Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
-my favourite Food:
Hello eveyone,
I'd to tell you about my favourite food. It's beef noodle. It's made if rice, beef, and many kinds of herbs. I usually eat beef noodle in the morning. My favourite restaurant is Cuong Noodle. It's a small restaurant located on Tran Hung Dao street in Ho Chi Minh city. Whenever i eat beef noodle, it always makes me have a special taste. Hanoi capital is famous for beef noodle. What's more, it's also well-known for a lot of delicious foods. For example Omai, frilled rice...
At home, my mother makes beeff noodle very well. She often makes it when my family get toghether. We enjoy the happy time when we have beef noodle at home.
My favorite drink:
I most of drink! But my favorite drink is fruit juice because I fruits. They are healthy, fresh and delicious! Especially, I minute made which is made 100 % of fruits. It costs 120 yen. It is little expensive, but it is so delicious and healthy. My father s too. I want to have it now. Have you ever drunk it? If you have never drunk it, I want you to drink it! I recommend you it! Recently, I tea because my friends and my father it very much. I am influenced by them. I didn't tea until high school student. But now, I milk tea, apple tea and fruit tea. I am glad to be able to have it.
-My favorite sport:
My favorite sport is playing badminton. There are four reasons why I it. Firstly, I can improve my health through playing it. I play it about 2 times every week. It makes me feel energe everyday. Secondly, I enjoy the feeling that badminton flies in the air. I can change the movement direction of badminton without much effort and make opponent lose it. Thirdly, I can make many friends when I play badminton. I often play it with many kinds of persons. We can improve our skills with exercises. Also we talk about many interesting things when we have an break. Finally, playing badminton is not as intense as other sports such as basketball and soccer. It lessens the possibility of being hurt. So If you playing badminton, please feel free to contact me. I think we can exchange experiences and make friends.
chúc bn học tốt!
My favorite food is noodles
My favorite drink is apple juice
My favorite sport is badminton
refer
My favorite sport is playing badminton. There are four reasons why I it. Firstly, I can improve my health through playing it. I play it about 2 times every week. It makes me feel energe everyday. Secondly, I enjoy the feeling that badminton flies in the air. I can change the movement direction of badminton without much effort and make opponent lose it. Thirdly, I can make many friends when I play badminton. I often play it with many kinds of persons. We can improve our skills with exercises. Also we talk about many interesting things when we have an break. Finally, playing badminton is not as intense as other sports such as basketball and soccer. It lessens the possibility of being hurt. So If you playing badminton, please feel free to contact me. I think we can exchange experiences and make friends.
Bài làm
Television is a method to help me entertain me after long hours of studying or working. On TV, there are many different programmes and there are different unique points but I the programme Music Europe America the most. It belongs to the channel that I really that is channel VTV3. The European and American Music programme includes songs from the United States, including singers who turn up to sing extremely popular songs by young people. For example : Boyfriend, Stay, Roxanne,... In general, this is a useful programme,.. but should not watch to much because it can cause eyes damage. VTV3 channel has many other interesting programmes about animals, human life, news,... I really VTV3 channel as I European and American Music Programme.
Học Tốt !
There are many program on TV but I The New by VTV1 best. I this program because of three reasons. First, my family can watch this program together at 7:00 pm every evening. We can get together and discuss about the information about the world. Second, The New widens my knoeledge in different fields, such as education, sports, music, weather. The information form it is really useful for my life and word. Third, it helps me relax. After a hard working day, I feel comfortable when watching it with my family. Generally, I think people should watch this program every evening.
Rap Việt is one of the most favorite TV programme for me. It is shown at 9.15 p.m on VTV3 every Saturday evening. The purpose of the programme is to seek talented rappers to be aired on Vietnamese television. Rap Việt features not only renowned MC Trấn Thành as host but also iconic Vietnamese rappers like JustaTee, Rhymastic, Wowy, Binz, and Suboi as judges and coaches for the show. The programme allow contestants to compete in battle raps, which are of course limited in words. Moreover, each performance of contestants brings meaningful messages such as an environment protection, patriotism, love and so on. Viewers can really see the true peak of rap, as the genre is developed through underground battles, so this programme is interesting to me.
Bạn tham khảo qua các link dưới nhé!
https://h.vn/hoi-dap/question/604627.html
https://www.italki.com/entry/93461?hl=vi
My favorite sport is playing badminton. There are four reasons why I it. Firstly, I can improve my health through playing it. I play it about 2 times every week. It makes me feel energe everyday. Secondly, I enjoy the feeling that badminton flies in the air. I can change the movement direction of badminton without much effort and make opponent lose it. Thirdly, I can make many friends when I play badminton. I often play it with many kinds of persons. We can improve our skills with exercises. Also we talk about many interesting things when we have an break. Finally, playing badminton is not as intense as other sports such as basketball and soccer. It lessens the possibility of being hurt. So If you playing badminton, please feel free to contact me. I think we can exchange experiences and make friends.
Những năm học tiểu học vừa qua, em đã học rất nhiều thầy cô giáo. Tuy bài giảng đến từ mỗi thầy, cô đều thật hay và ý nghĩa, nhưng em vẫn nhớ nhất là cô Hà.
Năm cô dạy lớp em, cô cũng không còn trẻ, vì mái tóc cô đã ngả hoa râm. Dáng người cô hơi gầy, tác phong điềm tĩnh và nước da hơi rám nắng của cô khiến bất cứ ai đã nhìn là nhớ mãi. Nhưng điểm nổi bật nhất của cô có lẽ là đôi mắt. Đôi mắt cô hơi trĩu xuống, nhưng khi nhìn lướt qua thì khó có thể thấy, vì nó luôn bị che khuất bởi cặp kích dày của cô. Hàng ngày, cô đến trường, ăn mặc cũng không khác bình thường là mấy, vẫn chỉ là áo sơ mi, quần tây, trên tay xách chiếc cặp đen, trông cô thật giản dị, gần gũi.
Những ngày có tiết trên lớp, thường thì cô không bỏ buổi nào, ngay cả khi có những việc như việc gia đình, sức khoẻ làm cô buồn phiền đi nữa. Những giờ lên lớp của cô, các bạn ai cũng chăm chú nhìn lên bảng, năng phát biểu ý kiến, vì bài giảng của cô không bao giờ thiếu mất sự thú vị, làm chúng em thêm say mê học tập. Những lúc chúng em tiến bộ, cô lại khích lệ làm em thêm vui và cố gắng học tập hơn.
Trong mỗi buổi họp hay sau mỗi tiết dự giờ, các thầy cô thường trao đổi với nhau về cách giảng dạy cho bài học thêm cuốn hút. Rồi trong những ngày tập khai giảng đầu năm học, hay các buổi biểu diễn văn nghệ trường, cô tham gia nhiệt tình lắm... Nhiều lúc có ai gặp chuyện vui buồn, cô đều chia sẻ, cảm thông. Có lẽ cũng vì vậy, mà các thầy cô giáo đều rất quí mến cô, như một người đồng nghiệp tốt, một người bạn thân.
Trong mỗi buổi họp phụ huynh, cô luôn nắm chắc kết quả học tập, sự cố gắng, phấn đấu của từng bạn để thông báo với cha mẹ chúng em. Nhờ sự quan tâm tận tình của cô mà cha mẹ em đã phần nào hiểu được những hoạt động của em ở lớp, ở truờng.
Vậy nên, mẹ em luôn liên lạc với cô mỗi tối thứ bảy, trao đổi với cô về tình hình học tập của em...
Mỗi lần đi qua nhà cô buổi sáng, em đều thấy cô tưới nước cho cây cối, vườn tược. Hình ảnh một cô giáo đứng trên bục giảng không khác nhiều so với cô lúc ấy, vẫn rất giản dị nhưng đầy thân thương.
"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa"
Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, những người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh - cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.
Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. "Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!" Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.
Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.
Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: "Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: "Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm''.
Everyone have their own favorite book and so do I. It's Doraemon. Doraemon is the first book that I read. The character I like most is Doraemon because it is not only like a friend whom I feel comfortable but also it is like a teacher who teaches me many valuable lessons. Doraemon is a cute-kind character. He is an intelligent robotic cat, and he travels back in time from the 22nd century to aid a schoolboy, Nobita. Doraemon has a pocket from which he produces many gadgets medicines, and tools from the future. Reading Doraemon made me have fun and learn a lot.
My favorite meal is family dinner every night. Although the meal is simple, it contains a lot of love and affection from the family. Every evening, after a long day of studying and working, the whole family gathers around a warm dinner tray. My father is the main cook. Dad cooked very well, especially the crab and jute spinach soup. My mother is in charge of setting up the dinner tray and preparing side dishes. Mom is always thoughtful and meticulous, arranging everything neatly and beautifully. My family meals often have familiar dishes such as: crab soup with jute spinach, braised fish, braised meat, stir-fried vegetables, and fruit dessert. Each dish is cooked with love from parents. A bowl of crab and jute spinach soup is refreshing and nutritious. Braised fish is rich and delicious. Braised pork meat is fatty and delicious, eaten with hot rice. Crispy, crispy, fresh green stir-fried vegetables. Fruit desserts are sweet and help cool you down after a meal. Besides delicious food, the most important thing is the happy, warm atmosphere during family meals. We talked together about what happened during the day, shared joys, sorrows and interesting stories. Family meals are a place where family members bond emotionally, helping us understand each other better and love each other more. Family meals are an indispensable part of my life. That is where I am nourished both physically and mentally. Family meals give me a feeling of warmth, happiness and peace.