làm bài th'ơ 4 chữ chủ đề mùa xuân
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Dẫu thời gian cứ dần trôi chảy mãi
Bóng hình thầy vẫn đọng lại trong tôi
Bao tháng ngày đâu nói đặng nên lời
Giờ điểm lại tình nào vơi tiềm thức
Trang vở cũ dường như chưa ráo mực
Tiếng của thầy nào đâu dứt lời vang
Đây trường xưa vẫn đậm nét vôi vàng
Đã hiện hữu những hành trang ngày cũ
Trường xưa đó bạch đàn nay im ngủ
Dáng thầy đây tóc đã rủ màu sương
Bao nếp nhăn của ngày tháng yêu thương
Mãi tô đậm hằn in gương mặt ấy
Và hôm nay thầy vẫn vui tay vẫy
Học trò xưa ai nấy đã toại danh
Về thăm lại với tất cả lòng thành
Kính tặng thầy ước mơ xanh dạo trước
Bao chuyến đò ngày xưa như quay ngược
Đàn trẻ thơ giờ đã bước vinh quang
Mang trên mình đầy ánh sáng huy hoàng
Thầy mãn nguyện ngập tràn niềm sung sướng.
Về mùa xuân nha bạn đây là ý tưởng của mình sắp kt nhưng có vẻ lủng củng
Khi mùa xuân đang gọi ánh nắng về
Chim ca hót líu lo như trẩy hội
Dịp Tết nào cũng mong được thăm quê
Hạnh phúc đơn giản chỉ là thế thôi.
Thành phố nhộn nhịp khúc hát tưng bừng
Đón những cành mai trải khắp phố phường
Bao lì xì đỏ rồi lại bánh chưng
Niềm vui sướng khác xa những ngày thường.
^-^
Thời gian đẹp ấy trôi qua thật mau
Để tiếp tục công việc chưa lo xong
Dành lại kỉ niệm cho xuân năm sau
Để hướng tới những ước mơ thành công.
Ơ nàng mưa xuân đến
Dịu dàng hôn cỏ cây
Chợt đến rồi đi ngay
Chỉ nhẹ nhàng phút chốc.
Mưa xuân giống bé Ngốc
Mải chơi quên lối về
Mẹ mùa xuân đâu nhỉ
Mưa ngồi khóc tỉ ti.
Mưa rơi ướt hàng mi
Cây phượng già nhiều tuổi
Mưa đan thành tấm lưới
Om ấp cả trời xanh.
Em bé mắt long lanh
Ngước mắt nhìn, khe khẽ:
"Hãy đem đến niềm vui
Khắp đất trời, mưa nhé!
Có một mùa xuân xưa
Khi nắng vàng óng ả
Mây trắng trời xanh ngắt
Con trở về thăm mẹ
Đường xa, người cách biệt
Tình mẹ sống trong con
Tình yêu thật lớn lao
Ngàn trùng sao tránh kịp
Tuổi xuân mẹ dành cho.
Có một mùa xuân xưa
Khi mai vàng hé mở
Trăm hoa đua sắc thắm
Con ngồi bên cạnh mẹ.
Tuổi xuân đã đi qua
Lấm tấm mái tóc bạc
Vết nhăn ẩn vẻ đẹp
Ngàn hoa sao sánh bằng
Sắc đẹp vì đời con.
Những khi con cô đơn
Muốn được gần bên mẹ
Được nghe lời mẹ ru
Được nghe lời mẹ khuyên
Được nghe mẹ thì thầm
Tâm hồn con đã lớn
Nhưng vẫn còn trẻ con.
Thèm vòng tay âu yếm
Như thuở thước mẹ ơi!
Mùa xuân chẳng tàn phai
Mùa xuân là đời con
Mùa xuân là đời mẹ
Khi mẹ cười, con biết
Mùa xuân đã về rồi.
mùa xuân là mùa của trăm hoa đua nở mùa của hạnh phúc sum vầy. .Những tia nắng xuân đầu tiên như những ngón tay hồng nhẹ nhàng gõ cửa đánh thức vạn vật, muôn loài bừng giấc say...
Ngoài kia, sau một mùa đông dài tơi bời dông bão, những chiếc lộc non đã đâm chồi, những nụ mầm bé nhỏ run run như bàn tay non tơ. Có phải màu của lá non là màu của sự sống đang lên nhựa thanh xuân? Từ những thân cây mẹ, chồi non mạnh mẽ xuyên thủng lớp vỏ xù xì rồi bật ra nõn nà như tiếng trẻ thơ. Đây đó là thâm u dưới những tầng cội rễ cỏ, bầy ấu trùng đợi ngày lột xác thành con ve sầu. Đâu đó trong những mắt lá diệp lục, tiếng chim ri âu yếm gọi bạn. Dường như mọi cội nguồn của sự sinh thành đều đổ dồn vào mùa xuân. Mùa xuân như có phép lạ, sau một đêm, trên những thân cây cằn khô bất ngờ bật ra những chồi non mạnh mẽ. Mùa xuân đến như chiếc chìa khoá mở toang kho nhật nguyệt cho đất trời ấm lại, cho vạn vật sáng tươi. Những chiếc lá non còn ngậm sương mai, giọt sương ngày đầu xuân trong vắt như một ánh nhìn tha thiết yêu thương
CHÚC BN HỌC TỐT
Năm nào cũng vậy, cứ dịp đầu xuân là trên khắp các miền của đất nước đều diễn ra những lễ hội lớn nhỏ. Đây cũng là dịp để những người dân được hòa mình vào không khí lễ hội, được giải lao sau một năm làm việc đầy mệt mỏi, căng thẳng. Không chỉ có những lế hội lớn mang tầm cỡ quốc gia mà ngay những làng quê nhỏ cũng diễn ra những lễ hội đầu xuân đầy tấp nập, đó chính là lễ hội đình làng và lễ hội mùa xuân.
Quê hương em là một miền quê nghèo thuộc đồng bằng Bắc Bộ, vì người dân sin sống chủ yếu bằng nghề sản xuất nông nghiệp nên người dân quê em cũng rất coi trọng những tín ngưỡng dân gian, sau mỗi vụ mùa thường diễn ra những lễ hội để cầu cho mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu.
Nhưng lễ hội lớn nhất ở làng quê của em đó chính là lễ hội đình làng và lễ hội mùa xuân. Lễ hội đình làng chính là dịp kỉ niệm ngày giỗ của thành hoàng làng- người đầu tiên sinh sống và truyền nghề cho những người dân quê hương em. Không chỉ có làng quê của em mà rất nhiều những làng khác cũng có thành hoàng làng, mỗi nơi thờ một người sáng lập, khai phá đất đai và cũng là người truyền nghề riêng.
Vào mỗi dịp lễ thành hoàng làng thì người dân quê hương em lại tấp nập, nhộn nhịp chuẩn bị lễ tế, những đồ vật cho ngày lễ. Món bánh truyền thống mà người dân quê hương em dâng lên thành hoàng làng đó chính là món bán dày. Ngoài ra còn thờ thêm một bó lúa chín thơm, bởi đó chính là thành quả làm ra của dân làng trong một năm vất vả.
Mỗi lần diễn ra lễ hội lại có những trò chơi dân gian vô cùng thú vị, chẳng hạn như bịt mắt bắt dê, đi cầu kiều bắt vịt hay bịt mắt đập nồi đất…Cứ mỗi dịp lễ hội về thì dù là những người làm ăn xa cũng đều sẽ trở về quây quần bên gia đình cùng đón lễ hội.
hok tốt !!!
Nhan đề Mùa xuân nho nhỏ thể hiện sáng tạo độc đáo của Thanh Hải. Nhiều nhà thơ viết về mùa xuân với nhiều sắc thái, cung bậc khác nhau: mùa xuân chín (Hàn Mặc Tử), Mùa xuân xanh (Nguyễn Bính), Xuân ý, Xuân lòng (Tố Hữu).
Bài thơ này, mùa xuân nho nhỏ thể hiện khát khao, ước nguyện chân thành của nhà thơ muốn được cống hiến, làm đẹp cho đời
Tiếng thở thời gian
Ngàn chim vui hót
Thánh thót tiếng đàn
Ngân vang trong gió
Cành lá xanh non
Như bàn tay nhỏ
Gọi gió xuân về
Nắng xuân tràn trề
Lòng người sảng khoái
Tinh thần thoải mái
Làm việc hăng say
Như mùa xuân này
Mùa xuân chim ca
Hoa đua nhau nở
Trong khung trời mới
Bánh tét, bánh chưng
Em ra đồng cỏ
Hái một bông hoa
Theo người hát ca
Về nơi xứ lạ
Hỡi em còn nhớ
Mùa xuân gọi em
Hôm nay mồng Tết
Sao em chưa về?
Cô bé kia ơi
Hãy về nhà đi
Xuân quê vẫy gọi
Mẹ cô đang chờ...