Mọi người ơi mình buồn quá có ai viết bài thơ tặng mình không
Chủ đề Tình yêu
cho mình 3 khổ mỗi khổ 4 dòng mỗi dòng 7 chữ
không chép mạng nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay
Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện
Đường "bạn hữu" ở đâu, nào ai biết!
Nắm tay vào vẽ một nét bình yên
Ở nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cười
Để mai này, lỡ bạn gặp tôi
Sẽ nhận ngay ra nụ cười thơ thuở ấy
Sẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!
Càng ngẫm nghĩ bạn tự hồng ân
Như phần phúc trong tình trao tặng
Ước mơ dời trân quý tình bạn ấy
Để vui, buồn, vinh nhục có nhau
mat mui lam lem
vi che muc ve
thien tai hoi hoa
trong sang hon nhien
nhan hau nhu tien
thuong anh trai nhat
do la kieu phuong
nho like nha
Bài 1:
Năm mới dã tới
Cắp sách đến trường
Cùng bè bạn thân
Cùng cô thầy hiền.
Nhận lấy điểm 10
Từ thầy từ cô
Nhận lấy lời khen
Từ cha từ mẹ.
Nhận sự kính trọng
Từ bạn từ bè
Một năm học mới
Sẽ vui lắm đây.
Bài 2:
Mặt hồ gợn sóng
In bóng tháp rùa
Đang nghiên nghiên soi
Tìm lại hình cũ
Cây cầu Thê Húc
Cong như con tôm
Trông như đánh son
Dẫn vào núi ngọc
Đài nghiên tháp bút
Đứng tự bao giờ
Viết lên trời xanh
"Tả thanh thiên" mãi.
Bước qua năm mới
Thật nhiều niềm vui
Nhận thêm tuổi mới
Nhận thêm điều hay.
Lớn thêm một tuổi
Học nhiều điều hơn
Khôn lớn từng ngày
Thầy cô khen ngợi.
Đến lớp đến trường
Chơi cùng bạn mới
Học cùng thầy cô
Vui lòng ba mẹ.
Thấm thoát một năm
Trôi qua thật nhanh
Qua không kịp đếm
Thời gian qua đi.
Em lớn từng ngày
Ba mẹ hạnh phúc
Thầy cô tự hào
Bạn bè quý mến.
Quê hương tôi non xanh nước biếc
Dòng suối chảy rì rào trong sương
Đàn cá bơi trên những dòng sông
Đàn chim én bay vờn trên cao..
*có sai thì cho mình sorry, tích điểm cho mình với ạ *
Tâm trạng của hổ khi ở trong vườn bách thú đã được nhà thơ Thế Lữ khắc hoạ thật sinh động(độc đáo) trong bài thơ "Nhớ Rừng". Trước hết, hình ảnh con hổ đc thi sĩ nói tới với bao thương xót, cảm thông. Hổ đang phải nằm trong cũi sắt nơi vườn bách thú, chúa sơn lâm ma phải trong cảnh tù hãm thì quả là cay đắng và uất hận biết bao! Bị nhốt trong cũi sắt, tất cả đau đớn cay đắng chất khối thành khối"Gặm mãi mà chẳng tan, chẳng hết", hổ chỉ con bt nằm dài bất lực. Hổ cảm thất đau khổ khi bị chế diễu, bị nhục nhằn tù hãm, bị trở thành 1 món đồ chơi cho lũ người ngạo mạn ngẩn ngơ và lũ gấu dở hơi. Nhưng chán chường buông xuôi chỉ là cái dáng vẻ bề ngoài còn ẩn dấu trong tâm lòng mãnh hổ là nỗi uất hận vô cùng to lớn. Cách diễn đtạ "khối căm hờn" làm cho nỗi căm hờn ấy từ vô hình trở nên hữu hình như có thể nhìn thấy cụ thể. Nỗi căm hờn không chỉ dừng lại khoảnh khắc mà nó đã kết đọng lại từ lâu.
*2023 làm chắc không cần đâu=)))
Năm chữ chẳng hề chi
Chỉ đừng lệch pha quá
Và nói đúng một ti.
Trên đời việc gì khó
Bằng việc phải học hành
Cặm cụi viết với nhìn
Trán nhăn như trán khỉ
Suốt ngày phải suy nghĩ
Học trên lớp, ở nhà
Sớm lúc mới tiếng gà
Mãi nửa đêm mới ngủ
Giữ suốt đời quy củ
Học là phải thực hành
Nắm gốc rễ ngọn ngành
Hiểu sâu và biết rộng
Học như làm tính cộng
Tích cóp suốt cuộc đời
Học, học mãi ai ơi
Kiên trì đừng thỏa mãn
Học hành cần có bạn
Cùng thảo luận cùng chơi
Mai sau cùng ra đời
Chung tay xây đất nước
Tình thầy trò sau trước
Hãy gìn giữ đừng quên
Giúp chúng ta làm nên
Là công thầy cô giáo
Có sách vở, quần áo
Được cắp sách tới trường
Công cha mẹ yêu thương
Nuôi ta từ thuở nhỏ
Vài điều ghi cho rõ
Hỡi bạn mến yêu ơi
Hiếu Nghĩa Tín ở đời
Cần cù và lương thiện
Tri thức làm phương tiện
Để vững bước trên đời
Để xứng đáng là người
Con ngoan và trò giỏi.
Sân nhà em sáng quá
Nhờ ánh trăng sáng ngời
Trăng tròn như cái đĩa
Lơ lửng mà không rơi
Những đêm nào trăng khuyết
Trong giống con thuyền trôi
Em đi trăng theo bước
Như muốn cùng đi chơi
bao tháng ngày vô tư
vội khép vào quá khứ
khi tôi bước vào yêu
tình yêu của học trò...
me la nhung canh hoa
cho con bao hanh phúc
me la nhung van tho
ru con thang nam dai
trên duong con buoc toi
me la anh sao dêm
nhung luc long buon thêm
me luon la diem tua
nhớ dáng mẹ trưa hè
trên cánh đồng quê xưa
ôi dáng mẹ ngày xưa
trọn đời con nhớ mãi
dáng hình mẹ thân yêu
dẫu đi đâu cũng nhớ
về dáng mẹ ngày xưa
và chẳng bao giờ quên
bóng dáng mẹ ngày nào
Mùa đông tháng lạnh nhất
Lất phất còn mưa bay
Chỉ còn ba tháng nữa
Mùa xuân đã đến rồi
Ngoài trời mưa lất phất
Hoa đào ở khắp nơi
Xuân đến khắp mọi nơi
Tháng tư về xuân đi
đảm bảo ko chép
Đã lâu rồi, anh không gặp lại em
Cây phượng vĩ trước thềm đang thay lá
Ngày mai đây, em về miền đất lạ
Em để buồn để bã ở sau lưng.
Nhìn em đi, nước mắt cứ rưng rung
Nén cảm xúc đừng để tuôn dòng lệ
Dẫu biết rằng, mình không nên như thế
Nhưng khi buồn ai ngăn được lòng ta
Xuân thoảng qua, vẫn thắm sắc đậm đà
Sao em vội đi về miền xa thẳm
Anh ở lại, một mình anh nhớ lắm
Chiều tan trường dạo bước cuối hoàng hôn
Em phương xa, có xao xuyến tâm hồn
Có cô đơn tim có sầu băng giá
Có nhớ thương, đến anh người xa lạ
Người đã là quá khứ của từng đêm
Chiều cuối xuân ngắm hoa rụng bên thềm
Chắp tay cầu gửi trời cao vời vợi
Nơi xa xăm, hi vọng em biết tới
Có một người mang nỗi nhớ tình xa.
lại nữa !
chủ đề tình yêu thật ak ??
bảo ny lm thơ cho
~~ chịu ~~