Tả một bài văn tả buổi sớm.
m.n giúp mik đc ko? Cảm ơn rất nhiều!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Một số ý:
- Buổi sớm, thành phố như một giấc mơ đang thức dậy từ giấc ngủ say. Những tòa nhà cao chọc trời vẫn còn ngủ quên trong ánh nắng rực rỡ của bình minh.
+ Những con đường rộng lớn và những con phố nhỏ bé đang dần trở nên ồn ào hơn khi mọi người bắt đầu bước ra khỏi những căn nhà của họ để chuẩn bị cho một ngày mới.
+ Trong khi những tiếng còi xe còn im lìm, những chiếc xe buýt và taxi đã sẵn sàng để đưa người dân đến nơi làm việc hoặc trường học của họ.
+ Các cửa hàng và quán cà phê cũng bắt đầu mở cửa để phục vụ những khách hàng đầu tiên của họ. Một số người đang tìm kiếm một ly cà phê để tỉnh táo trước khi bắt đầu một ngày làm việc dài và mệt mỏi. Các tiếng nói và tiếng cười của họ tạo ra một không khí vui tươi và sôi động.
- Buổi sáng cũng là thời điểm mà các công viên và khu vực xanh của thành phố trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết. Các cây cối và hoa đang bắt đầu hé nở, tạo ra một khung cảnh tuyệt đẹp và thơ mộng. Những người yêu thiên nhiên có thể tìm đến đây để tận hưởng không gian trong lành và tập thể dục.
- Tổng kết:
+ Buổi sáng là thời điểm tuyệt vời để tận hưởng thành phố. Nó mang lại một cảm giác tươi mới và đầy năng lượng cho những người sống ở đây và cho du khách đến thăm.
+ Cảm xúc của em.
Tham khảo
Tiếng chuông báo thức reo lên, em thức dậy vươn vai một cái rồi nhẹ nhàng đi ra ban công ngắm nhìn quang cảnh buổi sáng bình minh nơi em đang sống, đó là một con phố nhỏ thân thuộc và bình yên.
Đường phố lúc này thật vắng vẻ, chờ đợi mãi cũng chỉ có 1-2 xe qua lại, tiếng lá khô rơi xuống đường gió thổi nghe xào xạc, không gian thật tĩnh lặng, tưởng chừng nghe được cả những tiếng gà gáy ở đằng xa vọng lại. Bầu trời lúc này rất trong lành, nền trời trong xanh chỉ có vài đám mây mỏng lững lờ trôi, thi thoảng lại có vài đàn chim lao vụt ra từ những ngọn cây rồi bay lên không trung như khởi động đôi cánh để bắt đầu hành trình kiếm ăn một ngày dài. Dọc hai bên đường phố những dãy nhà vẫn đóng kín mít cửa, đa số là nhà 2 tầng có nhà 3-4 tầng, các nhà san sát nhìn như dính vào với nhau. Bỗng những cây đèn đường vụt tắt, chúng đã được nghỉ ngơi sau một đêm chiếu sáng, những ngọn đèn giống như những người bảo vệ gác đêm cho con phố những giấc ngủ bình yên. Tiếng gõ "keng keng" bác nhân viên thu rác đã tới, thế là từ trong ngõ một số người đem rác ra đường vứt vào xe rác, đường phố nơi em ở không bao giờ để rác ngoài cửa qua đêm mà sẽ để rác trong nhà chờ đến sáng mới đem rác ra, như vậy sẽ giữ gìn cảnh quan đường phố cũng như bảo vệ bầu không khí của khu phố.
Đường phố nơi em ở luôn tự hào là đường phố sạch đẹp văn minh, mỗi người trong khu phố luôn nâng cao ý thức tự giác bảo vệ môi trường và cùng chung tay giữ gìn.
A! Trăng lên, trăng lên rồi... Tiếng bọn trẻ cùng đồng thanh cất lên làm tôi chợt giật mình. Bước ra khỏi bàn học, đi về phía cuối sân, nơi đó tôi đã nhìn rất rõ ánh trăng từ từ nhô lên, lúc đầu là một nửa quả cầu đỏ rực. Một lát sau là một cái mâm vàng lóng lánh.
Quả là một ánh trăng tuyệt đẹp! Trăng vàng và tròn vành vạnh. Trăng lên cao đến ngọn cây sầu riêng trong vườn thì hiện rõ hơn hình ảnh chú cuội và gốc đa. Mặt trăng như một cái bánh đa lớn treo lơ lửng giữa trời cao như thách thức mà hễ có ai đó thèm thuồng cũng đành chịu. Ánh trăng chan hoà trải đều trên những thảm cỏ, đùa giỡn nhảy nhót với những gợn sóng trên mặt hồ.
Ánh trăng tò mò luồn lách qua song cửa sổ, in hình trên nền tường xanh nhạt. Nhưng chẳng gì đẹp bằng cây, hoa lá được tắm mình dưới ánh trăng. Những khóm hồng bạch vui mừng toả hương thơm ngát... À! Hôm nay trông cô hồng nhung thật kiều diễm. Tấm áo đỏ thẫm của cô còn lấp lánh những ánh vàng. Cô từ từ hé mở, để hứng hạt sương đêm.
Trăng dìu dịu lan toả ánh sáng xuống đồng lúa, nhà cửa, ruộng vườn. Con đường trước cửa nhà tôi trải vàng ánh trăng, sâu hun hút. Ánh điện ánh trăng hoà vào nhau làm một.
Đã ngắm hết quang cảnh quanh mình, tôi lặng lẽ đi vào vườn. Dưới trăng, cảnh vật bỗng trở nên sống động vui tươi lạ thường. Trăng ơi, hãy trôi chầm chậm. Hãy để cho tôi được ngắm mãi cảnh vật quyến rũ này.
Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng tròn vành vạnh đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá! Đêm nay là trăng rằm tháng tám cơ mà!
Cái bóng dáng tròn vành vạnh của trăng trông giống như cái đóa bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hoà lên một bản nhạc du dương, thích thú làm sao?
Tôi và mấy đứa bạn trong xóm tụm năm, tụm bảy rủ nhau xếp thành hàng dọc rồng rắn đi rước đèn phá cỗ đêm rằm Trung thu. Những chiếc đèn giấy ông sao, đèn cá chép... với ánh lửa bập bùng hoà trọn với ánh trăng làm một. Chơi chán, chúng tôi cùng nhau phá cỗ. Trong mâm cỗ có cả phần của Chị Hằng và Chú Cuội. Có lúc ngước nhìn lên, tôi cảm giác như họ đang tươi cười với chúng tôi, rồi nhón tay cầm lấy một cái kẹo mà tôi để phần cho họ. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí náo nhiệt. Cuộc vui phải tàn, chúng tôi trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.
Trở về nhà, ai nấy đều mong muốn cho thời gian quay trở lại để cùng nhau được hưởng sự thú vị của những đêm trăng sáng như đêm nay.
3.Each year there are four seasons: spring, summer, autumn and winter. But my favorite is autumn. Autumn starts from July to September of the year. In autumn, the weather is very cool, easing the harsh sun of the dazzling summer. Fall is the back-to-school season for all the students after a long summer break. In autumn, children are happy to welcome the mid-autumn festival and dance a lion. I really love autumn.
xuân :Trong tất cả các mùa, mùa mà em thích nhất là mùa xuân. Vì khi mùa xuân tới, cũng là Tết, em được nghỉ học dài hơn, được bố mẹ mua cho quần áo đẹp, được đi chơi nhiều nơi hơn. Khi tới mùa xuân, cây cối đâm chồi nảy lộc sau giấc ngủ đông dài, mấy cây đào cũng nở những nụ hoa màu hồng thật đẹp. Thời tiết mùa xuân ấm áp, dễ chịu chứ không lạnh giá như mùa đông. Bố bảo, vào mùa xuân em cũng thêm một tuổi mới, vậy nên em thích mùa xuân còn vì đến mùa xuân em cảm thấy mình lớn hơn, trưởng thành hơn. Vào mùa xuân, trường em cũng tổ chức nhiều hoạt đông vui chơi hơn như đi dã ngoại, cắm trại, rồi các trò chơi dân gian trong giờ giải lao. Em rất thích mùa xuân.
hè :Mùa hè đến những cơn gió biển quê em trở nên mát lành hơn. Bình mình trên biển đến sớm, bầu trời xanh ngát. Những đám mây trắng, mây hồng bồng bềnh trôi trên biển. Thuyền về cá tươi đầy khoang, người dân mua bán tấp nập. Bãi biển mùa hè trong xanh, đông đúc khách du lịch. Mùa hè trên quê em rất sôi động.
thu :Em thích nhất là mùa thu trên quê hương. Đó là mùa của cúc vàng tươi trong nắng, mùa của những chùm ổi chín lắc lư trong vườn. Và đặc biệt, đó còn là mùa của gió heo may quyện với sương thu. Cây cối bắt đầu thay lá, khoác lên mình bộ cánh vàng tươi. Các bạn học sinh thì chuẩn bị bước vào năm học mới. Mùa thu thật ý nghĩa biết bao!
đông :Gió mùa đông bắc về báo hiệu mùa đông đã đến. Tiết trời âm u, bao trùm những đám mây xám xịt, ánh mặt trời chẳng thế chiếu rọi qua tầng mây. Mùa đông lạnh quá! Gió thổi vù vù kèm theo những cơn mưa dai dẳng không dứt. Mưa lạnh khiến con đường vắng bóng người, nhà nhà đều đóng cửa hết để tránh những cơn gió lạnh tạt vào. Nhà nhà tất bật chuẩn bị đồ ấm để chống chọi với 3 tháng mùa đông lạnh lẽo. Nhưng mùa đông đến cũng là lúc cả gia đình quên nồi lẩu nóng hổi, hay sưởi ấm bên nhau để kể những câu chuyện thú vị. Mùa đông khắc nghiệt thật đấy nhưng vẫn ấm cúng lạ thường.
Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình cả. Quê hương là chùm khế ngọt... Mẹ về nón lá nghiêng che...”. Nơi để lại những kỉ niệm đẹp nhất của cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng lúa thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thối, sóng nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát với những người thanh niên nam nữ. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh.
Vào những ngày mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông chói lọi. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô. Chiều đến khi gió nồm thổi nhẹ, lúa khẽ lay động rì rào như đang thầm thì tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ.
Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa. Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạt sương, tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu muôn vẻ trông rất đẹp. Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm ngắm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên đồng lúa. Thỉnh thoảng nó đậu hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.
Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên trên cõi đời này. Giờ đây, vùng chiêm trũng này đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy ngang cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang tràn đầy trên con đường hạnh phúc.
bạn chép trên mạng tôi khẳng định luôn
tôi đã có lần chép theo rồi bị cô giáo CN phạt đó
thân gửi Anynomous_Bos !!!!!!!!!
Mở bài gián tiếp nha
* Lưu ý : không chép trên mạng *
Mở bài:
Trong căn phòng của em có rất nhiều đồ đạc có những công dụng khác nhau: chiếc đèn học giúp em học bài mỗi tối để em không bị cận, giá sách giúp em giữ những cuốn sách của mình để không bao giờ bị mất hay lộn xộn… Trong số tất cả, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức đã đi theo em từ ngày em học lớp Một.
Nhà em có nuôi rất nhiều gà, trong đó có một cô gà mái mơ thường xuyên đẻ trứng và ấp thành công rất nhiều những chú gà con xinh xắn. Vườn nhà em trở nên đông đúc nhộn nhịp hơn cũng là nhờ công của cô gà mái mơ này.
Cô gà mái mơ nhà em có một bộ lông rất dày, màu nâu trông không rực rỡ nhưng lại rất hài hòa, giản dị. Những chiếc lông ở cánh của cô không mềm mại như ở thân và cổ mà nó rất cứng cáp, nhất là những lúc chú xòe to đôi cánh, vỗ phành phạch thì đôi cánh lúc ấy giống như chiếc quạt làm bay tung đống mùn nhỏ ở vườn. Cô gà mái không được cao lớn như những chú gà trống mà thân hình khá nặng nề vì đã nhiều lần đẻ trứng và ấp con.
Đôi chân thon nhỏ đi lại nhẹ nhàng. Gà mái mơ cũng có mào đỏ ở trên đầu nhưng nó nhỏ hơn rất nhiều so sới gà trống. Bố em nói đó chính là đặc điểm để phân biệt hai loại gà. Gà mái mơ nhà em rất chăm chỉ, cần mẫn tìm kiếm thức ăn. Ngày nào mái mơ cũng ra vườn để nhặt nhạnh những hạt thóc vương vãi, những chú giun đất. Cũng nhờ sự chịu khó ấy của cô mà vườn nhà em trở nên sạch sẽ hơn.
Gà mái mơ ngày nào cũng đẻ một quả trứng nhỏ ở cái ổ rơm ấm áp và an toàn mà mẹ em làm cho cô ấy. Khi số lượng trứng vừa đủ, khoảng 15 đến 20 quả, mái mơ bắt đầu ngày đêm dùng hơi ấm của mình để ấp trứng cho đến khi nào chúng nở thành những chú gà con xinh xắn mới thôi. Thỉnh thoảng, mái mơ mới rời chuồng để nhấm nháp chút thức ăn và uống nước, sau đó lại vào ấp tiếp.
Khi những quả trứng đã nở ra thành những chú gà chiếp rất dễ thương thì lúc này gà mái mơ đã được làm mẹ. Dù đi kiếm ăn hay đi về chuồng ngủ thì lúc nào cô cũng dẫn theo đàn con nhỏ. Khi kiếm ăn thì hướng dẫn những chú gà con biết cách tìm mồi, khi về chuồng thì chú gà mái mơ lại dang rộng đôi cánh để đón những đứa con vào lòng. Khi những chú gà con bị bắt nạt bởi những chú gà trống to lớn khác thì gà mái mơ sẵn sàng dang cánh, xù lông để bảo vệ những đứa con của mình.
Nhìn hình ảnh cô gà mái mơ bảo vệ, che chở cho đàn con, em rất cảm động. Hình ảnh đó làm em nhớ đến mẹ em, lúc nào cũng quan tâm chăm sóc chị em em từ miếng ăn cho đến giấc ngủ. Em rất yêu quý cô gà mái mơ nhà mình vì mái mơ không chỉ chăm chỉ, cần mẫn kiếm ăn mà nó còn rất tốt bụng, lúc nào cũng quan tâm, chăm sóc những đứa con nhỏ của mình.
Bài làm:
Trong nhà em nuôi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.
Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đến nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một căn nhà nhỏ trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.
Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg. Đối với người trong nhà, chú rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì trái lại rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Cậu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là chú lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng.
Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người. Cả nhà em ai cũng yêu quý chú. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.(Hết)
Bài làm văn tả con vật 2 – Cô gà mái mơ chăm chỉ, cần mẫn
Tác giả: Sưu tầm
Bài làm:
Nhà em có nuôi rất nhiều gà, trong đó có một cô gà mái mơ thường xuyên đẻ trứng và ấp thành công rất nhiều những chú gà con xinh xắn. Vườn nhà em trở nên đông đúc nhộn nhịp hơn cũng là nhờ công của cô gà mái mơ này.
Cô gà mái mơ nhà em có một bộ lông rất dày, màu nâu trông không rực rỡ nhưng lại rất hài hòa, giản dị. Những chiếc lông ở cánh của cô không mềm mại như ở thân và cổ mà nó rất cứng cáp, nhất là những lúc chú xòe to đôi cánh, vỗ phành phạch thì đôi cánh lúc ấy giống như chiếc quạt làm bay tung đống mùn nhỏ ở vườn. Cô gà mái không được cao lớn như những chú gà trống mà thân hình khá nặng nề vì đã nhiều lần đẻ trứng và ấp con.
Đôi chân thon nhỏ đi lại nhẹ nhàng. Gà mái mơ cũng có mào đỏ ở trên đầu nhưng nó nhỏ hơn rất nhiều so sới gà trống. Bố em nói đó chính là đặc điểm để phân biệt hai loại gà. Gà mái mơ nhà em rất chăm chỉ, cần mẫn tìm kiếm thức ăn. Ngày nào mái mơ cũng ra vườn để nhặt nhạnh những hạt thóc vương vãi, những chú giun đất. Cũng nhờ sự chịu khó ấy của cô mà vườn nhà em trở nên sạch sẽ hơn.
Gà mái mơ ngày nào cũng đẻ một quả trứng nhỏ ở cái ổ rơm ấm áp và an toàn mà mẹ em làm cho cô ấy. Khi số lượng trứng vừa đủ, khoảng 15 đến 20 quả, mái mơ bắt đầu ngày đêm dùng hơi ấm của mình để ấp trứng cho đến khi nào chúng nở thành những chú gà con xinh xắn mới thôi. Thỉnh thoảng, mái mơ mới rời chuồng để nhấm nháp chút thức ăn và uống nước, sau đó lại vào ấp tiếp.
Khi những quả trứng đã nở ra thành những chú gà chiếp rất dễ thương thì lúc này gà mái mơ đã được làm mẹ. Dù đi kiếm ăn hay đi về chuồng ngủ thì lúc nào cô cũng dẫn theo đàn con nhỏ. Khi kiếm ăn thì hướng dẫn những chú gà con biết cách tìm mồi, khi về chuồng thì chú gà mái mơ lại dang rộng đôi cánh để đón những đứa con vào lòng. Khi những chú gà con bị bắt nạt bởi những chú gà trống to lớn khác thì gà mái mơ sẵn sàng dang cánh, xù lông để bảo vệ những đứa con của mình.
Nhìn hình ảnh cô gà mái mơ bảo vệ, che chở cho đàn con, em rất cảm động. Hình ảnh đó làm em nhớ đến mẹ em, lúc nào cũng quan tâm chăm sóc chị em em từ miếng ăn cho đến giấc ngủ. Em rất yêu quý cô gà mái mơ nhà mình vì mái mơ không chỉ chăm chỉ, cần mẫn kiếm ăn mà nó còn rất tốt bụng, lúc nào cũng quan tâm, chăm sóc những đứa con nhỏ của mình.(Hết)
Ngày sinh nhật đối với em là một dịp thật đặc biệt.Trong ngày này, em được nhận rất nhiều món quà có ý nghĩa.Trong đó em thích nhất là cây bút mực mà chị gái em đã tặng.
Chiếc bút nhìn bên ngoài trông có vẻ nhỏ bé như vậy thôi nhưng nó lại có một sức mạnh vô cùng to lớn.Từ chiếc bút này, rất nhiều con chữ có thể nối đuôi nhau ra đời. Nắp bút đc làm bằng kim loại không quá nặng cũng không quá nhẹ. Phần gài bút đc mạ kền vàng nên lúc nào trông cũng rất óng ánh. Thân bút cũng đc làm bằng kim loại. Nó có màu xanh nước biển và trơn bóng. Trên thân bút còn in dòng chữ " Bút luyện viết chữ đẹp". Càng gần về phía thân bút thì bút càng nhỏ lại.
Muốn viết đc chữ thì em đều phải mở nắp bút ra. Ngòi bút có màu vàng ở một mặt, mặt kia lại có màu đen. Cùng là bút mực nhưng cái ngòi quan trọng lắm. Nhờ ngòi bút này mà em có thể viết những nét chữ đẹp như in. Để bút xuống mực đều và nét chữ thật đẹp thì hằng ngày em phải bơm mực cho nó. Ruột bút làm bằng cao su, bên ngoài có vỏ đc bao bọc bởi inox có rãnh khuyết ở để bơm mực lên dễ dàng. Bên trong của ruột lại có một cái ống nhỏ xíu và rỗng dùng để dẫn mực.
Từ ngày có chiếc bút máy này, em rất hứng thú với việc luyện chữ. Năm nay em còn được gọi vào đội tuyển thi viết chữ đẹp của trường nữa. Điều này khiến em vô cùng tự hào và thêm yêu chiếc bút mực của mình.
Cứ hàng năm, vào dịp sinh nhật của em, gia đình em đều có tặng một món quà để động viên em học tập. Lần sinh nhật thứ chín của em, chị Hoa tặng em một cây bút rất xinh xắn. Nó mang nhãn hiệu Hồng Hà.
Cây bút có chiều dài cỡ mười lăm phân, gần bằng gang tay em. Thân bút tròn, thuôn về phía sau và được làm bằng nhựa màu hồng nhạt. Nắp bút có mạ bạc óng ánh, có cái để gài cho bút khỏi rơi. Mở nắp bút ra, ngòi bút sáng loáng được làm bằng thép mạ i-nốc. Ở đầu ngòi có một chấm nhỏ gọi là hạt gạo, để giúp cho khi em viết khỏi bị gai làm rách giấy. Bên trong thân bút là một ống cao su rỗng có ống mực nối với ngòi giúp cho mực xuống đều. Toàn bộ ruột bút được bao bọc bởi ống kim loại mỏng.
Hàng ngày tới lớp, em chỉ cần bơm đầy mực vào bút, em sẽ không phải mang theo bình mực đi nữa. Cây bút rất thuận lợi cho việc ghi bài giảng, làm bài tập và bài kiểm tra của em.
Em yêu cây bút vì nó là quà tặng của người thân, kèm theo mong muốn của gia đình là mong em mỗi ngày chăm ngoan và học giỏi. Em hứa sẽ giữ gìn bút cẩn thận, không để nó bị rơi xuống đất. Mỗi khi học xong, em đều cất bút vào hộp. Giữ gìn bút được bền lâu là mong muốn của chị Hoa và của gia đình em.
Tiếng ve sầu cứ ngân nga mãi trong ánh nắng chói chang, dưới bầu trời cao xanh lồng lộng của mùa hè, khiến những chùm hoa phượng vĩ vốn đỏ rực lại càng rực rỡ hơn, khiến bao cô cậu học trò tranh đua học hành chuẩn bị kỳ thi cuối năm và kỳ thi tuyển sinh.
Tiếng ve sầu làm tôi nhớ lại những trưa hè nắng cháy, bọn trẻ chúng tôi tụ tập dưới gốc phượng ở trường làng để hái hoa phượng chơi trò đá gà và tìm bắt ve sầu. Bắt được con ve sầu nào, chúng tôi bỏ ngay vào bao bóng để quan sát xem ve sầu kêu bằng cách nào. Quan sát xong, đứa thì bảo ve sầu kêu bằng miệng, đứa thì bảo tiếng kêu của nó phát ra từ đôi cánh... Chỉ có bấy nhiêu thôi mà chúng tôi cãi cọ la lối om sòm cả một góc sân trường. Cuối cùng chẳng có đứa nào lý giải được. Cũng may lúc đó có thầy giáo dạy môn Sinh vật đi qua, chúng tôi liền nhờ thầy giải thích giùm. Thấy chúng tôi tò mò, thầy ân cần giải thích: "Thực tế ve sầu không kêu bằng miệng. Miệng của nó vốn là một cái ống nhỏ dùng để cắm vào vỏ thân cây để hút nhựa. Tiếng kêu của ve sầu phát ra từ thắt lưng của nó. Ở cạnh bụng của nó có một cái màng giống như màng trống. Chính cái màng này đã phát ra tiếng kêu râm ran thật thú vị suốt cả mùa hè. Và chỉ có ve sầu đực mới kêu được, còn ve sầu cái thì không". Lời giải thích của thầy thật hấp dẫn, bọn trẻ chúng tôi cứ há hốc mồm nghe. Bấy giờ bọn trẻ chúng tôi mới tin là ve sầu phát ra âm thanh từ thắt lưng của nó. Từ hôm đó chúng tôi không còn tìm bắt ve sầu, cũng không tụ tập dưới gốc phượng hái hoa chơi trò đá gà giữa trưa hè nữa.
Tiếng ve sầu còn làm cho tôi nhớ lại những ngày tháng xa nhà, nhất là những ngày hè tham gia đội thanh niên tình nguyện lên vùng cao làm công tác giáo dục. Lúc đó tôi được bố trí ở nhà một bác nông dân ngoài sáu mươi tuổi. Nhà bác sát rừng dương nên suốt ngày chỉ nghe tiếng ve sầu và tiếng xào xạc của rừng dương khi gió thổi qua. Lần đầu tiên xa nhà đến ở nhà bác, tôi không sao ngủ được, nằm thao thức nhìn lên mái nhà, nghe tiếng ve sầu kêu râm ran như một điệu nhạc dài vô tận cứ ru hồn tôi vào giấc ngủ chập chờn. Rồi những trưa hè từ lớp học trở về tôi không ngủ trưa được, tiếng ve sầu râm ran làm tôi nhớ nhà đến ứa nước mắt. Tôi thấy hoàn cảnh nhà bác nông dân này sao giống hoàn cảnh nhà tôi quá. Nhà tôi cũng nghèo như nhà bác nhưng chị em tôi ai cũng học đến nơi đến chốn, còn bác thì con cái không đứa nào biết chữ. Tôi cảm thấy thương cho cha mẹ tôi mà cũng thương cho gia đình bác quá. Tôi nghĩ giá như ngày trước có đội thanh niên tình nguyện như bây giờ thì gia đình bác đâu đến nỗi... Tôi tự nhủ: "Thôi mình sẽ cố gắng giúp các con của bác biết được cái chữ. Ngày đêm tôi miệt mài đem hết trí lực của mình ra dạy cho các con của bác. Sau ba tháng hè, các con của bác đã biết đọc, biết viết. Tôi và bác mừng không thể tả.
Kết thúc đợt công tác, tôi trở về đơn vị cũ, khi chia tay bác tặng tôi một cuốn sổ tay, trên bìa in một chú ve sầu đang ca hát.
Từ đó trở đi tôi không còn thời gian để nghe tiếng ve sầu nữa. Hôm nay con trai của tôi bắt được con ve sầu đem về hỏi tôi: "Ba ơi! Ve sầu kêu bằng gì?". Câu hỏi ấy làm sống dậy trong tôi bao hoài niệm của một thời thơ ấu đã qua. Cái thời mơ mộng thả hồn theo tiếng ve sầu. Tôi lại giải thích cho con tôi bằng chính những điều đã học được từ thầy giáo dạy Sinh năm nào. Và tôi cũng không quên dặn các con không được trèo lên cây bắt ve sầu.
Mời bạn Tham Khảo nhé Mình là Hồ Trung Thạnh lớp 71 trường THCS Mỹ Thạnh
Ve..ve..ve... Mùa hè đã thoáng qua và mang lại một cảm giác đặc biệt mà có lẽ chỉ học sinh chúng tôi mới hiểu được. Tiếng ve sầu đã báo hiệu điều đó. Cứ mỗi mùa hè đến là lúc mà học sinh chúng tôi được nghỉ sân trường êm ả không còn cái âm thanh của tiếng trống hay tiếng các bạn nô đùa mà chỉ còn lại là những tiếng lá rơi hay chỉ là tiếng ve sầu kêu inh ả. Ve có thân hình nhỏ là côn trùng có đầu to hai cánh có nhiều vân thường sống ở thân cây to nó có một kỹ thuật lột áo cực nhanh khiến tôi càng thêm ngưỡng mộ loài côn trùng này. Có lẽ đối với nhiều người không thích ve nhưng với riêng tôi ve như người bạn một người nghệ sỹ đang kéo đàn ghi ta giữa cái mùa hè oi bức. Tiếng ve sầu làm tôi nhớ lại thời còn nhỏ hay nô đùa với đám bạn dưới gốc phượng chơi trò bắt ve rượt đuổi ấy thế mà vui khiến chúng luôn nhớ mã nhớ mãi không bao giờ quên. Từ nhỏ tôi thích nghe tiếng ve kêu lắm thích đến nỗi bị cô giáo phạt vì cứ nhìn ve kêu lại nhớ đến kì nghỉ hè năm trước mà quên cả cô đang giảng bài. trong suốt cuộc đời này tôi xẽ luôn nhớ mãi mãi không bao giờ quên được tiếng ve.
Cảm Ơn Bạn Đã Đọc Nhá Thank
Hôm nay là một buổi sáng thứ hai đầu tuần cũng là ngày lớp em phải trực tuần nên em đi học rất sớm. Lần đầu tiên đến trường sớm như vậy, em đã có dịp được quan sát ngôi trường vào buổi sớm.
Thời tiết hôm nay thật đẹp. Trời còn sớm nên chưa có ánh nắng. Không khí buổi sáng thật trong lành biết bao. Tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả bởi vì có rất ít học sinh đến trường. Ngôi trường lúc này dường như vẫn còn chìm trong giấc ngủ say. Ngôi trường sơn màu vàng tươi thắm trong màn sương càng tôn lên khang trang và mỹ lệ.Các lớp học vẫn đóng cửa và chưa sáng đèn. Hàng cây rì rào trong gió, không khí yên tĩnh nên dường như chúng em đều nghe rõ.
Lát sau, mặt trời đã như một quả cầu lửa từ từ lên cao ban phát những tia nắng ban mai xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá bàng giữa sân trường trở nên long lanh như những hạt ngọc.
Chốc chốc, học sinh đã đến đầy sân trường. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt, ồn ào hơn. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường.Tiếng gọi nhau í ới vui vẻ. Trên sân trường, mỗi góc sân lại có một nhóm bạn chơi trò chơi khác nhau. Bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây,bạn ngồi dưới gốc cây ôn lại bài cũ. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Một lúc sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!” báo hiệu giờ học đầu tiên đã bắt đầu. Học sinh ùa vào trong lớp học. Bên ngoài không khí lại yên tĩnh trở lại. Lá cờ bay phần phật trong gió.
Em rất thích quang cảnh trường em trước buổi học. Dù có phải xa mái trường này thì em sẽ luôn nhớ về nó.
Ko chép mạng , còn tin hay ko là tùy bạn
Vì nhà ở gần trường nên em được giao nhiệm vụ cầm chìa khóa lớp. Cũng vì vậy mà mỗi sáng em được tới trường sớm hơn một chút, được tận hưởng khung cảnh quang đãng của trường trước buổi học. Đôi chân em bước thật nhanh đến trường, cánh cổng thấp thoáng phía đằng xa vẫn luôn đứng đó như mời gọi chúng em: “Các bạn nhỏ ơi hãy nhanh chân đến trường”. Đối với em đó như là cánh cổng thần kì mà mỗi lần bước chân qua em ngỡ như mình bước vào một thế giới hoàn toàn mới. Ở đó có những thầy cô giáo mà em luôn kính trọng, có những người bạn mà em vô cùng yêu thương.
Buổi sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuyên qua kẽ lá khiến cho khung cảnh trở nên lung linh hơn. Tấm biển mang tên ngôi trường nằm hiên ngang phía trên cánh cổng. Được là một phần của ngôi trường này luôn khiến em cảm thấy tự hào. Sân trường lúc này vẫn còn khá vắng vẻ, nhiều lớp học vẫn còn khóa cửa. Chỉ có lác đác vài bạn học sinh đến trường sớm để mở cửa lớp giống như em hoặc đến sớm để làm vệ sinh lớp học. Trên sân trường, những hàng cây đứng lặng im. Trên những tán cây, chùm phượng vĩ đang bắt đầu đua nở, vậy là một mùa hè nữa sắp tới.
Sự yên tĩnh của sân trường nhanh chóng bị phá vỡ khi gần đến giờ vào lớp. Học sinh tới trường ngày một đông hơn. Các bạn đến trường thành từng nhóm, tiếng cười tiếng nói vang dội một góc trời. Khi tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp vang lên, tất cả các bạn học sinh lại ùa vào lớp để chuẩn bị cho tiết học đầu tiên.
Quang cảnh buổi sáng ở trường em thật đẹp làm sao. Những hình ảnh này sẽ luôn in sâu trong tâm trí của em và sau này dù có đi những đâu thì khoảng thời gian học tập dưới ngôi trường này vẫn là khoảng thời gian mà em nhớ mãi không quên.
Sorry mik sopy mạng
Ò...ó...o...o... 1 tiếng, 2 tiếng rồi cả một vùng quê mênh mông vang dội tiếng gà gáy sớm. Em cũng giật mình choàng tỉnh dậy theo tiếng gà. Mở cửa bước ra sân, em chợt nhận ra cảnh buổi sáng trên cánh đồng quê mình thật đẹp.
Trời đã sáng rõ, bầu trời nhuộm một màu xanh ngọc bích, cao vời vợi và trong sáng như một viên ngọc quý. Vài áng mây trắng nhè nhẹ trôi thanh thản và ung dung như chẳng có gì có thể khiến chúng bận tâm tới. Mặt trời ló rạng sau lũy tre ngà đầu làng, ban phát xuống trần gian những tia nắng đầu tiên vừa vàng óng vừa ấm áp lạ thường. Cơn gió nồm nam mát rượi vờn trên mái tóc em khiến em cảm thấy vừa man mát lại nhồn nhột, ngứa ngứa. Gió thổi khiến cánh đồng lúa như trở mình thức giấc, gợn lên những làn sóng lăn tăn. Cả cánh đồng lúa rộng mênh mông chín vàng lại càng tươi rói dưới màu nắng ban mai. Nắng hắt lên từng bông lúa vàng tươi, từng hạt thóc vàng óng, từng lá lúa vàng ruộm. Cả làng quê như chìm trong muôn sắc vàng rực rỡ. Em bỗng dưng thấy nghi ngờ. Là mặt trời đã nhuộm sắc nắng vàng ươm cho không gian hay chính cánh đồng đã hắt lên cuộc sống buổi sớm nơi làng quê này một màu vàng đầy sức sống. Có lẽ đối với những người dân nơi đây thù cánh đồng quê màu mỡ hứa hẹn một vụ mùa bội thu này chính là mặt trời trong tim họ, bởi đó là tinh hoa của đất trời, là nguồn sống nuôi dưỡng cuộc đời họ đã mấy đời trôi qua.
Thay cho cảnh tĩnh lặng của ban đêm, nơi đây bắt đầu tấp nập nhịp sống con người. Từ phía xa vọng lại đã nghe thấy tiếng cười nói của các cô các bác ra đồng gặt lúa. Nụ cười trên môi họ tươi rói, gương mặt sáng bừng lên vì một mùa thu hoạch nữa lại bội thu, một mùa no ấm lại tiếp tục. Lúa như loại vàng ròng mang lại cuộc sống hạnh phúc. Bên nhà hàng xóm, tiếng đứa trẻ con níu áo mẹ đòi đi theo, tiếng nỉ non hòa lẫn với tiếng nói cười, tiếng trò chuyện làm không gian huyên náo, nhộn nhịp lại vô cùng yên bình, an ổn.
Màu vàng của bình minh trên cánh đồng là màu của quê hương, màu của vùng đất hứa. Rời xa quê hương, ngày trở lại có lẽ chỉ cần thấy màu vàng tươi sáng ấy cũng đủ hạnh phúc, cũng đủ yên lòng.
Quê hương tôi giờ đây lúc nào cũng đẹp. Nhưng đẹp hơn cả vẫn là buổi bình minh vào sáng đầu xuân ở làng quê tôi.
Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật.
Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy màu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuân đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.
Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.