K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 7

Kỉ niệm với mẹ:

Mở đoạn:

- Giới thiệu người mẹ của mình.

Thân đoạn:

Làm rõ các ý sau:

- Tả mẹ:

+ dáng người mẹ như thế nào,

+ làn da mái tóc mẹ ra sao,

+ lời nói hành động của mẹ thường ngày như thế nào 

-> từ đó nói lên tính cách của mẹ, mẹ là người phụ nữ như thế nào (theo suy nghĩ của mình)

+ điều mà mình thích nhất ở mẹ là gì?

--> Nêu lên cảm xúc, tình cảm mình dành cho mẹ.

- Giới thiệu hoàn cảnh, địa điểm, thời gian xảy ra kỉ niệm của mình với mẹ (ví dụ: một buổi đi bán hàng cùng mẹ)

- Tả bầu trời, khung cảnh lúc đó: trong vắt, vời vợi (từ láy), xanh ngọc (ghép chính phụ)..

+ Cây cối, thiên nhiên như thế nào.

- Kể việc mẹ làm: sắp đồ, bán đồ,....

- Kể việc mình giúp mẹ những gì,....

- Nêu lên suy nghĩ của mình sau khi xong việc:

+ Cảm thấy mệt mỏi,....

- Nêu lên tình cảm dành cho mẹ:

+ Em càng thấy thương mẹ hơn, sẽ cố gắng học hành chăm chỉ sau này cho mẹ cuộc sống vui vẻ hạnh phúc không phải làm việc cực nhọc như vậy.

+ .....

Kết đoạn:

- Khẳng định lại câu chuyện: đó là kỉ niệm sâu sắc nhất đời em,...

- Khẳng định lại tình cảm của mình dành cho mẹ.

- Gửi lời nhắn nhủ đến mọi người rằng nên yêu thương mẹ như thế nào qua đoạn văn.

Kỉ niệm vói bạn:

Mở bài:

- Có thể nêu lên khái niệm tình bạn trong cuộc sống 

Thân bài:

- Giới thiệu người bạn của mình:

+ Trong thời điểm, địa điểm và hoàn cảnh nào mà mình quen biết bạn đó.

- Tả sơ quát dáng người bạn đó:

+ Bạn đó tên là....

+ Có dáng người cao ráo - lùn, mảnh khảnh hay đầy đặn.

-> Nói vể điểm mình thích nhất ở bên về vẻ ngoài của bạn và tính cách của bạn.

- Nói về kỉ niệm của mình với bạn:

+ Trong một dịp đi chơi với bạn, có những hoạt động ngoài trời và mình với bạn đã cùng đoàn kết ra sao?.

(kể chi tiết từng hoạt động, ví dụ như:

+ hoàn cảnh có buổi đi chơi đó

+ cảm xúc của mình khi đi chơi

+ xen lẫn miêu tả cảnh đi chơi ở chỗ nào đó thì tả cảnh đó, tả buổi sáng: cây cối con người.... , buổi trưa:...)

+ Hoặc trong dịp tranh cãi gây gỗ nào đó, mình và bạn bảo vệ bênh vực nhau như thế nào?

+......

- Nêu suy nghĩ, cảm xúc của mình sau khi kết thúc kỉ niệm đó

- Diễn đạt tình cảm của mình dành cho bạn: tình cảm đó thêm sâu sắc, bạn bè thêm gắn kết hơn.

+ Em càng cảm thấy yêu quý bạn hơn

+.......

- Nêu lên ý nghĩa của tình bạn trong cuộc sống.

Kết bài:

- Khẳng định lại tình cảm của mình dành cho bạn.

+ Mình sẽ luôn ghi nhớ kỉ niệm này mãi như là nhớ tình bạn này mãi.

- Qua bài văn bày tỏ tình cảm lại với bạn lần nữa.

TueLambanhđa✿

Trong ký ức tuổi thơ, tôi vẫn nhớ rõ ngày mùa hè rực nắng, khi cùng bè bạn đồng trang lứa khám phá rừng xanh rậm rạp ở gần nhà. Chúng tôi đi sâu vào, qua những con đường đất rộng mở và lối mòn nhỏ xíu, tìm thấy một khu vườn hoa rực rỡ, nơi có những bông hoa thơm phức nở rộ. Chúng tôi háo hức bước vào, ngạc nhiên trước vẻ đẹp huyền bí của những đóa hoa lạ mà chưa từng thấy. Bên cạnh đó, một ngày nghỉ mát ở biển, khi gia đình tôi đặt trại cắm trại bên bờ biển xanh biếc. Đó là lần đầu tiên tôi được cảm nhận cảm giác sóng biển xô dạt lên nhẹ nhàng, cùng với tiếng cười vui của ba mẹ và âm thanh nhịp nhàng của dòng nước. Những kỉ niệm đáng nhớ ấy sẽ mãi ở trong lòng tôi, làm dấy lên niềm vui thuở bé ngày nào, những khoảnh khắc thân thương và hạnh phúc.

27 tháng 11 2017

Hè này em được về quê Thanh Hóa thăm ông bà của em. Ông bà em nay đã lớn tuổi rồi nên em muốn về thăm và chăm sóc ông bà. Bà em ngày xưa đã chăm sóc em khi em còn nhỏ bây giờ đã đến lúc báo đáp. Em và nhà em về quê vào chủ nhật tuần trước. Ngồi trên máy bay mà lòng em nôn nao muốn về thăm ông bà và anh chị, cô chú. Đã lâu lắm rồi em chưa được về thăm quê hương. Làng nơi ông bà em sống có rất nhiều trẻ nhỏ. Khi bước vào làng thì những cánh đồng lúa chín vàng đã thu hút em. Sau đó là tiếng chim hót líu la, bầu trời trong xanh và bầu không khí trong lành khác hẳn thành phố nơi em sống. Hai bên đường làng là những tán tre xanh gắn bó với nhau từ ngày xưa. Những căn nhà sàn thô sơ mà mộc mạc tôn lên nét giản dị của người dân miền quê. Những bữa cơm đạm bạc chỉ có cá và cơm nhưng cũng đủ làm cho mọi người thấy no và tự hào về hạt gạo do mình làm ra. Vào tới nhà, ông bà em vui mừng chạy ra đón em và ba mẹ. Bước vào nhà, cái gì cũng được làm từ tre, nứa : bàn, ghế, cũi,.. Thăm và chăm sóc ông bà được 3 ngày, em đã hiểu được thành quả lao động của người miền quê là những hạt gạo.

27 tháng 11 2017

Hè này em được về quê Thanh Hóa thăm ông bà của em. Ông bà em nay đã lớn tuổi rồi nên em muốn về thăm và chăm sóc ông bà. Bà em ngày xưa đã chăm sóc em khi em còn nhỏ bây giờ đã đến lúc báo đáp. Em và nhà em về quê vào chủ nhật tuần trước. Ngồi trên máy bay mà lòng em nôn nao muốn về thăm ông bà và anh chị, cô chú. Đã lâu lắm rồi em chưa được về thăm quê hương. Làng nơi ông bà em sống có rất nhiều trẻ nhỏ. Khi bước vào làng thì những cánh đồng lúa chín vàng đã thu hút em. Sau đó là tiếng chim hót líu la, bầu trời trong xanh và bầu không khí trong lành khác hẳn thành phố nơi em sống. Hai bên đường làng là những tán tre xanh gắn bó với nhau từ ngày xưa. Những căn nhà sàn thô sơ mà mộc mạc tôn lên nét giản dị của người dân miền quê. Những bữa cơm đạm bạc chỉ có cá và cơm nhưng cũng đủ làm cho mọi người thấy no và tự hào về hạt gạo do mình làm ra. Vào tới nhà, ông bà em vui mừng chạy ra đón em và ba mẹ. Bước vào nhà, cái gì cũng được làm từ tre, nứa : bàn, ghế, cũi,.. Thăm và chăm sóc ông bà được 3 ngày, em đã hiểu được thành quả lao động của người miền quê là những hạt gạo.

Tạm biệt ông bà, em về lại thành phố và được ba mẹ đưa đi Vũng Tàu chơi. Em rất thích đi biển vì biển rất mát và vì em thích bơi. Vui chơi 1 ngày dài vui vẻ tại Vũng Tàu, em lên xe về thành phố và đi đến nhà sách để mua sách vở và dụng cụ học tập cho năm học mới.

22 tháng 3 2022

Tham khảo

 

Trong cuộc đời của mỗi người đều có những kỉ niệm đáng trân trọng. Đó là hành trang để chúng ta vững bước vào đời. Và tôi cũng có những kỉ niệm đẹp đẽ như vậy.

Kỉ niệm mà tôi vẫn nhớ đó là buổi khai giảng cuối cùng của năm học cấp một. Một buổi lễ thật ý nghĩa đối với một học sinh. Tôi còn nhớ hôm đó là một ngày cuối thu. Bầu trời trong xanh, cao thẳm. Tôi thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị mọi thứ. Bảy giờ kém mười lăm phút, mẹ đưa tôi đến trường.

Buổi lễ khai giảng bắt đầu vào đúng bảy giờ ba mươi phút. Mở đầu là các tiết mục văn nghệ chào mừng lễ khai giảng. Sau đó là phần diễu hành của các em học sinh lớp một. Khi nhìn thấy khuôn mặt bỡ ngỡ của các em, tôi lại nhớ đến hình ảnh của mình khi mới bước chân vào mái trường Tiểu học thân yêu.

Sau khi tiến hành lễ chào cờ, tất cả học sinh được yêu cầu ổn định trật tự để nghe lời phát biểu của cô hiệu trưởng. Giọng cô trầm ấm mà trang nghiêm, khiến cho tôi cảm thấy rất xúc động. Những lời dặn dò của cô hiệu trưởng về một năm học mới bổ ích khiến tôi có thêm động lực để cố gắng. Điều đặc biệt nhất, tôi sẽ thay mặt toàn thể học sinh khối năm bày tỏ cảm xúc, gửi lời tri ân tới các thầy cô. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước một đám đông để phát biểu. Cũng là lần đầu tiên tôi được giao một trọng trách lớn như vậy. Điều đó khiến tôi cảm thấy có chút hồi hộp, lo âu. Nhưng được sự động viên của cô tổng phụ trách, tôi thêm tự tin hơn. Trong bộ đồng phục mới tinh và gọn gàng, tôi đứng trên sân khấu trình bày bài phát biểu. Sau phần phát biểu của tôi, các thầy cô và học sinh toàn trường đã dành tặng cho tôi một tràng pháo tay. Khi trở vào, tôi cũng đã nhận được lời khen của cô tổng phụ trách. Lúc đó, tôi thấy thật tự hào, hạnh phúc.

Buổi lễ kết thúc bằng hồi trống chào mừng năm học mới. Đó là một hồi trống trang nghiêm nhất, vang vọng nhất mà tôi từng nghe. Nó vang lên trong không khí im phăng phắc, nghiêm trang và hồi hộp. Vậy là năm học cuối cùng của tôi dưới mái trường tiểu học thân yêu đã bắt đầu.

Buổi lễ khai giảng kết thúc trong niềm hân hoan của một năm học mới. Khi nhắc về những kỉ niệm ngày khai trường, trong lòng tôi lại nhớ đến những câu văn trong tác phẩm “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh mà tôi đã từng đọc: “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường”.

22 tháng 3 2022

Tham khảo:
Đối với tôi đẹp và cảm xúc nhất đó là ngày khai trường đầu tiên trong cuộc đời, ngày bước vào lớp 1. Sáng sớm một buổi sáng se lạnh của mùa thu, mẹ gọi tôi dậy để chuẩn bị vệ sinh cá nhân và ăn sáng để đến trường. Hôm nay sao lạ lắm, tôi rất phấn khởi và cảm thấy nôn nao trong người chắc hẳn bởi vì sắp được đến lớp. Sau khi ăn sáng, mẹ mặc cho tôi một bộ quần áo trắng và chiếc cặp mới mới mẹ đã mua từ hôm trước. Mẹ chở tôi trên con đường làng uốn lượn, cảnh vật xung quanh sao hôm nay rất lạ chắc có lẽ tôi đã đi học. Đứng trường cổng trường khang trang, tôi bỗng lo sợ và có đôi chút lo lắng, mẹ xoa đầu và dặn dò vào lớp với các bạn, ngoan ngoãn nghe lời thầy cô giáo. Ngày đầu tiên đi học như vậy đó nhưng sẽ mãi là kỉ niệm đẹp nhất trong quãng đời học sinh và theo tôi suốt cuộc đời.

3 tháng 8 2021

Tham khảo

Năm nay tôi đã là một học sinh lớp 7, cô học sinh ngày càng trưởng thành so với 7 năm về trước. Dù đã tham dự nhiều buổi khai trường khác nhau nhưng buổi khai trường đầu tiên vào lớp 1 chính là kỉ niệm sâu đậm nhất trong cuộc đời học sinh. Tôi còn nhớ như in buổi sáng hôm đó, khi vừa bước vào trường, trong mắt tôi lúc này mọi thứ thật là đẹp và lộng lẫy. Bao nhiêu là cờ, là hoa và bao nhiêu là thầy cô với bạn bè, thật là đông vui nhộn nhịp như một ngày hội vậy! Tôi tiến đến hàng ghế lớp mình cùng với bao bạn bè mới với một niềm vui khôn xiết lẫn một chút rụt rè. Điều mà tôi nhớ nhất mà đến tận ngày hôm nay mỗi khi tôi nhớ lại tôi không khỏi ngượng ngùng bật cười đó chính là ngày đầu tiên đi học, tôi ngồi nhầm lớp. Chuyện là sau khi buổi lễ kết thúc, học sinh các lớp theo thứ tự sẽ nối đuôi nhau trở về lớp để nghe cô dặn dò. Vậy mà do mải ngây ngô, tôi đã nối vào hàng của một lớp khác. Vào đến lớp, tôi vẫn không nhận ra sự nhầm lẫn của mình. Phải mãi cho đến khi cô giáo bước vào điểm danh xếp chỗ, tôi lúng túng khi không nghe thấy tên cô gọi. Lúc đó tôi chỉ sợ tên tôi không có trong danh sách nghĩa là tôi không được đi học. Cuối cùng khi thấy còn một mình tôi đứng loay hoay, cô giáo đã vội tiến đến hỏi tôi, xoa đầu trấn an tôi và dắt tôi về lớp. Bàn tay cô an ủi tôi khi đó thật dịu dàng, ấm áp. Ngày đầu tiên đi học của tôi đáng nhớ vậy đó, dù đã trải qua bao năm nhưng những kỉ niệm ấy vẫn chẳng thể phai nhòa trong lòng tôi.

BPTT : so sánh : Bao nhiêu là cờ, là hoa và bao nhiêu là thầy cô với bạn bè, thật là đông vui nhộn nhịp như một ngày hội vậy! 

3 tháng 8 2021

1

câu 4: tìm 1 từ láy và 1 từ ghép trong đoạn văn sau Qua bài thơ "Bánh trôi nước" của nữ sĩ Hồ Xuân Hương, hình ảnh người phụ nữ trong xã hội phong kiến hiện lên thật rõ ràng trước mắt người đọc. Hai câu thơ đầu nói về sự xinh đẹp của họ. Đó là " trắng " của làn da, " tròn " của vẻ đẹp phúc hậu, đầy đặn. Vẻ đẹp nội tâm của họ cũng được bộc lộ rõ trong cụm từ "tấm lòng son", sự trong...
Đọc tiếp

câu 4: tìm 1 từ láy và 1 từ ghép trong đoạn văn sau 

Qua bài thơ "Bánh trôi nước" của nữ sĩ Hồ Xuân Hương, hình ảnh người phụ nữ trong xã hội phong kiến hiện lên thật rõ ràng trước mắt người đọc. Hai câu thơ đầu nói về sự xinh đẹp của họ. Đó là " trắng " của làn da, " tròn " của vẻ đẹp phúc hậu, đầy đặn. Vẻ đẹp nội tâm của họ cũng được bộc lộ rõ trong cụm từ "tấm lòng son", sự trong trắng, tròn trịa trong cách ứng xử, tấm lòng thủy chung son sắt. Thành ngữ "Ba chìm bảy nổi" được tác giả biến đổi thành "Bảy nổi ba chìm", từ đó ta thấy thân phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa chìm nổi bấp bênh, lênh đênh không tự quyết định được số phận của mình. Cuộc sống của họ sướng hay khổ đều phải phụ thuộc vào người khác và sự may rủi. Câu cuối là lời khẳng định dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, họ vẫn giữ tấm lòng thủy chung son sắt cùng với những phẩm chất tốt đẹp của mình. Qua đây, tác giả Hồ Xuân Hương đã gián tiếp lên án xã hội phong kiến, đồng thời khẳng định định vẻ đẹp, phẩm chất của người phụ nữ xưa, và họ xứng đáng được sống trong một xã hội bình đẳng.

1
1 tháng 11 2021

Từ láy: lênh đênh

Từ ghép: chìm nổi

25 tháng 10 2021

(Tham khảo)

Đã là học sinh thì phải biết đến đến bài thơ Lượm do Tố Hữu – một nhà thơ cách mạng biểu của Việt Nam sáng tác. Bài thơ nói về Lượm, một cậu bé liên lạc thông minh, dũng cảm, nhanh nhẹn. Cậu đi thoăn thoắt, cái đầu cậu lại nghênh nghênh với chiếc mũ ca nô đặc trưng của các chiến sĩ liên lạc nhưng lại được chú đội lệch sang hắn một bên thể hiện Lượm là một cậu bé rất tinh nghịch và rất trẻ trung, yêu đời. Ở những câu thơ cuối, vẫn là Lượm vô tư hồn nhiên ấy, nhưng Lượm lại hiện lên như một người chiến sĩ giải phóng quân thực thụ. Dù "đạn bay vèo vèo", cái chết luôn rình rập nhưng cậu không hề sợ hãi. Trước nhiệm vụ phải truyền tin “thượng khẩn”, lòng yêu tổ quốc giúp cậu vượt qua tất cả, kể cả an toàn mạng sống “Sợ chi hiểm nghèo”. "Bỗng lòe chớp đỏ", Lượm đã hi sinh trên đất mẹ quê hương và hóa thân vào dáng hình xử sở. Tinh thần dũng cảm, sự thông minh và lòng yêu nước của Lượm sẽ là tấm gương để thế hệ trẻ Việt học hỏi.

Qua văn bản " Nếu cậu muốn có một người bạn " kể lại câu chuyện giữa hai nhân vật là Hoàng Tử bé và Chú Cáo nhỏ. Ban đầu, chú cáo và HTB ( Hoàng Tử Bé ) chỉ như hai người xa lạ với nhau. Tuy nhiên, sau khi được  HTB cảm khóa đối với họ, họ chỉ là một khác với tất cả... Qua câu chuyện, ta thấy HTB là một cậu bé dễ mến, dịu dàng và lịch sự, cậu nói với Cáo rất lịch sự và tôn trọng. HTB rất biết suy nghĩ đến cảm xúc của người khác và trân trọng những gì đã còn bên Cáo. Cáo bt HTB cần gì và để HTB ra đi và chỉ giữ lại cho bản thân kỉ niệm về HTB qua cánh đồng lúa mì óng ả.
* Chú thích :
Từ ghép : In nghiêng + đậm

Hok tốt!!!!!!!!!!!

Hoàng tử bé là hình ảnh gợi nhắc về tuổi thơ của mỗi người. Cậu đến Trái Đất để tìm kiếm những người bạn. Khi nhìn thấy những bông hoa hồng ở Trái Đất, cậu cảm thấy bông hoa ở hành tinh của mình chẳng là gì cả. Cuộc gặp gỡ với con cáo với bài học về sự “cảm hóa” đã giúp cậu nhận ra giá trị lớn lao của tình bạn. Đó là sự rung cảm xuất phát từ trái tim, trách nhiệm với những gì mình đã cảm hóa.

 Từ ghép: hình ảnh, tuổi thơTừ láy: gặp gỡ, lớn lao