K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 7

+, a: Mở rộng trạng ngữ (tinh sương trong lành)

+, b: Mở rộng trạng ngữ (nhấp nhô sóng lúa vàng)

+, c: Mở rộng chủ ngữ (đen, kia)

tk:

Bầu trời đầy sao, trong veo không gợn chút mây. Ở xa xa, dãy núi nhấp nhô như một dải băng tiếp giáp với đường chân trời (Câu so sánh). Gió từ cánh đồng cùng thổi vào làng mát rượi. Hương lúa mùa quyện vào gió tỏa ra khắp cánh đồng một mùi thơm thoang thoảng. Cảnh vật như được rót vào, chan chứa ánh trăng, lấp lánh vẻ đẹp của thiên nhiên diệu kỳ.  Về khuya, mặt trăng lên cao. Không gian bát ngát ánh trăng vàng trong veo như màu nước trà nhạt, soi rõ từng tàu lá dừa chải tóc bên bờ ao. Tiếng côn trùng hoà tấu bản nhạc đồng quê rả rích. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng bạn bè nhảy múa thật vui. Đêm trăng hôm nay thật đẹp!

16 tháng 7

Biện pháp tu từ:

+ Nhân hoá "điệu", "mặc": 

Tác dụng: Thể hiện nổi bật hình ảnh sinh động, thổi hồn vào dòng sông điệu đà đồng thời gợi rõ cái nhìn của nhà thơ với "dòng sông" từ đó bộc lộ cảm xúc "làm sao" tăng giá trị gợi hình gợi cảm cho câu thơ. Qua đó dễ dàng đặc tả chi tiết tính chất thướt tha, dịu dàng, nắng lên càng tô điểm thêm cái đẹp cho hình ảnh sông, hấp dẫn người đọc, tăng giá trị diễn đạt cho câu thơ.

+ So sánh "Áo xanh sông mặc như là mới may":

Tác dụng: Gợi hình ảnh ánh xanh lấp lánh mượt mà, đẹp đẽ của sông một cách tinh tế khi so sánh như chiếc áo mới. Qua đó tăng giá trị biểu đạt gợi hình sinh động đặc sắc cho câu thơ, tăng sức gợi cảm hấp dẫn người đọc.

16 tháng 7

Mở đoạn:

- Dẫn dắt vào bài truyền thuyết "Thánh Gióng": 

+ Những lời văn hay là nó chứa đựng những sự thật lịch sử đẹp đẽ về đất nước - dân tộc. Và truyền thuyết "Thánh Gióng" đã thể hiện điều ấy. Hôm nay, em xin thể hiện cảm nhận của mình về vị anh hùng này.

Thân đoạn: 

Hành động:

- Lớn nhanh như thổi, xung phong đánh giặc

- Lòng yêu nước được đánh thức từ trong tim khi nghe sứ giả loan tin cần tìm người tài giỏi đánh giặc:

+ Thánh Gióng bỗng dưng biết nói kêu mẹ mời sứ giả vào và bảo với sứ rằng: "Ông về tâu vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này".

=> Cách xưng "ta" thể hiện ý chí sắt đá, tính cách kiên cường anh dũng của Thánh Gióng từ khi còn nhỏ. Lời nói ngắn gọn nhưng đanh thép mạnh mẽ.

Hình ảnh:

- Sự dũng mãnh từ sức mạnh của Thánh Gióng khi lâm trận giết giặc:

+ Ngựa phun lửa, tráng sĩ thúc ngựa phi thẳng đến nơi có giặc, đón đầu chúng đánh giết hết lớp này đến lớp khác, giặc chết như rạ. 

=> Sức mạnh của lòng yêu nước trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Đánh giá:

Là một nhân vật huyền thoại thẻ hiện rõ ước mơ hoài bão của nhân dân ta về một vị anh hùng cứu nước không màng danh nghĩa vật chất.

Kết đoạn:

- Khẳng định lại vẻ đẹp trong hình ảnh và hành động của Thánh Gióng: 

+ Là hiện thân của một con người yêu nước, mưa trí, mạnh mẽ, không ham lam công danh tiền tại vật chất.

+ Tình cảm của em dành cho nhân vật Thánh Gióng: sự yêu thích ngưỡng mộ ,..

17 tháng 7

Đọc truyện cổ tích Thạch Sanh, em rất ngưỡng mộ và tự hào về người anh hùng ấy.  Chàng Thạch Sanh không chỉ cao lớn, khôi ngô lại tinh thông võ nghệ.  Mà hơn hết ở anh ấy có một trái tim dũng cảm, một tâm hồn thiện lương.  Dù trải qua bao gian khó, đối mặt với những lần lừa gạt và hãm hại, thì Thạch Sanh vẫn luôn là chàng thiếu niên năm ấy.  Hễ thấy người gặp nguy hiểm, thì chàng lập tức ra tay tương trợ.  Dù đứng trước của cải, tiền tài thì chàng cũng chẳng mảy may rung động. Chính những điều đó đã làm nên bức tượng đài anh hùng vĩ đại không bao giờ có thể thay đổi được trong lòng người yêu văn học Việt Nam.

17 tháng 7
 Dàn Ý Đoạn Văn Chủ Đề Chúng Ta Đang Phải Trả Giá Đắt Cho Sự Lãng Phí Tài Nguyên Nước:

1. Mở đoạn: Câu chủ đề: "Chúng ta đang phải trả giá đắt cho sự lãng phí tài nguyên nước".

2. Thân đoạn:
- Hậu quả của việc lãng phí tài nguyên nước:
+ Sự ô nhiễm nghiêm trọng của nguồn nước: sông, hồ, biển,...
+ Con người không có nước sạch để sử dụng.
+ Nhiều loài động vật mất đi môi trường sống.
+ Sự gia tăng của bệnh dịch.
- Đề xuất giải pháp khắc phục:
+ Lên án những hành vi hủy hoại, gây ô nhiễm nguồn nước.
+ Tiết kiệm nước trong sinh hoạt hàng ngày.
+ Làm sạch nguồn nước ngọt xung quanh nơi ở.

3. Kết đoạn: Khẳng định lại thái độ, quan điểm về vấn đề đã nêu.

16 tháng 7

a. 

Danh từ: Nó 

Mở rộng cụm danh từ: Mỗi mình nó 

b.

Danh từ: Hai đứa bé

Mở rộng cụm danh từ: Hai đứa bé hồn nhiên ngây thơ

c.

Danh từ: không có 

d. 

Danh từ: dải cát nổi giữa sông 

Cụm danh từ: Những dải cát nổi giữa sông

16 tháng 7

Dàn ý cho bạn nhé.

Mở đoạn:

- Giới thiệu hoàn cảnh ngắm trăng.

+ Một đêm cúp điện vui chơi ở ngoài nhờ ánh sáng của trăng,..

Thân đoạn:

- Khi chiều dâng buông, ông mặt trời khuất bóng. 

- Miêu tả bầu trời đêm và trăng - ánh trăng:

+ Trời đêm đầu tháng không hẳn tối mịch mà luôn còn vương ánh sáng mờ mờ của cái chiều. 

+ Tia sáng lấp lánh nhỏ xíu thay nhau toả sáng đẹp đẽ trên bầu trời như những chú bé tinh nghịch đang đùa giỡn. 

+ Những áng mây trắng len lỏi mờ ảo như đang đi chậm để làm điều gì đó, nhẹ nhàng bồng bềnh rất đỗi.

+ Bầu trời gió hiu hiu se lành lạnh nhẹ từ những giọt sương đêm, man mát xoa dịu cả tâm hồn sau một ngày dài mỏi mệt.

+ Ông trắng tròn lửng vàng nhàn nhạt điểm ít đốm đen toả sáng nhiều ánh đẹp đẽ dịu dàng khắp xóm làng. Ấy là thứ ánh sáng tuổi thơ vui vẻ nhất của thời bé nhỏ của em. 

-> Em vui đùa cùng bạn bè dưới ánh trắng.

-> Hoạt động của người thân xung quanh ....

Kết đoạn:

- Bày tỏ tình cảm của em với đêm trăng đầu tháng.

18 tháng 7

văn mẫu nhé nhớ tick đấy:

Trong một tháng, ngày có trăng đẹp nhất là rằm. Hôm nay chính là một ngày như thế. Vì vậy, cả nhà em ăn cơm từ sớm, rồi cùng nhau ra sân ngắm trăng.

Trời mùa hè tối muộn, bác mặt trời mãi đến sáu giờ vẫn chưa chịu về nghỉ. Thành ra, phải đến hơn bảy giờ tối, mặt trăng mới đủng đỉnh nhô lên. Có lẽ vì biết bao người đang chờ đợi, nên mặt trăng càng thêm kiêu kì, đi lên từng chút một, lại còn chơi trò ú tim ở sau rặng tre nữa cơ.

Nhưng mà dù thế, thì mọi người vẫn phải xuýt xoa và say mê với vẻ đẹp của trăng rằm. Mặt trăng ngày hôm nay tròn đầy đặn, đầy hơn bất kì cái bánh hay cái đĩa nào. Nó tỏa ra thứ ánh sáng trắng màu nhiệm, khiến mặt đất, vạn vật như được dát bạc. Dường như, chị Hằng đang múc từng dòng trăng mà tưới xuống trần gian, để cho ai cũng được tắm mình trong thứ ánh sáng diệu kì ấy.

Lũ côn trùng trong vườn sung sướng tắm trăng, kêu lên rả rích. Mấy chị cá rô dưới ao cũng thi nhau ngoi lên, đớp lấy đớp để ánh trăng. Con chó Mực thì đuổi theo bóng lá cắt qua ánh trăng trên mặt đất, chơi mãi chẳng biết chán. Vòm cây thì cứ rung rinh theo cơn gió, như cố hết sức để chiếc lá nào cũng được trăng rọi vào. Còn mọi người thì thảnh thơi ngồi trên chiếu, vừa uống trà vừa ngắm trăng.

Đến khuya, mọi người trở vào nhà đi ngủ. Thì đó cũng là lúc trăng đẹp nhất. Trên ngôi cao tít, trăng thức cùng sao, canh cho giấc ngủ của mọi người.

17 tháng 7

a)Hai câu thơ sau, Huy Cận đã phác họa lên bức tranh về hoàng hôn tráng lệ trên mặt biển lớn. Câu thơ ấy đã mở ra cái không gian rộng lớn của vũ trụ bao la, có mặt trời, có biển rộng với những con sóng ùa nhau nối dài. Vầng mặt trời đỏ ối đang từ từ lui dần về phía chân trời rộng trên nền của mặt nước mênh mang. Trong không gian mênh mông của nước biển, mặt trời nổi bật lên trên nền xanh biếc của nước, tỏa những ánh nắng cuối cùng màu đỏ ối xuống mặt biển xanh, nhuộm màu cả một vùng biển lớn. Màu đỏ ấy thật nổi bật, thật rực rỡ và sinh động. Từng con sóng gợn lăn tăn, nối đuôi nhau vỗ nhè nhẹ vào bờ cát. Thế nhưng, trước con mắt lãng mạn Huy Cận, nó lại biến thành những chiếc then cửa lớn. Từng con sóng ấy đang cài những chiếc khóa, chiếc then để khép lại một ngày dài rực rỡ để nhường chỗ cho đêm đen tĩnh lặng.

17 tháng 7

c)Ít thấy ai thương trăng trong cái tư thế lạ kỳ này. Đọc lại nguyên văn chữ Hán để thấy rõ hơn vị trí của ba "nhân vật": người, trăng và cái song sắt nhà tù. "Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt, Nguyệt tòng song khích khán thi gia". Nhân, nguyệt rồi nguyệt, thi gia ở hai đầu câu thơ, cái song sắt chắn giữa. Trong mối tương giao tri kỷ tri âm giữa con người và vầng trăng, cái song sắt hiện lên thật thô bạo và bất lực. Hồ Chí Minh ngắm trăng rất giống người xưa trong niềm say mê cái đẹp thiên nhiên nhưng cũng khác người xưa trong sự phát hiện vẻ đẹp của cõi người. Người xưa ngắm trăng thấy trăng đẹp trăng trong càng ngậm ngùi cho cõi đời trầm luân cát bụi. Với Hồ Chí Minh, người ngắm trăng, mê trăng thì trăng cũng mê người. Đây không chỉ là cái hay của bút pháp mà chính là vẻ đẹp của một nhân sinh quan. Cũng cần chú ý thêm: để biểu hiện con người, ở đầu câu thơ trên tác giả dùng chữ nhân, ở cuối câu thơ dưới tác giả dùng thi gia. Hai chữ ấy, cố nhiên, vẫn chỉ là một đối tượng, nhưng đã có sự biến đổi: trước cuộc ngắm trăng, đấy là người tù, sau cuộc ngắm trăng người tù biến mất và xuất hiện nhà thơ. Rõ ràng đã có một cuộc "vượt ngục", và như đã nói trên: cuộc "vượt ngục" đã hoàn thành một cách thần kỳ.

16 tháng 7

đưa bài thơ lên giúp nhe

16 tháng 7

Tôi đã đọc đời mình trên lá
người nâng niu lộc biếc mùa xuân
người hóng mát dưới trưa mùa hạ
người gom về đốt lửa sưởi mùa đông

Tôi đã đọc đời mình trên lá
lúc non tơ óng ánh bình minh
lúc rách nát gió vò, bão quật
lúc cao xanh, lúc về đất vô hình

Tôi đã đọc đời mình trên lá
có thể khổng lồ, có thể bé li ti
dẫu tồn tại một giây vẫn tươi niềm kiêu hãnh
đã sinh ra
chẳng sợ thử thách gì.