Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo
Dưới gốc đa này, người làng đưa tiễn nhau đi bịn rịn, lưu luyến... Và cũng dưới gốc đa này, người làng thường dừng chân nghỉ lại sau những buổi làm đồng mệt nhọc, vất vả. Cây đa như một biểu tượng quê hương là bến đậu của bao nỗi nhớ tình thương của những người con xa quê cha đất tổ.
Tham khảo: Làng tôi nhiều người đi làm ăn xa, lâu lâu mới về vài lần. Mỗi lần về, họ đều ra quán nước dưới gốc đa đầu làng mà uống miếng nước ngọt lành mang đậm phong vị quê hương. Cây đa cổ thụ đã sừng sững đứng đấy biết bao năm, đã gắn bó với bao lớp người làng tôi. Với tôi, cây đa chính là một điều không thế thiếu trong cuộc sống này. Không có nó, làng quê trong tim tôi thực sự sẽ không hề được trọn vẹn.
a. Mở bài gián tiếp:
Hè về, nắng trong vắt như mật ong, gió thoảng từng cơn oi nồng. Bọn học trò chúng em bận bịu với những bài ôn thi, những dòng lưu bút viết vội. Một hương vị mùa hè lan tỏa khắp trường. Mọi người vội nhìn ra sân: hoa phượng nở đỏ sân trường rồi. Nhìn cây phượng vĩ trồng giữa sân trường em, chúng em biết mùa hè đã thật sự đến.
b. Kết bài mở rộng:
Cây phượng già đã chứng kiến bao niềm vui nỗi buồn của chúng em. Mỗi lần phượng nở hoa, lòng em lại rộn ràng lên những cảm xúc khó tả. Đó là lúc em khi sắp phải xa mái trường, xa cây phượng. Mai đây lớn khôn, em luôn nghĩ về ngôi trường tiểu học, nhớ tới cây phượng già thân quen này.
a) Một đoạn kết bài mở rộng:
Ta yêu loài hoa mười giờ không chỉ vì là loài hoa đẹp, mà còn vì sự đặc biệt trong cách gọi tên, sự kiên cường và bền bỉ khi dễ trồng đến thế! Hoa sớm tàn và cũng sớm tắt, cứ như muốn nói rằng: để có được loài hoa đẹp nhất, cần phải sự chuẩn bị kĩ càng và tốt nhất trong suốt thời gian còn lại của một ngày.
b) Một đoạn kết bài không mở rộng:
Hoa mười giờ là một loài hoa đặc biệt, khiến ai nghe rồi cũng phải nhớ tên.
Chào dâng lên kỉ niệm mơ, phút giây ta đã ngập ngùng giờ đây là cánh chia hai tình một lựng mây trôi
Hò ơi, phút giây ban đầu. Nghe lựng nở trôi
Đáp án đấy
HT
cái này em phải tự vận động đầu óc suy nghĩ rồi nếu như em ko nghĩ được thì em thử lên gg tra nha ^^
Tham Khảo :
MB gián tiếp :
Tuổi thơ em lớn lên cùng thầy cô giáo, bạn bè và mái trường mến yêu. Những năm tháng ấy, biết bao nhiêu điều đáng nhớ, bao nhiêu vật đã gắn bó với em nhiu hình với bóng mà có lẽ dù có bao lâu cũng chẳng thể quên. Đó là chiếc thước kẻ đã theo em trong suốt những năm học vất vả mà đầy kỉ niệm khó quên.
KB mở rộng :
Em để thước ở nơi vừa vặn, tránh cho thước bị cong hay bị gãy do va đập mạnh. Mỗi ngày đi học về, em lại đem thước ra ngắm và tự nhủ bản thân phải giữ gìn noa cẩn thận vì nó là món quà vô giá mà cuộc đời ban tặng cho em. Em rất yêu quý chiếc thước kẻ này. Nhìn chiếc thước kẻ em như có thêm động lực để cố gắng học tập chăm chỉ hơn nữa để không phụ lòng mong mỏi của bố mẹ.
Cây hoa phượng không chỉ mang đến bóng râm, che mưa, che nắng cho con người mà để lại cho những ấn tượng khó phai cho bất cứ ai đi ngang vào mùa hoa nở.
Tạo hóa đã ban tặng cho con người biết bao điều tuyệt đẹp như những cảnh sắc kỳ vĩ hay chỉ đơn giản là từng tiếng chim, sắc hoa, nhánh cây, ngọn cỏ,… Và trong đó cây tre luôn mang sức sống kỳ diệu nhất. Tre cùng Thánh Gióng chống lại giặc ngoại xâm. Tre ôm lấy làng quê che chắn từng luồng đạn của giặc. Tre đã gắn bó với con người Việt Nam từ bao đời nay, và nó vẫn sẽ bao bọc mãi làng quê ta.