Viết 1 đoạn văn từ 7-10 dòng b/c về mẹ có dùng phép liệt kê nhanh lên gấp lắm rồi giúp tôi nhé!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Lịch sử dân tộc ta đã lưu trữ lại hình ảnh của các anh hùng vĩ đại như Hai Bà Trưng,Lê Lợi,Lý Nam Đế,Võ Thị Sáu,Ngô Quyền,...Trong số đó cũng có những anh hùng nhỏ tuổi như Lượm hay chị Võ Thị Sáu và những anh hùng đó đều là những người có lòng dũng cảm và lòng yêu nước sâu đậm.Họ sẵn sàng hi sinh cả tính mạng để đổi lấy sự hạnh phúc,độc lập cho nhân dân ta.Để tỏ tấm lòng biết ơn đến với các vị anh hùng vĩ đại đó.Nhân dân ta đã lập đền thờ và đưa hình ảnh của họ vào những trang sách lịch sử để truyền , dạy cho các bạn học sinh về lịch sử của dân tộc ta.
In đậm= phép liệt kê
Tham khảo:
Qua từng lời dạy của ông bài, cha mẹ, thầy cô, qua từng bài học trong mỗi trang sách, em càng yêu và tự hào về quê hương, đất nước mình hơn. Em trân trọng những chiến thắng lịch sử vẻ vang của dân tộc, em tự hào bởi thế hệ cha ông đi trước anh dũng, kiên cường, đã chiến đấu để mang lại nền độc lập tự do cho dân tộc. Em yêu thiên nhiên, cảnh đẹp quê hương mình, yêu hoà bình và trân quý tự do hôm nay. Là một học sinh, em luôn cố gắng, nỗ lực học tập để sau này giúp nước, giúp đời. Chăm ngoan, học giỏi, nghe lời thầy cô, ông bà bố mẹ, cố gắng trở thành một người con ngoan, trò giỏi. Em cùng bạn bè bảo vệ môi trường, chăm sóc hoa cỏ, tham gia các hoạt động tình nguyện,...để góp sức nhỏ của mình xây dựng nước nhà văn minh, giàu đẹp. Em tin rằng mỗi việc làm dù nhỏ bé của mình nhưng nếu có ích thì đều có ý nghĩa. Chúng ta là những học sinh, thế hệ mầm non của đất nước, hãy phát huy lòng yêu nước của mình mọi lúc, mọi nơi các bạn nhé!
Refer
" Tùng.. tùng... tùng" Tiếng trống trường giòn giữ vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Từ các lớp, lũ học trò ùa ra như đàn ong vỡ tổ. Ngoài sân trường chỉ nghe thấy tiếng gió vi vu thổi và tiếng chim hót líu lo. Khi cô giáo vừa kết thúc bài giảng, ba hồi trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên giòn giã. chúng em đứng dậy chào cô rồi ùa ra khỏi lớp.Sân trường vắng lặng là thế bỗng ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng dép guốc hòa với tiếng lá cây xào xạc. Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn Đội viên. Khung cảnh vô cùng vui và nháo nhiệt.
tk Khi tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến, ấy là lúc học sinh chúng em có cho mình những giây phút thư giãn sau những giời học tập mệt mỏi. Học sinh từ cá lớp ùa ra sân trường như đàn ong vỡ tổ. Bạn nào bạn nấy vui chơi thỏa thích dưới bóng cây xanh mát. Chỗ này bạn nam đá cầu, chỗ kia bạn nữ nhảy dây, bịt mắt bắt dê, trốn tìm.... ồn ào như chợ vỡ. Dưới bóng cây xanh mát, lũ học trò tinh quái bày đủ trò nghịch ngợm cùng nhau. Cảnh vui tươi, nhộn nhịp trở thành những kỉ niệm vô cùng đáng nhớ của tuổi thơ.
Cậu tham khảo:
Với cách kết hơp tài tình giữa phép tương phản và tâng cấp, Phạm Duy Tốn đã thể hiện rõ thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu trong tác phẩm "Sống chết mặc bay" - một tên "lòng lang dạ sói". Hãy thử tưởng tượng mà xem, khi lũ con dân của mình đang "chân lấm tay bùng, trăm lo nghìn sợ, đêm thân yếu hèn mà đối với sức mưa to nước lớn, để bảo thủ lấy tính mạng gia tài" thì quan phụ mẫu lại đang say sưa trong ván bài. Với hắn, có lẽ những ván bài đỏ đen còn quan trọng gấp vạn lần tính mạng con dân. Ôi thôi, liệu cái ván bài đó có đáng để hi sinh hơn mấy trăm mạng ngươi chứ! Thật là một tên vô lại! Mà ấy còn chưa hết, thậm chí khi "đứa con" của ngài chạy vào nói:"Bẩm...quan lớn...đê vỡ mất rồi!", hắn còn quát vào mặt, đe doạ: "....Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày, thời ông bỏ tù chúng mày! Có biết không?..." rồi đuổi ra. Thật đúng là kẻ vô lương tâm, độc ác! Liệu cái xã hội có đầy rẫy nhưng kẻ như vậy sẽ ra sao đây! Phải nói rằng, tác phẩm "Sống chết mặc bay" quả là một tác phẩm tuyệt vời!
Trong cuộc sống , đối với một người học sinh thì đức tính giản dị là điều mà ai cũng phải có . Sự giản dị có lợi ích như thế nào? . Giản dị khiến người ta dễ hòa nhập với mọi người, làm cho con người trở nên thân thiện với nhau và giúp ta có thêm bạn bè... góp phần làm sáng lên nhân cách của mỗi con người. Giản dị tạo nên sự thanh thản, bình yên trong tâm hồn và sự nhàn nhã, thư thái trong nhịp sống của chúng ta . Hiện nay , có nhiều học sinh dường như vẫn còn chưa muốn biết về lợi ích của việc giản dị mà ham đua đòi quá nhiều , nào là đòi ba mẹ tiền mua quần áo mới , giày dép , đồ đạc ,... để chạy theo cho kịp với người khác . Sợ bản thân bị người khác coi thường . Đua đòi theo người khác là một điều không hay và thật ngu xuẩn , lấy đồng tiền xương máu của cha mẹ để khẳng định với người khác thì thật sự ta vừa bất hiếu vừa kém cỏi . Theo em , sự giản dị ai cũng phải có , nó sẽ giúp thanh thản tấm lòng một con người , nhất là đối với học sinh . Các bạn trẻ hiện nay đang rất cần một đức tính " giản dị " đáng quý là thế.
Tùng...Tùng...Tùng...Tiếng trống trường vang lên thật giòn giã báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Ôi, thật vui sao! . Các bạn học sinh từ các dãy nhà tầng ùa ra sân trường như đàn ong vỡ tổ. Trên cành cây chim ca hót líu lo. Còn trên sân trường đông vui nhộn nhịp ấy, các bạn học sinh chơi đủ thứ trò chơi như là: nhảy dây, đá cầu, đuổi bắt...(liệt kê) .Nhưng đâu phải cứ ra chơi là ai cũng xuống sân, vẫn có những bạn đứng ở trên tầng, đặc biệt trên ban công. Tán gẫu và vui đùa.
Sách có thể nói là một vật không thể thiếu trong cuộc sống mỗi con người chúng ta . Trong nó chứa đầy các kiến thức mà chúng ta có thể chưa biết . Vậy đã có ai từng nghĩ nó có công dụng gì chưa ? Nó giúp chúng có thêm hiểu biết , giúp chúng ta phát triển bản thân , giúp ta hoàn thiện nhân cách nữa đó . Nếu chúng ta chịu bỏ thời gian từ 3 đến 5 phút để đọc 1 cuốn sách thì sẽ không thấy nó tẻ nhạt như bạn nghĩ đâu . Hãy đọc sách để có một cuộc sống tốt bạn nhé !
Mẹ là người con luôn yêu quý nhất.Mẹ muốn con được ăn no,có áo len màu,có giày đi học khi trên màn hình báo tin trời trở rét.Mẹ muốn con ngoan ngoãn,học giỏi,biết vươn lên cùng bạn bè.Mẹ đã thức suốt đêm,đôi mắt trũng xuống lo âu,khi con bị sốt phải nghỉ học.Mẹ đã khóc,ôm chặt con vào lòng...Lên lớp 7,con mới biết quét nhà,tự giặt quần áo,nấu cơm,nhặt rau giúp mẹ.Thấy con làm,mẹ ngắm nhìn rồi nước mắt chảy ra.Mẹ đã hi sinh vì con nhiều quá,con luôn muốn gọi nghìn vạn lần hai tiếng :"Mẹ,mẹ ơi!".
Thank you