K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 7 2018

- Râu tóc bạc trắng ---> Râu bạc, tóc trắng

- Da dẻ hồng hào ----> Da dẻ hồng hào và nó hơi trầy xước vì những khổ cực đã phải trải qua trong cuộc đời.

- Đôi mắt sâu. Đôi mắt sáng ----> Đôi mắt có chiều sâu, và nó rất sáng

- Cái miệng móm. Đôi môi nở nụ cười ---> Cái miệng móm nhưng lúc nào đôi môi cũng nở nụ cười.

13 tháng 7 2018

Râu tóc của ông bạc phơ , da dẻ hồng hào , đôi mắt sâu và sáng,cái miệng móm nhưng luôn nở nụ cười 

một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, môi tái nhợt, quần áo tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào, bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông;xin ông đừng giận cháu! Cháu không...
Đọc tiếp

một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, môi tái nhợt, quần áo tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào, bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông;

xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.

Ông lão nhìn tôi chằm chằm, đôi môi nở nụ cười:

_ Cháu ơi, như vậy là cháu đã cho lão rồi.

Khi ấy tôi chợt hiểu ra, cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận cái gì đó của ông.

Trình bày suy nghĩ của em về điều mà tác giả muốn gửi gắm qua câu chuyện trên

GIÚP MK NHA. MK ĐANG CẦN GẤP

AI NHANH MK SẼ TICK CHO NHA

CAMRT ƠN CÁC BN NHIỀU!!!

1
20 tháng 3 2019

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì, em biết không ? Để gió cuốn đi” lời bài hát của Trịnh Công Sơn cứ văng vẳng bên tai mỗi khi em gặp những con người đói khổ phải xin ăn trên phố phường hoa lệ. Có lẽ sợi dây mong manh để kết nối con người với nhau chính là tình yêu thương. Sợi dây yêu thương này đã được nhà văn nga Ivan Turgenev thể hiện sâu sắc qua mẩu truyện ngắn Người ăn xin.

Câu chuyện rất đơn giản kể về: “ Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay nóng hổi của ông:

– Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.

Ông nhìn tôi chăm chăm đôi môi nở nụ cười: Cháu ơi,cảm ơn cháu!Như vậy là cháu đã cho lão rồi. Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông.”

Vậy đấy, trong câu chuyện nay không có một đồng tiền nào được cho đi nhưng có một thứ được cho đi rất nhiều đó chính là tình thương. Đó chính là “cho là nhận” một đạo lý làm người thật giản đơn trong cuộc sống. Tình yêu thương là một sợi dây vô hình nhưng thiêng liêng mà chúng ta khó có thể định nghĩa được nhưng chúng ta đều biết rằng nếu không có nó thì cuộc sống này thật uổng phí. Tình yêu thương giữa người với người mang đến cho chúng ta sự hạnh phúc và làm cho xã hội này ngày càng tốt đẹp hơn.

“Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh” vì vậy, trong cuộc sống có rất nhiều mảnh đời bất hạnh cần được chúng ta giúp đỡ. Ông bà ta từng có câu “Lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Đó là những lời rặn dò chúng ta hãy biết cảm thông sót thương, chia sẽ trước những mảnh đời bất hạnh. Con người ta chỉ có thể trở nên thật có giá trị khi chúng ta biết yêu thương, chia sẻ. Có lẽ tình huống trong câu chuyện giúp chúng ta hiểu hơn về tình yêu thương này. Không có chút vật chất nào nhưng cả hai đều nhận được rất nhiều. Họ chính là những nghèo khổ bần hàn nhưng thứ họ cho nhau chính là tình thương yêu vô bến. Đó chính là tấm lòng khao khát được rút một người nghèo khó vất vả hơn mình nhưng lại bất lực. Nhưng ông lão ăn xin đã nhận được sự yêu thương và tôn trọng của nhân vật “tôi”. Và ngược lại nhân vật “tôi” đã nhận được sự đồng cảm yêu thương từ ông lão ăn xin. Tình người cao đẹp của họ đã sưởi ấm những đêm đông giá lạnh.

Thế những giờ đây, trong một xã hội hiện đại xô bồ dường như tình người trở nên phai nhạt. Ích kỷ và vô cảm đó là những gì mà chúng ta đã và đang làm với những người xung quanh chúng ta. Có những người ăn xin lê lết hàng giờ liền bên hè phố không xin đủ tiền bữa ăn. Chúng ta khinh miệt họ khị họ xin chúng ta tiền, chúng ta ghê sợ họ vì sự bẩn thỉu rách rưới. Chúng ta vô cảm với những em bé bị ấu dâm, bắt nạt, bạo hành…từ đâu mà xã hội chúng ta lại trở nên vô cảm như vậy? Phải chăng là vì có nhiều kẻ lười làm chỉ chơi đã lợi dụng tình thương của chúng ta để kiếm ăn nên chúng ta sợ bị lừa. Phải chăng là vì chúng ta nghĩ rằng chúng ta cũng đang đói kém, nghèo nàn nên chúng ta không thể giúp gì được cho người khác? Niềm tin giữa con người với người đã bị lụi tàn?

Không niềm tin và tình yêu của chúng ta còn đó. Khi những đồng bào ta bị lũ lụt hàng tỷ đồng đã đến được tay bà con, hàng triệu những em nhỏ đã được cắp sách tới trường nhờ những tấm lòng hảo tâm. Và còn hàng triệu, hàng triệu những con người đa cùng nhau giúp đỡ để tình yêu và tình thương ngày càng được lan tỏa khắp xã hội. Đừng sợ hãi khi cho đi, đừng buồn khi bạn bị lừa dối hãy cứ tiếp tục yêu thương vì điều đó sẽ giúp bạn ngày càng tốt đẹp hơn trong cuộc sống.

10 tháng 12 2020

Ai cũng khen tôi là “đôi mắt” đẹp, trong sáng, thông minh, lanh lợi của cậu bé Hòa. Sáng nào tội cũng được lau rửa nhẹ nhàng, sạch sẽ, lại còn được soi gương nữa. Sau đó tôi ôn bài và đi đến trường. Dọc đường tôi tha hồ được ngắm cảnh đẹp, được nhìn bạn bè với đôi mắt đầy thân thiện, vui vẻ. Đến lớp tôi đọc bài, chép bài, làm bài đầy đủ. Về nhà tôi học bài, làm bài tập, xem sách báo. Thỉnh thoảng tôi cũng đi xem phim, xem ca nhạc và vui chơi ở Nhà Văn hóa Thiếu Nhi. Nhờ thế tôi được nhiều đôi mắt khác nhìn tôi với vẻ thiện cảm, thậm chí còn thán phục nữa.

Từ ngày lên học cấp II, nhất là từ đầu năm lớp 6 đến nay, cậu Hòa không còn chăm học nữa.Ở lớp cậu ta chỉ mải vẽ bậy ra vở, ghi chép đại khái, bài không chịu làm, kiểm tra thì liếc ngang liếc dọc. Về nhà cậu Hòa lại vứt sách vở bừa bãi, không chịu học bài, làm bài. Suốt ngày cậu ấy chỉ lang thang ngoài đường, la cà  quán nước, rủ rê bạn bè đi chơi quên cả giờ ăn, giấc ngủ. Sách báo cậu ấy cũng chẳng thèm ngó ngàng đến một trang. Vì mải nghịch ngợm, chơi bời, thậm chí có lúc còn chửi nhau, nói tục, đánh nhau sưng cả mặt mày, nên cứ ăn cơm xong buổi tối cậu ấy lăn ra giường ngủ. Hôm nào có chương trình ở tivi mà cậu ấy thích, thôi thì cậu thức thật khuya để xem khiến tôi mỏị nhừ, sáng hôm sau dậy tôi trở nên đờ đẫn. Tôi bây giờ không còn phân biệt được cái gì là đẹp, cái gì là xấu, cái gì là tốt nữa. Dáng vẻ của tôi cũng không được đàng hoàng như xưa, lúc thì liếc ngang, lúc liếc dọc, lúc thao láo nhìn, lúc cụp xuống thẹn thùng. Cái gì hiện ra với tôi cũng chỉ Ịà đại khái. Suốt ngày tôi cứ mở ra, nhắm vào một cách thụ động, vô ý thức, luôn luôn đờ đẫn. Đôi lúc tôi lại ánh lên vẻ tinh nghịch, ranh mãnh khiến nhiều con mắt nhìn tôi ấm ức, ác cảm, xa lánh.

 

 

Khổ nhất là chủ nhật tuần trước cậu Hòa móc túi lấy trộm tiền của mẹ đi chơi điện tử. Cậu xoi mói nhìn chỗ mẹ cất tiền, đến chỗ chơi điện tử cậu bấm lia bấm lịa cả buổi chiều khiến tôi mỏi nhừ. Đã thế, lúc ra về, cậu Hòa còn cãi lộn với mấy tay “anh chị” ở quán giải khát, cậu dồn cơn tức giận vào khói thuốc làm tôi cay xè. Cậu còn đánh lộn với mấy đứa ở cùng đường phố, bị chúng nó đấm cho tới tấp vào mặt, vào người, tôi như muốn nổ đom đóm, sưng vù lên và đành chịu để cho nước từ đâu không biết chảy ra giàn giụa.

Buồn ghê! Đôi khi cậu Hòa đứng trước gương soi vào, tôi như không còn nhận ra mình nữa. Thay vào “đôi mắt” thông minh, trong sáng, lanh lợi xưa kia, bây giờ là “đôi mắt” đờ đẫn; mờ tối, ghèn đùn ra từng cục nhỏ. Khổ tâm nhất là nhìn vào cái gì cũng không được lâu vì mệt mỏi, vì lóa như bị quáng gà, cái gì hiện ra cũng chỉ mờ mờ ảo ảo. Cứ đà này thì đến lúc chỉ thấy phía trước toàn là bóng tối mà thôi. May sao, cậu của Hòa là một thầy giáo ở xa lâu ngày về chơi. Với đôi mắt tinh tường của người thầy, với đôi mắt thân thương quan tâm của người ruột thịt, cậu đã phát hiện ra sự lười biếng và có biểu hiện hư hỏng của Hòa, cậu đã phát hiện ra “bệnh tật” của “đôi mắt” Hòa. Cậu đã cùng bố  mẹ Hòa và các thầy cô giáo chữa chạy, chăm sóc, động viên kịp thời. Hòa đã hối hận và sửa chữa khuyết điểm. Bây giờ Hòa lại chăm học, chăm làm, vui chơi có chừng có mực và lành mạnh, tôi lại trở nên trong sáng, thông minh, lanh lợi và đáng yêu như trước. Sung sướng biết bao, tôi lại được nhìn thẳng vào sách vở, vào cảnh vật và bè bạn mà không thấy tủi thân và hổ thẹn nữa. Trong lễ sơ kết học kì I vừa qua, tôi hãnh diện được cùng cậu Hòa nhận giây khen và phần thưởng của nhà trường, được đón nhận những cái nhìn âu yếm, thân thiết của bố mẹ, thầy cô và bè bạn. Thật vui sướng xiết bao!
17 tháng 10 2017

    Lưỡi: lưỡi liềm, lưỡi hái, lưỡi dao, lưỡi cày, lưỡi lê, lưỡi gươm, lưỡi búa, lưỡi rìu…

-    Miệng: miệng chén, miệng hũ, miệng bình, miệng hố, miệng núi lửa...

-    Cổ: cổ chai, cổ lọ, cổ bình, cổ áo, cổ tay...

-     Tay: tay áo, tay ghế, tay quay, tay tre, một tay bóng bàn.

-     Lưng: lưng ghế, lưng đồi, lưng núi, lưng trời, lưng đê...



 

17 tháng 10 2017

luoi [liem,hai,dao,bua,riu

5 tháng 1 2016

ta thay ngay thu 2 no gap doi ngay thu nhat

ngay thu 3 no gap doi ngay thu 2 

........................................................................................

=> Ngay thu 16 no gap doi ngay thu 15

=> ngay 16 se no day ho sen

vay sau 1 ngay nua se no day ho sen

5 tháng 1 2016

Bạn trả lời sai rồi nhưng tớ sẽ tick cho cậu

5 tháng 2 2018

....Ngà

....như là dao cau

...như đoá hoa ngâu 

...như thể hoa sen.

5 tháng 2 2018

Điền:

Cổ tay em trắng như ngà

Con mắt em sắc như là dao cau

Miệng cười như thể hoa ngâu

Cái khăn đội đầu như thể hoa sen

Chúc Bạn Học Tốt !!!

Bài 1:Tìm những danh từ chung ,danh từ riêng trong câu:"Nước mát rượi và Thanh cúi nhìn bóng mình trong lòng bể với những mảng trời xanh"c.Danh từ chung:d.Danh từ riêngBài 2:Dấu hai chấm trong đoạn văn sau có tác dụng gì?     Bà ngừng nhai trầu,đôi mắt hiền từ dưới làn tóc trắng nhìn cháu,âu yếm và mếm thương:  -  Đi vào kẻo nắng ,cháu!      A.Dấu hai chấm...
Đọc tiếp

Bài 1:Tìm những danh từ chung ,danh từ riêng trong câu:"Nước mát rượi và Thanh cúi nhìn bóng mình trong lòng bể với những mảng trời xanh"

c.Danh từ chung:

d.Danh từ riêng

Bài 2:Dấu hai chấm trong đoạn văn sau có tác dụng gì?

     Bà ngừng nhai trầu,đôi mắt hiền từ dưới làn tóc trắng nhìn cháu,âu yếm và mếm thương:

  -  Đi vào kẻo nắng ,cháu!

      A.Dấu hai chấm báo hiệu bộ phận đứng sau nó là lời nói của một nhân vật.

      B.Dấu hai chấm báo hiệu bộ phận đứng sau nó là lời giải thích cho bộ phận đứng trước nó.

      C.Dấu hai chấm báo hiệu bộ phận đứng sau nó là dấu gạch đầu dòng.

       D.Cả A,B,C đều đúng.

Các bạn giải hộ mình nhé hôm nay là thứ bảy đên chủ nhật các bạn phải giải xong đấy

Ai làm nhanh nhất mình tick cho một sao!

4
31 tháng 10 2020

tgbf\

31 tháng 10 2020

1 . Danh từ chung : Nước

     Danh từ riêng : Thanh

2 .

A . Dấu hai chấm báo hiệu bộ phận đứng sau nó là lời nói của một nhân vật .

Bài 1:Tìm những danh từ chung ,danh từ riêng trong câu:"Nước mát rượi và Thanh cúi nhìn bóng mình trong lòng bể với những mảng trời xanh"c.Danh từ chung:d.Danh từ riêngBài 2:Dấu hai chấm trong đoạn văn sau có tác dụng gì?     Bà ngừng nhai trầu,đôi mắt hiền từ dưới làn tóc trắng nhìn cháu,âu yếm và mếm thương:  -  Đi vào kẻo nắng ,cháu!      A.Dấu hai chấm...
Đọc tiếp

Bài 1:Tìm những danh từ chung ,danh từ riêng trong câu:"Nước mát rượi và Thanh cúi nhìn bóng mình trong lòng bể với những mảng trời xanh"

c.Danh từ chung:

d.Danh từ riêng

Bài 2:Dấu hai chấm trong đoạn văn sau có tác dụng gì?

     Bà ngừng nhai trầu,đôi mắt hiền từ dưới làn tóc trắng nhìn cháu,âu yếm và mếm thương:

  -  Đi vào kẻo nắng ,cháu!

      A.Dấu hai chấm báo hiệu bộ phận đứng sau nó là lời nói của một nhân vật.

      B.Dấu hai chấm báo hiệu bộ phận đứng sau nó là lời giải thích cho bộ phận đứng trước nó.

      C.Dấu hai chấm báo hiệu bộ phận đứng sau nó là dấu gạch đầu dòng.

       D.Cả A,B,C đều đúng.

Các bạn giải hộ mình nhé hôm nay là thứ bảy đên chủ nhật các bạn phải giải xong đấy

Ai làm nhanh nhất mình tick cho một sao!

1
31 tháng 10 2020

Danh từ chung là nước,trời xanh

Danh từ riêng là tanh

bài 2

đáp án D

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
10 tháng 7 2019

a. Cụm tính từ: "Hồng hào đẹp đẽ lạ thường". => từ trung tâm là từ "hồng hào"

b. Cụm tính từ "quý bằng hạt gạo". => từ trung tâm là từ "quý"