Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn tham khảo nhé:)
Kì nghỉ hè năm nay, em đã có một trải nghiệm bổ ích cùng với các anh chị trong đoàn thanh niên. Đó là một chuyến du lịch để nghỉ ngơi sau một năm học tập căng thẳng.
Điểm đến của chuyến đi chính là bãi biển Cửa Lò xinh đẹp. Tôi hôm trước, mẹ đã giúp em chuẩn bị đồ đạc cần thiết. Mẹ còn dặn dò em phải luôn cẩn thận, chú ý nghe lời các anh chị trong đoàn. Đây là lần đầu tiên em có một chuyến đi xa, nên việc mẹ lo lắng là bình thường.
Chuyến xe khởi hành từ sáng sớm. Đến nơi, mọi người đều đã mệt nên quyết định sau khi đến khách sạn nhận phòng. Em ở cùng phòng với chị Lan Anh - chị họ của em. Sau khi thu dọn đồ đạc sẽ cùng nhau đi ăn uống rồi nghỉ ngơi. Buổi chiều tất cả sẽ cùng nhau đi tắm biển.
Khoảng năm giờ chiều, mọi người cùng nhau ra biển. Em phải đi bộ từ khách sạn khoảng bốn ki-lô-mét mới đến biển. Trước mắt em chính là bãi biển Cửa rộng mênh mông. Gió biển lồng lộng. Tiếng sóng vỗ ào ạt. Bãi cát vàng trải dài. Bầu trời lúc này thật cao, không một gợn mây. Ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa ánh nắng chói chang xuống mọi nơi. Em cùng các bạn thỏa thích vui đùa trên bãi cát, nghịch nước biển mát lạnh.
Chiều hôm đó, sau khi tắm biển xong. Chúng em thấy có một nhóm thanh niên tình nguyện đang dọn dẹp vệ sinh gần biển. Các anh chị trong đoàn đã đề nghị đến tham gia giúp đỡ. Khi nhận được yêu cầu đó, nhóm thanh niên tình nguyện rất vui vẻ. Chúng em phân thành các nhóm với từng công việc cụ thể. Một nhóm được giao cho công việc nhặt rác ở trên bờ biển. Một nhóm phụ trách ra xa hơn để thu nhặt rác (đặc biệt là các đồ nhựa). Sau nhiều tiếng lao động chăm chỉ, cuối cùng bờ biển cũng trở nên sạch sẽ hơn. Không chỉ vậy, chúng em còn quen được những người bạn mới. Họ nói rằng cảm thấy rất hạnh phúc khi vẫn còn nhiều khách du lịch như chúng em - có ý thức bảo vệ môi trường xung quanh bãi biển.
Chuyến du lịch này là một trải nghiệm đẹp với em. Em mong rằng sẽ có thêm nhiều hơn những chuyến đi thú vị và bổ ích như vậy.
Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là ông ngoại. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng ông đã dạy cho tôi rất nhiều bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn.
Nhà ông tôi có một khu vườn rất rộng lớn. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp… Không chỉ vậy, ông còn dạy cho tôi về cách chăm sóc các loại cây trong vườn: những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam; hay những loại cây cảnh như: hoa lan, hoa hồng… Đó là những bài học mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe ông nói.
Mỗi lần tưới cây xong xuôi, ông cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Ông sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về cuộc sống của chính ông thời xưa. Tôi chăm chú lắng nghe, cảm nhận câu chuyện của ông. Cuộc sống thời xưa vất vả. Mỗi khi ngồi nghe ông kể, nhìn thấy đôi mắt hiền từ của ông dường như đang nhớ lại một thời đã xa.
Qua những câu chuyện của ông, tôi dần lớn lên. Tôi thầm cảm ơn những ngày tháng được sống cùng ông nội. Vì ông đã dạy cho tôi những bài học thật giá trị. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy yêu thương và kính trọng ông rất nhiều.
Đã lâu lắm rồi em chưa đc về quê. Ôi sao mà nhớ da diết những chuỗi ngày vui vẻ bên gia đình, nhớ những bữa cơm bên gian bếp nhỏ, những người bn thân quen, những vòng tay ấm áp của gia đình. Nhớ lắm nhưng em ko về đc bởi dịch Covid-19 đang hoành hành trên đất nước ta!
Đợt dịch đầu tiên bắt đầu từ tết nguyên đán năm 2020. Cứ nghĩ thời gian trôi qua rồi những con virut sẽ dần tan biến theo thời gian. Nhưng ko, em đã lầm những con virut này lây lan rất nhanh và tốc độ sinh trưởng cũng rất cao khiến cho hàng trăm triệu người thiệt mạng. Giờ đây những con virut Corona ko chỉ như trước mà chúng đã có khả năng sinh trưởng cũng như độ nguy hiểm gấp trăm lần trước, nó có tên gọi là SARS-CoV-2. Những bác sĩ hết lòng vì dân vì nước, luôn sẵn sàng đứng ra đứng ra đấu tranh chống lại những con virut chết người. Mong sao mọi người luôn đoàn kết, cùng chung tay đẩy lùi dịch bệnh.
Em xin chúc các cô chú chiến sĩ, những người làm bác sĩ thật nhiều sức khỏe mong sao cô chú luôn bình an giúp đỡ mn trong đợt dich này!
Tham khảo:
Đề 2:
Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là ông nội. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng ông đã dạy cho tôi rất nhiều bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn.
Nhà tôi có một khu vườn rất rộng lớn. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp… Không chỉ vậy, ông còn dạy cho tôi về cách chăm sóc các loại cây trong vườn: những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam; hay những loại cây cảnh như: hoa lan, hoa hồng… Đó là những bài học mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe ông nói.
Mỗi lần tưới cây xong xuôi, ông cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Ông sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về cuộc sống của chính ông thời xưa. Tôi chăm chú lắng nghe, cảm nhận câu chuyện của ông. Cuộc sống thời xưa vất vả. Mỗi khi ngồi nghe ông kể, nhìn thấy đôi mắt hiền từ của ông dường như đang nhớ lại một thời đã xa.
Đề 1 thì theo mình bạn nên tham khảo ở đây: Viết một bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân (hoatieu.vn)
Đề 2 thì theo mình bạn nên tham khảo ở đây: Viết đoạn văn phát biểu cảm nghĩ về bài thơ lục bát hoặc bài ca dao đã học (doctailieu.com)
Dàn ý
1. Mở bài
Nêu nhận xét khái quát về chuyến đi đáng nhớ mà em muốn kể.
2. Thân bài
- Nêu lí do có chuyến đi đáng nhớ.
- Kể lại hành trình chuyến đi: bắt đầu, trên đường đi, điểm đến.
- Kể lại sự việc đáng nhớ hoặc miêu tả quang cảnh thiên nhiên, di tích lịch sử, danh lam thắng cảnh… ở những nơi em đã đi qua.
3. Kết bài
- Điều gì đáng nhớ nhất ở chuyến đi?
- Suy nghĩ về bài học rút ra từ chuyến đi hoặc mong ước về những chuyến đi bổ ích, lí thú tiếp theo.
Tham khảo
Những trải nghiệm luôn đem đến cho con người bài học bổ ích trong cuộc sống. Bởi vậy mà em luôn trân trọng trải nghiệm của bản thân, coi đó là một hành trang quan trọng.
Nhân dịp kỉ niệm ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước, xóm của em đã tổ chức chương trình văn nghệ. Em đã tham gia biểu diễn một tiết mục cùng với các anh chị đoàn viên trong xóm. Đây là lần đầu tiên em được biểu diễn văn nghệ trước rất đông khán giá. Tiết mục của chúng em là nhảy hiện đại trên nền nhạc bài “Hát lên Việt Nam”. Cả nhóm đã mất hơn một tuần để tập luyện.
Tám giờ ba mươi phút, chương trình văn nghệ bắt đầu. Mọi người trong xóm đến xem rất đông. Nhà văn hóa - nơi tổ chức chương trình chật kín người. Tiết mục của chúng em sẽ mở đầu cho chương trình văn nghệ. Chị Minh Thu là người dẫn chương trình bước ra trong một bộ áo dài thướt tha. Chị đã giới thiệu về chương trình, sau đó là tiết mục của chúng em.
Sau lời giới thiệu của chị dẫn chương trình, cả nhóm đi theo hai hàng bước lên sân khấu chào khán giả. Sau đó, mỗi thành viên đứng đúng vào vị trí đã được sắp xếp trong các buổi tập luyện. Em cảm thấy khá hồi hộp, và lo lắng. Nhưng khi tiếng nhạc vang lên, em đã lấy lại được sự bình tĩnh. Em nhìn các anh chị xung quanh. Khuôn mặt mọi người đều toát lên vẻ tự tin, nhờ đó mà em cũng cảm thấy thoải mái hơn. Cả nhóm cùng nhau nhảy theo điệu nhạc. Sau khi tiết mục kết thúc, khán giả ở dưới đã vỗ tay. Nhiều người còn khen ngợi: “Hay lắm!”, “Nhảy đẹp lắm!”. Tiết mục kết thúc bằng một tràng pháo tay giòn giã. Em cảm thấy rất hãnh diện.
Sau khi biểu diễn xong, em cùng với các bạn của mình xuống hàng ghế khán giả để xem các tiết mục tiếp theo. Rất nhiều các tiết mục hấp dẫn đước trình bày Chúng em ngồi xem mà quên cả thời gian. Đến mười giờ tối, chương trình văn nghệ mới kết thúc.
Chương trình văn nghệ đã thành công tốt đẹp. Em cũng đã có cho mình một trải nghiệm thú vị. Bởi lần đầu tiên, em được tham gia biểu diễn văn nghệ.
mik viết dàn ý thui
tham khảo
1. Mở bài
Giới thiệu về trải nghiệm sẽ được kể.
2. Thân bài
a. Giới thiệu khái quát về câu chuyện
- Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện.
- Giới thiệu những nhân vật có liên quan đến câu chuyện.
b. Kể lại các sự việc trong câu chuyện
- Điều gì đã xảy ra?
- Vì sao câu chuyện lại xảy ra như vậy?
- Cảm xúc của người viết khi xảy ra câu chuyện, khi kể lại câu chuyện?
3. Kết bài
Nêu cảm xúc của người viết với câu chuyện đã xảy ra.
/HT\
TL :
Mỗi người bạn trong đời luôn là điều quý giá mà chúng ta có được. Bạn bè luôn đồng hành và cùng ta học tập, vui chơi, chuyện trò, san sẻ những niềm vui, nỗi buồn. Và điều khó quên nhất chắc có lẽ là những kỉ niệm mà chúng ta có cùng người bạn ấy. Em cũng có một kỉ niệm vô cùng thú vị và đầy cảm động với người bạn thân.
Người bạn ấy tên là Lan, chúng em quên nhau trong dịp hoạt động đội liên trường. Chúng mình sống ở hai xã khác nhau nhưng khoảng cách ấy không làm giảm đi sự thân thiết và tình cảm hài đứa dành cho nhau. Thỉnh thoảng, em vẫn thường đạp xe qua nhà Lan để học tập lẫn nhau và vui chơi.
Hôm đó, là sinh nhật em, mọi người đã đến đông đủ nhưng mãi vẫn không thấy Lan đâu. Mình rất lo lắng cho cậu ấy, dù vui vẻ cùng những người bạn trong lớp mà dạ vẫn bồn chồn không yên. Cứ đinh ninh là Lan đến trễ nhưng đến cuối tiệc sinh nhật, khi mọi người đã dần về hết mà Lan cũng chưa đến, mình trách Lan vì là bạn thân mà lại quên đi ngày sinh nhật mình mặc dù trước đó mình có gửi lời mời tới cậu ấy.
Đang buồn lòng thì có tiếng chuông của réo, mình chạy ra mở cửa thì thấy Lan đứng đó. Em nhanh chóng mời Lan vào nhà, vừa lo lắng hỏi:
- Sao cậu tới muộn thế này? Cậu đi bộ tới nhà tớ à?
Lan khẽ gục đầu tỏ sự đồng ý rồi bảo:
- Tớ đi trên đường thì xe bị hư, quanh đó không có quán lại sợ trễ nên tớ gửi xe nhà người quen rồi nhanh chóng đi bộ tới. Vậy mà lại trễ mất tiệc của cậu rồi. Mình xin lỗi.
Giờ em mới hiểu ra mọi chuyện, hoá ra em đã trách lầm cô bạn ấy. Mở hộp quà Lan tặng, em càng xúc động hơn khi đó là hai quả xoài lớn.
Lan bảo:
"Cậu còn nhớ không, đây là hai quả xoài mà lần xuống nhà tớ chơi cậu đã bảo là rất thích chúng đấy. Hồi đó nó còn nhỏ mà giờ nó lớn thế này rồi đấy. Đây là món quà tớ đã chăm sóc và dành riêng cho cậu đấy"
Em lúc ấy xúc động đến rơm rớm nước mắt, Lan vẫn như vậy, vẫn chu đáo và tận tâm, luôn quan tâm đến những điều nhỏ nhặt nhất. Em ôm Lan rồi cảm ơn cậu ấy trong hạnh phúc vô bờ.
Bên cạnh Lan, em luôn cảm nhận được sự ấm áp từ cậu ấy. Cho đến bây giờ, hai đứa may mắn được học chung lớp khi vào cấp hai, chúng em lại ngày càng thân thiết hơn. Hy vọng tình bạn chúng em sẽ mãi bền lâu.
Ngày hôm đó, em cùng lớp đã có một chuyến đi thật ý nghĩa đến Đền Chu Văn An và Công viên Rồng. Không khí buổi sáng thật trong lành và mát mẻ, chúng em háo hức lên xe khởi hành. Đến nơi, trước mắt chúng em hiện lên một quần thể kiến trúc cổ kính, uy nghiêm của Đền Chu Văn An. Ngôi đền nằm giữa một khung cảnh thiên nhiên hữu tình, với những hàng thông xanh mát và tiếng chim hót líu lo. Chúng em được nghe thầy cô giới thiệu về cuộc đời và sự nghiệp của thầy Chu Văn An - một nhà giáo mẫu mực của dân tộc. Em cảm thấy vô cùng tự hào khi được đến thăm nơi thờ phụng một người thầy đã có những đóng góp to lớn cho sự nghiệp giáo dục của đất nước. Sau khi tham quan đền, chúng em được tự do khám phá khuôn viên. Em cùng các bạn đã cùng nhau viết những lời chúc tốt đẹp và dán lên cây ước vọng. Em ước mình sẽ học tập thật tốt để không phụ lòng thầy cô và cha mẹ. Buổi chiều, chúng em đến Công viên Rồng. Nơi đây có rất nhiều trò chơi thú vị như tàu lượn siêu tốc, vòng quay khổng lồ,... Em và các bạn đã cùng nhau trải nghiệm những trò chơi đó, tiếng cười nói rộn rã vang khắp công viên. Kết thúc chuyến đi, em cảm thấy vô cùng vui vẻ và ý nghĩa. Chuyến đi không chỉ giúp em hiểu thêm về lịch sử và văn hóa dân tộc mà còn giúp em thêm gắn bó với bạn bè. Em sẽ không bao giờ quên những kỷ niệm đẹp đẽ này.
Ngày hôm đó, em cùng lớp đã có một chuyến đi thật ý nghĩa đến Đền Chu Văn An và Công viên Rồng. Không khí buổi sáng thật trong lành và mát mẻ, chúng em háo hức lên xe khởi hành.
Đến nơi, trước mắt chúng em hiện lên một quần thể kiến trúc cổ kính, uy nghiêm của Đền Chu Văn An. Ngôi đền nằm giữa một khung cảnh thiên nhiên hữu tình, với những hàng thông xanh mát và tiếng chim hót líu lo. Chúng em được nghe thầy cô giới thiệu về cuộc đời và sự nghiệp của thầy Chu Văn An - một nhà giáo mẫu mực của dân tộc. Em cảm thấy vô cùng tự hào khi được đến thăm nơi thờ phụng một người thầy đã có những đóng góp to lớn cho sự nghiệp giáo dục của đất nước.
Sau khi tham quan đền, chúng em được tự do khám phá khuôn viên. Em cùng các bạn đã cùng nhau viết những lời chúc tốt đẹp và dán lên cây ước vọng. Em ước mình sẽ học tập thật tốt để không phụ lòng thầy cô và cha mẹ.
Buổi chiều, chúng em đến Công viên Rồng. Nơi đây có rất nhiều trò chơi thú vị như tàu lượn siêu tốc, vòng quay khổng lồ,... Em và các bạn đã cùng nhau trải nghiệm những trò chơi đó, tiếng cười nói rộn rã vang khắp công viên.
Kết thúc chuyến đi, em cảm thấy vô cùng vui vẻ và ý nghĩa. Chuyến đi không chỉ giúp em hiểu thêm về lịch sử và văn hóa dân tộc mà còn giúp em thêm gắn bó với bạn bè. Em sẽ không bao giờ quên những kỷ niệm đẹp đẽ này.