho ý kiến nha!