Viết được bài HẠO NAM SUPER STARS
tik cho 3 tik
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
mik quan trọng là hay nên nhanh
chậm j thì đừng có lo hay ấy, mới quan trọng dù bị tụt xuống
mik cũng nhé đừng chép mạng
Sau bữa cơm, gia đình tôi quây quần trong phòng khách. Bỗng tôi chợt nhớ đến chuyện sáng nay và muốn kể ngay cho bố mẹ nghe. Thế là tôi nhanh nhảu “Bố mẹ ơi, lớp con có chuyện này vui lắm. Con kể cho bố mẹ nghe nhé”. Bố mẹ tôi mỉm cười gật đầu, tôi hào hứng:
“Hôm nay, ở lớp con, cô giáo đã kể cho chúng con nghe một câu chuyện, vui và cảm động lắm. Câu chuyện vừa xảy ra vào ngày chủ nhật, hôm 20-11. Ba bạn Nga lớp con là bác sĩ, đồng thời là hội trưởng hội phụ phuynh của lớp. Chiều thứ 7, ngày 19-11, ba của bạn Nga ghé thăm cô và tặng cô một chục cam sành. Cô giáo con cảm ơn bác hội trưởng nhưng đã đem túi cam tặng lại cho thím Tư, một thím nghèo, sống cô đơn ở căn nhà nhỏ đầu hẻm. Ai ngờ, lần này, thím Tư thấy chục cam lớn quá, một mình ăn không hết, bèn mang đến tặng lại cho một người bà con đông con, nghèo hơn mình. Cả cô giáo, cả thím Tư lẫn người bà con nghèo của thím đều không giở kỹ túi cam nên không thấy một tấm thiệp nhỏ lọt giữa những quả cam sành to tướng, tấm thiệp do Nga cắt và ghi vào đó lời chúc mừng cô thật tình cảm”.
Tôi dừng lại, nghiêng mặt nhìn bố mẹ, cười lém lỉnh “Bố mẹ đoán thử chuyện gì sẽ xảy ra sau đó?” Chưa đợi bố mẹ trả lời, tôi nói luôn “Bố mẹ chịu rồi phải không?” Để con kể tiếp nghe. Túi cam không dừng ở đó. Một lần nữa, nó lại “lên đường”, nhưng đi đâu? Hay lắm bố mẹ ơi. Để con kể tiếp cho cả nhà nghe nhé! Người bà con của thím Tư ai ngờ lại là bệnh nhân của ông bác sĩ, ba của Nga. Bà ấy rất biết ơn ông đã chữa cho bà ấy khỏi bệnh nhưng vì nhà nghèo, con đông, bà chưa có tiền mua quà đến cám ơn ông. May quá, thím Tư lại mang cho chục cam sành thật to. Thế là ngay sáng hôm sau, 20-11, người bà con thím Tư đã mang túi cam đến tặng ông bác sĩ”.
Cả nhà tôi vỗ tay tán thưởng. Hành trình của túi cam, trong câu chuyện kể của tôi thú vị quá. Nhưng, cái đáng chia sẻ nhất về túi cam giản dị, bé nhỏ, đó là nó trĩu nặng ân tình.
Đề 2. Kể lại nội dung câu chuyện được ghi trong bài thơ có tính chất tự sự như “Lượm”, “Đêm nay Bác không ngủ” theo những ngôi kể khác nhau.
Đó là những ngày ở Huế bắt đầu cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, năm 1947. Tôi lúc bấy giờ ở Hà Nội nhận lệnh khẩn cấp về Huế. Trên đường đi, tôi tình cờ gặp một chú bé giao liên tên Lượm, ở Hàng Bè. Lượm là một chú bé có dáng người nhỏ nhắn mà nhanh nhẹn. Chú đeo một cái túi xinh xinh bên mình. Chú có một đôi chân thoăn thoắt và cái đầu nghênh nghênh. Vẻ hồn nhiên và vui tươi ấy càng được tôn thêm bởi chiếc ca lô đội lệch, và mồm luôn huýt sáo như chú chim chích nhảy trên đường vàng.
Giữa những ngày kháng chiến toàn dân, chhu1 bé liên lạc như làm tăng thêm niềm tin trong lòng người lính chúng tôi. Tranh thủ ph1ut rảnh rỗi, tôi lại gần hỏi han, trò chuyện với chú. Chú vừa cười vừa nói với tôi:
"Cháu đi liên lạc
Vui lắm chú à
Ở đồn Mang Cá
Thích hơn ở nhà"
Tôi thật sự xúc động trước sự vô tư và hồn nhiên của chú bé. Cháu cười mà hai mí híp cả lại, má đỏ nâu như trái bồ quân chín tới... Chiến tranh còn dài, chúng tôi chia tay nhau, mỗi người đều quyết tâm làm tròn bổn phận của mình. Tôi lưu luyến nhình theo bóng Lượm xa dần mà lòng thầm mong gặp lại cháu trong ngày khải hoàn ca chiến thắng.
Nhưng chiến tranh vẫn chứa nhiều tàn nhẫn. Vào một ngày tháng sáu, có giao liên đem tin đến, tôi bàng hoàng được tin Lượm đã hi sinh! Mắt tôi nhoà đi theo lời kể của người liên lạc...
"Lượm hi sinh khi đang làm nhiệm vụ. Cháu bị một viên đạn địch bắn tỉa. Nhìn cháu nằm trên lúa, tay còn nắm chặt bông, lá thư đề "Thượng khẩn" còn nằm trong cái xắc... mọi người không cầm được nước mắt..."
Cổ họng tôi nghẹn lại, hình ảnh yêu thương ngày nào của cháu hiện lên rõ mồn một:
"Chú bé loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh
Ca lô đội lệch
Mồm huýt sáo vang
Như con chim chích
Nhảy trên đường vàng"
... Tôi giật mình tỉnh giấc, nước mắt còn đẫm trên mi...
Giấc mơ trôi qua mà lòng tôi mãi còn bồi hồi xúc động. Khói lửa chiến tranh đã tắt hẳn lâu rồi. Lớp trên chúng tôi đang sống những ngày tháng thanh bình và có thể nói là đầy đủ, sung túc. Tất cả là do cha mẹ đã không quản công lao chăm chút, nhưng không thể không kể đến sự hi sinh to lớn của những người anh hùng, trong đó có Lượm - chú giao liên quả cảm!
Hãy ngủ yên Lượm ơi! Chúng tôi xin hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để gìn giữ và xây dựng đất nước này. Giữa những ngày tháng thanh bình, trang viết của tôi thay nén hương thơm, xin được tri ân những người anh hùng vị quốc vong thân...
輕輕貼近你的耳朵
Qīng qīng tiējìn nǐ de ěrduǒ
莎朗嘿喲
Shā lǎng hēi yō
情話永遠不嫌太多
Qínghuà yǒngyuǎn bù xián tài duō
對你說
Duì nǐ shuō
一全聽你的
Yī quán tīng nǐ de
二給你好的
Èr gěi nǐ hǎo de
數到三永遠愛你一個
Shù dào sān yǒngyuǎn ài nǐ yīgè
四不會犯錯
Sì bù huì fàncuò
五不會囉嗦
Wǔ bù huì luōsuo
每天為你打 call
Měitiān wèi nǐ dǎ call
Cook也不錯
Cook yě bùcuò
輕輕貼近你的耳朵
Qīng qīng tiējìn nǐ de ěrduǒ
莎朗嘿喲
Shā lǎng hēi yō
情話永遠不嫌太多
Qínghuà yǒngyuǎn bù xián tài duō
對你說
Duì nǐ shuō
打開你的愛情手冊
Dǎkāi nǐ de àiqíng shǒucè
就在此刻
Jiù zài cǐkè
為你唱的專屬情歌
Wèi nǐ chàng de zhuānshǔ qínggē
要記得
Yào jìdé
說你想說的
Shuō nǐ xiǎng shuō de
做你想做的
Zuò nǐ xiǎng zuò de
別怕失敗因為你有我
Bié pà shībài yīnwèi nǐ yǒu wǒ
陪你看日落
Péi nǐ kàn rìluò
陪你等雨過
Péi nǐ děng yǔguò
陪你一起唱完
Péi nǐ yīqǐ chàng wán
我們愛的歌
Wǒmen ài de gē
輕輕貼近你的耳朵
Qīng qīng tiējìn nǐ de ěrduǒ
莎朗嘿喲
Shā lǎng hēi yō
情話永遠不嫌太多
Qínghuà yǒngyuǎn bù xián tài duō
對你說
Duì nǐ shuō
打開你的愛情手冊
Dǎkāi nǐ de àiqíng shǒucè
就在此刻
Jiù zài cǐkè
為你唱的專屬情歌
Wèi nǐ chàng de zhuānshǔ qínggē
要記得
Yào jìdé
我輕輕靠近你的耳朵
Wǒ qīng qīng kàojìn nǐ de ěrduǒ
說愛你不嫌太多
Shuō ài nǐ bù xián tài duō
如果相遇的幾率
Rúguǒ xiāngyù de jǐlǜ
億萬分之一那麼多
Yì wàn fēn zhī yī nàme duō
請相信我的真真真心
Qǐng xiāngxìn wǒ de zhēn zhēn zhēnxīn
比宇宙還遼闊
Bǐ yǔzhòu hái liáokuò
我會牽著你的手
Wǒ huì qiānzhe nǐ de shǒu
直到你全部接受
Zhídào nǐ quánbù jiēshòu
我靠近你的耳朵
Wǒ kàojìn nǐ de ěrduǒ
莎朗嘿喲 hu
Shā lǎng hēi yō hu
打開你的愛情手冊
Dǎkāi nǐ de àiqíng shǒucè
就在此刻
Jiù zài cǐkè
為你唱的專屬情歌
Wèi nǐ chàng de zhuānshǔ qínggē
要記得
Yào jìdé
我輕輕靠近你的耳朵
Wǒ qīng qīng kàojìn nǐ de ěrduǒ
說愛你不嫌太多
Shuō ài nǐ bù xián tài duō
如果相遇的幾率
Rúguǒ xiāngyù de jǐlǜ
億萬分之一那麼多
Yì wàn fēn zhī yī nàme duō
請相信我的真真真心
Qǐng xiāngxìn wǒ de zhēn zhēn zhēnxīn
比宇宙還遼闊
Bǐ yǔzhòu hái liáokuò
我會牽著你的手
Wǒ huì qiānzhe nǐ de shǒu
直到你全部接受
Zhídào nǐ quánbù jiēshòu
打開你的愛情手冊
Dǎkāi nǐ de àiqíng shǒucè
就在這一刻
Jiù zài zhè yīkè
這首專屬情歌
Zhèshǒu zhuānshǔ qínggē
請記得
Qǐng jìdé
p/s: google đới :)
À, thứ tư mk kiểm tra rồi nên mấy bạn cố gắng làm trước thứ ba để mình học thuộc nữa nhé! À với lại chỉ dùng một số ý trên mạng đừng chép hết nhé!!! PLEASEEEE!!!!!
1 . Kiều Phương
Ở nhân vật Kiều Phương nổi bật lên những nét tính cách và phẩm chất đáng quý :hồn nhiên,hiếu động,ham mê hội họa,có tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu.Khi bị anh đặt tên cho là Mèo cô bé không những không giận mà còn hồn nhiên chấp nhận và còn dùng biệt danh ấy để xưng hô với bạn bè.Bị anh la mắng thì Mèo vênh mặt.Mặc dù tài năng được đánh giá cao và được mọi người quan tâm cô bé Kiều Phương không hề đánh mất đi sự hồn nhiên trong sáng của tuổt thơ.Cô vẫn dành cho anh trai mình những tình cảm thật tốt đẹp,thể hiện ở bức tranh.Khi dự thi trở về,trước thái độ lạnh nhạt của anh trai,Mèo vẫn hồn nhiên kêu anh cùng nhận giải.
2 . Anh trai Kiều Phương :
Lúc trước, anh trai của Kiều Phương là một người anh lúc nào cũng xem thường em gái mình. Khi thấy em mình có tài năng hội hoạ,người anh ghen ghét với tài năng của em.Người anh cảm thấy như bị lãng quên vì mình không có chút năng khiếu gì. Trước lúc em đi thi vẽ,người anh tỏ ra vẻ bực tức và thường xuyên hắt hủi em gái. Khi đứng trước bức tranh vẽ về mình được treo lồng kính, người anh cảm thấy ngỡ ngàng, rồi đén sự hãnh diện và cuối cùng là sự xấu hổ. Người anh cảm thấy vô cùng ân hận vì lúc trước đã không đối xử tốt với em gái của mình. Người anh không ngờ trong mắt em gái mình, mình là một người anh hoàn hảo đến vậy.Bây giờ người anh cảm thấy yêu em gái mình hơn.
3 . Bác Hồ :
Giản dị là một đặc điểm trong lối sống của người Việt Nam. Bác hồ cũng thích sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Bác hiểu phong cách và tập quán của người Việt Nam và Bác muốn hòa mình vào tập quán ấy. Đời sống đó được thề hiện ở nhiều mạt trong đời sống, trong bữa cơm, trong cách ăn mặc... Đời sống của Bác rất giản dị, bữa cơm chỉ có vài ba món rất đơn giản. Lúc Bác ăn không để rơi vãi một hột cơm nào, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn thì được sếp rất tươm tất. Trong cách ăn mặc cũng vậy. Bác mặc một bộ đồ kaki sẫm màu, đầu đội mũ, chân đi dép cao su. Lời nói của Bác dễ hiểu, ngắn gọn nhưng luôn ấm áp. Tuy vậy, tuy bận bịu như thế mà ngôi nhà sàn của Bác lúc nào cũng sạch sẽ. Ngoài ra Bác còn nuôi cá, làm vườn...Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vỉ sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.
Giải:
Số gói bi Cường còn lại là:
8/9-1/2-1/3=1/18(gói)
Đ/s:1/18 gói bi
Đúng 99,9%
số gói bi còn lại sau khi cường cho dũng là:
8/9-1/2=7/18
số gói bi còn lại khi cường cho nam là:
7/18-1/3=1/18
đáp số:1/18 gói bi
hâm mộ hạo nam à
hạo nam tên thật à lâm chấn khang
chỉ biết chứ không hâm môn