“Nhà em có con gà trống ... Gà trống gáy ò...ó...o...”. Gà trống là hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam. Khi nhớ về quê hương, bên cạnh những hình ảnh đẹp đẽ khác, chú gà trống lại hiện về trong em.
Chao ôi! Chú gà trống mới đẹp làm sao! Chú khoác trên mình một bộ lông rực rỡ với sắc vàng, sắc tía,... thật đẹp. Với chiếc mào đỏ chót, chú như đang đội một chiếc mũ thật bảnh bao. Tô điểm thêm cho vẻ bề ngoài của chú là chiếc đuôi công công như lưỡi liềm với sắc màu bắt mắt. Đôi cánh chắc chắn trông thật khỏe khoắn. Mắt chú tròn xoe, long lanh như có nước và chiếc mỏ vàng nhoe bé xinh xắn. Gà trống có thân hình cao ráo với cặp đùi chắc khỏe. Đôi chân vững chãi với chiếc cựa sắc bén đầy kiêu hãnh khiến chú tự tin trước đồng loại của mình. Nhìn từ xa, trông chú thật oai vệ.
Mỗi sáng tinh mơ, khi ông mặt trời còn đang ngủ trong chiếc chăn mây bồng bềnh, chú gà trống đã thức dậy. Chú đứng trên đống rơm vàng cất tiếng gáy khỏe khoắn: “Ò..ó...o...”. Khi tiếng gáy cất lên là lúc mọi người thức dậy, chuẩn bị cho một ngày mới, người lớn đi làm, trẻ em đi học, cụ già ở nhà. Tiếng gáy của chú như chiếc đồng hố báo thức thật hữu hiệu.
Những lúc râm mát, chú dẫn đàn gà con đi kiếm mồi. Chú bới lá tìm sâu, bới đất tìm giun. Nhìn đàn con líu ríu bên cạnh chú, em thấy thật ấm áp. Mỗi lúc nguy hiểm, chú như một hiệp sĩ dũng mãnh bảo vệ đàn con khỏi kẻ thù.
Em rất yêu quý chú gà trống nhà em. Từ ngày có chú, em không cần mẹ gọi dậy mỗi sáng. Chú gà trống như một nét vẽ điểm tô thêm cho cuộc sống của em.
???
bài văn tả con gà trống à
Hay ghê