Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong cuộc sống, hẳn ai ai cũng đều phải làm việc tính toán mưu sinh, có người thì lao động ngày đêm không nghỉ, nhưng, khi có đầy đủ vật chất, tiền tài rồi liệu chúng ta còn nghĩ đến người khác không? Chúng ta con nhớ thương người đã cho ta cuộc sống ấm no không? Hay, chỉ là biết ơn họ, cái lúc sung sướng vì cơm áo gạo tiền đầy đủ chất chồng lên nhau thì liệu, chúng ta có thể đền ơn những người giúp đỡ ta không? Và, kết tinh nên sự giàu có không chỉ riêng chúng ta mà còn nhiều người tạo nên bằng cách giúp đỡ trao tặng, ấy gọi là đoàn kết. Và Verna M.Kelly đã nói lên một câu mà có lẽ, ai cũng sẽ nhớ tới câu nói ấy:
“Bông tuyết là một trong những thứ mỏng manh của tự nhiên, nhưng hãy nhìn xem chúng có thể làm gì khi chúng kết dính với nhau”.
Con người thật nhỏ bé biết bao, thử hỏi một mình bạn có thể xây lên một ngồi nhà hoàn chỉnh được không? Một mình bạn có thể sống được nếu như tất cả mọi người không hề quan tâm hay an ủi cho bạn lúc bạn buồn? Dù bạn có như thế nào thì người sinh ra trên cõi đời này không chỉ có mình bạn mà cả một cộng đồng với hàng triệu người cũng nhỏ bé như bạn. Hỡi những hạt “bông tuyết” nhỏ nhắn kia ơi, thật là buồn khi nhìn chúng đang dần tan ra khi trời nóng nhưng, những khối “tuyết” hay đống “tuyết” thì sao? Ồ, thật kì diệu chúng vẫn có thể đương đầu với cái nắng. Thế, con người thì sao? Một tập thể, một cộng đồng có thể xây nên ngôi nhà hoàn chỉnh, có thể an ủi lúc có người buồn hay thậm chí là làm nên những điều không tưởng, họ có thể đào xuyên eo đất Panama, họ có thể khám phá ra châu lục mới, họ có thể giải mã những bí ẩn xa xôi ngoài vũ trụ và họ, là một tập thể, là một tế bào, là một mầm sống kết tinh từ biết bao nhiêu điều tinh tuý. Thế mới thấy sức mạnh thật sự của tình đoàn kết. Nhân dân ta cũng vậy, Mông cổ ư? Trung Quốc ư? Pháp ư? Hay thậm chí là Mĩ một khi đã bước vào xâm chiếm khối “tuyết” thì chỉ con nước quay về. Em và các bạn đã ngộ nhận ra rất nhiều điều từ câu nói này, em sẽ luôn luôn để câu nói này trong lòng như một lời nhắc nhở- đừng quên rằng trái đất không chỉ có mình bạn được khám phá mà còn rất rất nhiều hạt “bông tuyết” mong manh nữa.
trong cuộc sống của chúng ta, ai cũng sẽ có rất nhiều mặt khác nhau có những người họ luôn tỏ ra là mình mạnh mẽ nhưng đâu ai biết được rằng bên trong họ thật sự mỏng manh hơn chúng ta tưởng. Nhưng khi họ làm công việc nào đó có tnh thần đoán kết họ luôn là sự bao dung, chở che cho các thành viên còn lại. Có người lại cho rằng hành động đấy của họ thật dễ dàng và mình cũng có thể làm được nhưng khi thử rồi mới biết nó khó khắn như nào để tạo thành 1 tập thể đoàn kết. Mặc dù tập thể đoàn kết ấy rất mạnh nhưng khi riêng lẻ ra lại rất yếu đuối và cũng có nhiều người nghi ngờ mà tự hỏi:" Tại sao khi làm trong một tập thể thì họ rất ạnh nhưng khi tách rời ra những con người ấy lại yếu đuối như thế?" có người đã nói cho họ câu nói của Verna M.Kelly:“Bông tuyết là một trong những thứ mỏng manh của tự nhiên, nhưng hãy nhìn xem chúng có thể làm gì khi chúng kết dính với nhau”. họ càng tìm hiểu, càng mở rộng kiến thức họ mới hiểu: tại sao sự đoàn kết lại góp phần tạo nên 1 tập thể mạnh. Cô giáo dạy Ngữ Văn đã nói với chúng tôi 1 câu khiến chúng tôi có thể k bao giờ quên:" các em a, khi các em làm trong 1 tập thể,các em đừng sợ khi kết quả k như mình mong đợi nếu mình và mọi người đã cố gắng hết sức mình thì đừng buồn và đừng nghĩ là mình không thể làm được mà hãy nghĩ rằng chúng ta không đạt được mục tiêu không phải do chúng ta k làm được mà do kẻ địch của chúng ta quá mạnh. Vì thế các em phải nỗ lực hết mình để có thể chứng minh được khả năng và thực lực của nhóm mình" cô nói thêm:" các em nhìn xem những bông tuyết nhỏ bé kia khi chúng được bàn tay con người vo nắm thành cục nghĩa là khi các bông tuyết ấy đã được mài giũa và hợp sức lại để tại nên phiên bản tốt nhất của nó. Chứ nguyên bải của nó là một bống tuyết chỉ cần chạm nhẹ là đã tan luôn trong lòng bàn tay chúng ta. nhưng những cục tuyết đã được mài giũa kia thì sao? chúng có tan trong lòng bàn tay chúng ta không? thậm chí chúng còn chịu được cái nắng 25 độ C kia chưa chắc đã tan. Vậy nên hãy tin tưởng vào chính bản thân mình hơn ai khác hãy từng ngày mãi giũa mình trở thành 1 người mang chủ nghĩa hoàn hảo và đừng cho người khác thấy điểm yếu của mình như bông tuyết kia." sau buổi học hôm đó của cô tôi dã nghĩ rằng có lẽ không phải do nhóm mình k làm tốt sản phẩm mà là do nhóm chưa có sự đoàn kết. các bạn thử nghĩ xem một mình bạn có thể xây được một căn biệt thự hay 1 trường học không? có khi làm cả đời còn k xong. nhưng khi có nhiều người tụ họp và đoàn kết lại để xây ngôi biệt thự hay trường học đấy thì nó sẽ nhanh hơn rất nhiều 1-2 ngày hay 4-5 tháng ư? không thậm chí là đến cả 15-20 năm. Hay những cuộc chiến tranh ngày xưa khi diễn ra nếu nhân dân Việt Nam không đoàn kết lại thì làm sao mà có thể đánh tan bọn quân xâm lược? Vậy nên chúng ta có thể kết luân rằng: khi bạn làm cùng tập thể mà tập thể ấy đoàn kết thì ắt sẽ thành công lớn và sẽ phối hợp ăn ý tất cả mọi thứ trong công việc kể cả từ những việc nhỏ nhặn nhất.
Tham khảo nha bạn Giống nhau :
-Đều gọi tên sự vật hiện tượng khái niệm này bằng tên sự vật hiện tượng khái niệm khác.
– Về mặt hình thức hoán dụ giống ẩn dụ ở chỗ chỉ có một vế (vế biểu hiện), còn vế kia(vế được biểu hiện) bị che lấp đi.
Khác nhau :
- Ẩn dụ: Giữa 2 sự vật, hiện tượng trong phép ẩn dụ có quan hệ tương đồng. Cụ thể là : tương đồng về hình thức, về cách thức, phẩm chất, về chuyển đổi cảm giác. Chức năng chủ yếu của ẩn dụ là biểu cảm.
– Giữa 2 sự vật, hiện tượng trong phép hoán dụ có quan hệ gần gũi (tương cận). Cụ thể là : Lấy một bộ phận để chỉ toàn thể, lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng, lấy dấu hiệu của sự vật để gọi sự vật, lấy cái cụ thể để gọi cái trừu tượng. Chức năng chủ yếu của hoán dụ là nhận thức.
- Sách: Lão Hạc
- Tên: Minh
- Khối: 8
- Tóm tắt: Lão Hạc có một người con trai, một mảnh vườn và một con chó vàng. Con trai lão đi đồn điền cao su nên lão chỉ còn lại cậu vàng. Lão quý nó như đứa con cầu tự. Do đói kém, bị ốm, lão tiêu vào số tiền dành dụm cho con. Vì muốn để lại mảnh vườn cho con, lão phải bán chó. Lão vô cùng ân hận và đau khổ về việc này. Lão nhờ ông giáo trông hộ mảnh vườn cho con và gửi số tiền lo ma chay cho mình sau khi chết. Cuộc sống ngày càng khó khăn hơn, lão kiếm được gì ăn nấy. Hôm thì mớ rau, vài con ốc, củ chuối,.. Rồi thức ăn cũng hết. Một hôm, lão xin Binh Tư ít bả chó. Ông giáo rất buồn khi nghe Binh Tư kể chuyện này. Lão bỗng nhiên chết- cái chết thật dữ dội. Cả làng không ai hiểu vì sao lão chết, trừ Binh Tư và ông giáo.
Nhân vật trong sách: Lão Hạc, Ông giáo, cậu Vàng, con trai lão Hạc, Binh Tư
- Em thích nhất nhần đầu sách khi mà Lão Hạc bán cậu Vàng
- Em rất thích cuốn sách này vì:
+ Cách xây dựng nhân vật chân thực sinh động từ ngoại hình đến nội tâm sâu sắc
+ Tình huống truyện bất ngờ, sáng tỏ nhân cách lão Hạc trong người đọc, trong nhân vật.
- Em đánh giá sách này 5 sao
Tựa sách: "Đảo Madagascar"
Tên : Lê Ngọc Hà
Khối : 5
Tóm tắt :
Phần 1. Đã chuẩn bị tâm lí nhưng mình vẫn cảm thấy để đến được đảo Madagascar quả thật không dễ dàng. Chỉ riêng thời gian đi máy bay đã lâu rồi. Nhưng vừa mới đặt trên lên Madagascar, tâm trạng mình đã lập tức trở nên hưng phấn. Chỉ cần nghĩ sắp được nhìn thấy những động vật đặc hữu của Madagascar là mình không thể nén nổi sự vui sướng, chỉ muốn nhảy cẫng lên thôi. Đâu ngờ khi đặt chân đến sân bay Antananarivo nằm ở thủ đô của hòn đảo xinh đẹp này, mình đã thấy nóng rồi. Mồ hôi vã ra nhễ nhại. Khi từ Mỹ, mình còn mặc áo lông dày cộp vì ở đó đang là mùa đông. Ra đến sảnh để hành lý, mình thấy bên ngoài mặt trời chói chang, mình vội cởi hết áo ấm ra và chỉ mặc áo sơ mi, thì mới thấy mát mẻ lên một chút. Bố nhìn khuôn mặt đỏ ửng của mình vừa bực vừa buồn cười và bảo đã nhắc mình không mặc nhiều vậy rồi. "Ở Madagascar giờ là mùa hè, biết nóng thế nào rồi chứ?" bố nói. Mình lè lưỡi, quệt mồ hôi trên trán và uống cạn 1 hơi đồ uống bố mua rồi thở vào 1 tiếng mãn nguyện. Tiến sĩ Carter cử anh Raymon đến đón 2 bố con mình. Anh Raymon người Anh và từng là học trò của tiến sĩ Carter, cũng quen bố. Công việc chủ yếu của anh là nghiên cứu sinh vật và bảo vệ môi trường trên đảo.Dù không phải người địa phương nhưng anh Raymon Đã sống và làm việc ở đảo rất lâu rồi nên anh rất quen thuộc nơi đây. Anh Raymon Để hai bố con mình ở Antananarivo Nghỉ ngơi một chút rồi dẫn đi tham quan thành phố một vòng. Nhà đây tuyệt đẹp với tường sơn trắng và bàn công công công đa số là nhà hai tầng móng rất cao nám nhà vừa cao vừa nhỏ một số ngôi nhà Sơn tường chiều màu sắc sỡ nổi bật. Ví dụ có nhà nửa phần tường phía trên là màu hồng nhưng bên dưới lại là màu xanh da trời cũng có nhà sơn tường nguyên một màu đỏ rực hoặc màu xanh lá cả khu dân cư đầy màu sắc. Anh ấy giới thiệu rằng trên hòn đảo có rất nhiều dân tộc khác nhau chung sống lẫn nhau. Phong cách của những ngôi nhà này gần giống với phong cách của nhà người Malaysia, khác hẳn với phong cách nhà của dân châu Phi bản địa. Anh ấy cũng giới thiệu qua về lịch sử về dân cư của Madagascar nên mình lại hiểu thêm về những người sinh sống ở nơi đây trên thế giới này có rất nhiều dân tộc mỗi dân tộc đều có lịch sử riêng không giống những dân tộc khác nên muốn tìm hiểu từng dân tộc một phải dùng có lẽ ba ngày ba đêm cũng không thể tìm hiểu hết được.
Phần 2. Vừa tỉnh dậy xong sáng nay mình giật mình vì thấy một chú nhóc ngồi chém trễ trên bậu cửa sổ. Thân nó màu xanh lá chiếc đuôi dài và có bốn chân chắc sau tiếng hét của mình làm nó giật mình bị ngay lúc đó nó quay đầu nhìn mình thăm dò. Vội gọi bố dậy nhưng khi bố đến bên cửa sổ thì không thể nữa đâu nữa. Hay nó chạy mất rồi ? Bố tìm kỹ xung quanh cửa sổ thì phát hiện nó đang bán trên cành cây, chỉ có điều lúc này toàn thân nó có màu nâu Nhạc giống hệt màu cành cây không chú ý sẽ không thể phát hiện. Bố thò tay túm lấy nó và nói con vật nhỏ bé này diễn trò cho con xem. Bố liền thả nó vào một chiếc thùng màu đỏ và điều kỳ diệu đã xảy ra. Lát sau toàn thân nói chuyện thành màu đỏ. Mình đã đoán lê chính là con tắc kè hoa nổi tiếng đây. Wow con xem này đây là con tắc kè hoa Vân báo hiếm có. Một phát hiện tuyệt vời đấy! Rồi bố cặm cụi ghi chép lấy nó trong sổ tay. Bố bảo nơi đây là nơi có nhiều loài động vật bò sát nhất. Có lẽ những ngày tiếp theo mình sẽ phát hiện thêm nhiều điều mới lạ nữa.
Phần 3. Hôm nay chúng mình đi về hướng Tây đến khu bảo tồn thiên nhiên. Anh Raymon Bạn liên hệ trước chỗ cho hai bố con mình. Anh Raymon tỏ vẻ bí mật và nói:” Ở đây có một loại cây rất đặc biệt, lát nữa khi đi qua em đoán xem đó là cây nào nhé!” Bố cũng gật đầu đồng tình. Rút cuộc như thế nào được coi là đặc biệt nhỉ ? Ban đầu, trong đầu mình không hề có khái niệm gì cả, nhưng khi nhìn thấy những cây có thân to to, tròn tròn, trông xa giống như những cây cà rốt khổng lồ, mình liền đoán chắc chắn là chúng rồi. Mình chỉ vào những cây đó hỏi có phải chúng không, anh Raymon cười gật đầu: “ Đúng đấy! Cây này gọi là cây bao báp.” Anh ấy bảo chúng to hơn các cây bình thường rất nhiều chúng là loại cây béo trong các loại cây, vì thế chúng được gọi là cây béo. Để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình, anh ấy cho xe dừng lại để mình đến gần và quan sát loài cây đặc biệt này khi đến gần cây bao báp , mình thực sự thấy cái tên cây béo mới chuẩn làm sao.
Nhân vật trong sách này là: Cậu bé, bố, anh Raymon
Bạn thích phần nào nhất của cuốn sách? : Em thích nhất phần 3 của cuốn sách.
Bạn có thích cuốn Sách này không? Tại sao?: Em rất thích cuốn sách này vì nó ý nghĩa và thú vị.
Em đánh giá sách này 4.5 trên 5 sao.
(Em có một số lỗi chính tả nên em mong cô thông cảm ạ)
Các yếu tố của truyện | Chiếc lá cuối cùng |
Đề tài | Tình yêu thương, sự tương trợ giữa những người cùng khổ. |
Các chi tiết tiêu biểu | - Giôn xi bị bệnh sưng phổi và mất đi hi vọng sống. - Giôn xi nghĩ rằng chiếc lá thường xuân trước cửa rơi xuống cũng là lúc cô rời xa cõi đời này - Cụ Bơ Men mất vì bệnh lao - Chiếc lá thường xuân là tác phẩm nghệ thuật cuối cùng của cụ và chính nó đã đưa Giôn xi niềm tin và khát vọng sống. |
Ngoại hình của các nhân vật | Cụ gầy ốm, giày và quần áo đều ướt sũng. Cụ đã hoàn thành tác phẩm nghệ thuật để đời của mình. |
Ý nghĩa của các nhân vật trong câu chuyện | - Xiu luôn động viên Giôn xi trong những ngày bệnh tật hành hạ, truyền cho cô động lực sống. - Giôn xi tuyệt vọng và gửi hi vọng sống vào chiếc lá tầm xuân cuối cùng. - Cụ Bơ Men hoàn thành tác phẩm nghệ thuật của mình là chiếc lá tầm xuân để mang lại hi vọng sống cho Giôn xi. |
Câu 1: Các từ ở cả câu (a) và (b) đều là từ một nghĩa vì:
- Câu (a) là từ một nghĩa vì chúng đều là nghĩa duy nhất của từ đó dù sử dụng trong ngữ cảnh khác nhau.
- Câu (b) là tổ hợp những tên riêng chỉ người, địa danh nhất định.
Câu 2:
a. Nghĩa gốc: "mũi" - bộ phận trên cơ thể con người, phần đầu tiên của bộ phận hô hấp.
b. Nghĩa chuyển "mũi"
+ Mũi thuyền: bộ phận đầu tiên của con thuyền dùng để rẽ nước.
+ Mũi Cà Mau: điểm cực Nam của đất nước Việt Nam.
c. Nghĩa chuyển "mũi"
+ Mũi tấn công: bộ phận lực lượng có nhiệm vụ tấn công quân địch theo hướng nhất định.
d. Nghĩa chuyển "mũi"
+ "mũi" ở đây là chỉ mũi tiêm - thuật ngữ liên quan đến Y tế.
Câu 3:
Đường (1) và đường (2): chỉ đường đi nối liền từ địa điểm này đến địa điểm khác.
Đường (3): chỉ đường chỉ tay - những nếp nhăn bẩm sinh trên tay con người.
Đường (4): chỉ những nếp nhăn trên trán của con người.
Đường (5): con đường trong tưởng tượng của tác giả để đến được cung trăng
Đường (6): ám chỉ khoảng cách về mối quan hệ giữa người với người không đến được với nhau.
Tấm Cám là một truyện dân gian được truyền từ đời này sang đời khác. Truyện mang ý nghĩa răng dạy con về đức tính sống hiền lành trong cuộc sống. Mặc dù, nghèo khổ, túng thiếu nhưng mỗi con người nên giữ gìn cho mình đức tính trong lành không hám danh, hám lợi. Cám và dì ghẻ, là người xấu, toan tính, ác ôn, độc địa. Hằng ngày toan bắt chị tấm làm đủ thứ việc, dạ hội không cho cô đi theo, cái gian tham của con người được tượng trưng như Cám. Chị Tấm đáng thương là tượng trưng cho lòng trung thực, không gian tham của người nông dân xưa, là một phẩm chất đáng quý mà con người nên có. Phần kết câu chuyện, ta thấy được cái kết của Cám rất đáng đời. Em cảm thấy được rằng dù trong bất cứ hoàn cảnh nào thì người nông dân xưa vẫn luôn giữ cho mình nét đẹp tâm hôn đẹp đẽ bao la, nhân hậu, cũng là một bài học cho mọi thời đại biết về giá trị của đức tính nhân hậu.
Kết thúc của câu truyện Tấm Cám là một cái kết quá đắt cho mẹ con Cám. Mẹ con Cám phải trả giá cho những gì lúc trước họ đã đối xử với Tấm thậm tệ như thế nào, lòng tham lam, những kế ác độc để hại Tấm của mẹ con Cám.